"Đã làm sai chuyện thì phải tiếp nhận trừng phạt,' Lục Trạch Thiên thấy long phượng thai đều muốn khóc, lúc này mới lại nói: "Nhưng nể tình nó bảo vệ các con, chỉ đánh hai cái."
Long phượng thai lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, đánh ít hơn ba cái, còn tốt còn tốt.
Bọn nó trước nay chưa từng bị đánh qua, cho nên không biết, cho dù là hai cái, cũng là siêu cấp siêu cấp đau.
Lục Trạch Thiên giơ tay, Cố Thanh Hải ngoan ngoãn vươn tay ra, bàn tay hướng về phía trước.
Lục Trạch Thiên: "Tay trái."
Cố Thanh Hải ngoan ngoãn đổi tay.
"Bang ——"
Cố Thanh Hải ngón tay không khống chế được cuộn tròn một chút, nhưng rất nhanh mau lại duỗi ra, vẫn nâng bất động ở trong không trung.
Long phượng thai bị âm thanh này làm hoảng sợ, hai người đều run theo.
Tần Thi ở phòng bếp bên cạnh, động tác nhào bột cũng ngừng lại, âm thanh này lớn... Thật sự là dùng sức đánh.
Còn không bằng đét mông đâu, mông thịt dày đánh không hư, tay chân sao được? Tần Thi cân nhắc quay đầu lại nói chuyện với Lục Trạch Thiên.
"Bang ——' lại là một cái.
Bàn tay Cố Thanh Hải vừa đỏ vừa sưng, nhưng nó vẫn không nói một tiếng nào.
Lục Trạch Thiên nhìn nó: "Biết sai rồi sao?"
Cố Thanh Hải rũ mắt: 'Đã biết." Lúc Tần Thi đang giáo dục An An, nó đã hiểu ra đánh nhau là không đúng.
"Sai chỗ nào rồi?" Lục Trạch Thiên hỏi.
"Cho dù là bảo vệ em trai em gái, cũng không nên dùng phương thức đánh nhau." Cố Thanh Hải trả lời nói.
Lục Trạch Thiên: "Không phải tuyệt đối an toàn, tuyệt đối áp chế vũ lực, hơn nữa dưới tình huống có khả năng bị thương, dùng đánh nhau giải quyết vấn đề, là ngu xuẩn nhất."
Cố Thanh Hải ngẩng đầu nhìn Lục Trạch Thiên, sau đó đột nhiên gật đầu,'Đã hiểu!"
Tần Thi cách vách cười lắc lắc đầu, cầm cả cục bột, đề cao giọng kêu lên: "Có người nào muốn nhìn tớ gọt mì không?"
Long phượng thai sửng sốt, lập tức chạy chậm đến phòng bếp,"Tớ muốn tớ muốn nhìn!"
Cố Thanh Hải nhìn Lục Trạch Thiên, Lục Trạch Thiên dùng ánh mắt ý bảo nó đi, Cố Thanh Hải lúc này mới rời đi.
Lục Trạch Thiên vào trong sân múc nước rửa mặt, cách cửa sổ thấy Tần Thi cầm một cục bột lớn đứng trước nồi, dùng dao phay không ngừng gọt mì trong tay.
Theo dao phay múa may, từng mảnh mì thon dài bay vào trong nồi, toàn bộ động tác như nước chảy mây trôi tuyệt đẹp, lập tức khiến cho bọn nhỏ liên tục kinh hô.
"Thật là lợi hại! Tân Thi Tần Thi, tớ muốn học!" Tiếng An An hưng phấn truyền đến.
"Chờ sau khi cậu lớn lên, cầm di chuyển được dao phay chúng ta lại học, bằng không cậu sẽ làm bị thương mình."
"Vậy cậu đến lúc đó nhất định phải dạy tớ nha!"
Tần Thi cười: "Nếu lúc ấy cậu còn muốn học, tớ đương nhiên dạy cậu."
Lục Trạch Thiên nhìn bọn họ, không tự chủ được cười.
Mà trong phòng bếp, Tần Thi còn đang suy nghĩ mình cũng không biết có thể làm việc cho đến lúc đó hay không, ngộ nhỡ Lục Trạch Thiên thích người khác, thì cô phải rời đi.
Hơn nữa ngộ nhỡ mình liên lạc được với hệ thống, hoặc là tìm được bug của hệ thống, không cần cả đời làm mẹ kế, vậy cô nhất định cũng phải rời đi.
Chẳng qua lúc ấy, An An còn muốn học, tìm cô mà nói, Tần Thi cũng sẽ không từ chối là được, ai bảo con bé đáng yêu như vậy chứ?
Tần Thi ném ra ý tưởng rối tung trong lòng, nghiêm túc quấy mì trong nồi, bắt đầu thêm gia Vị.
Một chén mì nóng hầm hập, xua tan mệt nhọc ban ngày, đuổi đi không vui cùng đau xót, chỉ còn lại cảm giác tràn đầy thỏa mãn với cacbohydrat mang đến vui vẻ.
Long phượng thai quấn lấy Cố Thanh Hải kể chuyện xưa cho bọn nó, Tần Thi giúp Lục Trạch Thiên thu dọn chén đũa, tựa như người một nhà chân chính, bình đạm mà ấm áp.
Đang rửa chén, Lục Trạch Thiên đột nhiên mở miệng, nói với Tần Thi một tiếng: "Cảm ơn."
Tần Thi nhún vai: "Đây đều là tôi nên làm, tôi sớm nói qua, tìm tôi không lỗ."
Lục Trạch Thiên gật đầu phụ họa: "Không sai, rốt cuộc bảo mẫu biết em đều biết, bảo mẫu không biết em cũng biết."
Anh cười nghiêng đầu nhìn Tần Thi, trêu ghẹo nói: "Bảo mẫu cũng không có lợi hại như em vậy đâu." Tần Thi hơi hơi nâng cằm lên, tiếp nhận khích lệ của anh/Đúng vậy."
Tầm mắt hai người va chạm nhau, nhìn nhau cười. ...
Lục gia tuế nguyệt mỹ hảo (năm tháng tốt đẹp), lại có người tâm tình phức tạp.
Lý Thiên Thiên vừa trở về từ nơi học tập, nằm ở trên giường nghĩ lại bát quái mẹ vừa mới nói, cả người lâm vào lo âu.
"Sao có thể? Sao có thể"
"Lục Trạch Thiên sao lại tái hôn thế? Cái này không khoa học!"
Cô ta chẳng qua là đi học tập hai tháng, sau khi trở về phát hiện chuyện thay đổi hoàn toàn thế này!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tần Thi là ai?
Tại sao Lục Trạch Thiên lại đột nhiên kết hôn?
Lý Thiên Thiên thấp giọng lẩm bẩm, có chút tố chất thân kinh, bưng kín đầu mình, ánh mắt dại ra, không biết suy nghĩ cái gì.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận