Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Yêu Hận Triền Miên (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 10: 10

Yêu Hận Triền Miên (Dịch) (Đã Full)

  • 399 lượt xem
  • 2474 chữ
  • 2021-09-09 21:56:49

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mộc Tuyên Dư ngồi bất động, cô hiểu Chu Chấn Hưng thực sự nổi giận rồi, lời cuối cùng anh ta nói, là cho cô một cơ hội chủ động hỏi chuyện của anh ta và Hạ Ngữ Minh, Chu Chấn Hưng đương nhiên biết rõ quan hệ giữa cô và Hạ Ngữ Minh, nếu anh ta còn muốn tiếp tục với cô, anh ta tuyệt đối sẽ không cùng Hạ Ngữ Minh mập mờ dây dưa, mà thái độ và hành vi ngày hôm nay của Chu Chấn Hưng, không thể nghi ngờ gì rằng thái độ của anh ta với cô không hề thay đổi, anh ta vẫn muốn xem cô là người anh ta lựa chọn kết hôn cùng, đây là anh ta muốn ngầm nói với cô, giữa anh ta và Hạ Ngữ Minh không có quan hệ gì. Chu Chấn Hưng là người đàn ông thông minh, làm gì cũng sẽ âm thầm gửi cho cô tín hiệu, mà cô cũng đã nhận được tín hiệu này.

Cô nghĩ đây chính là sự khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ nhỉ, cùng một chuyện, cô muốn Chu Chấn Hưng chủ động giải thích với cô, như thế thì mới có thể chứng minh anh ta quan tâm cô, hơn nữa cô còn rất “rộng lượng” ám chỉ, chỉ cần anh ta giải thích, cô sẽ tin anh ta. Chu Chấn Hưng thì nghĩ, chỉ bằng một phương diện cô đã nhận định anh ta và Hạ Ngữ Minh có quan hệ, đó chính là cô không có niềm tin vào anh ta, anh ta cho cô thời gian để cân nhắc rõ ràng, hơn nữa hành vi của anh ta hôm nay cũng ngầm nói với cô, thế mà cô thì vẫn không hiểu chuyện như thế, vì thế cô ngây thơ, cũng rất ngốc nghếch.

Mộc Tuyên Dư cầm tách cà phê lên, nhấp mấy ngụm, cà phê đã nguội, lạnh buốt, càng thêm đắng, trong miệng là vị đắng chát, cô mới nhận ra cô không bỏ thêm đường, cũng không bỏ thêm sữa, thế nên vị đắng càng rõ rệt. Cô biết suy nghĩ của mình rất khiến người ta khó mà tiếp nhận, bạn trai và bạn tốt của cô, đều không có ý định giải thích cho cô, chẳng qua chỉ chứng minh chuyện họ muốn làm cùng nhau quan trọng hơn cô mà thôi.

Đã rất lâu cô không nghĩ ngợi nhiều rồi, suy nghĩ đến lợi ích, nghĩ đến các loại ám chỉ và dự báo. Cô rất giả dối, muốn vứt bỏ bản thân mẫn cảm suy nghĩ nhiều đó đi, sống đơn giản bình yên, không nghĩ xem ai xấu xa đến đâu, chỉ tạo cho riêng mình một thế giới hoàn mỹ, vì thế cô hưởng thụ sự yêu thương của bố mẹ và sự chiều chuộng của anh trai.

Tuổi tác, chỗ xấu nhất chính là nó đang tự nói với bản thân ta, không thể đơn thuần được nữa.

Thanh toán xong Mộc Tuyên Dư đứng dậy, Chu Chấn Hưng nhất định tức không nhẹ, nếu không cũng chẳng tới mức ngay cả hóa đơn cũng không trả.

Rời quán cà phê chưa được bao lâu thì cô đã gặp được người quen, là Trình Hiểu Tang đang đi dạo phố cùng bạn. Cô lập tức nhớ đến vẻ mặt của anh trai lúc cô nhắc tới Trình Hiểu Tang, bởi vậy cô bước thẳng đến chỗ hai người họ.

“Chị Trình, lâu lắm rồi em không gặp chị đấy.” Mộc Tuyên Dư cười vừa đúng, giọng điệu cũng hơi hờn dỗi, dường như vẫn giống như trước đây.

“Tiểu Dư.” Trình Tiểu Tang bình tĩnh nhìn cô, “Đúng là lâu lắm rồi không gặp em, dạo gần đây bận gì thế?”

“Ra ngoài du lịch một chuyến ấy mà, em phát hiện không ít nơi hay ho đấy.” Cô tỏ vẻ thần bí nhìn Trình Hiểu Tang, “Có một chỗ hay lắm, đợi đến lúc chị và anh trai em kết hôn, em sẽ cống hiến cho hai anh chị đi tuần trăng mật.”

Vẻ mặt Trình Hiểu Tang hơi kì lạ, nhưng sự bất thường đó xẹt qua rất nhanh, “Đi du lịch cũng không biết đường gọi chị…”

Mộc Tuyên Dư và Trình Hiểu Trang tán gẫu một lát rồi mới tách ra.

Hôm nay cô về nhà khá sớm, hơn nữa còn cùng gia đình quây quần ăn cơm tối, bố mẹ và anh trai thay phiên nói chuyện với cô, dường như họ đều biết tâm tình cô bây giờ không tốt, thấy vẻ quan tâm không giấu đi được trong mắt họ, Mộc Tuyên Dư lại hơi khó chịu. Rõ ràng là bởi vì cô, công ty mới giống như bây giờ, nhưng lời tự trách này, cô cũng không nói ra được.

Ăn tối xong, cô chủ động tìm Mộc Tuyên Nghị.

Cô phát hiện sắc mặt anh trai mấy ngày nay càng nặng nề hơn - là vẻ nặng nề như dốc hết tiền của để đánh canh bạc cuối cùng.

Phòng của anh tạo cảm giác bình yên, làm cho cô thấy an tâm.

“Anh, hôm nay em gặp chị Trình, có phải lâu lắm rồi hai người không gặp nhau không?” Cô chọn đề tài tương đối dễ để bắt chuyện.

“Dạo này luôn rất bận.”

Vậy thì thực sự là không gặp nhau rồi.

Cô vốn nghĩ xem có nên khuyên anh không, rất nhiều khi suy nghĩ của đàn ông và suy nghĩ của phụ nữ trái ngược nhau, cô rất thích Trình Hiểu Tang, thế nên cô không muốn chuyện tình cảm của hai người họ không thuận lợi.

Nhưng cô tin anh trai mình là người đàn ông biết chừng mực, vì thế cô từ bỏ.

“Anh vẫn phải quan tâm tới chị ấy nhiều hơn đấy, nếu anh đánh mất chị Trình, em không thèm để ý tới anh nữa.”

Dáng vẻ làm nũng của cô, khiến anh không thể không nở nụ cười, “Nếu thật sự có ngày đó, e là bản thân anh cũng không để ý tới mình nữa.”

Nghe anh nói vậy, Mộc Tuyên Dư hoàn toàn yên tâm, lòng anh vững vàng, nụ cười trên mặt cô cũng trở nên chân thật hơn rất nhiều, “Anh, lần trước anh nói đã có cách giải quyết khó khăn của công ty, là gì vậy?”

Cô đột nhiên đổi chủ đề, khiến Mộc Tuyên Nghị ứng phó không kịp, “Không phải đã nói là chuyện của công ty em không cần lo sao?”

“Nhưng em lo lắng cho anh mà.” Cô mỉm cười, nụ cười hơi dè dặt một chút. “Cách của anh, có phải là định bán rẻ Hoa Hưng mà anh vất vả tạo nên không?”

Cô nghe ngóng, biết rằng tình hình công ty vẫn chưa được cải thiện, mấy cơ quan liên quan còn đang nhìn chằm chằm “Thịnh Đạt” không buông, hàng hóa thì lại không bán được, hơn một tháng trước nhà máy đã ngừng sản xuất, không ít công nhân đã công khai bày tỏ sự bất mãn, nhà máy không làm việc, hàng loạt công nhân chỉ có thể thất nghiệp, tình hình thế này, anh có thể tìm ra cách, vậy chỉ có thể là động vào Hoa Hưng, nhưng mấy hạng mục của Hoa Hưng còn rất lâu mới có thể kết thúc được, vì thế bắt buộc phải bán đi, hơn nữa lúc này người chủ động bỏ vốn sẽ ép giá đến cùng, khiến Thịnh Đạt đã thiệt lại càng thiệt.

Mộc Tuyên Nghị là người không thích nói dối, dù cho có giấu giếm, nhưng khi người khác đã đoán ra, anh cũng không thích phủ nhận.

Anh trầm mặc, sau đó trông thấy hốc mắt em gái hơi đỏ. Hồi học đại học anh lựa chọn ngành kiến trúc, anh có tình yêu ăn sâu bén rễ với kiến trúc, cũng vì thế mà anh sáng lập ra thương hiệu Hoa Hưng, cô biết ý nghĩa của Hoa Hưng với anh, anh đang hoàn thành giấc mộng của mình, mà hiện tại anh lại dùng phương thức này định bán rẻ giấc mộng của mình đi, anh là người đưa ra quyết định này, sự không cam lòng và oán hận trong lòng anh chỉ có thể tự mình từ từ tiêu hóa.

Cô biết cô đã đoán đúng, “Anh, anh định làm thế với ‘giấc mộng’ của mình sao?”

Người như anh, từ nhỏ đã được bồi dưỡng để trở thành người “phải làm”, từ trước tới nay trách nhiệm phải đặt ở hàng đầu, có thể hiện thực hóa ước mơ của mình, thực sự không hề dễ dàng.

Mộc Tuyên Nghị nhắm mắt lại, khẽ thở dài, đưa ra quyết định này, bản thân anh khó chịu hơn bất kì ai, dẫu anh biết dù đem bán Hoa Hưng, công ty cũng không nhờ vậy mà cải tử hoàn sinh, chỉ có thể duy trì thêm một thời gian, nhưng thêm chút thời gian là thêm một phần cơ hội, anh chỉ có thể tranh thủ vì chút cơ hội đó.

“Là ai, người nhằm vào Thịnh Đạt rốt cuộc là ai?” Cô nhìn anh, biết anh chắc chắn biết rõ người phía sau cố ý nhắm vào Thịnh Đạt.

“Ra ngoài.” Anh mở mắt, ra lệnh đuổi khách với em gái mình.

Ánh mắt cô vô cùng khó tin, “Anh...”

“Ra ngoài.”

“Có phải người nhà họ Giang không?”

Trong mắt anh lộ ra vẻ kinh ngạc, “Ra ngoài.”

Cô hơi hoài nghi, ánh mắt anh như vậy tức là không phải sao?

**********************************

Những ngày kế tiếp, Mộc Tuyên Nghị một mực không về nhà, Mộc Tuyên Dư cũng không có cơ hội thấy anh, mà ý của bố là bảo cô hiểu cho anh, bây giờ áp lực của anh rất lớn.

Mộc Tuyên Dư lại đến công ty, nhưng Mộc Tuyên Nghị không ở đây, đang trong giờ làm việc, hơn nữa còn là thời điểm công ty nguy khốn nhất, vậy mà anh lại không ở đây.

Thẩm Tác Lâm thấy cô em gái nhà họ Mộc, than thở, “Bây giờ áp lực của anh trai em rất lớn, đương nhiên là đến bên người giải tỏa áp lực cho cậu ấy và có thể khiến cậu ấy tiếp tục phấn đấu rồi.”

Mộc Tuyên Dư nghĩ lòng vòng mấy lần mới hiểu được, Thẩm Tác Lâm thế này là đang ám chỉ với mình, anh trai đi tìm chị Trình rồi. Vậy cũng tốt, cô biết chị Trình không phải dạng người dứt áo ra đi lúc nhà họ Mộc gặp nạn, nhưng chuyện này vẫn phải dựa vào thái độ của anh trai, nếu anh cứ xử trí lạnh lùng, vậy thì cũng sẽ khiến chị Trình lạnh lòng.

Cô ngồi trong phòng làm việc của Thẩm Tác Lâm, bây giờ công ty lâm vào khốn cảnh, cũng không có hạng mục gì, Thẩm Tác Lâm rất nhàn rỗi.

Cô gật đầu, rồi nhìn anh ta. Thẩm Tác Lâm vừa thấy ánh mắt này của cô thì đã thấy cần phải cảnh giác.

“Rốt cuộc là ai nhằm vào Thịnh Đạt?”

“Nếu anh trai em đã không muốn cho em biết, vậy em cũng không nhất thiết phải làm rõ đâu.”

“Anh không muốn làm trái ý anh ấy, vậy cứ để em đoán, anh chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu, được không?”

Thẩm Tác Lâm chẳng ừ hử gì.

“Có liên quan đến nhà họ Giang?”

Thẩm Tác Lâm lắc đầu.

Mộc Tuyên Dư thấy vẻ mặt của Thẩm Tác Lâm, lòng chẳng những không thoải mái mà ngược lại còn nặng nề hơn.

“Có liên quan đến Chu Chấn Hưng?”

Vẻ mặt Thẩm Tác Lâm do dự.

Mộc Tuyên Dư mấp máy miệng, “Là có liên quan đến nhà họ Chu và nhà họ Hạ, nhà họ Chu và nhà họ Hạ bắt tay đối phó Thịnh Đạt?”

Thẩm Tác Lâm vẫn do dự, một lúc sau trịnh trọng gật đầu.

Cô nhắm mắt, dường như khó có thể chấp nhận tình huống như vậy, Chu Chấn Hưng và Hạ Ngữ Minh… Chu Chấn Hưng vẫn luôn có hứng thú với Hoa Hưng, làm nhà đầu tư không bằng trực tiếp mua Hoa Hưng, nhất là cơ hội như bây giờ, chỉ cần bỏ ra chút tiền, mà nhà họ Hạ và Thịnh Đạt vẫn luôn giành thị trường với nhau, nếu nhà họ Chu và nhà họ Hạ liên thủ, tất nhiên có thể đạt được những gì họ muốn.

Cô xoay người, ra khỏi phòng làm việc của Thẩm Tác Lâm.

Khó trách anh trai không muốn cho cô biết sự thật, đối tượng cô chuẩn bị kết hôn, lại chính là thủ phạm dồn Thịnh Đạt đến bước đường cùng, ai có thể tiếp nhận được sự thực này?

Cô muốn cười, nhưng lại không cười nổi.

Khi cô hiểu lầm Chu Chấn Hưng và Hạ Ngữ Minh, anh ta cũng đang cân nhắc nhỉ, cứ như vậy mà chia tay cũng tốt, dù sao hai người cũng đã đứng ở phe đối lập, vì cô mà từ bỏ Hoa Hưng, đó là đi ngược lại với quan niệm kinh doanh trên thương trường của anh ta.

Cô hít sâu một hơi, gần như chạy trốn, sau đó không chút do dự bắt xe đến công ty Chu Thị, chuyện của cô và Chu Chấn Hưng, phần lớn công nhân viên ở Chu Thị đều biết, dù sao trước đây Chu Chấn Hưng chưa từng giấu giếm chuyện tình cảm của hai người, vì vậy, cô vào được phòng làm việc của Chu Chấn Hưng mà không có trở ngại.

Cô đùng đùng nổi giận, trên mặt tất cả đều là phẫn nộ.

Chu Chấn Hưng bình tĩnh ngồi sau bàn làm việc, chỉ liếc mắt đánh giá trạng thái xuất hiện của cô, đã đoán ra chuẩn xác rằng cô đã biết được sự thật.

Lúc Chu Chấn Hưng bày ra kế hoạch này thì cô đang làm gì? Cô còn đang nghĩ khi kết hôn với anh ta, cô nên mặc váy cưới như thế nào, mà người đàn ông cùng cô chọn kiểu dáng váy cưới này, ở sau lưng lại đang cùng Hạ Ngữ Minh thương lượng xem nên đối phó với Thịnh Đạt như thế nào.

Nực cười, cô cảm thấy bản thân mình chính là một trò cười rất nực cười.

Cô đứng trước mặt Chu Chấn Hưng, lòng đầy lửa giận, nhưng lúc đối mặt với anh ta, cô không biết phải phát tiết như thế nào.

Nét mặt cô thay đổi nhiều lần, cuối cùng cô chỉ lộ ra một nụ cười, “Xin lỗi, làm phiền anh rồi…”

Nói xong, cô xoay người rời đi.

Cô biết rõ, anh ta sẽ không cảm thấy bản thân có lỗi, thậm chí chỉ cảm thấy cô không hiểu chuyện, cô ngây thơ, hơn thế nữa, nếu cô yêu anh ta, vậy thì nên thấu hiểu hành vi của anh ta, anh ta quyết định làm vậy, đương nhiên có nguyên nhân của anh ta.

Ra khỏi Chu Thị, cô gọi một cuộc điện thoại cho Thẩm Tác Lâm, “Nói với anh trai em, nếu anh ấy muốn bán Hoa Hưng, em sẽ chết cho anh ấy xem.”

Cô cúp điện thoại, trực tiếp tắt máy.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top