Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Xuyên Thành Ngốc Bạch Ngọt Thập Niên 70 (Dịch)
  4. Chương 33: Cầu hôn 2

Xuyên Thành Ngốc Bạch Ngọt Thập Niên 70 (Dịch)

  • 106 lượt xem
  • 970 chữ
  • 2024-08-03 23:52:54

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trần Thanh Phong lắc đầu, kiên quyết không nhìn đùi gà, không chịu dụ dỗ: "Anh không ăn, cho em cả đấy."

Anh từ chối quyết liệt, nhường đồ ngon cho cô bạn gái, có điều Khương Điềm Điềm là người rất công bằng, cô xé một miệng thịt rồi đưa luôn đến bên mép Trần Thanh Phong, nói với vẻ đây cám dỗ: "Anh Tiểu Phong, đùi gà nướng ngon lắm ngon lắm đói! Đùi gà nướng bên ngoài cháy vàng bên trong mềm mềm, đùi gà nướng không ăn là hối hận đó."

Cô quơ quơ miếng thịt bên miệng Trần Thanh Phong, nói: "Ăn đi ăn đi! Chúng ta ăn chung."

Cô cười hì hì: "Không ai được ăn mảnh cả." Trân Thanh Phong cúi đầu nhìn cô, thấy hai mắt cô sáng bừng, khóe miệng nhếch lên trông thật vui vẻ. Mùi thơm của thịt gà nướng đúng là quá ghê gớm, anh lại nuốt nước bọt, nói: "Vậy... anh chỉ ăn một miếng thôi đó."

Khương Điềm Điềm: "Có đồ tốt thì phải chia sẻ cho nhau. Hơn nữa, không có anh thì làm gì có thịt gà."

Rồi cô lẩm bẩm: "Sau này có thứ tốt chúng ta cùng ăn chung."

Trân Thanh Phong nhìn sườn mặt cô, cô gái trắng nõn mịn màng thế này, anh nghĩ ngợi rồi mỉm cười gật đầu: "Được."

Hai người sóng vai ngồi với nhau, anh một miếng em một miếng, chẳng mấy chốc đùi gà đã chỉ còn lại xương gà.

Khương Điềm Điềm chưa thỏa mãn liếm môi dưới, có điều vẫn hài lòng: "Ngon thật đấy."

Nhưng rồi cô đột nhiên nghiêng đầu, nói: "Tô Tiểu Mạch cho anh đùi gà, người nhà anh chịu hả???"

Dạo này thức ăn quý hiếm lắm! Huống hồ là cái đùi gà siêu siêu ngon này!

Trân Thanh Phong: "Bọn họ không biết."

Anh rôm rả kể chuyện với Khương Điềm Điềm: "Hôm nay chị ấy xin nghỉ! Không đi làm mà đến công xã, nói là muốn gửi thư cho anh năm của anh. Trước khi ra ngoài, chị ấy lén cho anh cái này, nói là cám ơn chúng mình hôm qua đã lo liệu cho chị ấy."

Rồi anh lại nói: "Đây cũng chỉ là một miếng của con gà mà sáng hôm qua chị ấy trộm từ nhà họ Tô, chứ không phải con gà tối hôm qua nhà họ đền. Chị ấy nướng gà rồi đem đến công xã, không biết để làm gì."

Lại nói nữa: "Anh cảm thấy chị ấy biết hôm qua anh đã thấy chị ấy trộm gà, đùi gà này không chỉ là cám ơn mà còn là phí bịt miệng."

Rồi tiếp tục nói: "Chuyện như thế, chị ấy không nhắc đến thì anh cũng sẽ không nói, dù sao cũng không có gì để nói!"

Khương Điềm Điềm bừng tỉnh: "Không trách chỉ nấu nước mà cho nguyên cái đùi to tướng, thì ra cũng là tiền bịt miệng."

Nói vậy thì cô đã hiểu rồi.

Xem ra cái này không chỉ cho cô, mà chủ yếu là cho Trân Thanh Phong.

Quả nhiên, chuyện nấu nước không đáng để đổi một cái đùi tol

Có điều cô gái lạc quan lại nghĩ, cô đúng là may mắn, cô vớ vẩn thế nào mà được hưởng ké của Trân Thanh Phong!

Vui quá đi.

"Có anh thật là tốt."

Cô mang giày cỏ, mũi chân xỉa mặt đất, từ sợi tóc cho đến ngón chân cũng lộ vẻ vui mừng. Trần Thanh Phong nhoẻn miệng, thấp giọng cười: "Anh cũng nghĩ thế, có em thật tốt."

Rồi anh phình to gan chó nhẹ nhàng kéo bàn tay bé nhỏ mềm mại của cô, cô chỉ liếc nhìn chứ không rút tay ra. Trân Thanh Phong được như ý lập tức ngoác miệng cười tới mang tai, cực kì vui vẻ.

Vì mừng quá mà anh hỏi ra luôn trọng điểm hôm nay muốn hỏi.

"Điềm Điềm, em cảm thấy, bao giờ chúng ta kết hôn thì được?"

Khương Điêm Điềm: "Hở???!I!"

Kết hôn? Cô còn nhỏ thế này mà.

Hũ mật tình yêu quả đúng là khiến lòng ta như nếm phải mật đường, nhưng, nhanh như thế mà đã kết hôn rồi sao?

Có lẽ vẻ mặt ngu ngơ của Khương Điềm Điềm quá rõ ràng, Trân Thanh Phong lập tức nói: "Em em em, em không cần anh hả?" Lời này, có hơi, tủi thân.

Khương Điềm Điềm trở tay rút tay mình ra rồi vỗ anh, nói: "Làm gì có chuyện đói"

Cô cũng không hề thẹn thùng, đáp: "Em thích anh nhất!"

Ý cười lập tức thắp lên trong mắt Trần Thanh Phong, anh chống cằm, hai mắt sáng quắc, cố gắng dùng vẻ mặt mê hoặc Tiểu Điềm Điềm, hỏi nhẹ: "Vậy thì, em cân nhắc chuyện kết hôn đi nhé?"

Anh nghiêm túc: "Em là con gái ở một mình anh không yên tâm. Tuy người trong thôn đều rất tốt, không có kẻ ác. Nhưng mà biết người biết mặt không biết lòng. Lấy anh làm ví dụ đi, em nhìn bề ngoài anh có thấy anh lười biếng không? Nên anh cho rằng nhanh chóng kết hôn mới tốt. Ít nhất là em được an toàn."

Khương Điềm Điềm dùng vai chạm vào anh, nói: "Anh đúng là tự hiểu lấy mình đó."

Trân Thanh Phong cũng học cô chạm vào lại: "Anh không muốn giấu em."

Khương Điềm Điềm: "May là em cũng khá lười đó."

Hai kẻ lười với nhau, không hề cảm thấy mất mặt chút nào.

Hai người họ như hai con lật đật, em đụng anh rồi anh đụng em, chơi thế mà vẫn rất vui.

"Chuyện này, để em nghiêm túc nghĩ dã..."

"Được!"

Khương Điềm Điềm giả vờ suy nghĩ rồi nói: "Thế, ngày mai em sẽ trả lời anh."

Trân Thanh Phong: "Được!"

"Đồng chí Khương Điềm Điềm, đồng chí Khương Điềm Điềm tới đại đội một chuyến." Đang ngồi trong rừng thì chợt nghe thấy cái loa duy nhất ở thôn vang lên.

Khương Điềm Điềm: "Hả?"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top