Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Xuyên Thành Vị Hôn Thê Cực Phẩm Của Nam Chính (Dịch)
  4. Chương 43: Tôi thích em

Xuyên Thành Vị Hôn Thê Cực Phẩm Của Nam Chính (Dịch)

  • 361 lượt xem
  • 2202 chữ
  • 2022-04-29 22:31:17

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hệ thống chết tiệt này......!

 

Tâm trạng Sơ Nghiên nhanh chóng thay đổi, ho khan đến mức chết đi sống lại.

 

Lâu Niệm nói vài lời với biên kịch rồi đi lại, vỗ vỗ lưng cô: "Sao vậy?"

 

"Không, không sao ——" Sơ Nghiên vỗ ngực thuận khí, "Bị sặc thôi."

 

Sơ Nghiên ngồi nghỉ ngơi một lúc.

 

Cô luôn có cảm giác, dường như mình đã biến thành một quân cờ trong tay hệ thống, hạ gục nữ chính, sau đó nâng cô lên thượng vị —— đùa hả, có vết xe đổ của Tống Tâm Thuần ở ngay trước mắt, chẳng lẽ cô còn cảm thấy làm nữ chính là chuyện tốt đẹp gì à?

 

Tiếp nhận thân phận hệ thống giao cho, trở thành nữ chính, chẳng phải cô sẽ có tuyến tình cảm với Lâu Niệm sao?

 

Sức hút của nam chính sẽ không bao giờ giảm đi, sẽ luôn có các kiểu nữ phụ tre già măng mọc vì nam chính, đứng dưới góc độ của nữ chính Tống Tâm Thuần, còn không phải là một đám kĩ nữ đến đoạt nam chính của cô ta sao?

 

Cho dù trong lòng nam chính chỉ có mình cô, thì tình yêu bận rộn như vậy cô cũng không muốn. Sơ Nghiên tình nguyện tìm một người đàn ông bình thường, hai người sống cuộc đời bình thường.

 

Trung tâm thế giới, người đời chúc phúc gì đó, cô cũng không hâm mộ, thậm chí còn cảm thấy đáng sợ. Tình yêu nên là chuyện của hai người, cô không muốn bị quá nhiều người can dự vào.

 

Huống chi...... Lâu Niệm người ta chưa chắc đã nguyện ý. Làm nữ chính là có thể trăm năm hạnh phúc với nam chính sao?

 

—— Tống Tâm Thuần đang nằm trong viện kia kìa.

 

Cho nên, Sơ Nghiên vô cùng rõ ràng: không thể gánh vác thân phận nữ chính được, cô chỉ là một nhân vật pháo hôi nho nhỏ, không có tham vọng thèm muốn nam chính.

 

Quan hệ giữa cô và Lâu Niệm trước mắt vô cùng tốt đẹp, không can thiệp lẫn nhau, tự do thoải mái, có chuyện gì còn có thể ôm đùi một phen. Hệ thống muốn tìm ai làm nữ chính thì tùy, cô sẽ không tự mình thò chân vào trung tâm lốc xoáy đâu.

 

May mà hệ thống còn có nhân tính, cô còn có quyền từ chối thân phận này. Sơ Nghiên hạ quyết tâm —— mặc kệ nó hai mươi ngày, để nó tự quá thời hạn đi!

 

"Chị Nghiên Nghiên!" Tiểu Uông lật đật chạy tới, mặt đầy phấn khích, "Tối nay có tiệc đóng máy, đạo diễn bảo em thông báo với chị, buổi tối không có việc gì chứ?"

 

Sơ Nghiên đã nghĩ thông suốt nên cả người thoái mái không ít, vỗ vỗ tay: "Được thôi, cậu có tới không?"

 

"Đương nhiên là em phải đi cùng chị rồi." Tiểu Uông ra vẻ nghiêm túc.

 

Sơ Nghiên nhéo hai má hắn: "Nhìn cặp mắt to đầy ý xuân này của cậu, chắc là đã nhìn trúng em trai nào rồi hả?"

 

Tiểu Uông thẹn thùng chớp mắt mấy cái: "Chị Nghiên Nghiên quả là liệu sự như thần!"

 

"Sơ Nghiên ——"

 

Lâu Niệm đứng cách đó không xa gọi cô, "Đi thôi."

 

"Ồ ——" Sơ Nghiên đáp, buông mặt Tiểu Uông ra, tiện tay xoa xoa.

 

Bây giờ cô đã tự do, có thể làm bất cứ điều gì mình muốn. Nhưng suy nghĩ một chút thì trạng thái hiện tại dường như không có gì không tốt. Vui vẻ đóng phim, vui vẻ ăn ăn uống uống, quan hệ với mọi người cũng rất thoải mái, không có gì cần phải thay đổi.

 

Chỉ cần không có biến số gì quá lớn...... Cô cảm thấy có thể tiếp tục duy trì trạng thái hiện tại.

 

—

 

Ở đoàn phim đã quen với việc mặc đồng phục học sinh, tối nay cuối cùng cũng có thể mặc đồ của mình, đương nhiên phải cẩn thận trang điểm một phen.

 

Dùng kem che khuyết điểm che quầng thâm mắt do thức đêm, sau đó phủ phấn lên, gương mặt mịn màng không chút tỳ vết. Trên đường eyeliner, phấn mắt kéo dài ra phía ngoài, khiến đôi mắt vốn đã to trở nên long lanh hơn. Phấn má, son môi và highlight phù hợp với tổng thể lớp makeup, làm nổi bật những ưu điểm trên gương mặt mỹ lệ này một cách tuyệt đối.

 

Trang điểm xong soi gương một cái, đẹp đến kinh người.

 

Sau đó Sơ Nghiên chọn một chiếc áo khoác lông thỏ mềm mại màu mơ, bên trong mặc một chiếc váy màu cà phê dài quá đầu gối, đầu đội một chiếc mũ Beret, phong cách tổng thể theo hướng dịu dàng, mang vẻ đẹp kiểu Nhật Bản.

 

Lúc cô chuẩn bị xong ra khỏi phòng, Lâu Niệm đã lẳng lặng ngồi trên ghế sô pha đợi một lúc lâu.

 

Sơ Nghiên kéo khóa: "Anh nhanh thế, có ăn mặc cẩn thận không đấy......"

 

Cô vòng qua sô pha, sau khi nhìn rõ Lâu Niệm liền nuốt lại những lời đang định nói.

 

Lâu Niệm ăn mặc không long trọng, mà ngược lại vô cùng đơn giản. Áo khoác sơ mi đen giản dị, áo cổ lọ kẻ sọc rộng rãi, chiếc cằm thon gọn giấu trong cổ áo, mái tóc đen mềm mại gọn gàng chạm lông mày, đôi mắt hơi cụp xuống.

 

Da trắng, mặt đẹp, chậc chậc chậc.

 

Sơ Nghiên dùng ánh mắt thưởng thức khách quan đánh giá một lát, "Ông chủ, anh nhất định phải nổi tiếng đó."

 

Lâu Niệm giương mắt: "?"

 

Sơ Nghiên: "Vẻ đẹp của anh phải được chia sẻ cho quần chúng nhân dân."

 

Lâu Niệm: "......"

 

Người lớn lên trong mắt thẩm mĩ của người khác đang nói ai cơ?

 

Đoàn phim bao toàn bộ một nhà hàng Izakaya*, không gian rất yên tĩnh, rất thích hợp cho những buổi tụ hội riêng tư. Đương nhiên, chi phí tính vào thẻ của nhà làm phim, thực tế là Lâu Niệm mời cả đoàn phim ăn cơm, rất nhiều người phụ trách cho đến lúc quay phim xong cũng không biết nam 1 vốn là ông chủ.

 

(Izakaya là một kiểu quán bar bình dân của Nhật Bản phục vụ đồ uống có cồn và đồ ăn nhẹ.)

 

Đạo diễn phát biểu xong, cảm ơn mọi người đã làm việc chăm chỉ trong khoảng thời gian vừa qua. Nói xong nhìn Lâu Niệm một cái, Lâu Niệm khẽ xua tay, ý là không muốn nói gì cả.

 

Đạo diễn cười cười, "Được rồi, hôm nay nhà làm phim mời, mọi người cứ ăn uống thoải mái!"

 

Đồ ăn được mang ra, bầu không khí lập tức sôi nổi hẳn lên.

 

Mấy nữ diễn viên nhỏ ở đoàn phim gần như bị Lâu Niệm làm cho mê mẩn, cầm chén rượu nóng lòng muốn bắt chuyện với hắn.

 

Quay phim lâu như vậy, bọn họ muốn nói chuyện với Lâu Niệm không chỉ một lần, nhưng đều bị ánh mắt lãnh đạm của đối phương làm cho sợ hãi lùi lại. Vì thế bọn họ thường hay hỏi người có quan hệ tốt nhất với Lâu Niệm là Sơ Nghiên.

 

Cô nói thế này: "Hắn ấy à, da mặt rất mỏng, cô phải chủ động! Đừng sợ, cứ xông lên đi!"

 

Bây giờ vị soái ca da mặt mỏng kia đang ngồi uống rượu ở bên cạnh Sơ Nghiên, dường như đang suy nghĩ gì đó, nét mặt có vẻ suy tư, nhưng quanh người vẫn mang hơi thở người sống chớ đến gần.

 

Hai cô diễn viên nhỏ nhìn nhau, cảm thấy không xông lên nổi.

 

Sơ Nghiên lén nhìn bọn họ, lúc tầm mắt chạm nhau liền dùng ánh mắt cổ vũ bọn họ —— không chừng một trong những cô bé đáng yêu này về sau sẽ thành nữ chính đó!

Mấy cô diễn viên như được tiêm máu gà, xô xô đẩy đẩy tiến lên, "Cái, cái đó, anh Niệm, chúng em muốn kính anh một ly......"

 

Đúng lúc có một nam diễn viên đến kính rượu, Sơ Nghiên có chút choáng váng, uống cạn một ly, sắc mặt đỏ bừng.

 

Lâu Niệm mặt không cảm xúc cụng ly với nữ diễn viên, uống cạn hai ly. Sơ Nghiên nhìn thoáng qua, vô cùng vui mừng.

 

Trừ trưởng bối ra thì hầu như Lâu Niệm không tiếp rượu mời của người khác bao giờ. Hôm nay không biết là nhìn trúng cô gái nào hay là tâm trạng tốt, thế mà lại biết nể mặt như vậy, đúng là trưởng thành rồi!

 

Lâu Niệm rót hết ly này đến ly khác, thật ra hắn căn bản không để ý là ai kính rượu.

 

Chỉ là hắn......

 

Muốn uống nhiều một chút.

 

...... Để có thêm can đảm.

 

Các nam diễn viên ở đoàn phim cũng đã muốn bắt chuyện với Sơ Nghiên từ lâu, tiếc là nam nữ chính lúc nào cũng dính lấy nhau, khó khăn lắm hôm nay mới có cơ hội, nhanh chóng mời cô đến ly thứ ba.

 

Tửu lượng của Sơ Nghiên thật sự quá kém, mới uống mấy ly đã hơi chóng mặt. Nhưng trong bầu không khí vui vẻ thế này, cô không muốn làm mọi người cụt hứng, cho nên vẫn cười ha ha cụng ly, đưa lên miệng.

 

Đột nhiên, một bàn tay từ bên cạnh đưa qua, cầm lấy ly rượu của cô, uống một hơi cạn sạch.

 

Hiện trường im lặng trong nháy mắt, Sơ Nghiên liếc Lâu Niệm, sau đó đấm hắn mấy cái, "Anh khát đến thế cơ à, sao lại cướp rượu của tôi?!"

 

Cô ầm ĩ như vậy khiến sự ái muội không nói nên lời vừa rồi bị đánh tan, giống như thật sự chỉ là quan hệ của hai người quá tốt mà thôi. Mọi người phối hợp bật cười, cùng mời rượu Lâu Niệm.

 

Một lúc sau, Sơ Nghiên lảo đảo đi toilet, lúc đi ra thì bị mấy cô diễn viên nhỏ vây quanh.

 

"Anh Niệm đẹp trai quá! Em sắp không thở được nữa rồi!"

 

Không hiểu sao Sơ Nghiên lại sinh ra cảm giác tự hào, gật đầu: "Đúng đúng."

 

"Anh ấy còn chắn rượu giúp chị nữa! Ga lăng quá đi!"

 

"Ừ ừ."

 

"Nhưng mà...... " Có một diễn viên chần chờ, "Sao em lại cảm thấy hình như anh Niệm thích chị?"

 

Sơ Nghiên lắc lắc đầu: "Cái gì? Tôi?"

 

Cô diễn viên kia cũng không dám chắc: "Chính là cảm giác......"

 

Sơ Nghiên buồn cười xua tay: "Không thể nào! Tôi ấy mà, cũng coi như quen biết anh Niệm của cô từ lâu rồi, lúc còn trẻ đúng là tôi đã từng thèm nhỏ dãi sắc đẹp của hắn, bây giờ thì hết rồi......"

 

Cô diễn viên kia bỗng nhiên hoảng sợ, chỉ về phía sau lưng Sơ Nghiên: "Chị Nghiên Nghiên, chị......"

 

"Anh Niệm của các cô, đương nhiên hắn sẽ không thích tôi rồi, hắn điên chắc? Yên tâm đi, các cô xinh đẹp như vậy, ai cũng có cơ hội! Trên đời này không có ngọn núi nào cao cả, chỉ cần các cô dám trèo lên!......"

 

Mọi người vội vàng lắc đầu: "Không dám không dám."

 

Sơ Nghiên càng lúc càng choáng váng, nghiêm mặt dạy dỗ bọn họ: "Không được lùi bước!"

 

Mọi người rụt vai: "Được được được."

 

Sơ Nghiên khoa tay còn muốn nói gì đó, bỗng nhiên bị người nào đó giữ chặt, kéo về phía sau.

 

Lâu Niệm: "Cô ấy say quá, để mọi người chê cười rồi."

 

Mọi người xua tay: "Nào có nào có!"

 

Lâu Niệm đỡ cô đi xa, mấy cô diễn viên mới dám thở hắt ra.

 

Chị Nghiên Nghiên à, ngọn núi băng này, chị tự mình leo đi thì hơn!

 

......

 

Lâu Niệm chào đạo diễn và biên kịch rồi đưa Sơ Nghiên đi trước.

 

Hắn đỡ Sơ Nghiên ra cửa sau, vì bao cả nhà hàng nên hầu như không gặp ai. Hắn ôm người vào trong xe, Sơ Nghiên mơ hồ mở mắt ra, nhìn kỹ hắn một lát: "Niệm Niệm, mặt anh đỏ quá?"

Lâu Niệm cúi đầu nhìn cô, giúp cô ngồi thoải mái dựa vào ghế sau, sau đó dựa vào ghế thở dài.

 

"Anh xấu hổ à?" Sơ Nghiên cười hỏi.

 

Lâu Niệm hít một hơi thật sâu, sau đó mới nhỏ giọng nói: "Căng thẳng."

 

"Gì cơ?" Sơ Nghiên không nghe rõ, "Sao anh còn thẹn thùng gì nữa? Dù thế nào cũng không thể thích tôi?"

 

Lâu Niệm khựng lại, "...... Vì sao?"

 

Sơ Nghiên trở mình: "Cái gì vì sao?"

 

"Vì sao không thể thích em?"

 

Sơ Nghiên suy nghĩ một lúc rồi chậm rãi nói: "Bởi vì...... nếu như vậy, hình tượng của anh sẽ sụp đổ!"

 

Trên đường về, Lâu Niệm không nói chuyện. Sơ Nghiên mơ màng hát ở ghế sau ——

 

"Đây là cảm giác như đang bay!"

 

"Đây là cảm giác tự do!"

 

Về đến nhà, bế con ma men đang tự do bay lượn vào nhà rồi đặt lên giường.

 

Sơ Nghiên dường như đã tỉnh táo hơn một chút, ngây ngốc ngồi một lát, mới phát hiện Lâu Niệm còn ngồi ở trong phòng, sắc mặt u ám không rõ.

 

"'Sao anh còn ở đây?"

 

Lâu Niệm nhìn cô một cái thật sâu, sau đó cứng nhắc mở cửa đi ra ngoài.

 

Sơ Nghiên cảm thấy quần áo vướng víu ở trên người rất không thoải mái, đầu tiên là kéo khăn quàng cổ xuống, sau đó cởi áo khoác ra, đi chân trần trên sàn nhà, muốn đi ra tắm rửa một cái.

 

Vừa mở cửa ra, Lâu Niệm đã đứng trước mặt cô.

 

Đồng tử hắn sâu như biển, ẩn chứa cảm xúc như mạch nước ngầm.

 

"Tôi không có hình tượng." Lâu Niệm nói.

 

Sơ Nghiên đã quên lời nói nhảm của mình từ lâu, vẻ mặt mù mờ: "Hả?"

 

"Cho nên." Lâu Niệm hít sâu.

 

"Tôi thích em, không thể sao?"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top