Là Diệp Hủ trưởng thành hơn so với bạn bè đồng trang lứa rất nhiều, ở bên ngoài luôn mang một vẻ mặt lạnh lùng, thậm chí còn khó tính hơn cả Diệp Cảnh Trì -
Dù Diệp Cảnh Trì có là gì đi nữa, anh cũng là một thương nhân, nhân thì theo đuổi lợi ích, mọi người đều biết anh muốn gì.
Nhưng không ai có thể hiểu được sở thích của Diệp Hủ.
Giờ đây, thấy Diệp Hủ không hề phàn nàn mà đi theo Nguyễn Linh, mọi người không khỏi ngờ Nguyễn Linh đã dùng thủ đoạn cao minh gì, mới có thể khiến con riêng của mình nghe lời như vậy.
...
Một lúc sau, một giọng nói lớn tiếng vang lên bên tai Nguyễn Linh.
"Cô ơi! Hủ ca, Tô Quân Nhược, mọi người đều ở đây à."
Giọng nói đó không cần phải phân biệt, chỉ cần nghe đã biết là của Trần Tùng Dương.
Tuy nhiên cậu ấy không đến một mình, phía sau còn có một cặp vợ chồng trung niên tay trong tay, trông giống như bố mẹ của Trần Tùng Dương.
Mẹ của Trần Tùng Dương nở nụ cười tươi, nói chuyện với Nguyễn Linh: "Cô Nguyễn, lần trước gặp nhau là ở đám cưới. Hai nhà chúng ta cách nhau gần như vậy, đáng lẽ phải sớm gặp lại nhau. Đáng tiếc nghe Tùng Dương nói gần đây cô rất bận, tôi cũng không tiện quấy rầy."
Bố Trần Tùng Dương cũng đi lên chào hỏi Nguyễn Linh vài câu.
Trần Tùng Dương
Mẹ của Trần Dương cười rất duyên dáng, thỉnh thoảng nói thêm một câu với chồng, không bao giờ để câu chuyện bị rơi xuống.
Nhìn qua, có thể thấy đây là kiểu người có thể hòa đồng trong những cuộc giao tiếp xã hội.
Nói vài câu, chủ đề của bà Trần lại chuyển sang con trai mình: "Tùng Dương ở nhà, thường xuyên nhắc đến cô Nguyễn đấy. Tôi còn nói đùa với ông Trần, cứ tiếp tục như vậy thì Tùng Dương chắc sẽ có thêm một người mẹ nuôi."
Bà Trần nói câu này, là có ý định của mình.
Trần Tùng Dương và Diệp Hủ chơi với nhau rất thân, Diệp Cảnh Trì và nhà họ Trần quen biết nhau cũng đã lâu, nhưng vẫn chỉ xã giao qua lại bình thường.
Dưới sự vận hành của Diệp Cảnh Trì, lợi nhuận của tập đoàn Diệp Thị ngày càng tăng, nhưng công việc kinh doanh của nhà họ Trần trong những năm gần đây lại có chút đi xuống, hiện tại khoảng cách giữa hai gia đình đã ngày càng kéo xa.
Sau khi phát hiện ra mối quan hệ giữa Trần Tùng Dương và Nguyễn Linh không tệ, bà Trần luôn nghĩ đến việc có thể dựa vào mối quan hệ này để khiến mối quan hệ giữa hai nhà trở nên khăng khít hơn, cũng để nhận được sự giúp đỡ của nhà họ Diệp.
Lần này, câu "mẹ nuôi" nghe có vẻ như nói đùa, nhưng cũng có vài phần thăm dò.
Không ngờ, đối diện vẫn chưa kịp trả lời, phản ứng của Trần Tùng Dương còn mạnh mẽ hơn Nguyễn Linh.
Trần Tùng Dương lắc đầu như trống bỏi: "Không không không! Mẹ, đừng nói bậy, con không muốn nhận mẹ nuôi gì hết!"
Nói xong, cậu ấy còn lập tức nhìn về phía Diệp Hủ, vẻ mặt như đang làm điều gì đó sai trái.
Diệp Hủ: "..."
Bà Trần là người khéo léo trong mọi tình huống, nhìn con trai mình với vẻ ngạc nhiên, trên mặt hiếm hoi lộ ra vẻ lúng túng: "Tùng Dương, con sao lại nói như vậy..."
Trần Tùng Dương vẫn không ngừng phủ nhận: "Mẹ, con thật sự không có ý đó đâu! Mẹ đừng ép buộc người ta mà!"
Nguyễn Linh không nhịn được cười.
Diệp Hủ nhìn Trần Tùng Dương đang lộ vẻ mặt đầy sợ hãi, khoé môi cũng không nhịn được mà nhếch lên một chút.
Tô Quân Nhược cũng ở bên cạnh cười trộm, có lẽ là nhớ đến chuyện xảy ra ở quán lẩu hôm đó.
Chỉ có bà Trần và chồng bà là lộ vẻ khó hiểu, muốn hỏi nhưng lại không tiện hỏi.
...
Nghĩ đến chuyện còn có bữa chính, Nguyễn Linh không ăn quá nhiều đồ ngọt, chỉ một chiếc bánh flan nhỏ, nửa miếng bánh bông lan được Tô Quân Nhược giới thiệu.
Nửa còn lại cô đưa cho Diệp Hủ để cậu giúp mình ăn.
Khách mời đã vào hết, MC vẫn đang trên sân khấu chuẩn bị.
Nguyễn Linh không muốn quay lại ngồi cạnh Diệp Cảnh Trì quá sớm, lỡ bị người ta bắt gặp lại phải bắt chuyện, chạy cũng không thoát.
Cô nhìn xung quanh, sau đó chỉ tay về phía sân khấu: "Diệp Hủ, hay là đi sang đó xem đi?"
Nghe nói hôm nay có người trong giới giải trí đến biểu diễn, Nguyễn Linh hơi có chút hứng thú.
Diệp Hủ do dự một lúc.
Phía sân khấu có khá nhiều viên và nhân viên, người đông hơn những nơi khác.
Nguyễn Linh thấy Diệp Hủ không nói gì, sốt ruột thúc giục: "Trời ơi, đi thôi đi thôi."
Dưới sự thúc giục của cô, hai người đến bên cạnh sân khấu.
Đi đến gần, mới phát hiện ra người đông hơn tưởng tượng, tiếng ồn rất lớn, còn có nhân viên đang điều chỉnh thiết bị sân khấu.
Micro phát ra tiếng ồn, Diệp Hủ phải tăng âm lượng, mới có thể để Nguyễn Linh nghe thấy mình nói: "Mẹ đang nhìn gì vậy?"
Nguyễn Linh vừa nhìn xung quanh, vừa trả lời: "Mẹ nghe nói là có ngôi sao đến, không biết có đẹp trai hay không?"
Loại bữa tiệc từ thiện dành cho giới thượng lưu này, ít nhất cũng nên là những ngôi sao có tiếng tăm trong giới giải trí chứ?
Nguyễn Linh có chút tò mò.
Dù sao đoàn của cô không phải là một dự đầu tư lớn, cô cũng không có cơ hội gặp những sao hàng đầu thực sự.
Giọng nói của Nguyễn Linh bị tiếng ồn do nhân viên điều chỉnh micro che đi một phần.
Diệp Hủ chỉ nghe rõ được mấy chữ "đẹp trai", khiến mặt cậu hơi phức tạp.
Tuy nhiên nhìn thấy biểu hiện rất có hứng thú của Nguyễn Linh, Diệp Hủ do dự một chút, vẫn quyết định không nói gì.
Lúc này diễn viên và ca sĩ có lẽ đều đang ở hậu trường chuẩn bị biểu diễn, Nguyễn Linh nhìn một lúc, cũng không thấy có nhân vật nào giống như ngôi sao xuất hiện.
Cô có chút thất vọng, chuẩn bị gọi Diệp Hủ quay lại chờ ăn cơm.
Ngay lúc này, một người đàn ông đi tới: "Linh Linh?"
Anh ta gọi đến lần thứ hai thì Nguyễn Linh mớᎥ phản ứng lại là đang gọi mình, quay sang nhìn.
Hai người nhìn nhau, lông mày của Nguyễn Linh hơi nhếch lên một chút.
Người này trông có vẻ khá giống ngôi sao, nhưng không hoàn toàn là do ngoại hình, mà là do tổng thể tạo hình của anh ta trông như thể được chăm chút tỉ mỉ.
Mắt thường nhìn thấy lớp trang điểm hơi đậm, kiểu tóc vuốt gel khá nhiều, cùng bộ vest đen lấp lánh.
Tuy nhiên, nếu nhìn kỹ hơn thì về ngũ quan và khuôn mặt của anh ta thực sự cũng khá ổn, chiều cao cũng không thấp.
Nguyễn Linh không biết rõ người trong giới giải trí ở ngoài đời trông như thế nào, nhưng người này ít nhất cũng đẹp trai hơn những nam phụ trong đoàn phim trước đây của cô.
Cô vừa thầm nghĩ trong lòng, hệ thống cũng xuất hiện.
【Đây là bạn trai cũ của cô, Từ Thần Diên. Chính là người mà Nguyễn Hạo Sâm từng nhắc đến trước đây, người đã yêu cô hai tháng.】
Kèm theo lời giới thiệu của hệ thống, Từ Thần Diên nở một nụ cười mang chút đắng cay: "Linh Linh, không ngờ lại gặp lại em ở đây."
Nguyễn Linh tỏ vẻ thắc mắc: "Tại sao không ngờ?"
Chẳng lẽ cô trông không giống người có tiền sao?
Cùng lúc đó, Diệp Hủ nghe thấy toàn bộ cuộc trò chuyện của hai người, cũng nhìn rõ biểu cảm phức tạp và đắng cay của người đàn ông đối diện.
Diệp Hủ: "..."
Lúc này cậu có nên gọi điện cho Diệp Cảnh Trì không nhỉ?
Nhưng trong tình huống này...
Diệp Hủ do dự.
Có lẽ, Nguyễn Linh sẽ muốn cậu giúp cô che giấu với bố?
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận