"Đây là con trai thứ hai của thím, Lục Trạch Thiên, mẹ Lục duỗi tay về phía Lục Trạch Thiên, kêu lên: "Mau mau, mau tới đây!"
Lục Trạch Thiên còn không biết đã xảy ra chuyện gì đi đến trước bàn các bà ngồi xuống, đầu tiên là lễ phép gật đầu với Tân Thi, sau đó có chút nghi hoặc nhìn thoáng qua mẹ mình/Mẹ."
Không phải nói ăn cơm sao? Lâu như vậy còn chưa gọi?
Mẹ Lục: "Đây là Tần Thi, con cùng con bé đi mua chút đồ, chờ lần tới lại ăn cơm."
Lục Trạch Thiên ngay từ đầu còn không chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn dáng vẻ tươi cười với ánh mắt kia của mẹ, anh đột nhiên phản ứng lại.
Lục Trạch Thiên ở trong lòng khẽ nhíu mày, không nghĩ tới mẹ mình làm ra chuyện như vậy. Nhưng cô nương người ta đều ngồi ở chỗ này, anh cũng không tiện từ chối, chỉ có thể đồng ý, nghĩ đi ra ngoài lại giải thích rõ với Tần Thi.
"Chăm sóc người ta cho tốt đó." Mẹ Lục cười tủửm tỉm nhìn hai người ra khỏi tiệm cơm quốc doanh, nhìn bóng dáng hai người bọn họ không dời mắt được. Này trai tài gái sắc, nhìn thật xứng!
Người phục vụ xem đủ náo nhiệt rồi rốt cuộc mở miệng: "Thím còn ăn cơm nữa không?”
"Ăn! Đương nhiên ăn! Thịt kho tàu, sủi cảo đều cho thím một phần!"
Mẹ Lục vang dội trả lời.
Tần Thi và Lục Trạch Thiên một trước một sau đi ở trên phố, ở nơi ít người, rốt cuộc mở miệng.
"Anh..."
"Em..."
Hai người đồng thời mở miệng, lại đồng loạt tạm dừng.
Tần Thi và Lục Trạch Thiên đều không phải người ngượng ngùng xoắn xít, lúc này gặp được phân đoạn thân cận xấu hổ như vậy, hai người bọn họ đều không có phản ứng quá lớn.
Da mặt dày của Tần Thi là ở hiện đại tôi luyện ra, mà Lục Trạch Thiên hoàn toàn chính là tính cách cho phép.
"Anh nói trước đi." Tân Thi khẽ cười cười với Lục Trạch Thiên.
Lục Trạch Thiên cũng không khách khí, nói thẳng: "Mẹ tôi hẳn là đem tình huống của tôi đều nói với em rồi đi?"
Tần Thi gật đầu.
"Tôi sẽ không bởi vì đứa nhỏ cần chăm sóc thì tìm một nửa kia, đó không phải tìm vợ, mà là tìm bảo mẫu." Lục Trạch Thiên nhìn Tần Thi, biểu tình rất nghiêm túc: "Tôi không biết mẹ tôi nói với em như thế nào, nhưng nếu em không muốn, tôi cũng không muốn liên lụy em, tôi sẽ xử lý tốt hết thảy, em không cần lo lắng."
Việc này là mẹ anh đường đột, Lục Trạch Thiên thật không biết mẹ anh như thế nào ở trên đường cái tìm được đối tượng xem mắt. Rõ ràng lúc trước trở về, anh đều từ chối chuyện bà tìm giúp anh một nửa kia.
Tần Thi nghe vậy khẽ gật đầu/Tôi hiểu rồi."
Lục Trạch Thiên có thể nói ra lời này, thì Tân Thi biết tam quan anh vẫn rất chính, như vậy kết hôn với anh cũng không phải không được.
Dù sao làm mẹ kế cho ai đều là làm, có thể tìm người đáng tin cậy, bộ dạng tốt, tam quan chính đương nhiên là càng tốt. Lục Trạch Thiên nghe Tần Thi nói như vậy, vẻ mặt nghiêm túc hoãn xuống, nhưng anh vừa mới buông một hơi, đã nghe thấy Tần Thi lại mở miệng.
“Tôi nguyện ý."
Lục Trạch Thiên có chút kinh ngạc nhìn về phía Tần Thị.
Tần Thi quay đầu đối diện với anh, đem tình huống nhà mình và chuyện Lộ Tài không hề giấu giếm nói.
"Anh cần người chăm sóc con nhỏ, mà tôi cần anh dẫn tôi rời khỏi nơi này, tôi không muốn gả cho Lộ Tài, cũng không muốn bị gia đình buộc chặt hút máu lại bán suất đại học."
"Tôi sẽ nghiêm túc nuôi nấng, giáo dục ba đứa nhỏ trưởng thành, hơn nữa chăm sóc ăn uống, cuộc sống của anh, nếu cần sắm vai phu thê ân ái, tôi cũng hoàn toàn không thành vấn đề"
"Mà anh chỉ cần chỉ trả tất cả chi tiêu trong gia đình, cùng một ít... Tiền lương của tôi, đương nhiên tôi sẽ đưa cho anh sổ sách, bảo đảm các mục rõ ràng, không làm giả không chỉnh sai."
Lục Trạch Thiên: "... 2"
Tân Thi nhìn Lục Trạch Thiên có chút sững sờ, lộ ra nụ cười thương nghiệp tiêu chuẩn của cô;Một lần nữa giới thiệu một chút, tôi tên là Tân Thi, 24 tuổi, trúng tuyển hệ tiếng Anh của Œ đại, trù nghệ tinh xảo, có sở trường, càng có kỹ xảo đặc biệt nuôi dạy trẻ con."
"Bảo mẫu biết tôi đều biết, bảo mẫu không biết tôi cũng biết, tìm tôi, có thể giải quyết nỗi lo về sau của anh."
"Chúng ta có thể thoả thuận kết hôn, việc này có thể viết hết ở trong hợp đồng, kỹ càng tỉ mỉ có thể từ từ nói chuyện."
Tần Thi hơi hơi nghiêng đầu, cười tửm tỉm nhìn Lục Trạch Thiên: "Anh suy xét một chút?"
Lục Trạch Thiên trâm mặc.
Đoàn trưởng ở trên chiến trường đều vững vàng bình tĩnh, hiện tại tâm tình phức tạp đến cũng không biết nên làm ra cái biểu tình gì.
Anh lần đầu tiên gặp được người phụ nữ như Tần Thi vậy... Lớn mật, lý trí lại dũng cảm.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận