"Ai cũng cần có trách nhiệm trong cuộc hôn nhân của mình, trách nhiệm đó xuất phát từ tình yêu thương và mong muốn gắn bó lâu dài. Nhưng, hạnh phúc của mỗi cá nhân thì ngoài chính bạn ra, không ai có thể định đoạt và chịu trách nhiệm thay được."
Trước đây, tôi có viết một bài có đại ý rằng: hôn nhan là vì yêu chứ không phải để tìm một người chịu trách nhiệm cho hạnh phúc của mình. Sau đó đã có hàng trăm người ném đá rằng: lấy nhau thì phải có trách nhiệm chứ, có phải thích thì lấy, không thích thì bỏ đâu. Thế nhưng, thực ra họ chẳng hề hiểu đúng ý tôi! Ý tôi là: trách nhiệm đối với hôn nhân và trách nhiệm đối với hạnh phúc của bản thân là hai phạm trù hoàn toàn khác nhau.
Tôi cho rằng, khi hai người trưởng thành đã đi đến quyết định cưới nhau thì bản thân họ đã ý thức được những ràng buộc và trách nhiệm khi trở thành vợ chồng như: nuôi dạy con cái, xây dựng kinh tế, chăm sóc đối phương, nâng cao chất lượng cuộc sống, và CHUNG THỦY (nếu chưa nhận thức được hết thì đừng có lấy vội, đơn giản thế thôi).
Vậy rõ ràng, khi họ tự nguyện "trói" đời mình vào những trách nhiệm ấy, chẳng phải là bởi họ dành rất nhiều tình yêu thương cho nhau sao? Chăm con cũng vì yêu con, mua cái nồi cơm, tủ lạnh, lau cái nhà, nấu bữa cơm, đưa nhau đi du lịch hay thậm chí giận dỗi, cãi cọ, trách móc nhau cũng là vì yêu nhau, yêu gia đình chung cả. Yêu không phải chỉ là run rẩy, nhớ mong, thấp thỏm, rạo rực con tim như hồi mới quen, cũng không phải là không bao giờ cãi lộn, bất hòa, mà là luôn có ý thức vun đắp, cảm thông, chia sẻ, tôn trọng và cố gắng không làm đối phương đau khổ. Rốt cuộc, có trách nhiệm chính là biểu hiện rõ ràng nhất của tình yêu đấy thôi.
Thế nên, khi một trong hai người phá vỡ những quy tắc ấy thì họ đều biết rõ rằng họ đang phá vỡ mối quan hệ hôn nhân, không tôn trọng và làm tổn thương người còn lại. Vậy người còn lại đó, hà cớ gì mà không được buông bỏ một thứ không còn là của mình nữa, một người chẳng còn coi mình ra gì nữa?
Tóm lại, ai cũng cần có trách nhiệm trong cuộc hôn nhân của mình, trách nhiệm đó xuất phát từ tình yêu thương và mong muốn gắn bó lâu dài. Nhưng hạnh phúc của mỗi cá nhân thì ngoài chính bạn ra, không ai có thể định đoạt và chịu trách nhiệm thay được.
Nếu bất hạnh, nếu khổ đau, xin đừng ngần ngại trao cho mình quyền lựa chọn một cuộc sống khác, một hạnh phúc khác: hạnh phúc đó có thể là một mình, là với cha mẹ, với con cái, với bạn bè hay với tình yêu mới, sao cũng được, miễn là hạnh phúc bởi vì chúng ta chỉ được sống có một lần duy nhất mà thôi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận