Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 374: Sách lược chia đội

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 657 lượt xem
  • 2287 chữ
  • 2020-09-18 19:27:09

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Các đoàn trưởng dong binh líu ríu nghị luận, đều biểu thị dị nghị với chiến thuật chia đội của Hàn Gia Công Tử. Đặc biệt là đoàn trưởng Hắc Sắc Thực Chỉ của dong binh đoàn Hắc Thủ, gã từng chết rơi một cấp ở thành Lâm Ấm vốn tâm trạng đã không tốt. Xưa nay còn khó chịu với Công Tử Tinh Anh Đoàn, giờ thấy dáng vẻ thần côn của Hàn Gia Công Tử, vậy nên tiếng kêu la của gã lớn nhất.

Hàn Gia Công Tử chỉ lẳng lặng nghe, chẳng có chút phản ứng nào. Thẳng đến khi mọi người vắt hết chất xám cũng chẳng nghĩ ra được chỗ nào để phê bình, cuối cùng từ từ bình tĩnh lại, bắt đầu nhìn chằm chằm vào Hàn Gia Công Tử đợi hắn giải thích, lúc này Hàn Gia Công Tử mới gật đầu, trấn định nói: "Chia đội thế nào, chia thành mấy đội, chúng ta tiếp tục thương lượng đi!"

Ngay lập tức mọi người liền ồ lên, thì ra mọi người hao hết nước bọt nói lâu như vậy, ở trong mắt người ta còn chẳng bằng cái rắm. Nhất thời đám người kích động, như Hắc Sắc Thực Chỉ rất có xung động xông lên tẩn cho hắn một trận.

"Mọi người đừng xúc động, mọi người đừng xúc động!" Vô Thệ Chi Kiếm vội vàng đi ra hòa giải, giờ gã rất sợ nội bộ không đoàn kết, gã là người bị hại trực tiếp đó.

Tâm trạng của mọi người dần bình phục, Vô Thệ Chi Kiếm vội vàng nói với Hàn Gia Công Tử: "Cậu Hàn Gia, cậu nói kỹ càng chút đi!"

Hàn Gia Công Tử quét mắt liếc mọi người, lạnh nhạt nói: "Chúng ta chia đội, chẳng phải bọn chúng cũng phải chia à? Mục tiêu của bọn chúng chắc chắn là Tod, nhưng bọn chúng biết Tod ở trong đội ngũ nào sao?"

"Điều này bọn tôi cũng nghĩ ra được." Hắc Sắc Thực Chỉ cười nhạt, "Nhưng chúng ta chia mấy đội, đối phương liền chia mấy đội, xin hỏi chia tới chia lui vậy thì còn có ý nghĩa gì nữa?"

"Xin hỏi tại sao anh phải nói cho đối thủ chúng ta chia mấy đội?" Hàn Gia Công Tử hỏi vặn lại.

Hắc Sắc Thực Chỉ sững sờ, sau đó nói: "Bọn chúng không biết tự nhìn à?"

"Tìm một nơi không bị nhìn thấy, chia đội xong, ra ngoài đường ai nấy đi, sau đó một nhóm núp lại nơi đó, đợi sự chú ý của kẻ địch bên ngoài bị hấp dẫn thì lén lút dẫn Tod vào thành!" Lạc Lạc đột nhiên lên tiếng, kế hoạch của Hàn Gia Công Tử cũng như vậy, thế là khẽ gật đầu.

"Đi đâu tìm nơi như vậy chứ!" Hắc Sắc Thực Chỉ tiếp tục khịt mũi coi thường, nhưng biểu cảm của tất cả mọi người đều đã thay đổi, ánh mắt của tất cả mọi người cũng rất chuẩn xác, không hẹn mà cùng nhìn về phía con sông khô cạn bên kia.

"Xem ra đồ ngu cũng không nhiều lắm." Hàn Gia Công Tử than thở.

Hắc Sắc Thực Chỉ cáu tiết quá chừng. Thực ra gã đã sớm nhận ra chỗ đó, chỉ do bị thù hận của mình che đi tâm linh, chỉ muốn đối nghịch với Hàn Gia Công Tử. Không cẩn thận đã chôn vùi cả bản thân vào, trở thành một kẻ ngu nhất trong tất cả các đoàn trưởng dong binh.

"Cách này sẽ có nguy hiểm nhất định, cũng phải có một số hy sinh nhất định. Nhưng tóm lại tốt hơn tình cảnh tiến lùi không được trước mắt." Hàn Gia Công Tử nói xong câu cuối cùng, nhìn về phía Vô Thệ Chi Kiếm. Dù sao gã mới là ông chủ, mọi người đều do gã mời tới làm công tạm thời.

"Cứ làm vậy đi!" Vô Thệ Chi Kiếm đã có cách thì ra quyết định rất nhanh.

"Thay đổi phương hướng, tiến vào lòng sông bên kia!"Vô Thệ Chi Kiếm ra lệnh trong công hội. Các đoàn trưởng dong binh cũng kêu gọi đoàn viên của mình. Đám người chơi tuy còn chưa hiểu gì sất, nhưng đều nghe lệnh làm việc. Xuất phát tiền về phía lòng sông bên kia

Hắc Sắc Thực Chỉ còn chưa chịu hết hy vọng, thầm lẩm bẩm: "Vào trong lòng sông thì chẳng có ai nhìn thấy hả? Tôi thấy chưa chắc đâu. Xung quanh đây đều có vài chỗ cao, chẳng lẽ không ai chú ý tới hành động của chúng ta?"

Sau đó lúc thật sự đi đến bên cạnh lòng sông rồi, Hắc Sắc Thực Chỉ cũng không còn lời nào để nói. Đây đâu phải lòng sông gì chứ, rõ ràng là khe sâu. Vách hai bên sông lại bị ăn mòn đến dựng đứng, đây chắc lại là một quang cảnh do hệ thống tạo ra.

"Chỗ này... làm sao đi xuống?" Có vài người đứng bên cạnh đều cảm thấy đầu óc choáng váng.

"Trực tiếp nhảy, ngã không chết được." Hàn Gia Công Tử nói.

Trong đám người này cũng có một vài người từng có kinh nghiệm nhảy cao, độ cao này vẫn nằm trong nhận thức an toàn của bọn họ. Lập tức dẫn đầu ra khỏi đội ngũ nhảy xuống. Đám người còn do dự không thôi ở bên trên vội vàng hỏi thăm người chơi đã nhảy xuống chịu phải bao nhiêu tổn thương.

Hỏi liên tiếp mấy người, số liệu điều không thống nhất. Cũng không biết kiểu tổn thương này có liên quan gì đến thuộc tính của nhân vật không nữa, nhưng tóm lại uy hiếp không lớn, thế là người nhảy xuống càng lúc càng nhiều. Thấy đã xuống được nửa, Hắc Sắc Thực Chỉ vẫn luôn cảm thấy khó chịu đột nhiên lại phát hiện một vấn đề.

"Chờ đã! !" Gã ngăn cản mấy người chuẩn bị nhảy sau. Lúc này Vô Thệ Chi Kiếm vẫn còn đang chỉ huy ở xung quanh, còn chưa nhảy xuống, Hắc Sắc Ngón Trỏ nói với gã: "Nơi này đi xuống dễ, lúc lên thì làm sao???"

"Đằng trước không xa có thể đi lên." Hàn Gia Công Tử thuận miệng chỉ một cái, sau đó nói: "Anh bạn, có thể hỏi mấy vấn đề có chiều sâu hơn được không."

"Ở đâu, sao tôi không nhìn thấy?" Hắc Sắc Thực Chỉ ước chừng nhìn về phương hướng Hàn Gia Công Tử chỉ, không phát hiện bên kia có chỗ nào để ra, tiếp tục thái độ hoài nghi.

"Anh có thể đi qua nhìn, không xa." Hàn Gia Công Tử nói xong thì không thèm để ý gã nữa, xoay người nhảy xuống lòng sông.

Xung quanh có rất nhiều người chơi nghe được cuộc đối thoại của hai người, hiển nhiên cũng chẳng coi thắc mắc của Hắc Sắc Thực Chỉ ra gì, từng tên đi qua bên người gã, nhảy xuống, coi gã như là không khí.

Đảo mắt tất cả mọi người đã tụ tập trong khe, có vẻ hơi chật chội. Mấy vấn đề như chia đội thế nào, ở trên đường đi đến đây Vô Thệ Chi Kiếm đã nghe ý kiến của Hàn Gia Công Tử bố trí thỏa đáng, lúc này đã thông báo cho các nhân viên liên quan. Sau khi mọi người nhảy vào trong khe, thì đã đứng dựa theo đội được chia.

"Mọi người tự mình bảo trọng. Gặp lại ở thành Lạc Diệp!" Men theo lòng sông tiến về phía trước không được xa, quả thật xuất hiện cửa ra như lời của Hàn Gia Công Tử. Sườn dốc hai bên nơi này không quá dốc đứng. Bò lên cũng không phải chuyện quá khó. Hiện giờ sau khi mọi người bò lên liền tiến về mỗi hướng khác nhau, chắc chắn sẽ gặp phải đối thủ, giao chiến, thương vong cũng là đều khó tránh khỏi.

"Chỉ cần Tod đến nơi thuận lợi, hệ thống tất nhiên sẽ tuyên bố nhiệm vụ của bọn chúng thất bại, thế thì đối phương sẽ ngừng chiến đấu vô nghĩa, cho nên mọi người chỉ cần cố gắng kéo dài, đi vòng quanh là được!" Vô Thệ Chi Kiếm nói tạm biệt với Hàn Gia Công Tử, câu cuối cùng là dặn dò mọi người.

"Bảo trọng, lát nữa gặp! !"

Bởi vì các đội đều phải bảo trì sức chiến đấu nhất định và cân bằng chức nghiệp, cho nên rất nhiều bạn bè quen thuộc không thể được chia vào cùng một đội. Đợi sau khi lãnh đạo nói xong, đám bạn bè cũng bắt đầu nói một tiếng bảo trọng với nhau.

"Nè, trả đồ lại cho tôi đi chứ!" Lúc này, ngay cả Hàn Gia Công Tử đều có người đi tới bắt chuyện với hắn, chỉ là thứ mà cô nói lại chẳng liên quan gì đến nội dung mà mọi người đang nói.

"Bao nhiêu tiền? Tôi mua." Hàn Gia Công Tử nói với người tới.

"Không bán, bản thân tôi còn muốn chơi cơ!" Người tới tìm Hàn Gia Công Tử nói chuyện là Mang Mang Mãng Mãng.

"Vậy mượn dùng chút, nhiệm vụ kết thúc trả lại cho cô." Lúc này Vô Thệ Chi Kiếm ra lệnh một tiếng, mọi người đã bắt đầu bò ra khỏi lòng sông. Hàn Gia Công Tử cũng không để ý Mang Mang Mãng Mãng có đáp ứng hay không, vẫy tay kêu gọi anh em nhà mình: "Chúng ta cũng lên đường!"

Mang Mang Mãng Mãng cũng không đuổi theo đòi lại, đội cô được chia lúc này cũng đã xuất phát.

Sau khi Hàn Gia Công Tử đi ra, lại móc ống nhòm từ trong túi ra, cầm nhìn xung quanh vài lần: "Đúng là đồ tốt!"

"Đồ chơi này! Thật không biết cô nàng kia kiếm đâu ra." Ông vua tình báo Hữu Ca lại gặp phải nan đề mà hắn không hiểu, như có trăm ngàn móng vuốt đang cào tim, đau đớn không chịu được.

"Anh đi hỏi cô ấy không phải được rồi sao." Ngự Thiên Thần Minh lẩm bẩm.

"Tôi nghĩ cô ấy sẽ không nói đâu!" Hữu Ca dò la tình báo đã lâu, biết rõ tình người ấm lạnh, một vài bí mật chạy đi hỏi trực tiếp người ta thì chỉ tăng thêm phiền não thôi. Ở trong mắt của hắn, cái ống nhòm này rõ là một sự vật thần bí, thứ này tương đương với kỹ năng mắt ưng phiên bản super update đó! Thấy dáng vẻ chua xót của Ngự Thiên Thần Minh thì biết giá trị của bảo bối này. Nguồn gốc của đồ vật này sao người ta dễ dàng nói ra vậy được. Hữu Ca kinh nghiệm phong phú kết luận.

"Cậu hỏi có lẽ cô ấy không nói, có thể bảo Thiên Lý đi hỏi mà!" Chiến Vô Thương cười dâm đãng, "Không phải cậu ta có quan hệ rất thân với cô nàng này à?"

"Sao Thiên Lý không qua đây?" Kiếm Quỷ hỏi một câu đơn giản.

"Ai biết hắn chạy đi đâu chơi rồi." Hàn Gia Công Tử trả lời đơn giản nốt.

"Thiên Lý ở đây thì tốt chừng nào, giờ phải đi cùng một tên phế vật thế này, tâm trạng thật hỏng bét!" Ngự Thiên Thần Minh vừa nói vừa cực kỳ miệt thị quét mắt nhìn bên cạnh.

Phiêu Lưu bên kia lộ ra nụ cười thành thực, như không nghe thấy công kích trần trụi của Ngự Thiên Thần Minh, nói rất chân thành: "Thiên Lý không có mặt đúng là tiếc nuối. Đội ngũ này cần loại khí chất thành thục ổn trọng của hắn!!"

"Thằng kia, mày nói gì vậy, bới móc có đúng không?" Ngự Thiên Thần Minh sau khi bị bại lộ thân phận ở Thế Giới Song Song cũng rất đau đớn, cậu cực kỳ căm ghét mấy lời như đồ con nít, Phiêu Lưu nói vậy rõ ràng có ý khác.

"Ha hả, tôi nói cái gì nhỉ?" Nhưng tên này sẽ không đấu võ mồm không ngừng với Ngự Thiên Thần Minh, chỉ đùa mấy câu thì liền giả bộ không biết gì cả.

"Đừng ồn ào nữa, trọng trách trên vai chúng ta rất nặng! "Lúc này Hàn Gia Công Tử chơi đủ ống nhòm, cất đi bắt đầu nghiêm túc.

"Có cái gánh nặng này, tôi cảm thấy tiền đồ của chúng ta không dự đoán trước được." Ngự Thiên Thần Minh lại ám chỉ.

"Ha hả!" Phiêu Lưu chỉ bình tĩnh cười hai tiếng, không lắm mồm nữa.

"Bọn chúng xuống sông, giờ lại tách nhau ra rồi! ! !" Tiểu đội của Kiếm Nam Du vẫn luôn nhìm chằm chằm đám người thành Vân Đoan, sau khi thấy rõ hành động của bọn họ, cảm thấy đau đầu. Bọn hắn tổng cộng chỉ có bảy người, không thể vì đám người chơi thành Vân Đoan tách ra thì bọn họ cũng tách ra đi nhìn chằm chằm được, nếu làm vậy, Cố Phi rốt cuộc ở trong đội nào, bọn hắn làm sao biết được.

"Ha hả, cách này không tệ." Kiếm Nam Du bỗng nhiên bật cười.

"Sao? "Đồng bạn của gã hỏi.

"Mấy người trên bản đồ đều chỉ là ngụy trang. Tôi dám khẳng định, mục tiêu bọn họ hộ tống nhất định còn ở bên trong lòng sông, bọn họ sẽ giữ lại một tiểu đội ở nơi đó, nắm chắt thời gian dọc theo lòng sông hộ tống mục tiêu vào thành, chỉ cần bọn họ hoàn thành nhiệm vụ, không phải đồng nghĩa với kết thúc chiến đấu à?" Kiếm Nam Du nói.

"Ồ, đúng là một chiêu rất cao minh." Đám đồng bọn tỉnh ngộ.

"Đã là tiểu đội nòng cốt, cho nên nhất định do cao thủ đứng đầu hợp thành, cho nên pháp sư video nhất định sẽ ở đội ngũ này lưu lại bên trong lòng sông!" Pháp sư trong đám bảy người Kiếm Nam Du tiếp tục suy đoán.

"Không sai, cho nên chúng ta cũng xuống dòng sông thôi." Kiếm Nam Du vung tay, bảy người nhảy ra khỏi tảng đá, xông về phía con sông.

 

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top