Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Vớt Thi Nhân (Dịch)
  4. Chương 27: Bóng đen trên vai

Vớt Thi Nhân (Dịch)

  • 86 lượt xem
  • 836 chữ
  • 2025-05-03 00:03:25

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Bản lĩnh của ông ấy...”

Lưu Kim Hà nhíu mày, hình như có chút khó đánh giá, nhưng vẫn khẳng định nói, “Có ông ấy ở đó, quả thật là yên tâm hơn.”

“Viễn Hầu ca ca?”

Thấy Lý Truy Viễn mãi không nhúc nhích, Thúy Thúy đưa tay ra kéo tay cậu.

Giây phút hai người chạm vào nhau, Lý Truy Viễn liền cảm thấy cảm giác lạnh lẽo trên vai trái biến mất, đồng thời, cậu bắt gặp Thúy Thúy rùng mình một cái, bàn tay nắm lấy tay cậu run lên.

“Thúy Thúy, em lùi ra xa một chút!”

“Hả??

“Tránh xa anh ra!”

Mặc dù không biết tại sao, nhưng Thúy Thúy vẫn ngoan ngoãn buông tay ra, lùi về phía sau mấy bước.

“Thúy Thúy, đứng im ở đó, đừng lại gần anh.”

“Vâng...”

Thái độ bất ngờ của Viễn Hầu ca ca khiến Thúy Thúy nhớ lại ký ức bị ghét bỏ của mình, một màn nước mắt đã trực trào ra nơi khóe mi, cái mũi nhỏ cũng sụt sịt.

Còn Lý Truy Viễn thì có cảm giác, vừa rồi lúc Thúy Thúy chạm vào người mình, bà lão vốn đang đặt hai tay lên vai mình, đã rút một tay ra chụp về phía Thúy Thúy.

Đợi Thúy Thúy lùi ra xa, bà lão mới trở lại tư thế ban đầu.

“Lưu ma ma, vậy tôi đi trước nhé!”

Giọng nói sang sảng của Ngưu Phúc từ bên trong truyền ra, không còn chút khàn đặc nào như lúc trước.

Ông ta bước vào sảnh, ánh mắt lướt qua hai đứa trẻ vẫn còn ở lại bên trong, không có biểu hiện gì, sải bước đi ra ngoài cửa.

“Gia gia...”

Lý Truy Viễn giơ ngón tay chỉ vào góc tường, chính là chiếc chậu rửa mặt đặt trên giá bên cạnh cậu, “Rửa tay.”

Thúy Thúy đưa tay lên dụi mắt, mỉm cười nói: “Gia gia, rửa tay trước khi ra khỏi nhà, để xua đuổi xui xẻo ạ.”

Nói xong, Thúy Thúy liền cúi đầu, nhìn chằm chằm vào mũi chân mình, Viễn Hầu ca ca cũng cho rằng nhà mình xui xẻo sao?

Vốn dĩ cô bé đã quen rồi, cũng sẽ không cảm thấy có gì to tát, nhưng không biet tại sao, hôm nay cô bé lại rất nhạy cảm.

“Ồ, được, vậy thì rửa tay một chút vậy.”

Ngưu Phúc thu chân đã bước qua ngưỡng cửa, xoay người đi tới trước chậu rửa mặt, bắt đầu rửa tay.

Đang rửa,

Lý Truy Viễn cảm thấy cái lạnh lẽo trên hai vai đang dần dần biến mất, toàn thân cảm thấy nhẹ nhõm, đồng thời cũng có chút mệt mi.

Còn lưng của Ngưu Phúc, thì có thể nhìn thấy bằng mắt thường đang dần dần còng xuống.

Lý Cúc Hương dìu Lưu Kim Hà đi ra, nói: “Để tôi tiễn ông.”

“Đừng khách sáo, tôi đi đây, hẹn gặp lại.”

Ngưu Phúc rửa tay xong, muốn cầm lấy chiếc khăn lau trên giá, nhưng lại phát hiện hơi với không tới, chỉ đành phải phẩy phẩy tay, rồi chống hai tay lên eo, nghiêng người chậm rãi bước qua ngưỡng cửa.

Lý Cúc Hương lộ vẻ nghỉ hoặc, hình như có gì đó không đúng, nhưng lại không nói ra được.

Cô đi tới trước chậu rửa mặt, định thay nước, nhưng khi nhìn thấy tình hình trong chậu, sắc mặt cô lập tức sững lại: Những chiếc lá chuối trong chậu, lại trở nên cực kỳ nhỏ và mảnh, cho dù có người cố tình dùng tay xé, cũng không thể nào xé được nhỏ và đều như vậy.

Quan trọng nhất là, chậu nước này, vậy mà lại biến thành màu đen!

Lý Cúc Hương vội vàng bước nhanh đến bên cạnh mẹ mình, cúi đầu nói nhỏ.

Lưu Kim Hà kinh ngạc nhìn con gái, sau đó nhìn ra ngoài cửa.

Lúc này, Ngưu Phúc khó khăn lắm mới bước qua được bậc cửa, đi đến chỗ sân;

Lý Truy Viễn cũng rốt cuộc đã hồi phục lại sau cơn choáng váng vừa rồi, cậu bé đi đến trước mặt Lưu Kim Hà, đưa tay chỉ vào bóng lưng Ngưu Phúc, nói với Lưu Kim Hà:

"Nãi nãi, trên lưng ông ấy........"

"Suỵt!"

Lưu Kim Hà vội vàng lấy hai tay bịt miệng đứa trẻ.

Mùi từ đôi tay này thật sự quá nồng, Lý Truy Viễn bị hun đến mức hai mắt muốn chảy nước.

Ngưu Phúc ở ngoài cửa khựng người lại, nghiêng người, liec mắt nhìn với ánh mắt đầy ẩn ý, sau đó lại tiếp tục đi ra ngoài.

Mãi cho đến khi người ta đã đi ra khỏi sân, Lưu Kim Hà mới buông tay đang bịt miệng đứa trẻ ra.

"Cháu, bây giờ, nói đi."

Lý Truy Viễn hít sâu vài hơi, mở miệng nói: "Nãi nãi, trên lưng gia gia kia, có phải đang cõng thứ gì đó không?"

Lưu Kim Hà ghé sát mặt mình vào trước mặt Lý Truy Viễn, hạ thấp giọng hỏi:

"Tiểu Viễn, có phải cháu nhìn thấy gì rồi đúng không?"

Lý Truy Viễn lắc đầu.

Cậu bé thật sự không nhìn thấy gì cả, chỉ là có cảm giác.

Lưu Kim Hà nhíu mày, hỏi: "Tiểu Viễn à, tối qua Tam Giang có đến nhà cháu phải không?"

"Nãi nãi, cháu ngủ rồi, không biết."

"Hừ”"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top