Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Xuyên Đến Những Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm (Dịch)
  4. Chương 11: Vì sao muốn ăn thỏ 1

Xuyên Đến Những Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm (Dịch)

  • 146 lượt xem
  • 858 chữ
  • 2023-11-28 10:31:24

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trình Loan Loan lại không phải đồ ngốc.

Triệu Tứ Đản một tiểu hài tử mười tuổi, sao có thể chủ động đi giành thỏ trong tay nhóm người này.

Đám người này cho rằng Tứ Đản là lên núi một mình cho nên mới dám không kiêng nể gì như vậy.

Nụ cười trên mặt Trình Loan Loan trở nên lạnh lẽo: “Theo lý thuyết, một người trưởng bối như ta không nên so đo với một đám hài tử các ngươi, nhưng các ngươi khi dễ Tứ Đản nhà ta, ta phải đòi một lời giải thích. Đừng con thỏ hay không con thỏ, trước tiên bồi thường tiền thuốc men đi!”

Nàng cuốn tay áo Triệu Tứ Đản lên, trên cổ tay gầy gò kia tất cả đều là dấu vết màu đỏ, ngay cả ống tay áo cũng bị túm rách.

Nàng lạnh lùng nói, “Tìm Trịnh lang trung lấy chút thuốc cỡ khoảng ba bốn mươi văn tiền, còn bộ quần áo này cũng không có cách nào mặc được nữa, các ngươi cần phải bồi thường cho Tứ Đản nhà ta một bộ quần áo!”

Trương Đại Cương trợn mắt há hốc mồm.

Triệu Tứ Đản trên tay chỉ đỏ một chút, không trầy da không đổ máu, dựa vào đâu đòi ba bốn mươi văn tiền thuốc men?

Còn có, quần áo trên người thằng nhãi này đã sớm rách tung toé không thể mặc, dựa vào đâu bắt hắn bồi thường một bộ, đây không phải là lừa người sao?

Tiểu đệ phía sau Trương Đại Cương thấp giọng nói: “Năm trước Triệu đại thẩm vì hai văn tiền, ở cửa nhà ta la lối khóc lóc, chọc nương đệ tức giận vô cùng.”

Hiện tại chính là ba bốn mươi văn tiền lại thêm một bộ quần áo, cực phẩm hiếm thấy như Triệu đại thẩm này sợ là sẽ lấy một sợi dây thừng, ở cửa nhà bọn họ trình diễn một khóc hai nháo ba thắt cổ……

Trình Loan Loan lại mở miệng: “Con thỏ này chính là chứng cứ, có lẽ Lý Chính cũng sẽ đứng ở phe ta……”

Trương Đại Cương lập tức ném con thỏ trong tay: “Không liên quan đến chuyện của chúng ta, chạy nhanh đi!”

Một đám tiểu tử chạy đi nhanh chóng.

“Con thỏ của ta!”

Triệu Tứ Đản nhào tới ôm chặt con thỏ đang chuẩn bị đào tẩu vào trong ngực.

Trình Loan Loan click mở giao diện ảo ra, tiêu hai văn tiền mua một hộp hoa hồng cao nhỏ, nàng mở miệng: “Đưa tay ra.”

Triệu Tứ Đản ngoan ngoãn vươn tay, hắn nhìn thấy nương cầm một cái hộp nhỏ, bôi thứ gì đó ở trên cổ tay của hắn, mát lạnh, cánh tay liền không đau nữa.

Hắn ngây ngốc nhìn dáng vẻ Trình Loan Loan bôi thuốc, trước kia cảm thấy nương rất hung dữ, lúc này thật dịu dàng.

Ngày xưa, hắn hâm mộ nhất chính là nương của Thiết Trụ ca, dịu dàng thích cười, cái gì ngon đều để lại cho Thiết Trụ ca, Thiết Trụ ca luôn thích khoe khoang ở trước mặt hắn.

Hiện tại nương của hắn cũng biến thành như vậy rồi, hắn thật sự rất vui vẻ.

Nhưng lỡ như đây chỉ là mơ thì làm sao……

Triệu Tứ Đản vui vẻ lại ưu sầu, khuôn mặt nhỏ gục xuống dưới.

Trình Loan Loan không biết hài tử nhỏ như vậy ở đâu ra nhiều tiểu tâm tư  như vậy, lúc thì vui lúc thì buồn.

Nàng chưa từng sinh con cũng chưa từng nuôi con, nhưng niên đại này chỉ cần có thể có ăn là có thể làm hài tử vui vẻ rồi thì phải.

Nàng mở miệng hỏi: “Tứ Đản, con thích ăn thỏ hấp hay là thỏ kho tàu?”

Đôi mắt Triệu Tứ Đản hoảng sợ trợn to, con thỏ đáng yêu như vậy, vì sao lại muốn ăn nó?

Hắn muốn đem thỏ về nhà nuôi lớn, hắn đã nghĩ kỹ rồi, hắn sẽ dựng một cái ổ cỏ ở phía sau nhà làm nhà cho con thỏ, về sau hắn có thể mỗi ngày cùng con thỏ chơi với nhau, con thỏ này nhất định sẽ trở thành đồng bọn tốt nhất của hắn……

Trình Loan Loan nào biết hắn muốn nuôi thỏ, ở năm khó khăn như này, người cũng không có lương thực ăn, nào nuôi nổi động vật nhỏ.

Nàng xách con thỏ lên, con thỏ xám này cũng gầy vô cùng, phỏng chừng chưa đến hai cân, trong nhà sáu người, một người một ngụm cũng không đủ ăn.

【 Ting! Phát hiện thỏ lông xù thuần hoang dại nuôi thả, một cân tám lạng, giá trị 54 văn tiền, bán hay không? 】

Trình Loan Loan nhìn thoáng qua thịt thỏ thương thành, con thỏ ở trại chăn nuôi hiện đại chỉ sáu văn tiền một cân, con thỏ hoang này không đến hai cân có thể đổi thành một con thỏ nuôi tám chín cân… Kỳ thật thịt thỏ nuôi mới mềm và ngon, nhưng người ở xã hội hiện đại lại thích theo đuổi món ăn hoang dã thuần thiên nhiên, cho nên đồ ăn hoang dại ở nơi này trên thị trường bán đều tương đối đắt.

Có điều hai mắt Tứ Đản đang nhìn chằm chằm con thỏ, hiện tại không thích hợp bán đi cho lắm.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top