Trên một cái cây cách xa căn cứ của Arangdan, Yeon-woo đang bình tĩnh nhìn xuống,
Những mảng sương mù nổi lên từ đống đổ nát giống như sơn lan rộng trên mặt nước. Phủ lên xác chết. Phủ lên mặt đất đã sụp đổ. Phủ lên đống đổ nát của những tòa nhà bị phá hủy. Đó là bằng chứng cho thấy các linh hồn đang trở về vực thẳm.
Yeon-woo giơ tay sử dụng Flame Infusion (Truyền lửa) và châm ngòi cho ngọn lửa từ một góc căn cứ.
Và sau đó,
* Kwang *
* Kwang *
Sương mù bắt đầu bùng nổ khi gặp phải ngọn lửa. Sóng lửa bao phủ toàn bộ khu vực từng là căn cứ của Arangdan.
Mặt đất nổ tung và những cột lửa bắn lên từ lòng đất. Ngọn lửa đã thổi bay mọi thứ liên quan đến Arangdan.
* Rầm rầm *
Vụ nổ cuối cùng đã kết thúc sau một thời gian dài. Ngọn lửa bị nguyền rủa lóe sáng trên những thứ còn sót lại.
Bây giờ chỉ có dấu vết của các tòa nhà giữa vùng đất hoang vu và các tàn tích cằn cỗi, như muốn nói rằng người cai trị của phần hướng dẫn đã từng ở đây, Arangdan.
-Cảm ơn cậuu....
-Chúng tôi c... cũng có thể nghỉ ngơi rồi.
Những giọng nói yếu ớt vang lên từ đâu đó quanh anh.
* Kwaaa *
Yeon-woo nhìn lên bầu trời khi anh đưa tay lên đầu. Trong một bầu trời đêm phủ đầy tro đen và khói trắng.
Mặt trăng đang tỏa sáng rực rỡ.
***
Yeon-woo trở lại đống đổ nát. Anh muốn kiểm tra xem có bất cứ điều gì anh đã bỏ lỡ từ lần cuối cùng anh ấy ở đó không.
Thứ đầu tiên xuất hiện trong tầm nhìn của Yeon-woo là một xác chết bị cháy giữa đống đổ nát. Có dấu vết là hắn đã cố bò ra khỏi tòa nhà. Mặc dù xác chết đã bị cháy đến mức gần như không thể nhận ra, nhưng anh biết ngay đây là Bild.
“Lần trước ta gặp ngươi, ngươi đã cầu xin ta kết thúc cuộc đời. Nhưng cuối cùng, ngươi vẫn cố trốn thoát để sống sót phải không?”
Yeon-woo cười khi thấy tình huống này thật mỉa mai. Rốt cuộc, con người chỉ là những sinh vật thất thường, những người có thể thường xuyên thay đổi suy nghĩ, thậm chí nhiều lần trong ngày.
Yeon-woo mở rộng các giác quan của mình đến mức tối đa và quét qua mọi góc của tàn tích. Anh tỉ mỉ tìm kiếm để xem có ai còn sống sót bên dưới không.
Anh cảm thấy nhẹ nhõm khi không phát hiện ra dấu hiệu của sự sống. Thật khó cho kể cả một con chuột có thể sống sót sau trận bão lửa đó.
“Thật kỳ lạ nếu bất cứ điều gì sống sót sau vụ nổ như vậy.”
Đây là sự hủy diệt hoàn toàn của Arangdan.
Nhưng ngay khi Yeon-woo quay đi,
"Hừm?"
Anh nghe thấy một cái gì đó thay đổi giữa đống tro tàn.
Tro tàn xác chết của Bild đã vỡ vụn trong gió. Tại vị trí đó có một viên đá màu tím. Viên đá vẫn phát ra ánh sáng rực rỡ. Không, nó tỏa sáng rực rỡ hơn cả khi anh nhìn thấy nó dưới tầng hầm.
Không phải vụ nổ đã thổi bay nó sao?
Nó khá cứng cho một viên đá.
Anh nghĩ rằng nó sẽ nổ tung với vụ nổ, và anh quay lại chỉ để kiểm tra điều đó. Nhưng viên đá dường như đã được làm cứng hơn và công phu hơn nhiều so với những gì anh nghĩ.
Dù thế nào đi chăng nữa, anh không thể để hòn đá nằm đó. Anh quyết định nhặt nó lên, và sẽ xử lý nó khi anh tìm được cách.
Một hòn đá chứa hàng trăm ngàn linh hồn và máu thịt. Có thể đó không phải là một sản phẩm thất bại nhưng dù sao cũng chỉ là bản thể không đầy đủ. Có thể có một cách nào đó để hoàn thành nó.
Trong một khoảnh khắc, Yeon-woo nghĩ về việc lấy viên đá cho chính mình. Nhưng cho dù anh khao khát quyền lực đến mức nào, anh cũng không muốn mượn năng lực từ một món đồ bệnh hoạn như vậy.
"Ít nhất mình không bao giờ nên làm những điều khiến Jeong-woo phải bối rối.'
Nhưng khoảnh khắc anh đưa tay ra,
* Whoosh *
Viên đá màu tím tỏa ra một ánh sáng chói lóa,
* Tsss *
Và chẳng mấy chốc, nó tan vào tay Yeon-w00. Anh cảm thấy một thứ mà anh chưa bao giờ thấy trước đây.
Yeon-woo cố gắng rút tay lại trong sự ngạc nhiên. Nhưng kỳ lạ thay, cơ thể anh dường như không tuân theo mệnh lệnh của anh.
Chất lỏng màu tím thấm vào da anh qua lỗ chân lông. Anh cảm thấy chất lỏng chảy qua mạch máu cơ thể của mình, rồi chảy vào tim anh. Nó giống như một đàn kiến bò quanh cơ thể anh.
Yeon-woo muốn đẩy chất lỏng ra bằng mana, nhưng Mạch mạng của anh không thể hoạt động. Anh chỉ có thể đứng yên và quan sát cho đến khi chất lỏng màu tím hoàn toàn lắng xuống bên trong cơ thể anh.
Chất lỏng tự cuộn tròn quay bên trái tim anh. Sau đó, nó kết hợp với nhau tạo thành một quả cầu, và nó trở nên nhỏ hơn, kích thước chỉ cỡ một viên đá nhỏ.
* Paaa *
Yeon-woo chỉ được giải thoát khỏi sự trói buộc vô hình sau khi viên đá hoàn toàn biến mất. Sau đó, anh xem xét kỹ lưỡng viên đá đang nằm cạnh trái tim mình.
"Cái gì thế này?'
* Thomp *
* Thomp *
Viên đá đang đập như một trái tim bình thường. Nhưng cảm giác đó hoàn toàn xa lạ với anh. Anh cố gắng điều khiển mana để đẩy hòn đá ra, tuy nhiên, mana chỉ di chuyển, vòng quanh hòn đá để bảo vệ nó khỏi bị đẩy đi.
Viên đá hoạt động rất tự nhiên như thể nó luôn là một phần của Mạch mana.
Yeon-woo nhíu mày. Anh thường bị căng thẳng do áp lực tâm lý từ những tình huống - mà anh ấy không thể kiểm soát. Điều này cũng đúng trong lần này.
Anh cảm thấy quá bối rối khi một sức mạnh bất ngờ và khó chịu như vậy lắng đọng vào trong cơ thể. Bên cạnh đó, anh không có thông tin gì về nó cả.
Anh cố gắng tập trung tất cả các giác quan của mình vào hòn đá. Rất may, anh đã truy cập vào nhiều thông tin hơn trước đây.
[Đá của ???]
Phân loại: ???
Xếp hạng: ???
Sự miêu tả: ???
* ???
Khả năng bị khóa. (Đóng dấu)
** Đây là một tạo tác 'Độc nhất. Không có tạo tác tương tự tồn tại trong Tháp. | Tuy nhiên, tất cả mọi thứ về tạo tác này đang được ẩn đi.
** Tạo tác này vẫn chưa được hoàn thành. Hoàn thành tạo tác để có quyền truy cập vào thông tin bị khóa.
Đây có phải là tất cả những gì mình có thể tìm ra?
Yeon-woo tặc lưỡi khi đọc cửa sổ thông tin vật phẩm. Hầu hết các thông tin về nó đều không có sẵn. Nhưng như vậy cũng đủ để làm sáng tỏ một số điều cho anh.
Viên đá đó không bị lỗi nhưng thực sự không hoàn chỉnh, nó sẽ cần nhiều vật liệu hơn để hoàn thành nó.
Nó sẽ chỉ đặt bên cạnh trái tim anh mà không có bất kỳ khả năng hay tác động nào trước khi hoàn thành.
Yeon-woo lắc đầu. Ngay cả khi anh cứ nghĩ về hòn đá thì bây giờ anh ta cũng không thể làm gì khác. Thêm vào đó, anh cũng không hề có ý định hoàn thành viên đá.
"Mình đoán mình sẽ phải để nó như vậy thôi."
Anh không thể loại bỏ nó cho đến khi tìm được cách lấy nó ra. Không sao miễn là nó không làm hại anh ta.
"Vậy, đó là tất cả sao?"
Yeon-woo đưa ra một cái nhìn cuối cùng xung quanh đống đổ nát và sau đó rời khỏi nơi này.
Tất cả mọi thứ đã được an bài.
Đó là cách mà ngày dài nhất anh từng trải qua trong phần hướng dẫn kết thúc.
*****
Đeo mặt nạ của mình trở lại, Yeon-woo đi đến một nơi không quá xa khu đổ nát. Đó là nơi Kahn và Doyle đã sơ tán đến.
"Các cậu có thể ra ngoài được rồi.”
Kahn và Doyle bước ra từ phía sau gò đá.
* Cười *
Kahn nở một nụ cười lớn.
"Tôi luôn cảm thấy điều này, nhưng mọi thứ anh làm chỉ là ở mức độ khác nhau."
"Ý cậu là gì?"
"Điều đó có nghĩa là anh đã tạo ra một địa ngục hỗn độn, chàng trai à. Tôi bắt đầu tự hỏi, chúng đã làm gì với anh để khiến anh làm náo loạn cả một bang hội như thế?"
Yeon-woo nhún nhẹ vai và không thể câu trả lời. Thái độ tương tự anh thể hiện khi anh cứu họ. Kahn tập trung vào hành động của anh.
"Tuyệt vời. Anh lại cho thấy sự bí ẩn của mình một lần nữa."
Sau đó, Doyle hỏi. "Ỏ, vậy còn Bild thì sao?"
"Hắn ta đã chết."
"Thật tốt khi nghe thấy điều đó."
Doyle nhìn anh với nụ cười rụt rè nhẹ nhõm. Nhưng không giống như cái miệng mỉm cười, đôi mắt cậu lạnh như bằng.
Cậu muốn tự mình thoát khỏi nhân vật phản diện. Đó là một chút tiếc nuối khi cậu ấy không thể làm như vậy. Nhưng cậu vẫn giữ cho ngọn lửa cháy trong tim. Sự trả thù hướng . tới hội Cheonghwado.
Tuy nhiên, không giống như lần trước trong Hang ổ của Hargan, Doyle cố gắng giữ bình tĩnh. Cậu khắc sâu sự tức giận vào trong tim.
Can đảm mà không có sức mạnh không khác gì sự nóng nảy. Đó là một bài học cậu học được từ sự cố này .Nếu cậu muốn thực thi công lý, cậu phải phát triển mạnh mẽ hơn nữa. Đủ mạnh mẽ để không ai có thể nghĩ đến việc chạm vào cậu.
Như thể đã thấy những gì bên trong đầu Doyle, Kahn ngồi bệt xuống đất và nói to.
"Chà? Tất cả những kẻ khốn đã biến mất và mọi việc đã kết thúc ở đây. Nhưng chết tiệt, cơ thể của tôi không thể hoạt động được bình thường nữa. Tôi chỉ đi một chút mà đã cảm thấy chóng mặt.”
Câu nói đột ngột của Kahn đưa Doyle trở lại từ mê cung của suy nghĩ sâu sắc.
Trên thực tế, cơ thể của họ đang đứng trước bờ vực sụp đổ vì cả hai đều đã không được ăn uống trong nhiều ngày và những vết thương khắp cơ thể vẫn chưa được điều trị. - Điều khá ngạc nhiên là họ có thể đi bộ xung quanh trong tình trạng như thế này.
"Doyle."
"Huh?"
"Anh đoán chúng ta đã hoàn tất mọi thứ ở đây, em nghĩ sao?"
Doyle nhận ra ý định của Kahn và trả lời với một cái gật đầu.
"Ừ. Em nghĩ anh nói đúng.”
"Urgh. Thật là bực bội khi phải thừa nhận điều đó sau tất cả những gì chúng ta đã trải qua."
Và khi sự căng thẳng biến mất, họ cảm thấy đột ngột mệt mỏi.
Kahn cau mày khi gãi gãi đầu, và nhanh chóng quay lại nhìn Yeon-woo với khuôn mặt có vẻ kiên quyết.
"Cain, nơi nào là điểm đến tiếp theo của anh? Phần G, phải không?”
Yeon-woo gật đầu nhẹ.
"Đúng, nếu có thể."
"Vậy thì lấy cái này đi."
"..........?"
Yeon-woo giơ tay bắt được một bao tải mà Kahn bất ngờ ném tới. Và đôi mắt anh, ngày càng mở to hơn khi anh mở bao tải ra. Bên trong là Vương miện của Hargan và vô số Tokens.
"Đó là tất cả những gì chúng tôi đã kiếm được trong hướng dẫn."
Doyle gật đầu bên cạnh anh. Yeon-woo nheo mắt.
"Nếu anh đang cố gắng trả giá, hãy lấy nó đi vì tôi không cần nó."
Yeon-woo thích phần thưởng. Nhưng anh ấy không muốn lấy nó từ những người khác, ít nhất là không phải từ họ. Nhưng Kahn lắc đầu.
"Tôi nghĩ rằng anh đã nghĩ sai về chúng tôi."
"Vậy đây là cái gì?"
"Chúng tôi đang từ bỏ phần hướng dẫn."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận