Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 478: Trong sân, ngoài sân

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 520 lượt xem
  • 2252 chữ
  • 2021-07-03 20:40:18

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Thế thì, ra tay thôi?” Sau khi hai người trầm mặc một lúc, cùng nhìn nhau nói ra lời này.

Lập tức kiên định gật đầu, chỉ cần đã quyết định, sẽ không lại có tí hoài nghi và do dự, Cố Phi và Kiếm Quỷ đồng thời đều là loại người như vậy.

“Tôi bên này, cậu bên kia, chưa chắc cần giết chết, quấy rối một vòng, khiến họ không nắm được hướng đi của chúng ta, lại chọn đại một vị trí leo lên bờ tường, cậu thấy sao?” Cố Phi hỏi Kiếm Quỷ.

“Ừm, được.” Kiếm Quỷ đồng ý.

Hai người bắt đầu động thủ, đối với đám phòng ngự tầng ngoài không khác gì một tai nạn ập tới. Với loại người chơi bình thương thì đừng nói đến Cố Phi, mà Kiếm Quỷ đã là cao thủ khiến bọn họ chỉ biết ngưỡng mộ. Hơn nữa Kiếm Quỷ mới được kỹ năng Bóng Mờ Tập Kích, mặc dù rơi ra từ trên người thích khách ẩn trong sương mù, nhưng kỹ năng này không được thích khách ẩn trong sương mù sử dụng qua.

Kỹ năng ấy vào tay như chiến sĩ Xung Phong, lúc sắp thi triển thì có được tốc độ di chuyển và lực đánh sâu vào vượt xa người thường. Đối với đạo tặc vốn đã có tốc độ nhanh, thì đã nhanh tới nỗi không còn nhìn thấy gì. Mà còn có một đặc điểm nữa là trong quá trình phát động kỹ năng này, lúc nào cũng có thể cưỡng chế tiến vào trong trạng thái Tiềm Hành theo ý mình hết, đã thế dưới trạng thái ấy vẫn không hề giảm tốc độ di chuyển, dù kéo dài chỉ ngắn ngủi trong vòng 2 giây, cũng là 2 giây tuyệt đối có giá trị siêu việt. Thử nghĩ xem, cao tốc tiếp cận đã làm người ta nhức đầu, lại lúc đang đến gần chợt biến mất tăm, làm người ta không có cách nào phòng bị được.

Ngay cả Cố Phi nghe thấy mấy đặc điểm của kỹ năng trên, đều cảm thấy vô cùng vướng tay vướng chân. Dù sao là con người chứ không phải máy móc, ra chiêu sẽ không cứng nhắc, nếu biến hóa nhiều kiểu, thì Cố Phi cũng rất khó tự tin rằng mình luôn có thể ứng phó lại.

Kể từ đó, Kiếm Quỷ đã thành ác mộng của những người chơi đáng thương kia, chỉ thấy một bóng người nhanh dị thường bất ngờ lao ra từ trong sương mù, tốc độ cực nhanh đã làm nhiều người luống cuống tay chân rồi, Kiếm Quỷ còn cứng đầu muốn làm quen và luyện tập kỹ năng. Mỗi lần đều dùng cưỡng chế biến mất 2 giây cả. Vì vậy một mình công kích bảy người, hết sáu người không hề có phản ứng, người thứ bảy lại phản xả có điều kiện che mặt mình.

Mà Kiếm Quỷ biết nương tay, không cùng khái niệm với của Cố Phi. Ban đầu hắn đều sẽ đánh bằng toàn lực, chỉ khi phát hiện kẻ địch đã không địch lại, sẽ không tiếp tục đuổi giết đến cùng, đây chính là thứ gọi là nương tay trong mắt cao thủ số một giới game online. Cách cố ý khống chế sát thương khi công kích của Cố Phi, không giết người chết là nương tay, Kiếm Quỷ lại không có thói quen PK ấy.

Vì vậy trong số bảy người kia có năm người nháy mắt bị giết chết ngay tại chỗ, trong đó còn có hai người là chiến sĩ, mặc dù không phải chiến sĩ giáp nặng chuyên phòng ngự, nhưng cũng tính là thành tựu rất cao. Đủ chứng minh kỹ năng này là loại kỹ năng lập tức vượt nhiều cấp, có lực phá hoại mạnh mẽ, bỗng chốc đã trên sát thương pháp thuật của Cố Phi rồi.

Lực phá hoại mạnh đến như vậy, giống như một viên đá ném vào mặt hồ dấy nên làn sóng lớn ngập trời. Kênh công hội của Ngắm Hoa Trong Màn Sương sắp ầm ĩ nổ tung chảo, nhất là tin nhắn từ hai chiến sĩ bị xử ngay chiếm hết màn hình, cho tới nay, cụm từ giết trong nháy mắt và chiến sĩ đều không mấy liên hệ, bây giờ lại bị một đạo tặc đâm giết ngay lập tức. Hai người đều khó mà tin nổi.

“Là ai đây?” Lưu Phong Tam Thán ngờ vực không chắc. Một đao giết ngay chiến sĩ, mức sát thương này còn trên Thiên Lý Nhất Túy kia nữa, là từ đâu tới một kẻ địch mà hung hãn như thế?

“Đạo tặc?”

“Sát thương cực cao?”

“Tốc độ cực nhanh?”

Phiêu Lưu hỏi liên tiếp ba câu, đạt được lời đáp khẳng định, cuối cùng hỏi thêm một câu nữa: “Nữ à? Áo đỏ? Rất đẹp?”

Nhận về câu trả lời là: “Nam, áo đen, xấu cực!”

“Là Kiếm Quỷ!!!” Phiêu Lưu nhanh chóng đưa ra đáp án,

“Kiếm Quỷ? Là Kiếm Quỷ đó? Sao hôm qua cậu nói, chưa đề cập công kích của gã thái quá đến thế này…” Lưu Phong Tam Thán nói. Lúc Phiêu Lưu giới thiệu về cái người tên Kiếm Quỷ này, giọng điệu chứa nhiều tiếng thở dài tiếc nuối, khiến người ta cảm thấy Kiếm Quỷ nay không bằng xưa, không còn khí phách những năm làm vương giả cả thiên hạ.

“Cái này… tôi cũng không rõ lắm, trước đó hắn thực không mạnh tới mức này mà… Trừ khi gần đây lại gặp được kỳ ngộ.” Phiêu Lưu bất đắc dĩ.

“Như vậy ư… Thế thì chúng ta…”

“Đến rồi?” Lưu Phong Tam Thán còn chưa nói dứt lời, đột nhiên bị một người đứng bên cắt ngang.

Trang phục trên người của võ gia, vẫn luôn ngồi hóng mát dưới tán cây to bên cạnh mấy người họ, chính là cao thủ võ gia do Lưu Phong Tam Thán cố ý mời đến – Phong Huyền.

Lưu Phong Tam Thán vốn không ôm bất luận lòng tin gì với việc mời được cao thủ này, ai ngờ nghĩ tới nghĩ lui vẫn ngoài dự đoán của mọi người, thông qua người bạn liên lạc với người nọ, nhắc tới muốn mời anh ta đến giúp đỡ đối phó pháp sư video, thì người này cư nhiên rất dứt khoát đồng ý rồi. Lưu Phong Tam Thán khó tin nổi chuyện có thuận lợi như vậy, nghĩ đi nghĩ lại chỉ có thể cho rằng những người tập võ thích tranh đua ai thắng ai thua với nhau. Cho nên lần này ra tay, cũng không phải vì giúp công hội bọn họ làm nhiệm vụ gì cả, chỉ là vì một lần khiêu chiến của chính hắn ta.

Quả nhiên. Sau khi Phong Huyền vào trong sân tòa thị chính, đều thể hiện sự thờ ơ với tất cả mọi chuyện, từ đám Lưu Phong Tam Thán mở họp công hội, đám thành viên nòng cốt thảo luận, hoặc là bố trí phòng ngự.

“Quả nhiên chỉ có nơi này ánh mặt trời tốt nhất…” đây là một câu duy nhất được Phong Huyền nói ra khỏi miệng sau khi vào sân tòa thị chính. Sau đó ngồi dựa thân cây tới tận giờ, lẳng lặng chờ cao thủ pháp sư kia xuất hiện.

Mà ngày hôm qua đợi không công mất một ngày, Lưu Phong Tam Thán vốn lo lắng vị cao thủ có tính cách kì dị được mời đến sẽ thấy không kiên nhẫn, ai ngờ đối phương không hề để ý, qua ngày hôm nay vừa online là vẫn đúng giờ tới đây, không nói một lời đi tới dưới cái cây tán lá rộng này tiếp tục tựa lưng.

Dáng vẻ lười nhác nếu được nằm liền sẽ không ngồi như thế, làm cho Lưu Phong Tam Thán đánh lên dấu chấm hỏi thật to với sự kỳ vọng cao về cao thủ này, trong lòng đã cảm thấy không thể quá ý lại người nọ. Thảo luận trong kênh công hội nãy giờ, đương nhiên người này không biết được, có điều về sau nói chuyện vài câu trực tiếp với Phiêu Lưu, lại để anh ta nghe lọt tai.

“Tới rồi.” Lưu Phong Tam Thán gật đầu, “Có điều vẫn còn ở ngoài sân.” Mặc dù bọn họ thảo luận tình huống thật là về Kiếm Quỷ, nhưng trên thực tế tin tức Cố Phi quấy rối và Kiếm Quỷ là cùng lúc gặt hái được đấy, chẳng quả mức độ chấn động lòng người kém xa Kiếm Quỷ mà thôi.

“Tôi đã phá bảy chỗ rồi, cậu thì sao?” Kiếm Quỷ ngoài sân lúc bấy giờ đã nhắn tin cho Cố Phi.

“Mười một chỗ.” Cố Phi đáp.

“Nhanh như vậy…” Kiếm Quỷ thán phục, hắn đã cố gắng hết sức với hiệu suất cao nhất rồi, mà Cố Phi còn có thể nhanh hơn hắn.

“Tôi khá dễ, không cần ra tay, chỉ cần ra khỏi sương mù lộ mặt, bọn họ đã bắt đầu gào khóc như gặp quỷ rồi.” Cố Phi nói.

“À…” Kiếm Quỷ hiểu ra. “Đã đủ rồi nhỉ?”

“Vậy là đủ rồi, tập hợp chỗ nào?”

Kiếm Quỷ tùy ý chọn một tọa độ, hai người bắt đầu chạy về hướng bên này, mà lúc bấy giờ hơn mười chỗ bị công kích đã bắt đầu tụ tập người về chung chỗ. Có thể không phải vì phòng ngự, chỉ do nhiều người hơn sẽ có được chút cảm giác an toàn.

“Tôi cảm thấy vòng ngoài không giống như như có canh phòng gì, chỉ xem như là cảnh giới, làm cho người trong sân biết chúng ta đã đến.” Sau khi chạm mặt, Cố Phi nói.

“Ừ. Đúng là vậy.” Kiếm Quỷ đồng ý phán đoán của Cố Phi.

“Giờ thì sao?”

“Lên đi! Chỉ cần làm bọn họ không thăm dò ra được chúng ta sẽ đột nhập từ đâu, mục đích đã đạt đến rồi.” Kiếm Quỷ nói.

Cố Phi gật đầu. Hai người rất nhanh đã tìm được địa điểm thích hợp, bởi vì gây rối, phòng ngự vòng ngoài hiện giờ loạn cào cào, xuất hiện rất nhiều lỗ thủng không có ai phòng thủ. Cố Phi thở dài: “Bố trí phòng ngự vẫn chưa đúng chỗ nha! Không ngờ lại loạn tùm lum lên như thế, tôi vốn cảm thấy chúng ta muốn tìm được góc chết để lẻn vào rất khó.”

Kiếm Quỷ lắc đầu nói: “Có vài chuyện không thể như ý muốn, chẳng qua chỉ là các người chơi trong game thôi, sao có thể kỷ luật như trong quân đội được?”

“Nói cũng phải.” Cố Phi gật đầu.

“Huống chi, nếu muốn nắm giữ hướng đi của chúng ta một cách chính xác, thì cần có người hi sinh đổi lấy, loại mệnh lệnh thế này, công hội trong game không thể ra…” Kiếm Quỷ nói.

“Hửm, cậu biết nhiều ghê!” Cố Phi nói.

“Đương nhiên. Người từng trải mà.” Kiếm Quỷ cười.

“Đúng ha, tôi quên mất!” Cố Phi vỗ trán, hắn gần như quên mất rằng Kiếm Quỷ năm xưa là lão đại của công hội làm mưa làm gió trong giới, mấy sự cố, tâm lý thành viên hay quy tắc gì trong công hội còn điều gì là người ta không biết đâu?

“Có điều, nếu tên Công Tử kia ở đây, thì nhất định sẽ bố trí hoàn mỹ hơn bọn họ.” Cố Phi lại nói thêm.

“Ha hả…” Kiếm Quỷ cười khan hai tiếng, tên kia á, vào thời điểm này chắc chắn sẽ hi sinh đám pháo hôi không hề do dự, đã thế, sẽ tìm được lý do để khiến không có người nào có thể phát hiện sự thật đằng sau đó nữa!

“Được rồi, lên thôi!” Lúc này Cố Phi đã quăng lên hai dây móc, đưa một sợi dây thừng vào trong tay Kiếm Quỷ.

Kiếm Quỷ trải qua rửa tội ngày hôm bữa, đã không quá xa lạ với loại vận động này, thành thạo trèo lên trên tường.

Tiến bộ rất nhanh nha… trong lòng Cố Phi thầm nghĩ, ngày đó Kiếm Quỷ còn chưa thành thạo như thế, xem ra hai ngày nay cũng có lén lút luyện tập ư? Để ý luôn cả chuyện này, hóa ra người này có lòng hiếu thắng cao không bình thường tí nào mà!

Lập tức, Cố Phi túm lấy sợi dây dài, theo sau Kiếm Quỷ cùng lên trên bờ tường.

“Cư nhiên lại thuận lợi đến thế…” Cố Phi lên tới bờ tường, hơi hơi kinh ngạc. Vừa thu dây móc lại vừa nói với Kiếm Quỷ.

“Là sao?”

“Qua hai ngày rồi. Tôi cho rằng bọn họ sẽ tìm được cách leo lên tường, sau đó cũng sẽ bố trí người canh chừng ở trên đây.” Cố Phi nói.

“Cái này…” Kiếm Quỷ cũng giúp đỡ cuộn một sợi dây, vừa nói: “Đại khái chỉ có cậu mới cảm thấy đơn giản đi? Có bao nhiêu người biết đến thứ này, rồi làm ra sao chứ? Chỉ nói tới cái móc này thôi, nó tuyệt đối không tồn tại ở trên thị trường, cậu làm nhiệm vụ gì lấy được nó, nếu cậu không nói thì tôi thấy ngay cả Hữu Ca đều không mò ra. Còn có, chưa tính đến làm sao trèo lên, chỉ riêng chuyện làm sao quăng dây lên để móc chắc chắn lên đầu tường, tôi thấy cũng cần chút kỹ xảo đi, không đơn giản đâu nhỉ?”

“Khụ, là cần chút thật.” Cố Phi thừa nhận.

“Cho nên tôi mới nói, cho dù có người nhìn thấy tận mắt thứ này, muốn làm lại y chang, rất khó.” Kiếm Quỷ chốt.

“Cậu phân tích có lý.” Cố Phi nói, xác thực như vậy, trong hoàn cảnh trò chơi, có vài vấn đề cần đám người chơi lâu năm như Kiếm Quỷ mới có thể hoàn toàn nhìn thấu triệt.

“Vậy giờ làm gì đây?”

“Tất nhiên là quan sát xem sao cái đã.” Cố Phi lấy kính viễn vọng ra, quan sát.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top