Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Xuyên Thành Nữ Phối Trở Về Thành Phố Trong Truyện Thanh Niên Tri Thức (Dịch)
  4. Chương 76: 76

Xuyên Thành Nữ Phối Trở Về Thành Phố Trong Truyện Thanh Niên Tri Thức (Dịch)

  • 154 lượt xem
  • 880 chữ
  • 2023-10-16 08:21:02

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 Đang lúc bà ngoại Lâm muốn hỏi thêm, bà Ninh đã tới gõ cửa, bà ấy ra ngoài không dễ, chủ động đến nhà họ Bùi lại càng ít, bà ngoại Lâm vội vàng ra ngoài tiếp đón.

bà Ninh cười tủm tỉm giải thích: “Tôi ra ngoài đi dạo, đúng lúc đi ngang qua nhà cô xem hoa.”

Những lời này giống như đang lấy cớ, bà ngoại Lâm không biết, nên cùng bà ấy đi xem hoa ở hoa viên, đương nhiên Dư Tương sẽ không thành thật ngồi đó, mà là ngoan ngoãn chào hỏi người già, ánh mắt của bà Ninh nhìn cô cũng đặc biệt yêu thương.

“Tương Tương ở nhà làm gì vậy? Mấy ngày nay cũng không gặp cháu, bà còn tưởng cháu về nhà rồi.”

Dư Tương chỉ lên bầu trời: “Cháu ở nhà trốn mặt trời, bây giờ vẫn còn đang rất nắng.”

Mấy ngày nay hệ thống không tuyên bố nhiệm vụ, đương nhiên cô sẽ ở nhà.

Bà ngoại Lâm khoe thêm: “Đứa nhỏ này rất ngoan, lúc trước còn mua len đan áo cho tôi cùng ông ngoại của nó, rất ra dáng ra hình.”

Độ tuổi này của các bà đã không còn khoe chồng nhà mình nữa, đổi thành khoe con cháu, mặc dù bà ngoại Lâm không phải người khoác lác, nhưng cũng khoe chuyện Dư Tương thi đậu Đại học cho toàn bộ viện đều biết, kiểu đan áo len này chỉ là chuyện nhỏ.

Quả nhiên bà Ninh muốn xem chiếc áo len, hâm mộ không thôi nói: “Quả thật không tồi, con gái chính là tri kỷ, đâu giống như ba thằng phá hoại nhà chúng tôi, nhìn thôi cũng thấy tức giận.”

Dư Tương le lưỡi: “Thật ra con cảm thấy cháu còn kém lắm, bà nội Ninh đừng khen cháu nữa, nếu không cháu sẽ bay mất.”

Bà Ninh bị chọc cười: “Đừng nói mình như vậy, nhưng mà con gái dữ một chút cũng là chuyện tốt, ở ngoài sẽ không bị bắt nạt.”

Dư Tương xấu hổ gật đầu: “Bà Ninh nói đúng, giống như thanh niên trí thức chúng cháu cũng có một số người mạnh, xem ai là quả hồng mềm thì bóp trước một chút, vừa mới bắt đầu cái gì cháu cũng không hiểu, sau này nghĩ lại, không cho bọn họ, bọn họ liền thành thật.”

Hai vị lão nhân lập tức đau lòng, bà ngoại Lâm đau lòng nhất, bà rất ít hỏi về cuộc sống của Dư Tương ở nông thôn, luôn cảm thấy quá khứ thì không nên nhắc lại, bây giờ nghe rất khó chịu, những đạo lý này không có người lớn dạy bảo, một cô gái như Dư Tương lại tự hiểu được, không biết đã té bao nhiêu lần ăn bao nhiêu mệt rồi.

“Haiz, thật là, bọn họ không tàn nhẫn bắt nạt con chứ?”

Dư Tương nắm chặt nắm tay quơ quơ: “Đương nhiên không có, cháu cũng không phải người ăn chay, cháu tức giận cũng sẽ đánh người.”

Bà ngoại Lâm vui vẻ mỉm cười, căn bản không nhớ đến chuyện trước khi Dư Tương xuống nông thôn có thể giơ nắm nắm đánh Dư Lộ, chỉ biết đau lòng, cho dù nhớ tới, cũng phân chuyện đó ra thành ức hiếp người nhà.

Người trong nhà bị bắt nạt một chút không tính là gì, đó gọi là gia hòa vạn sự hưng.

Sau khi Dư Tương bán thảm xong lập tức đổi chủ đề, bà Ninh hái vài bông hoa trong vườn của bà ngoại Lâm rồi mới nói ra ý đồ của mình: “Tôi cảm thấy Tương Tương cắm hoa rất đẹp, cháu đến nhà bà một chuyến dạy bà thế nào?”

Bà ngoại Lâm vội khiêm tốn: “Nó chỉ là một đứa trẻ, sao có thể dạy bà chứ, nó chỉ đang nghịch thôi.”

Bà Ninh giả vờ tức giận: “Không phải bà không biết cháu gái nhà bà rất thông minh, đứa trẻ có tài đừng giấu, thế nào, sợ tôi mang đi rồi không trả cho bà sao?”

“Không phải vậy, Tương Tương?”

Dư Tương gãi đầu: “Nếu bà Ninh không chê thì cháu sẽ đi.”

Cô không nghĩ bà Ninh nói lòng vòng là cố ý tìm cô, lão nhân gia có lẽ không có ý xấu, huống chi nhà họ Ninh còn là mục tiêu của nhiệm vụ, đồng ý cũng không gây hại gì.

Đương nhiên bà Ninh sẽ không nói ghét bỏ cô, bà cười khanh khách lôi Dư Tương vào nhà mình.

Bà ngoại Lâm đứng ở phía sau nghĩ trăm lần cũng không ra, thường xuyên lui tới cũng chưa từng thấy bà Ninh khách khí với đứa trẻ nào như vậy, chẳng lẽ thật sự vừa ý tài cắm hoa của Dư Tương sao?

Trong lòng bà nảy ra suy nghĩ không thể tưởng tượng, sau đó lắc đầu, Ninh Miễn mắt cao hơn trời, không có khả năng đâu nhỉ?

Nhưng… Cũng không phải không có khả năng.

Bà ngoại Lâm lòng đầy rối rắm, yên lặng so sánh Khương Duệ Quân với Ninh Miễn ở trong đầu, thật ra bà cũng biết, không cần so sánh cũng biết Ninh Miễn thắng tuyệt đối, lúc trước bà chưa từng có cái suy nghĩ này!

Quãng đường từ nhà họ Bùi đến nhà họ Ninh rất gần, bà Ninh chân cẳng không tiện, đi không nhanh, Dư Tương cũng không mất kiên nhẫn, chậm rãi cùng đi với bà.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top