Bên ngoài đột nhiên an tĩnh lại.
Tần Thi đã thu được ký ức ánh mắt lạnh lùng, bản thân mình chính là Nhị Ni trong miệng bọn họ. Mẹ nguyên thân sớm qua đời, cha rất nhanh kết hôn lần nữa, mẹ kế còn mang theo em gái nhỏ hơn nguyên thân hai tuổi.
Cha càng thích đại ca, mẹ càng chú ý em gái, nguyên thân cha không thương mẹ không yêu, hoàn toàn là nhân vật râu ria trong gia đình. Cũng may cô ấy đầu óc thông minh, học tập vẫn luôn cầm cờ đi trước, cho nên mới không sớm gả về nhà chồng.
Về sau mẹ kế lại sinh con trai, nguyên thân càng biến thành người trong suốt, tính tình cũng trầm mặc ít lời, chỉ biết mê đầu học tập.
Sau khi khôi phục thi đại học cô ấy vùi đầu khổ học một năm, quả thực là thi đậu đại học.
Nhưng trong nhà không có tiền, trùng hợp cha làm việc xảy ra chuyện, ngã gấy chân. Nguyên thân không cách nào học lên đại học, chỉ có thể ở lại nhà chăm sóc cha, đi ra ngoài làm công tạm thời tích cóp tiền muốn tiếp tục đi học.
Thẳng đến mấy ngày hôm trước, nguyên thân mới biết được, lúc ấy bởi vì trong nhà không có tiền trị chân cho cha mình, người bà đã đem bán suất đại học của nguyên thân.
Cộng thêm người bà của cô ấy nói cho cô một mối, để cô ấy gả cho Lộ Tài xuất thân lưu manh, sau lại không biết như thế nào đã phát tài, vợ chết kèm theo ba đứa con.
Nguyên thân tức giận sinh bệnh, nửa đêm phát sốt cũng không ai phát hiện, sau đó đi đời nhà ma, linh hồn đổi thành Tần Thi.
Tiếng nói chuyện bên ngoài còn đang tiếp tục, nhưng cha nguyên chủ và mẹ kế cũng mất đi "Phẫn hận' trước đó, tựa hồ bị thuyết phục.
Tân Thi không tiếng động cười lạnh, mẹ kế vừa mới lời lẽ chính đáng như vậy, thuần túy là bởi vì không có được lợi ích, không muốn để người ta nói xấu mình, lại cố ý giữ gìn thanh danh tốt của nguyên thân.
Hiện tại chỗ tốt đúng chỗ, bà ta một câu cũng không nói, thậm chí giọng điệu vừa chuyển, nói lên "Lộ Tài xác thật có tiên, Nhị Ni gả cho hắn cũng có thể cơm ngon rượu say".
Thật là có đủ chân thật.
Một lát sau, thanh âm ngoài cửa giảm đi, Tân Thi cũng không chú ý bọn họ, lại tỉ mỉ lật xem tất cả ký ức một lần.
Thẳng đến khi có người gõ cửa gọi cô ăn cơm, cô mới từ trong ổ chăn bò dậy.
Tần Thi nhìn áo quần trên người giặt trắng bệch, lại nhìn nhìn đế giày vải đều bị mài mỏng, hơi hơi nhíu nhíu mày. Cô đã quen tinh xảo, đột nhiên đi vào nơi này thật đúng là không thích ứng, xem ra nhanh tìm đường ra chút.
Nhà Tần Thi ở trong thôn, có một sân nhỏ, tổng cộng năm gian phòng, bà nội, một nhà đại bá và một nhà nguyên thân.
Ông bà nội một gian, đại bá và nhà mình tất cả hai gian. Nguyên thân và Tứ Ni mẹ kế mang đến ở cùng nhau, cha mẹ và đứa con trai nhỏ ở một gian, đại ca nguyên thân sống ở nhà máy trấn trên, ít khi về nhà.
Quan hệ nguyên thân với ai cũng không thân thiết, cô ấy mỗi ngày ngoại trừ làm việc chính là mê đầu đọc sách. Sau khi thi đậu đại học không đi, nguyên thân bèn dạy ở trường tiểu học trong thôn, làm công tạm thời, kiếm đồ ăn, so với các cô gái khác trong thôn, cuộc sống khá hơn nhiều.
Đến trong phòng ông bà nội rồi, người cả gia đình đều vây quanh chiếc bàn, ngồi vào ăn, Tần nãi nãi thấy Tần Thi mặt không biểu tình bước vào, giọng điệu không lành mở miệng: "Ăn một bữa cơm còn chậm chạp, còn chờ người mời mày ư?”
Tân Thi không nói chuyện, ngồi ở chỗ trống duy nhất, bưng cháo loãng trước mặt lên đưa vào trong miệng.
Không biết thả vào bao lâu gạo cũ, Tần Thi đầu cảm giác mình có thể uống đến một tia mùi mốc như có như không.
Cô ở trong lòng thở dài, thâm nghĩ cái bàn tay vàng này thật sự là có chỗ lợi cũng có chỗ xấu.
Tần nãi nãi thấy Tần Thi nhíu mày, lập tức mắt trợn trắng,'Không muốn ăn thì đừng ăn! Mặt ủ mày ê làm gì?"
Tân Thi vẫn không nói gì, trực tiếp làm lơ bà ta, miệng lớn húp cháo, giống như là uống thuốc, nghĩ nhanh chóng ăn xong thì không có việc gì.
Tần nãi nãi còn đang lải nhải, Tình huống nhà Lộ Tài thật sự tốt, mày đừng không biết điều."
"Tao cho mày năm nguyên tiền, ngày mai mày lên huyện kéo vải, làm bộ quần áo, sắm sửa chính mình cho tốt."
Tần Thi buông chén, duỗi tay: "Được."
Người một bàn đều sửng sốt, không nghĩ tới Tần Thi vậy mà không kiên trì nữa.
Tần nãi nãi vui vẻ, buông chén đi lấy 5 nguyên tiền với một tấm phiếu vải đưa cho Tần Thị, cười tủm tỉm nói: 'Mày có thể nghĩ ra là được rồi, đến trong thành ở nhà lầu ăn sung mặc sướng thật đẹp!"
Tần Thi kéo kéo khóe miệng, đời trước một mình cô ở phòng hai trăm mét vuông, nhà ngang có thể so với tiểu khu xa hoa hiện đại?
Tân Thi vẫn trâm mặc như trước, nhận lấy tiền và phiếu cất xong, cầm đũa gắp cái màn thầu bắp lớn nhất trên bàn, gắp rau dại trộn trên đĩa ăn.
Tần nãi nãi nhìn cô cầm màn thầu lớn nhất, lại hung ác gắp một đũa, trừng mắt lên muốn mắng người, nhưng lại nghẹn không nói gì.
Đại bá mẫu cũng dùng ánh mắt oán hận xẻo cô, màn thầu lớn nhất này là giữ lại cho đứa con trai đầu!
Tay Tần Thi làm như không nhìn thấy, mình ăn của mình.
Nguyên thân ở trên bàn cơm không dám hào phóng ăn cơm, cô cũng không phải là nguyên thân, cho dù coi như là không thích ăn, nhưng vì thân thể cũng phải ăn no.
Sau khi ăn no, Tần Thi nâng tay lên lại buông, ném xuống một câu: "Cháu còn chưa thoải mái, về phòng nghỉ ngơi trước." Liền ra khỏi phòng, tìm nước rửa mặt.
"Con nhìn xeml Con nhìn xeml" Tần nãi nãi rốt cuộc nhịn không được quăng ngã đũa/'Còn chưa gả chồng làm người thành phố đâu, đã bừa bãi thành như vậy!"
Những người khác trong Tần gia ai cũng không tiếp lời, cứ vùi đầu ăn của mình, trong lòng đủ loại tính toán chuyện nhà mình.
Tân Thi cơm nước xong ngủ một giấc rời giường, muốn ra ngoài đi vệ sinh, cửa mới mở ra một nửa, cô thấy mẹ kế câm cuốc ghé vào cửa phòng đại bá mẫu nghe lén.
Tần Thi nhẹ nhàng khép cửa lại, cũng nghiêng tai nghe.
Có lẽ đại bá mẫu biết người trong nhà đều đi ngoài ruộng, mình cũng đang ngủ, nên không chỗ nào cố ky, không có lén lút nói nhỏ.
Tần Thi loáng thoáng nghe được một ít, đoán mò, đã biết Tần nãi nãi vì sao bỏ được 300 nguyên đều cho cha mẹ nguyên thân.
Lộ Tài còn hứa hẹn một chức vị tạm thời trong xưởng máy móc, tiền lương một tháng 30 nguyên, bà ta muốn đem suất của cô cho cháu trai đầu, cũng chính là con trai lớn nhà đại bá mẫu.
Tần Thi nhìn mẹ kế vẻ mặt căm giận ra sân, thì biết việc này không để yên, còn có ồn ào.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận