Nghe nói, cô Hành điều tra ra, biết được Lóc đặt và phổ biến bài vè này, cô tức lắm và từ đó không cho đứa chăn bò nào léo hánh vô am của cô để xin nước uống nữa. Có khát thì xuống rạch mà uống. Nó không tin Phật bởi vì có người hay niệm Phật, tụng kinh chuyên nói chuyện đạo đức như cô Hành lại làm chuyện bậy bạ như vậy, khiến nó ghét.
Vậy mà đêm nay, nó sợ... ma và phải niệm: "Nam mô a di đà Phật" rất nhiều lần để tự trấn an cho mình. Nó đã từng chơi giỡn, nằm ngủ trên chòm mả đó thường xuyên, nhưng chỉ vào ban ngày khi thả bò nhưng giờ...
Kia rồi, nhấp nhô những nấm mồ cao thấp không đều, cải thì bằng đá xây, cái bằng đất, cái có rào gai, cái có trồng hoa, cải bỏ hoang bị bò mài sừng tróc cả đất trên núm... Chòm mà quen thuộc với Lóc đang hiện ra trước mắt.
Trong ánh sáng mờ nhạt của ngàn sao trên trời trong, Lóc thấy hình như có những đốm lửa bay lượn, khi ấn khi hiện quanh những nấm mồ.
Ma trơi!
Nó từng nghe người ta nói về ma trời trong những khu nghĩa địa, nó cho là người ta đặt chuyện nói dóc như nó đã từng bịa biết bao chuyện, nhưng giờ thì... nó sợ.
Nhưng lẽ nào, đã đi đến đây, nó lại quay về. Và kia, cái ghe dưa hấu to đùng, đen đen nằm cặp bến sông. Lóc bước theo lối mòn đến bên ghe dưa và quyết mời cho được Công ngoại" này ngày mai về nhà mình để minh oan.
Nó tin là một người tốt bụng như ông chủ ghe dưa sẽ sẵn sàng giúp nó. Lóc bước xuống đòn dài bắc ra ghe và khi đến mũi ghe nó kêu khẽ: "Ngoại ơi" và nó nhìn vào trong ghe. Nhưng nó chợt thấy trên mui ghe, nơi hồi chiều nó thấy chất những trái dưa hấu đèo đẹt, dưa nứt... giờ đang có hai người nằm quấn vào nhau. Nó đã kịp nhận ra cái dáng mập mạp như hộ pháp của ông chủ ghe, nhất là cái mông trắng hếu chỉ cách nó chừng ba thước.
Ông chủ ghe lồm cồm ngồi dậy và người nằm dưới cũng đã ngồi dậy, nước da còn trắng hơn mông ông ta... và nó biết ngay đó là một người đàn bà. Lúc biết mình đến không đúng lúc và nó quay đầu bước ra đòn dài để lên bờ. Nó nghe ông già tức giận:
- ĐM... Thằng quỷ nào đó hả?
- Chết rồi, thằng Lóc...
Giọng người đàn bà Lóc nghe quen thuộc và nó còn thấy hình như bà ta lò mò túm lấy quần áo gì đó... A, giọng của cô Hành. Cải tướng mập thạp, tròn nung núc của cô Hành trong đêm nó không nhận ra, chứgiọng nói thì nó đã quá quen. Lóc ngượng ngùng mắc cỡ khi cô Hành nhận ra nó, mặc dù nó chẳng có lỗi gì...
Rõ ràng nó ở lại cũng sẽ chẳng nhờ ông chủ ghe dưa được gì mà còn làm cho hai người khó xử. Nó cảm thấy ông chủ ghe dưa không còn là người đáng mến như người nó gặp hồi chiều. Ông mới đưa ghe tới đây có hai đêm mà đã quan hệ với cô Hành như vậy.
Còn cô Hành cũng lạ... tu hành chi mà làm chuyện bậy bạ thế... Lúc trước thì cho là cô bị tay trung uý Thanh chi khu trưởng gạt gẫm dụ dỗ, nhưng bây giờ thì rõ là... Lóc cảm thấy căm ghét cả hai người. Đòn cũng bị ba nó đánh rồi, nó không cần nhờ ông ta thanh minh gì nữa... Nó không muốn nhắc tới ông...
Nhưng nó thì không muốn nhắc tới ông chủ ghe dưa, còn ông ta thì không tha cho sự xuất hiện không đúng lúc của nó đêm qua. Nhất là cô Hành đã nhận ra nó và đã từng bị nó đặt vè trêu chọc thì vừa sợ, vừa tức nó lắm. Cho nên khi ba nó ôm trái dưa hấu tới hỏi, ông chủ ghe dưa đã khẳng định rằng chưa hề cho đứa con nít nào trái dưa hấu to lớn như vậy.
Nhưng đem trái dưa đó vào cùng đồng với dưa loại một của ông thì quả thật chúng giống nhau như vừa hái cùng lúc, cùng một đám... Ba Lóc trả lại ông trái dưa và xin lỗi ông. Lóc bị đòn thêm một trận ê ẩm, ba bốn ngày sau còn chưa đi nổi. Nó có nói lại chuyện thấy được trong chòm mả đêm qua nhưng ba má nó không tin còn cho rằng nó đặt điều nói xấu ông chủ ghe dưa và đánh nó nhiều hơn vì dám nói xấu cỗ Hành, người đã tránh xa trần tục, đang lo tu hành, ăn chay trường chôn am cốc...
Lóc chỉ biết nuốt hận trong lòng và không ngờ lòng dạ cô Hành và ông chủ ghe dưa lại độc địa như vậy. Nó chỉ biết đặt vè để đảm chăn bò nghêu ngao:
Nghe vẻ nghe ve
Nghe về chuyện lạ
Có người tu giả
Lấy gã mua dưa..
Bài vè chưa đặt xong thì ông chủ ghe dưa quay lại chuyển nữa và khi đi ông mang theo cô Hành. Nghe nói cô ấy đã có thai với ông, chẳng ai biết đúng sai, nhưng ít ra ba má Lóc đã thấy chuyện nó từng nói về mối quan hệ mờ ám của cô Hành và lão mua dưa không phải là chuyện bịa. Cải am lợp mái bằng lá, vách lá, sườn tre của cô Hành giờ thành cái chòi cho bọn chăn bò nghỉ mát, trốn nắng ngày ngày.
Bữa nay, ba má của Lóc đi đám giỗ ở tận huyện Châu Thành. Lúc tranh thủ lấy chiếc xe đạp của ba ra tập chạy trên con đường đất trước cửa nhà. Đó là chiếc xe đạp đòn dông. Sườn xe có cái đòn ngang cao gần đến yên ngồi và ghi-đông nên chỉ thích hợp với người lớn và nhất là đàn ông.
Lúc nhỏ con, ngồi phía trên yên hoặc trên đòn dông, chân đạp không tới bàn đạp ở vị trí thấp nhất và cũng không chống chân được xuống đất để giữ thăng bằng khi xe đứng yên. Cụ Lóc thọt chân lòn phía dưới cây đòn ngang và đạp xe đi, người phải eo nghiêng một bên, đầu nhấp nhô lên xuống trông thật tức cười nên mỗi khi Lóc chạy xe, đám con nít trong xóm thường chạy theo trêu chọc um sùm.
Lần này cũng vậy, khi Lóc dắt xe đạp ra con đường đất là thằng Đức, thằng Chanh, thằng Xoài cùng năm bảy đứa nhóc năm sáu tuổi chạy theo hô vang:
- Cụ Lóc chạy xe... re re...
- Cho tao chạy với tóc.
- Cho tao nữa... cho tao.
- Cái mốc xì... tao chạy còn phải lên ba má tao, làm gì dám cho tụi bay chạy hả.
Lóc vừa nhấp nhô người đạp xe vừa trả lời với giọng hách dịch. Nó chạy đến đoạn đường đất đầy dấu chân bò, lởm chởm liền dừng xe, quay lại. Và, khi nó đang chạy ngang bụi tre đầu Xóm thì bất thần thằng Đực từ trong lề đường đất nhảy ra hù. Lóc không sợ thằng Đực, nhưng sợ đụng trúng nó, xe sẽ ngã nên lúng túng nghiêng người bẻ ghi-đông quẹo trái.
Do luống cuống, hấp tấp nó đổi hướng nhanh, xe chao nghiêng sang bên phải, trong khi nó đang ở bên trái của xe, nó cố giữ thăng bằng nhưng không được và chợt "rầm" một cái, chiếc xe đạp đã tông vô gốc xoài ở bên trái con đường. Nó may mắn bị bật văng ra, lăn tròn dưới đất chỉ trầy trụa hai cùi trỏ, rớm máu. Nó văng tục và đứng dậy chửi khi thằng Đực chạy mất dạng, còn đám con nít trong xóm bu lại nhao nhao.
- Cụ Lóc té xe!
- Thằng Lóc nốc cây xoài... - Cụ Lóc "bay" đẹp quá bay ơi.
Lóc lê bước lại chiếc xe nằm bên gốc xoài. May mà nó văng chệch qua một bên, chớ động đầu Vô gốc xoài chắc gãy cổ như chơi. Nhưng lạy trời! Cái bánh trước xe đạp của ba nó sao lại cong vành như cái bánh phồng nướng... Thôi chết rồi! Phen này ba má nó về thì no đòn. Lóc dựng chiếc xe dậy và cố kéo lết chiếc xe về nhà. Cả xóm này chỉ có vài chiếc xe đạp thôi, đâu ai biết sửa.
Muốn sửa cái bánh xe này, chỉ còn một cách mang ra ông Năm ở tuột ngoài đầu đường lớn, gần chợ... Nhưng tiền đâu. Mà đem đi sửa, ba má nó biết, nó cũng không tránh được một trận đòn. Lóc rầu rĩ dựng xe vô vách nhà... Đã vậy em gái nó - Bé Ba còn nói:
- Thôi chết rồi, anh Hai thế nào cũng bị ba đánh đòn... làm sao bây giờ...
- Kệ tao, tao làm tao chịu...
- Tưởng em với má vui lắm khi anh bị ba đánh hả? Em lo cho anh chớ bộ...
Nhỏ Bé Ba rầu rĩ nói và Lóc cảm thấy vô lý khi mình gắt gỏng với em gái. Bé Ba nhỏ hơn hai tuổi nhưng luôn được ba má khen ngợi. Mà cũng đúng thôi, Bé Ba ít nói, ngoan hiền, thích làm giúp ba má đủ việc và đang học lớp nhứt (lớp năm bây giờ), chuẩn bị thi lên lớp đệ nhất (lớp 6) trường quận.
- Ừ tao... đang quạu mà... tao đâu muốn vậy.
- Anh Hai ơi, hay là mình lấy cái chày giã chuối của má vỖ lại cho nó ngay được không? - Bé Ba chợt nói.
- Ờ hén... Sao tao ngu vậy cà... Mày chạy ra hè, tới chỗ cái cối giã chuối vác dùm tao cái chày ra sân đi... mẹ đi, chiều rồi, ba má sắp về...
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận