Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Xuyên Đến Những Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm (Dịch)
  4. Chương 4: Trong nhà không có lương thực dư 2

Xuyên Đến Những Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm (Dịch)

  • 149 lượt xem
  • 778 chữ
  • 2023-11-28 10:29:25

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trình Loan Loan nhặt rau dại đa nhổ trước đó lên, bước vài bước đi đến thửa ruộng nhà mình.

Nàng ngồi xổm trên bờ ruộng nhổ rau, dưới ánh mặt trời gay gắt chiếu xuống, mồ hôi như hạt đậu từ trán nàng lăn xuống, quần áo phía sau lưng cũng ướt đẫm.

Cũng không biết nhổ bao lâu, mãi đến khi thương thành nhắc nhở đã ba cân rồi thì nàng mới dừng lại.

Khi đứng lên, nàng liền cảm thấy đầu váng mắt hoa.

Nàng nhớ lại trên đầu còn có vết thương chưa xử lý, cũng không uống thuốc hạ sốt gì đó, nếu như nhiễm trùng lây nhiễm, ở cổ đại chính là chuyện liên quan đến tính mạng.

Ba cân rau diếp đắng bán được 30 văn, tiêu 20 văn ở thương thành mua sắm nước sát trùng và thuốc hạ sốt.

Cực cực khổ khổ kiếm tiền, còn dư lại 10 văn, Trình Loan Loan không dám tiêu lung tung nữa.

Nàng xoa xoa cái lưng già nhức mỏi, cất bước đi vào trong nhà.

Mới vừa đi đến cửa nhà, nàng liền nghe được trong phòng truyền ra âm thanh nói chuyện náo nhiệt.

“Đại ca, cháo rau dại ăn ngon thật!”

“Bụng của đệ rốt cuộc cũng no rồi!”

Nàng đi vào sân, nhìn thấy bên cạnh bàn ăn ở nhà chính có bốn người ngồi, là bốn đứa con trai ruột của nguyên thân.

Con trai lớn Triệu Đại Sơn, năm nay mới vừa tròn mười tám, năm trước cưới tức phụ, xem như trụ cột cái nhà này.

Con thứ hai Triệu Nhị Cẩu, năm nay mười sáu tuổi, là đứa trẻ tương đối thông minh trong mấy đứa con trai của nàng.

Con thứ ba Triệu Tam Ngưu, năm nay mười bốn tuổi, lớn lên rất cường tráng, vóc người thoạt nhìn không khác lão nhị là mấy.

Con trai út Triệu Tứ Đản, năm nay mới vừa tròn mười tuổi, vóc dáng nho nhỏ, vừa thấy liền biết dinh dưỡng không đủ, lúc này hắn ôm chén bể, đầu lưỡi nhỏ liếm chén một vòng, quét sạch một chút cháo còn sót lại vào trong bụng.

Trình Loan Loan không nghĩ tới, một chút cháo rau dại như vậy lại được phân cho năm người ăn, hơn nữa mỗi người đều mang vẻ mặt thỏa mãn.

Nàng rõ ràng nhận thức được, cái nhà này thật sự quá nghèo, nếu không nguyên thân vẫn luôn hướng về nhà mẹ đẻ cũng sẽ không về nhà mẹ đẻ đòi nợ.

Nhìn thấy nàng trở về, bốn đứa con trai đều đứng lên.

Triệu Đại Sơn: “Nương, người đã trở lại.”

Triệu Nhị Cẩu: “Nương, con đã gánh hai xô nước về rồi.”

Triệu Tam Ngưu: “Nương, con đã chặt củi rồi.”

Triệu Tứ Đản: “Nương, con có đào một chút rau dại.”

Trình Loan Loan mím chặt môi.

Đến đứa con trai lớn nhất cũng chỉ có 18 tuổi, ở hiện đại đại khái mới vừa học xong cấp ba, vẫn là một đứa trẻ được cha mẹ sủng ái.

Nhưng ở thời đại này con trai út mới mười tuổi cũng đã gánh vác một phần công việc trong nhà.

【Ting! Phát hiện dương xỉ dại thiên nhiên không ô nhiễm! 】

Trình Loan Loan nhìn lại, lão tứ kiếm trở về đúng là dương xỉ dại, thương thành nhắc nhở 30 văn một cân.

Nàng đào ba cân rau diếp đắng mới bằng một chút dương xỉ ấy…… Tâm mệt, thân thể càng mệt hơn!

Nàng khom lưng cầm dương xỉ dại lên, đi vào trong phòng.

Bốn người hai mặt nhìn nhau, trước kia làm xong việc trở về, nương đều sẽ dạy dỗ chỉ trích bọn họ đủ kiểu, đặc biệt là hôm nay nương còn ở Trình gia bị tức giận ăn đánh, không phải càng nên hung hăng dạy dỗ bọn họ một trận hay sao, không nói một lời là có ý gì đây?

Trình Loan Loan bán dương xỉ dại, tiêu 10 văn ở thương thành mua năm cân gạo, khoản tiền còn thừa lại trên tay là 30 văn.

Nàng vô cùng may mắn, thôn Đại Hà ở biên giới nam bắc, phương bắc ăn nhiều mì phở và ngô, mà phương nam lại ăn gạo rất nhiều.

Nàng là người phương nam, thích nhất là ăn cơm tẻ.

Nàng xách ba cân gạo đi ra ngoài, ném ở trên bàn nhà chính.

“Đây là…… Gạo trắng!”

“Sao lại có gạo trắng!”

Thôn Đại Hà năm trước xảy ra nạn châu chấu, thu hoạch rất ít ỏi, dựa vào quan phủ cứu tế mới qua tới năm nay, cả thôn không có nhà ai có gạo trắng để ăn.

Cho dù không có thiên tai, sau khi thu hoạch vụ thu, các nhà trong thôn đều sẽ đem gạo gánh lên trấn trên đổi thành ngô hoặc kiều mạch, một cân gạo có thể đổi hai ba cân ngô…… Lương thực phải đủ nhiều, cả nhà mới có thể ăn no bụng, mới có thể chống chọi đến vụ thu hoạch tiếp theo.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top