Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 370: Cửu Chuyển Liên Hoàn

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 658 lượt xem
  • 2275 chữ
  • 2020-09-18 16:01:39

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đối phương một cước đá bay Phong Hành xong cũng không đuổi theo giết. Mặc cho đám viện binh từ các nơi cách Phong Hành khá xa xông qua bảo vệ Phong Hành vào chính giữa. Phong Hành dáng vẻ chật vật, nhưng gã rõ ràng nhất mình chẳng bị tổn thương bao nhiêu. Một quét một đạp của đối phương chỉ là công kích bình thường. Chỉ bởi đối phương cộng điểm sức mạnh, cho nên nhìn có vẻ mạnh hơn mấy cách đấu gia bình thường khác, thực tế thì chẳng có gì đáng ngại cả. Trong sự chú ý thân thiết của đám người xung quanh, Phong Hành đứng dậy, sắc mặt rất xấu hổ.

Vô Thệ Chi Kiếm bên này lại thất kinh. Gã và Phong Hành là anh em đã lâu, hiểu rất rõ nhau. Phong Hành có năng lực chừng nào thì gã rõ ràng nhất, thấy một nhân vật nhỏ không danh tiếng của đối phương chỉ hai cước đã đá Phong Hành ngã sấp mặt, coi bộ thực lực của dong binh đoàn Bách Chiến này không phải chỉ thổi phồng.

Hoặc là người trước mặt đây thực ra chính là Bách Thế Kinh Luân, giả trang thành bộ dáng tiểu đệ nhằm khiến đối thủ tưởng nhầm bọn chúng rất mạnh? Vô Thệ Chi Kiếm không nhịn được nghĩ như vậy, bởi vì nắm rõ thực lực của Phong Hành, nên không muốn tin tưởng gã lại bị một nhân vật mèo ba chân tùy tiện cho đánh ngã.

Nghĩ đến đó, Vô Thệ Chi Kiếm nháy mắt ra dấu cho đám người nhảy ra ngoài. Đám người đó đều là bộ hạ cũ của Vô Thệ Chi Kiếm, lập tức hiểu ý, cùng la hét "Tụi này tới xin chỉ giáo", cùng nhau nhào lên.

Mục tiêu không chỉ là tên đá bay Phong Hành, còn có bốn người đang đứng nhàn rỗi bên cạnh. Vô Thệ Chi Kiếm cũng nhìn chằm chằm bốn người kia, gã rất muốn xem thử đối phương mỗi người đều dũng mãnh như vậy, hay chỉ có một tên đang cố làm ra vẻ. Người xuất thủ lần này khá nhiều, Phong Hành đứng yên chả nhúc nhích, cùng nhau nhào lên có mười một người, đều là các chức nghiệp cận chiến, mọi người chia tổ phối hợp, tự tìm đối thủ của mình. Công hội lớn ấy mà, trước nay đều là chơi lấy nhiều bắt nạt ít, chuyện chẳng có phong cách như đơn chiến ấy hả bọn hắn rất xem thường.

Nhưng người tuy nhiều, kết quả vẫn không được. Chỉ thấy năm người đối phương tên nào tên nấy thân thủ nhanh nhẹn, ngay cả tên chiến sĩ trong đám bọn chúng ngẩng đầu là có thể nhìn ra là cộng điểm nhanh nhẹn. 11 người xông lên có bị đánh ngã sấp, có bị đánh lộn nhào, cũng có bị đá bay. Mà đối thủ lần này ra tay cũng không giống vị vừa rồi chỉ có công kích bình thường, họ còn xài kèm thêm kỹ năng để tô điểm chút xíu. Ví dụ tên chiến sĩ đó dùng một chiêu Xung Phong, thế là tên game thủ bị đâm bay là người bị thương nặng duy nhất, phải lúc lâu mới run rẩy bò dậy được.

Đám người còn lại đều có phát hiện giống Phong Hành, tuy bị đánh ngã sấp mặt, nhưng thương tổn phải nhận chẳng cao lắm, mọi người đều có năng lực chiến thêm trận nữa.

Mà đối phương đều giống như lúc đánh ngã Phong Hành, không đuổi theo truy sát, chỉ thành thực đứng nguyên tại chỗ.

Vô Thệ Chi Kiếm nhíu mày, lại nháy mắt ra hiệu với đám người. Thế là trừ mấy vị còn nằm bò trên đất chưa dậy được, mấy người còn lại đều xông lên. Vô Thệ Chi Kiếm là muốn xem thử, sau khi bị đối phương đánh ngã một lần, phe mình có thể rút kinh nghiệm để quần nhau tiếp được không.

Sự thật lại rất tàn khốc. Người lại xông lên chỉ thoáng cái đã bị người ta cho ăn hành ngập mặt. Đám người Vô Thệ Chi Kiếm nhắm mắt không nỡ nhìn. Chợt nghe được trong đám phe mình có người "ồ" một tiếng. Trong một tiếng này bao hàm mừng rỡ ngay ngất, khiến Vô Thệ Chi Kiếm cực kỳ cực kỳ không vui. Lập tức trừng mắt nhìn qua bên kia, tên mặt mày vui vẻ đó lại là Cố Phi.

Việc này khiến Vô Thệ Chi Kiếm chẳng biết nói gì. Cố Phi đại nhân hiện giờ gã không dám đắc tội. Chính là trong một chuỗi tiếng ai nha, đám xuất chiến lần hai đều ngã sấp. Đối phương vẫn không đuổi theo truy giết, vẫn thành thực đứng nguyên tại chỗ.

Vô Thệ Chi Kiếm đã hiểu "hiểu biết thực lực một chút" mà vừa nãy đối phương nói không phải chỉ để xã giao, cũng không phải chém gió, đây là lời nói thực.

Giờ Vô Thệ Chi Kiếm đã hiểu thực lực của đối phương rất rõ, mạnh, rất mạnh. Thành viên nòng cốt như Phong Hành phe mình đây đều bị đối phương đánh bại nhẹ nhàng. Nghĩ thử trong trận doanh của mình có được mấy người có thể vượt qua Phong Hành? Dong binh đoàn này có cỡ trăm người kiểu này, nói có thể áp chế một công hội cũng không phải giỡn.

Lòng bàn tay của Vô Thệ Chi Kiếm đang đổ mồ hôi. Nhưng nhìn đối phương hình như còn đang đợi người bên bọn họ xuất trận. Vô Thệ Chi Kiếm chẳng còn tâm trạng phái người đi lên tự rước nhục. Gã đã quyết tâm muốn giết người, chuẩn bị kêu gọi tiễn trận, nhưng không ngờ Cố Phi bên kia đã đi ra khỏi đám người, bước chậm tới trước mặt năm người.

Mắt Vô Thệ Chi Kiếm sáng lên. Bởi vì về thân thủ hình như Cố Phi cũng rất dũng mãnh, một đánh nhiều là chuyện hắn thường làm, nhìn hắn hở một chút là điểm PK 20 30 chói mắt chừng nào. Tuy hắn là một pháp sư, nhưng hiện giờ mọi người đều biết pháp sư này không đi theo con đường bình thường, không có chuyện gì liền xông lên trước mặt bạn bổ đao chém kiếm.

"Để cậu ta thử xem... nếu cậu ta cũng không được, vậy thì trực tiếp cho 500 anh em nhào lên đè chết năm tên kia, coi bọn chúng có thể một đánh trăm không." Vô Thệ Chi Kiếm nghĩ thầm trong bụng.

Lúc này Cố Phi đã tiến vào giữa sân, mấy người lại bị đánh vừa mới bò dậy, quay đầu nhìn về phía Vô Thệ Chi Kiếm bên này, thấy lão đại hơi lắc đầu, lập tức lại hiểu được ý của gã, tự mình lùi lại. Nhường lại một khoảng trống lớn cho Cố Phi.

"Lần này chỉ lên một người thôi à?" Năm người liếc Cố Phi một cái, sau đó gào lớn với đội ngũ bên này.

Không ai trả lời, chính là đại biểu cho ngầm thừa nhận.

Đối phương lại nhìn Cố Phi thật kỹ, sau đó lại nhíu mày lẩm bẩm: "Còn là một tên pháp sư." Coi bộ bọn hắn chẳng có hứng thú đánh nhau với pháp sư.

Cố Phi cũng chẳng trả lời, tiếp tục tiến về trước. Đối phương tất nhiên không dự định lấy nhiều đánh ít như Tung Hoành Tứ Hải, chỉ có một người đứng ra nghênh chiến, chính là tên lúc trước đánh bại Phong Hành.

Mà Cố Phi lúc này đột nhiên nhét thanh kiếm vẫn luôn cầm trong tay vào túi, tay không tiến lên.

"Anh lại chơi trò gì vậy!" Ngự Thiên Thần Minh bên này đã gào lên, đám người quen bọn họ biết thương tổn mạnh mẽ của Cố Phi đều nhờ hết vào trang bị phát huy, không có trang bị thì thương tổn pháp thuật của Cố Phi là sự sỉ nhục của pháp sư.

Tiếng gào của Ngự Thiên Thần Minh rất lớn, Cố Phi lại coi như không nghe thấy mắt điếc tai ngơ, hai bước đã đến gần đối phương, đột nhiên ôm tay thi lễ.

Động tác này khiến đối phương rất kinh ngạc, nhưng không kịp nghĩ nhiều thì Cố Phi đã đá chân tới.

Người này lúc nhìn thấy Cố Phi là một pháp sư thì chả có tinh thần gì cả, mắt thấy pháp sư này chậm chạp không công kích ngược lại càng ngày càng gần, trong lòng vẫn đang lẩm bẩm. Pháp sư toàn nhờ vào công kích tầm xa, điều này ai mà chẳng biết! Chờ đến khi Cố Phi đi thẳng đến trước mặt gã, đột nhiên thi lễ, tên này mới tỉnh táo lại.

Theo đó là thấy được một cước nhanh chóng, người này vội vàng cúi người né tránh, đang định thuận thế phản kích, không ngờ trong lúc gã khom người thì một cước này lại rơi xuống, đang bổ lên cổ của gã.

Tên này thoáng mờ mịt. Thì ra một cước vừa nãy của đối phương không phải là quét chân mà là một chiêu bổ chân. Vì vậy mình cúi người né tránh không phải tự đưa sơ hở lên cho người ta sao?

Gã đang vừa ân hận vừa chả hiểu gì, đột nhiên lại thấy trước mắt tối đi, chân phải Cố Phi bổ xuống gã, theo đó chân trái nhảy lên, một cú lên gối đã đánh trúng mũi của gã. Người này không nhịn được phải ngửa lui sau, Cố Phi còn chưa rơi xuống đất đã vặn người giữa không trung quay lưng về phía gã, nhưng chân phải đá lui lại vừa vặn đạp lên ngực người này.

Người này lảo đa lảo đảo lùi liền mấy bước, bản thân Cố Phi nhảy ra ngoài, đã vững vàng rơi xuống đất.

Trong năm người đã có người kinh ngạc gào ra tiếng: "Cửu Chuyển Liên Hoàn? Vừa nãy là Cửu Chuyển Liên Hoàn đúng không?"

Cố Phi cười nói: "Không phải mấy anh luyện Tróc Cước Quyền à?"

Lời này vừa ra, năm người lập tức trợn trừng hai mắt, bởi vì Cố Phi nói không sai chút nào. Cửu Chuyển là chỉ chín bộ võ trong cước pháp của bọn hắn, nhưng phối hợp tổ đội với nhau, cho nên xưng là Cửu Chuyển; Liên Hoàn là bởi vì bất kỳ một bộ nào trong chín bộ võ thuật này đều là một bước một cước, một vòng nối tiếp một vòng. Ngoài ra, hai chân trái phải thay phiên xuất kích, hoán đổi cho nhau, cho nên bộ cước pháp này được xưng là "Cửu Chuyển Liên Hoàn Uyên Ương Thoái". Đám người bọn hắn gọi quen, mở miệng liền gọi là "Cửu Chuyển Liên Hoàn".

Mà nói bọn hắn luyện Tróc Cước Quyền cũng không sai, bởi vì Cửu Chuyển Liên Hoàn này chính là một bộ cổ xưa nhất trong Tróc Cước Quyền của bọn hắn. Người bị Cố Phi đá lùi này đứng vững lại, nhìn thanh máu của mình, như chưa từng bị công kích vậy. Cũng hiểu Cố Phi rốt cuộc vẫn là một pháp sư, sức mạnh tổn thương có hạn, mà trên người gã tốt xấu cũng mặc trang bị. Cố Phi đá chay như vậy, ngay cả phá vỡ phòng bị đều không làm được.

Nhưng đây là phán đoán xuất phát từ một người chơi game online, nếu phán đoán theo góc độ người trong nghề bọn hắn, gã vừa nãy đã bại không thể bại hơn. Một chiêu trước không phải là quét chân mà là bổ chân. Đây vốn là hai cách đá khác nhau, gã lại phán đoán sai lầm. Tất nhiên gã hiểu đây không phải do gã nhất thời hoa mắt, do hư chiêu này của đối thủ thực sự ra quá nhanh, quá thật. Chỉ tùy tiện đã khiến gã mắc bẫy, hơn nữa đã tính chuẩn gã sẽ né thế nào. Cái này người bên ngoài nhìn chỉ sợ mình đang ngoan ngoãn đưa đầu tới dưới chân người ta.

Vừa nghĩ tới đó, mặt của gã đã đỏ lên. Hơn nữa với thói quen của bọn hắn, thì đã lập tức nghĩ đến: Nếu đổi thành đánh thật, đã trực tiếp đưa ngay chỗ hiểm cho người ta, nếu một chiêu này bổ xuống, không trực tiếp té xíu thì mắt cũng phải nổi sao, sau đó lại một cú lên gối đánh ngay mặt, một chân đá ngay ngực... Người này suy nghĩ đến đây, một tay bưng mũi, một tay ôm ngực. Hình như đã sắp không chịu được nữa.

"Người này không đơn giản!" Tên đó nghiêm túc nói.

"Nhưng hắn xài Cửu Chuyển Liên Hoàn thật à? Sao tôi nhìn lại không giống lắm?" Một người lầm bầm.

"Nè nè, học võ sao có thể học cứng nhắc vậy được, dựa theo hoàn cảnh biến hóa bản thân, phải có chút óc tưởng tượng chứ!" Cố Phi lập tức phê bình người này.

"Vậy à, để tôi lĩnh giáo thử coi nào." Người này đáp lời xong đã nhảy ra khỏi trận, vung tay một quyền đánh tới trước mặt Cố Phi.

Cố Phi né người qua bên, người này theo nắm đấm đã nhấc chân đá cùng đấm, Cố Phi lùi về sau nửa bước tránh đi. Tên kia một chân hạ xuống đất tiếp đó chân khác lại tới, Cố Phi lại lùi một bước. Người này thấy vậy khí càng thịnh, vội vàng chuẩn bị đá thêm cước nữa. Nhưng ngay lúc chân trước của gã vừa hạ đất còn chưa kịp đạp vững, chân sau nháy mắt đã nhấc lên hư không, đột nhiên chân trước đang đợi phát lực đã bị người đẩy nhẹ một cái.

Chỉ thoáng cái khiến gã lập tức mất thăng bằng, "vù" một cái, cước thứ ba của gã cũng đã đá ra, nhưng lại đá lên trên trời, cùng lúc đó người đã ngửa mặt ngã xuống đất.

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top