Đảo mắt nhìn quanh, Ha Seong nhận ra ngoài mình ra thì trong quán còn khá nhiều người cũng đang cầm vé, chăm chú so số.
Việc ngồi trong quán rượu mà vẫn bám lấy kết quả Lotto… chứng tỏ đời sống đã chật vật đến mức nào. Chỉ cần nhìn cuộc khủng hoảng tài chính bùng nổ từ châu Âu gần đây là hiểu. Nhờ thế mà Hàn Quốc cũng lãnh đủ, cuộc sống lại càng thêm khó khăn. Có lẽ chính vì vậy mà thứ “trò chơi” này càng ngày càng thịnh.
Quả bóng đầu tiên chuẩn bị ra lò!
Quả bóng đầu tiên là số 12!
"Ô hô, hôm nay có biến rồi? Đúng là điền ngày sinh vào cũng không uổng."
"Chậc. Đúng là chẳng có gì suôn sẻ. Ai mà ngờ số 12 lại ra ngay đầu chứ."
Qủa bóng thứ hai bắt đầu!
Quả bóng thứ hai là số 15!
"Hiếm à nha. Liên tiếp trúng hai số luôn."
Tờ vé mua bằng chế độ tự chọn hôm thứ Hai thì chả trúng nổi một con. Thế mà trong dãy số anh tự tay ghi hôm nay, lại có hai số liên tiếp trùng khớp.
Dĩ nhiên, Ha Seong không nghĩ vận may sẽ kéo dài thêm nữa.
Qủa bóng thứ ba bắt đầu!
Quả bóng thứ hai là số15!
"……"
Đến khi con số thứ ba cũng trùng nốt, môi Ha Seong khẽ run lên. Trước đây anh từng trúng tới giải tư Lotto. Nhưng ngay cả khi đó, anh cũng chưa từng một lần trúng liền ba con số như thế này.
Qủa bóng thứ tư bắt đầu!
Quả bóng thứ hai là số 28!
"……!"
Mắt Ha Seong mở to.
Cả chị gái anh cũng há hốc miệng nhìn chằm chằm màn hình tivi.
Tim đập thình thịch.
Thực ra trùng bốn số cũng không phải chuyện hiếm. Số tiền đó tầm trăm nghìn won, cũng đã là khoản lớn, đủ để cảm thấy “biết ơn trời đất” rồi.
"Ch-chuyện… chuyện gì đây?"
"Chắc đến đây là hết cỡ rồi."
Quả bóng thứ năm chuẩn bị ra!
Quả bóng thứ năm, số 33!
"Khặc…!"
"Suỵt!"
Yoo So-hee lập tức lấy tay bịt miệng em trai.
Trong chỗ đông người thế này mà hét ầm lên vì trúng Lotto, lỡ đâu có kẻ đi ngang vung dao một cái thì biết làm sao.
Bản thân Ha Seong cũng hiểu rất rõ điều đó.
"Sao… sao mà trùng lắm thế này…"
Anh giả vờ như không có gì, chỉ nhấp một ngụm nước.
Mọi người cũng sớm tản mất sự chú ý.
Giờ chỉ còn quả bóng thứ sáu.
Quả bóng thứ sáu chuẩn bị ra!
Quả bóng thứ sáu, con số cuối cùng là… 43!
Trong đầu Ha Seong vang lên một tiếng nổ như sét đánh ngang tai.
Chuyện vốn dĩ không thể nào xảy ra… lại vừa xảy ra.
Từ sâu bên trong, một thứ cảm xúc cuộn trào dâng lên.
"Chết tiệt! Xong đời rồi!"
Ha Seong gào lên.
Tiếng thở dài vang lên rải rác khắp nơi, nhưng chẳng ai la hét to như anh. Bọn khách trong quán rượu chắc chỉ nghĩ đây là một kẻ làm quá, số cũng chẳng ra gì.
Bàn tay anh vẫn run bần bật.
"Ch-chuyện… chuyện quái gì thế này…"
"Chuyện gì nữa, là… giải nhất chứ còn gì."
Yoo So-hee ghé sát, thì thầm bên tai em trai.
Đây vốn dĩ là chuyện anh vẫn cho là hoang đường.
Ha Seong là kiểu người tin rằng Lotto giải nhất chẳng khác nào trò dàn dựng của nhà nước. Người trúng thật sự chẳng tồn tại, chỉ là nhà nước “bày” ra thôi. Thế mà hóa ra… không phải vậy.
"Đ-đi… đi thôi?"
"Ừ, về."
Lúc này không phải lúc ngồi uống rượu nữa rồi.
"Uaaaaaaa!"
Ra tới bờ sông, Ha Seong ngửa mặt lên trời, hét đến khản giọng.
Ngay cả bây giờ anh vẫn thấy chuyện này khó mà tin nổi.
Anh đã trúng giải nhất Lotto.
Người ta bảo xác suất trúng còn thấp hơn cả xác suất bị sét đánh. Vậy mà cái điều “thấp hơn cả bị sét đánh” đó lại rơi trúng đầu anh.
"Chị, đánh em cái coi?"
Chát!
"Không đau. Không đau chút nào hết. Thế này thì là mơ rồi. Đúng không?"
"Thế chú mày muốn nhảy xuống sông thử không?"
"Ha ha ha ha!"
"Ááá!"
Ha Seong bế bổng Yoo So-hee lên xoay vòng.
Niềm vui hôm nay khó mà diễn tả thành lời.
Ngày anh trúng Lotto.
Đương nhiên cũng không thể không tò mò xem số tiền thưởng là bao nhiêu.
Ít thì tầm 1 tỷ won, nhiều thì lên đến vài chục tỷ cũng có. Với anh, thật ra bên nào cũng chẳng quan trọng.
"Về thôi. Phải báo tin này cho mẹ nữa."
"Ừ, về."
Từ giờ, họ sẽ không phải sống chật vật như trước nữa.
Ha Seong và Yoo So-hee gọi dịch vụ lái hộ để về nhà.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận