Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Vớt Thi Nhân (Dịch)
  4. Chương 50: Bữa tiệc kỳ lạ của bà cụ

Vớt Thi Nhân (Dịch)

  • 112 lượt xem
  • 1310 chữ
  • 2025-05-03 00:16:17

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Với động tác này, lập tức thu hút sự không hài lòng và nhíu mày của những người khác ở bàn.

Lý Truy Viễn vội vàng đứng dậy, giật lấy đĩa thức ăn, rồi đặt lại, cười mà khuyên bảo: "Em à, đây là thức ăn của mọi người, em không thể tham lam, không phải tất cả đều là của em."

Nghe Lý Truy Viễn nói vậy, những người lớn ở bàn cũng tỏ ra thoải mái hơn, có người còn nói:

"Cô bé thích ăn thì cho cô bé ăn, không sao đâu."

"Để đĩa ở trước mặt cô bé là được."

Lý Truy Viễn không ngừng vẫy tay lắc đầu: "Không được, không được như vậy, không đúng với quy tắc."

"Bang bang.........!"

Bên ngoài vang lên tiếng pháo hai tiếng, các bé ở các bàn xung quanh lập tức bịt tai la lên.

Tiếng pháo hai tiếng vang lên liên tục hơn mười lần, khi tiếng cuối cùng dứt, cả không gian trong sảnh đều trở nên tối sầm, mọi người ở các bàn khác cũng đều ngừng động đậy, ngồi thẳng lưng, nhìn thẳng về phía trước.

Mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng Lý Truy Viễn vẫn vội vàng làm theo, ánh mắt liếc sang bên cạnh nhìn Tần Lý, ồ... cô ấy không cần học, cô ấy chuyên nghiệp lắm.

Bên ngoài, một bà lão được một đám trẻ con vây quanh, bước vào.

Bà xuất hiện, cả không gian trong sảnh như đông cứng lại.

Qua kẽ hở giữa đám người, Lý Truy Viễn nhận ra bà chính là người mà cậu đã gặp trong giấc mơ ở nhà Lưu Kim Hà, bà lão được Ngưu Phúc vác trên lưng.

Bà làm sao lại ở đây?

Cậy rõ ràng nhớ rằng, khi Ngưu Phúc rời khỏi nhà Thái gia gia, lưng ông ta còng xuống.

Bà cụ có phần còng lưng, nhưng tỉnh thần rất tốt, thậm chí còn tốt một cách bất thường, ánh mắt lóe lên ánh xanh, trên mặt còn mọc ra một vài sợi lông mịn.

Hơn nữa, dường như có vài sợi lông đen trên mặt bà... giống như những sợi râu đen mọc ra từ hư không.

Giống như... một khuôn mặt mèo.

Bà cụ đi đến bàn chính dưới sân khấu, cười với mọi người xung quanh:

"Hôm nay là sinh nhật tôi, mọi người đến đây, nhất định phải ăn uống thật ngon nhé, hehe."

Ngay khi bà nói xong, không khí u ám trước đó lại trở nên rực rỡ. Tất cả những người vừa ngồi thẳng lưng và im lặng, rất tự nhiên lại bắt đầu gắp thức ăn và trò chuyện.

Lý Truy Viễn cảm thấy may mắn, vị trí của cậu và Tần Lý vừa vặn nửa quay lưng về phía bà cụ, và cách đó vài bàn, họ lại là những đứa trẻ nhỏ, chắc sẽ không bị bà nhìn thấy.

Nhưng vừa mừng rỡ, Lý Truy Viễn lại thấy bà cụ cầm ly rượu, bắt đầu đi uống rượu với từng bàn.

Cậu nhận ra bà, chắc chắn bà cũng sẽ nhận ra cậu.

Đây có lẽ là giấc mơ của bà... không, Lý Truy Viễn bây giờ cảm thấy, môi trường ở đây không thể chỉ đơn giản gọi là "giấc mơ", cậu và Tần Lý rất có thể đang ở trong một môi trường đặc biệt khác.

Nhưng dù thế nào, cậu không thể để bà nhìn thấy mình.

Bà cụ uống rượu nhanh, nói vài câu, rồi cùng uống một ly với cả bàn, cứ thế tiếp tục, không lâu nữa sẽ đến bàn của họ.

Lý Truy Viễn lập tức nói to với Tần Lý: "Cái gì, em nhớ bà nội rồi à?"

Tần Lý quay đầu nhìn cậu, lại lộ vẻ nghỉ hoặc.

Lý Truy Viễn cố ý dùng tay vỗ mạnh dưới gầm bàn, khiến cả bàn ăn rung lên, nhiều người vừa gắp thức ăn lại rơi trở lại.

"Ôi, em gái, đừng quậy nữa, chúng ta đang ăn cơm, em không ăn thì đừng làm ảnh hưởng đến người khác!"

Về nghỉ hoặc trong mắt Tần Lý càng sâu hơn.

Lý Truy Viễn quay sang những người khác ở bàn, xin lỗi: "Xin lỗi, em gái cháu ở đây... "

Anh lại chỉ chỉ vào trán mình.

Mọi người cũng đều hiểu, "Ồ, bị sốt não rồi, nên mới có những hành vi không bình thường, đó là chuyện thường thôi."

Lý Truy Viễn kéo Tần Lý dậy, rời khỏi bàn: "Được rồi, cháu đưa em đi tìm bà nội, ôi, em thật là khó chịu, anh còn chưa ăn no kìa!”"

Sau đó, Lý Truy Viễn kéo Tần Lý đi về phía cửa, nhưng vừa tiến gần, cậu liền thấy bên ngoài đứng một hàng những người đàn ông mặc áo lễ phục cũ.

Một số đang trò chuyện, số khác đang xé giấy, mặc dù mỗi người đều có việc riêng, nhưng họ đều đang kiểm soát lối ra.

Không thể đi ra được, và Lý Truy Viễn quan sát thấy, nhìn ve của bà cụ, có vẻ bà không chỉ uống một vòng, nếu cứ ở lại đây, dù có liên tục trốn tránh, cũng rất dễ bị bà để ý.

Nhìn quanh, cầu thang lên tầng hai đã biến mất, giờ chỉ còn khu vực góc tây bắc, dẫn đến bếp.

Lúc này, cũng vang lên tiếng động của việc nấu nướng.

Lý Truy Viễn kéo Tần Lý đi về phía bếp, trong lúc đó, để không gây chú ý, cậu vẫn không ngừng mắng Tần Lý:

"Nhìn em kìa, cứ phải làm ầm lên tìm bà nội.”

“Khó khăn lắm mới được ăn một bữa, mà còn chưa kịp ăn hết những món ngon.”

“Ôi, canh gà sắp lên rồi, em làm anh không ăn được đùi gà!"

Quả nhiên, trong suốt quá trình đi, những người ở các bàn xung quanh đều đang ăn uống, không có bóng dáng ai khác, mọi người đều cảm thấy rất bình thường.

Cuối cùng, Lý Truy Viễn dẫn Tần Lý vào bếp, vừa vào, liền thấy một cái thùng nhựa lớn, xung quanh chất đầy những đĩa bẩn.

Khoảng bảy tám bà cụ đang ngồi bệt bên cạnh thùng nhựa, cầm khăn lau, rửa chén bát.

Nhưng thùng nhựa không chứa nước, mà là cát, họ đang dùng cát để rửa chén bát.

Bên cạnh bếp lớn, một đầu bếp mập mạp đang mặc tạp đề, đang nấu món ăn, động tác rất thành thạo, nhìn là biết là một đầu bếp lão luyện.

Nhưng xung quanh ông ta, trong những cái giỏ đựng nguyên liệu, toàn là những tờ giấy trắng chồng chất;

Trong những lọ gia vị bên cạnh, cũng không phải là đầu, muối, tương, giấm, mà là các loại màu sắc;

Bên cạnh còn có một thùng lớn, bên trong đựng toàn bột nhão.

Ông ta trước tiên đun sôi bột nhão, sau đó đổ vào một chồng giấy trắng, đảo đều, liên tục thêm các loại màu sắc, cuối cùng dùng lửa lớn thu hẹp, khi múc ra đĩa, là những món ăn đầy màu sắc, hương vị và hình thức.

Và ngọn lửa bốc lên từ bếp lớn, cũng không phải là màu thường, mà là xanh lè, như lửa ma.

"Cô bé kia, ra ngoài chơi đi, đừng cản trở ở đây!"

Đầu bếp mập nóng nảy đuổi.

Lý Truy Viễn lên tiếng: "Ôi, anh thật tài giỏi, món anh nấu cũng rất ngon, khi lớn lên, em cũng muốn làm đầu bếp, em muốn học từ anh!"

"Haha."

Đầu bếp mập vốn không kiên nhẫn, nay lại cười, "Cứ học hành đi, đừng làm đầu bếp, mùa hè nóng chết đi được."

"Không, em muốn làm đầu bếp, làm đầu bếp thật tốt, được ăn nhiều món ngon, hơn nữa, em cũng không giỏi học, kết quả học tập kém, học không tiến bộ được."

"Học kém à, thì phải học ngay một nghề tay nghề, chứ không thì sau này sẽ phải chết đói."

"Anh thật tài giỏi, ồ, làm như vậy à, anh quá tuyệt vời, em chỉ đứng xem, không làm phiền anh."

Đầu bếp mập không đồng ý, nhưng cũng không đuổi nữa.

Lý Truy Viễn thì đứng bên cạnh, thỉnh thoảng lại khen ngợi thêm một lần, vừa giúp đỡ lấy đĩa, thêm màu.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top