Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Vớt Thi Nhân (Dịch)
  4. Chương 15: Lễ cúng nửa đêm

Vớt Thi Nhân (Dịch)

  • 90 lượt xem
  • 1134 chữ
  • 2025-05-02 23:04:44

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Sau này, những ngày tháng khó khăn nhất đã qua, con không trồng ruộng của tam thúc nữa, vì tôi biết tam thúc cho người khác thuê trồng sẽ thu được nhiều tiền thuê hơn, còn Quế Anh, con cũng không tiện để cô ấy đến nữa, sợ cô ấy làm như hồi còn ở hợp tác xã."

"Lợi ích của tam thúc, con thật sự không tiện chiếm dụng nữa, nhưng ơn huệ của tam thúc, Lý Duy Hán con ghi nhớ trong lòng.

Trước đây con đã từng nói, đến một ngày nào đó tam thúc già yếu, Lý Duy Hán con sẽ chăm sóc tam thúc, lo liệu cho tam thúc đến khi nhắm mắt xuôi tay.

Tam thúc, tam thúc phải tin tưởng nhân phẩm của Hán tử này."

Lý Tam Giang gật đầu.

"Hề hề."

Lý Duy Hán cười hai tiếng, đưa tay định lấy bánh quy, từ chiều đến giờ ông chưa ăn gì, thật sự rất đói.

"Bốp ! "

Mu bàn tay bị đánh một cái, miếng bánh quy vừa cầm lên rơi xuống.

Lý Tam Giang đứng dậy, nói: "Ăn cái rắm, để dành bày biện làm đồ cúng."

Lý Duy Hán sững người một lúc, sau đó mới hiểu ra, dù sao trước đây ông cũng từng giúp Lý Tam Giang một thời gian.

Mở cửa buồng trong ra, liền nhìn thấy Thôi Quế Anh đang ôm cháu trai, nghiêng người đứng ở đó.

Cửa vừa mở, Thôi Quế Anh vội vàng dùng tay chỉnh lại tóc mai, hỏi: "Hai người nói chuyện xong rồi à?"

Lý Duy Hán: "Quế Anh, ra ngoài giúp tôi bày bàn thờ, cứ để Tiểu Viễn Tử ngủ trước đi."

Lúc này, giọng nói của Lý Tam Giang từ phía sau truyền đến: "Tiểu Viễn Tử cứ để ở đây đi."

Lý Duy Hán quay đầu nhìn Lý Tam Giang, lông mày nhíu lại, nhưng sau một hồi do dự, như thể đã hạ quyết tâm, ông ra hiệu cho vợ đưa đứa nhỏ ra.

Lý Truy Viễn ngủ từ chiều đến giờ nên không buồn ngủ, cậu bé ngoan ngoãn ngồi trên một chiếc ghế đẩu nhỏ, nhìn người lớn bận rộn.

"Đầu óc con lú lẫn rồi à!"

 Lý Tam Giang chỉ vào bàn thờ vừa được Lý Duy Hán bê ra cửa sau, mắng, "Con muốn cho cả làng nhìn thấy hay sao? Bê vào, đặt ở đây này!"

Đây là vùng nông thôn đồng bằng, không núi non, không khe suối, càng không có tòa nhà cao tầng che chắn, tầm nhìn cực tốt, nếu như đặt nến đốt vàng mã ở ngoài, chỉ cần có người đi tiểu đêm cũng có thể nhìn thấy từ xa, rồi chuyện sẽ nhanh chóng bị đồn ra.

 Xét cho cùng, nhà ai bình thường lại làm lễ cúng bái vào lúc nửa đêm chứ?

Lý Duy Hán vội vàng bê cái bàn vừa mới bê ra ngoài vào lại, đặt ở vị trí sát tường, gần cửa sau.

Thôi Quế Anh bắt đầu bày biện đồ cúng, bốn cái đĩa, lần lượt bày bánh quy, bánh gato, đậu phộng, một cái còn lại thì trống không.

"Tam thúc, nhà hết thịt rồi."

Thôi Quế Anh nhìn Lý Tam Giang, "Thịt muối, thịt hun khói đều hết rồi."

Nhà có hơn chục đứa trẻ, làm sao có thể còn thức ăn thừa qua đêm, ngay cả hũ dưa muối cũng sắp cạn đáy, không có đồ mặn để cúng.

Lý Tam Giang chỉ vào tủ đựng đồ ăn vặt có khóa: "Có ruốc thịt không?"

"Có."

 Thôi Quế Anh vội vàng gật đầu, "Có được không?"

"Dù sao cũng là thịt, tạm vậy đi."

"Vâng."

Cuối cùng, một đĩa ruốc thịt được bày lên đĩa, hoàn thành mâm cúng.

Lý Duy Hán bê một cái thùng sắt thô ráp từ sân ngoài vào, lần này không cần nhắc nhở, ông tự mình đặt cái thùng sắt vào góc tường nhà bếp.

Tiên âm phủ lúc bấy giờ còn khá hiếm, phải vào tiệm vàng mã ở thị trấn mới mua được, người trong làng khi cúng bái nhỏ thường không nỡ dùng, nhưng giấy vàng và vàng thoi thì tử như nhà nào cũng có dự trữ.

Vàng thoi đều là do phụ nữ trong nhà tự tay gấp, còn giấy vàng thì có thể bo vào sọt cạnh nhà vệ sinh làm giấy lau.

Lý Tam Giang châm lửa hai cây nến trên bàn thờ trước, sau đó dùng lửa nến đốt mấy tờ giấy vàng, rồi nhanh chóng vung vẩy trước bàn thờ, miệng lẩm bẩm øì đó, tiếp đó lại chạy về góc tường ném số giấy vàng cháy dở vào thùng sắt làm mồi lửa, Thôi Quế Anh vội vàng bỏ số giấy vàng và vàng thoi còn lại vào đốt.

Lý Duy Hán lấy một que củi nhỏ khều giấy bên trong, xác định đã cháy hết, ông mới bê thùng sắt ra ngoài đổ tro.

Lúc ông quay lại, thấy Lý Tam Giang từ trong túi móc ra một cái chuông, đang dùng móng tay đen đúa móc vào trong, cuối cùng cũng lấy được cục bông gòn bịt bên trong ra.

"Leng keng..."

Lắc nhẹ một cái, âm thanh trong treo.

Lý Tam Giang cởi dây chuông, đi đến trước mặt Lý Truy Viễn: "Lại đây, Tiểu Viễn Tử, giơ tay phải lên."

Lý Truy Viễn ngoan ngoãn làm theo, nhìn Lý Tam Giang đeo chuông vào cổ tay mình.

Tiếp đó, Lý Tam Giang lại cầm lấy lư hương trên bàn thờ, suy nghĩ một chút, bẻ gãy một đoạn lớn của ba cây nhang, chỉ chừa lại một chút ở đầu, cắm lại vào lu hương.

"Tiểu Viễn Tử, cầm lấy cái này."

Lý Truy Viễn đứng dậy, bưng lư hương.

Lúc này Thôi Quế Anh mới hiểu ra chuyện gì, theo bản năng muốn tiến lên, nhưng bị Lý Duy Hán nắm chặt cổ tay, còn dùng lực kéo về phía sau.

"Sao ông ấy có thể để Tiểu Viễn Tử..."

Lý Duy Hán trừng mắt nhìn vợ.

Lý Tam Giang đưa tay bịt tai Lý Truy Viễn, sau đó ngẩng đầu nhìn đôi vợ chồng, thản nhiên hỏi: "Hỏi lần cuối, làm hay không làm?"

 "Làm!"

Lý Duy Hán lập tức trả lời. "Nếu Tiểu Viễn Tử có chuyện gì..."

Thôi Quế Anh giay giụa cánh tay muốn thoát khỏi sự kiềm chế của chồng.

Lý Duy Hán trầm giọng nói: "Nếu không có thứ đó thì sẽ không có chuyện gì, nếu có thứ đó, bà không làm, Tiểu Viễn Tử cũng sẽ gặp chuyện, thứ đó đang nhắm vào Tiểu Viễn Tử nhà chúng ta đấy!"

 Nghe vậy, Thôi Quế Anh không giãy giụa nữa, cánh tay buông thõng xuống.

Lý Tam Giang mỉm cười, nói: "Duy Hán à, đã nghĩ kỹ rồi chứ, nếu chuyện lộ ra ngoài, sau này ở trong làng này, e là khó mà sống yên ổn đấy."

Cho dù căn bản không có chuyện chết đuối, tất cả đều là trò đùa vô căn cứ do mọi người bày ra, nhưng ông lại bày binh bố trận như vậy ở nhà, còn làm nghỉ lễ đó cho người ta, nếu bị người ta biết được, mối thù này coi như là kết rồi!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top