Cuộc sống như một vòng tuần hoàn cứ lượn đi lượn lại. Một người cứ bước ko bao giờ ngoảnh mặt lại một người mãi mãi đuổi theo phía sau nhưng vẫn mãi mãi ko thể đuổi kịp người đó. Ko thể cùng người đó sánh bước trên con đường chông gai phía trước.
Em vẫn thế mãi đuổi theo bóng lưng anh dù anh ko hề quan tâm em.
Trái tim của em rất đau, nó tự hỏi tại sao, em đã làm gì sai mà anh ghét em tới vậy, anh ko thể cho em làm nữ chính trong cuộc tình của anh dù là 1 lần, 1 ngày, 1 giờ thôi sao?
Em yêu anh tới mất lí trí rồi....
______________________________________
Tại Lâm gia....
Như Tuyết đang sắm sửa quần áo chuẩn bị sang nhà Hạo Phong chơi. Tim cô đập thật nhanh và mạnh nó thôi thúc cô nhanh chân tới gặp người mình yêu. Trước giờ Như Tuyết vốn ko phải là người quan tâm nhiều đến hình thức nhưng giờ cô đã thay đổi. Cô chọn từng bộ trang phục, chau chuốt từng ngọn tóc tất cả vì muốn thu hút sự chú ý của anh.
Cô hí hửng bước ra khỏi nhà ko quên chào mọi người:
- Con đi đây ạ....
-Uk. Con đi vui vẻ.. Ba Lâm tủm tỉm cười xem kìa xem kìa con gái ông giờ khác quá. Từ ngày Hạo Phong về nó cứ bám riết lấy thằng bé. Ha ha chắc chẳng mấy tí nữa ta sẽ có cháu bồng.
Như Tuyết chạy về phía khu thương mại D.C là khu thương mại cao cấp trực thuộc Tống thị, cô muốn mua quà cho anh. Stop.... kia chính là cái kia ..
Cô vui mừng nhìn chiếc caravat mà xám tro. Nó thật là hợp với anh. Theo bản năng Tuyết chạy nhanh về phía trước nhưng... Chiếc caravat mà cô ưng ý đang nằm trong tay 1 cô gái khác.
- Cô à xin lỗi nhưng tôi nhìn thấy nó trước cô nhường nó cho tôi được ko?
- Hả? Cô thấy trước nhưng nó đang trong tay tôi thì là của tôi. Nói xong cô ta xoay người cười đểu nhìn cô gái kia.
- Chu.... Tử .... Du..
- Lâm.... Như.... Tuyết. ..
- Sao cậu lại ở đây. Như Tuyết hỏi
Chu Tử Du lòng dạ đen tối nhìn Như Tuyết ánh mắt đầy sự căm hận và khinh bỉ nhưng cô ta giả bộ ngây thơ hiền lành. ( trời đừng để nó lừa)
- Mình mới về nước.
Chợt nhớ tới món quà tặng Phong Như Tuyết giật mình giọng áy náy :
- Tử Du cậu có thể nhường cho mình món đồ này được ko?
- Cậu tặng bạn trai à? Cô ta khẽ nhếch mép. Ko cần trả lời thì cô ta cũng biết là tặng Hạo Phong. Nhưng Tuyết à cô ngây thơ quá chắc cô ko biết tôi hiện giờ là người yêu của Hạo Phong nhỉ. Tôi cũng muốn coi khuôn mặt đáng thương của cô khi bị Hạo Phong từ chối khinh bỉ là như thế nào.
- Uk. Cậu nhường cho mình nhé.
- Mình cũng mua tặng bạn trai .. nhưng nếu cậu muốn có nó như thế mình cũng ko cần nữa.
- Cảm... ơn...
Người yêu? Hãy nói đó ko phải Hạo Phong đi. Hãy nói Tử Du đang yêu người khác đi. Có lẽ cô quên 1 điều Hạo Phong yêu Tử Du. Vậy rốt cuộc cô và Chu Tử Du là bạn bè hay tình địch?
- Lâu ko gặp uống cà phê nhé! Chu Tử Du mời gọi Như Tuyết. Kế hoạch trả thù "nai con" chính thức được nổ súng khai màn
" Lâm Như Tuyết tôi sẽ làm cô sống ko bằng chết. Cô phải chịu cảm giác mất tình yêu, người thân là như thế nào. "
______________________
Tại quán cà phê.
- Như Tuyết bạn trai cậu là người thế nào vậy?
- À anh ấy là Tống Hạo Phong người lạnh lùng, ít nói nhưng rất yêu thương mình...
Ba chữ cuối Như Tuyết nói nhỏ dần. Cô đang nói dối, cô ko muốn Tử Du cười nhạo mình. Nhưng cô cũng nghĩ Tử Du là bạn thân có nên cho cô ấy biết sự thật ko. Sự thật? Đúng. Một sự thật khinh hoàng : anh ko yêu cô.
Nghe Như Tuyết nói Chu Tử Du cười nhếch mép tỏ sự đồng tình. "Rất thương mình " nghe sao mà ngược tai quá. Cô nghĩ tôi ko biết Hạo Phong nghĩ thế nào về cô sao? Anh ấy chán ghét, khinh bỉ, ghê tởm cô. Vì sao ư? Đừng trách tôi tàn nhẫn hãy trách bản thân cô quá ngu ngốc .
- À. Bạn trai cậu là người thế nào vậy? Như Tuyết hỏi trong hồi hộp. Cô hi vọng người bạn trai mà Tử Du nói ko phải là anh- Tống Hạo Phong.
- À thật ra ....
Chu Tử Du định nói luôn cho Như Tuyết biết mối quan hệ giữa mình và Hạo Phong nhưng nếu nói dối cô ta để cô ta tiếp tục theo đuổi anh ấy, phạm vào điều cấm kị của anh ấy thì ko phải rất thú vị sao? Kế hoạch thông minh.
- Như Tuyết à thực ra Hạo Phong đang theo đuổi mình nhưng mình ko thích anh ấy đâu vì anh ấy là của cậu mà. Chu Tử Du giọng áy náy
- Tử Du à thực ra.....
Cô kể hết mọi chuyện cho Tử Du nghe. Có sao đâu cô ấy là bạn mình mà hơn nữa cũng ko yêu Phong của cô. Cô cứ nghĩ Tử Du hiền lành thánh thiện ai ngờ được đằng sau sự thánh thiện đó là 1 kế hoạch bành trướng.
- Như Tuyết mình xin lỗi minh ko biết...
- Ko có gì đâu Tử Du. Mình sẽ làm anh ấy yêu mình lại thôi.
- À anh ấy có nói cho mình nghe rất nhiều về sở thích cũng như cuộc sống, các điều cấm kị của anh ấy. Nếu cậu cần giúp đỡ gì cứ gọi mình nha, mình sẽ rất vui nếu 2 người là một đôi.
Đôi mắt Tử Du tràn đầy sự thành thực khiến Như Tuyết ko thể ko tin . Cô tin, tin Tử Du là người tốt sẽ giúp mình lại càng thêm hi vọng tình yêu của Hạo Phong dành cho mình.
- Tử Du cảm ơn cậu nhé.. Mình ko biết nói sao để cảm ơn cậu nữa.
- Mình là bạn mà mình đã từ chối Hạo Phong rất nhiều lần rồi. Anh ấy sẽ về với cậu thôi.
Say oh yeah ???????????? Chu Tử Du mừng thầm trong lòng vậy là cô ta đã sập bẫy rồi. Giờ xem kịch hay thôi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận