Cuộc họp bước sang phút thứ ba mươi.
Giờ đến lượt thảo luận về dự án khai thác mỏ dầu tại Trung Quốc.
Đội khảo sát của Taeshin Development mới đây đã phát hiện một mỏ dầu khổng lồ ở sa mạc Gobi. Tin này từng khiến cả nước xôn xao.
Từ đó đến nay, tập đoàn đã liên tục đàm phán với phía chính quyền, và giờ chỉ còn lại bước ký kết cuối cùng.
Chuỗi thương lượng kéo dài một năm trời sắp đến hồi kết.
Hồ sơ về thỏa thuận này được chuyển đến chỗ Ha Seong.
“Đúng ra Chủ tịch nên đích thân sang ký, nhưng dường như ngài ấy không thể thu xếp thời gian. Tuy nhiên, vẫn cần một người đại diện cho Taeshin để hoàn tất văn kiện…”
“Cậu có thể đi được chứ?”
Tất cả ánh mắt đều dồn vào Ha Seong.
Thật ra, anh chẳng biết gì về ngành khai thác dầu khí.
Nhưng nếu tranh thủ “học cấp tốc” vài ngày, chắc vẫn xoay sở được.
Vả lại, anh là Phó chủ tịch Tập đoàn.
Để đứng ra thay mặt tập đoàn, không ai phù hợp hơn anh.
“Tôi sẽ đi.”
“Đây là một thương vụ rất quan trọng. Nhân dịp này, cứ thoải mái thể hiện năng lực của mình đi.”
“Tôi hiểu rồi, anh.”
Cuộc họp dần đi đến đoạn cuối.
“Hà…”
Về lại phòng làm việc, Ha Seong thấy trên bàn đã chất đầy tài liệu.
Anh nhìn đống giấy tờ mà… chỉ biết le lưỡi.
“Đống này là gì thế?”
“Là toàn bộ hồ sơ cần phê duyệt ạ.”
“Vậy còn Chủ tịch?”
“Ngài ấy còn phải xử lý những tài liệu quan trọng hơn nữa. Về mặt pháp lý, Phó chủ tịch có thể ký thay Chủ tịch. Chỉ cần chữ ký của ngài, là hiệu lực giống hệt.”
“Chức vụ này… ghê gớm thật.”
“Thực tế mà nói, ngài có thể xem như đang nắm cả Tập đoàn trong tay cũng không quá lời đâu ạ.”
Áp lực trên vai anh nặng thêm một tầng.
Hơi bị nhiều việc với một người “ngày đầu tiên đi làm” như anh.
“Đừng lo ạ, tôi sẽ hỗ trợ hết sức.”
“Cả vụ ký kết mỏ dầu cũng cùng làm với tôi chứ?”
“Vụ đó tôi đã theo từ thời cố Chủ tịch rồi. Nói thật, mọi điều khoản chi tiết đều đã được dàn xếp xong. Giờ chỉ còn khâu hoàn thiện văn kiện. Ngài chỉ cần đến đó ký tên là được.”
“Vậy thì… nhẹ nhõm hơn một chút.”
Đó là điểm an ủi hiếm hoi.
Dự án mỏ dầu lần này là canh bạc sinh tử của Taeshin.
Tập đoàn hoạt động ở nhiều lĩnh vực, nhưng gần đây, mảng xây dựng – vốn là nguồn lợi nhuận chính – đang tụt dốc.
Vì vậy, họ mới buộc phải phát triển mảng kinh doanh mới, và bây giờ là lúc gặt hái kết quả.
Theo một nghĩa nào đó, tương lai của cả Tập đoàn đang treo trên thương vụ này.
Dù công nghệ năng lượng mới phát triển nhanh đến đâu, thì hiện tại, vẫn chưa có thứ gì thay thế hoàn toàn được dầu mỏ.
Soạt.
Ha Seong mở tập hồ sơ.
Thực ra anh có thể nhắm mắt ký bừa cho xong, nhưng ít nhất cũng phải hiểu mình đang đặt bút vào cái gì.
Giờ nghỉ trưa.
Mải mê ký tá đến khi ngẩng đầu lên, anh mới nhận ra đã đến giờ ăn.
Bình thường sẽ không nhiều hồ sơ đến vậy, chỉ là ba ngày anh bận tang lễ nên mọi việc dồn lại một lúc.
Hôm nay, anh được rủ xuống nhà ăn nhân viên.
Anh và Lee Hojin cùng đứng trong hàng dài chờ tới lượt.
“Không có chế độ ‘high-pass’ cho chúng ta nhỉ.”
“Lẽ ra phải có chứ.”
Một vài nhân viên định nhường chỗ, nhưng Lee Hojin cương quyết từ chối.
Hôm nay món chính là cơm sốt Hayashi.
Dù là Chủ tịch hay Phó chủ tịch thì cũng chẳng có ưu tiên gì.
Ha Seong nghĩ, chắc đây cũng là “sắp đặt” của Lee Hojin.
Quả nhiên, vừa ngồi xuống, Hojin đã giải thích.
“Đây cũng là một kiểu… làm chính trị.”
“Trong giới tài phiệt mà cũng có chính trị sao?”
“Có thể xem là như vậy. Tăng sự gần gũi với nhân viên cũng là một phần công việc của Chủ tịch. Thực tế, cha tôi ngày nào cũng ăn trưa ở nhà ăn tập thể. Trừ những hôm đặc biệt bận rộn.”
“Quả là đáng nể.”
“Với lại, đồ ăn ở đây cũng ngon. Đó là một trong những lý do tôi thích xuống đây ăn.”
Ha Seong nếm thử.
Cơm dẻo, canh nêm vừa miệng, sốt Hayashi dùng nguyên liệu cũng khá cao cấp.
Có thể thấy người ta đã đầu tư không ít tâm sức vào việc cải thiện chất lượng bữa ăn cho nhân viên.
“Chắc hôm nay là một ngày mệt mỏi với cậu. Ăn nhiều vào.”
“Anh cũng ăn nhiều vào.”
Lee Hojin là người lạnh lùng, nhưng Ha Seong không nghĩ anh ta là người xấu.
Ngay cả bây giờ, dù cách nói chuyện vẫn lạnh nhạt, nhưng rõ ràng Hojin đang cố gắng quan tâm đến anh theo cách riêng của mình.
Ha Seong chợt nghĩ:
‘Có lẽ Catherine đã đánh giá anh ta hơi vội.’
‘Có khi anh ta chỉ là kiểu người… chỉ tốt với gia đình mình.’
Kết thúc một ngày dài, Ha Seong rời công ty.
Trên đường về, Catherine hỏi:
“Một ngày làm Phó chủ tịch, cảm giác thế nào ạ?”
“Khó hơn tôi nghĩ. Cả chuyện làm người của công chúng, lẫn khối lượng công việc.”
“Ngài sẽ phải quen dần thôi.”
“Xem ra cuộc sống của giới thượng lưu cũng chẳng dễ dàng gì.”
“Giàu vừa vừa thì dễ sống hơn nhiều. Giàu quá rồi, bản thân sự giàu có cũng trở thành áp lực. Chứ tại sao vua chúa ngày xưa lại hay chết sớm? Đều là vì stress cả.”
“Nghe cũng có lý.”
“Ngày mai ngài phải xuất phát đi công tác ngay. Tôi sẽ đến đón sớm.”
“Là lên sa mạc Gobi à?”
“Vâng. Ngài sẽ gặp phía đối tác tại khu mỏ dầu.”
Từ ngày mai, một chuỗi ngày bận rộn khác lại bắt đầu.
Vừa về đến nhà, anh đã thấy Lee Yerin đứng chờ.
“Anh về rồi ạ!?”
Yerin nhào vào lòng anh.
Bây giờ nhìn kỹ, cô bé đúng là kiểu con gái hay làm nũng.
Cứ như muốn tranh thủ mọi cơ hội để được dựa vào anh trai.
Đương nhiên, Ha Seong chẳng nỡ từ chối.
“Hôm nay em vừa hoàn thành một kiệt tác đấy.”
“Thật à? Cho anh xem nào.”
Yerin rất am hiểu hội họa.
Ha Seong thì chẳng biết gì về tranh sơn dầu, nhưng chỉ cần nhìn qua cũng thấy nét vẽ của cô không hề tầm thường.
“Mức này là đủ mở triển lãm rồi đấy.”
“Thật… thật không ạ?”
“Tất nhiên. Anh chưa từng thấy ai vẽ đẹp như em.”
“Hê hê, nghe anh nói vậy em vui quá.”
Yerin cười tươi như nắng.
Cơ thể cô không khỏe, nhưng những ngày nào thấy đỡ hơn một chút, cô luôn cố gắng cười rạng rỡ như thế này.
Ha Seong nhận ra, Yerin đang cố gắng chủ động lại gần anh hơn, phá đi khoảng cách giữa hai anh em.
Anh đưa tay xoa đầu cô.
“Không cần cố gắng đến mức gượng ép đâu.”
“Anh nói gì vậy ạ?”
“Không cần ép mình ‘thân thiết’ cho bằng được. Dù sao… chúng ta cũng là người một nhà rồi mà.”
“…Anh nhìn ra rồi à?”
“Dĩ nhiên.”
“Vậy… anh phải đối xử thật tốt với em đấy.”
“Yên tâm. Cho đến ngày em lấy chồng, anh sẽ chịu trách nhiệm về em.”
“Nhớ lời đó nhé.”
Hai người ngoắc tay hứa với nhau.
Rằng… họ sẽ luôn ở bên nhau.
Ít nhất là cho đến khi có một người thật lòng yêu thương Yerin xuất hiện và dắt tay cô đi đến một cuộc sống mới.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận