Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Yêu Hận Triền Miên (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 27: 27

Yêu Hận Triền Miên (Dịch) (Đã Full)

  • 385 lượt xem
  • 2692 chữ
  • 2021-09-09 22:02:36

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Giang Thừa Châu ở lại căn hộ hai ngày mới rời đi, hai ngày này, Mộc Tuyên Dư cùng anh chung sống với nhau vô cùng vui vẻ, Giang Thừa Châu như biến thành chàng trai của mấy năm về trước, sau khi xác lập quan hệ với cô, anh đối xử với cô luôn che chở và bao dung, giống như chỉ cần là cô, anh mãi mãi đều không tức giận, cũng mãi mãi luôn thỏa hiệp. Giang Thừa Châu của mấy năm trước, chính là một người vô cùng mâu thuẫn, thời điểm anh làm lơ một người, có thể làm lơ triệt để, mà đến khi anh thật tình muốn đối đãi một người, anh lại có thể chiều chuộng cô đến tận trời, khiến tất cả mọi người hâm mộ đố kị oán hận cô.

Giang Thừa Châu cùng Mộc Tuyên Dư đi siêu thị mua đồ ăn, sau đó anh nấu cơm cho cô, sau khi ăn tối xong, anh sẽ cùng cô đến công viên gần tiểu khu Bàn Nguyệt đi dạo, hai ngày này là hai ngày hai người ở chung hòa hợp nhất sau khi họ gặp lại.

Ngày thứ ba Giang Thừa Châu mới về, bây giờ anh đang ở nhà, không thể ở bên ngoài quá lâu.

Mà Mộc Tuyên Dư cũng rất rõ ràng ý thật sự của Giang Thừa Châu, bây giờ anh vẫn là chồng sắp cưới của Uông Tử Hàm trên danh nghĩa, cứ ở bên cô như vậy, sớm muộn sẽ bị người khác phát hiện, huống chi cứ coi như hai người ở bên nhau, anh cũng cần phải xử lý cho xong chuyện của Uông Tử Hàm đã.

Mộc Tuyên Dư nhìn Giang Thừa Châu rời đi, anh lái xe rời đi, cô thì đứng ở cổng tiểu khu, nhìn xe anh đi xa, dần dần biến mất trong tầm mắt mình. Giang Thừa Châu nhìn bóng dáng càng lúc càng thêm mơ hồ kia từ trong gương chiếu hậu, anh nghĩ hình ảnh này nhìn qua nhất định rất đẹp, trong mắt người phụ nữ kia có lẽ thật sự có cảm xúc luyến tiếc.

Anh ngẫm nghĩ, lấy di động ra, gọi một cuộc điện thoại cho Tần Sâm Châu.

Quan hệ giữa Tần Sâm Châu và Giang Thừa Châu vẫn luôn rất tốt, sau khi anh ta nhận được điện thoại, liền lập tức hẹn địa điểm gặp mặt với Giang Thừa Châu.

Hai người hẹn gặp mặt ở quán rượu lần trước, lúc Giang Thừa Châu đến, Tần Sâm Châu đã chờ ở đó lâu rồi. Giang Thừa Châu đi vào quán rượu, Tần Sâm Châu lập tức giơ ly rượu lên, ra hiệu với Giang Thừa Châu. Trên người Giang Thừa Châu có vài loại khí chất khó có thể hình dung, vừa tà vừa chính, bởi vậy bắt đầu từ lúc anh tiến vào, đã có rất nhiều cô gái đặt ánh mắt lên người anh, thậm chí có cô gái bạo gan trực tiếp tiến lên muốn xin số điện thoại, cũng có cô cố ý té ngã để mong được Giang Thừa Châu để mắt tới, đương nhiên, những người này đều chưa từng được như ý nguyện.

Giang Thừa Châu đi qua, ngồi đối diện Tần Sâm Châu.

Ý cười của Tần Sâm Châu khá đậm.

Hồi học đại học, Tần Sâm Châu là người qua lại gần gũi nhất với Giang Thừa Châu, hồi đó rất nhiều người đều cảm thấy kinh ngạc, tính cách của hai người họ khác nhau lớn như vậy, sao lại trở thành bạn bè tốt như thế. Nhưng bản thân Tần Sâm Châu rất rõ ràng, ngoại trừ quan hệ thân thích anh em bà con kia, anh ta rất tán thưởng cậu em họ này, tuy Giang Thừa Châu rất cuồng vọng, nhưng có vốn liếng để cuồng vọng, cho dù Giang Thừa Châu năm đó quả thực làm tổn thương không ít trái tim thiếu nữ, nhưng tất cả đều là những cô gái đó tự mình chuốc lấy đau khổ, Giang Thừa Châu chưa từng chủ động hại cô gái nào, huống chi Giang Thừa Châu là dựa vào thực lực thi đỗ đại học Tây Giang, không hề giống những tên chơi bời học hành kém đến mức khiến người ta hộc máu, thành tích của Giang Thừa Châu rất tốt, hơn nữa học đại học mà còn có thể không trốn học thì không trốn học, khi đó Tần Sâm Châu liền biết, cậu em họ này của mình sau này chắc chắn có tiền đồ vô hạn, Giang Thừa Châu bây giờ cũng đã chứng minh ánh mắt của Tần Sâm Châu năm đó.

Giang Thừa Châu thời cấp ba, hoàn toàn là học sinh khiến thầy cô yêu nhất và cũng đau đầu nhất, sinh hoạt cá nhân rối tinh rối mù, nhưng thành tích học tập cũng tốt đến không thể tốt hơn.

Giang Thừa Châu ngồi xuống, nụ cười trên mặt Tần Sâm thoáng trở nên hơi nghiền ngẫm, “Sức hấp dẫn vẫn không giảm như năm đó.”

Đây coi như châm chọc trá hình? Những cô gái trang điểm dày cộm đó, cũng thật không biết xấu hổ mà dựa vào người anh.

“Không bằng anh.” Giang Thừa Châu đương nhiên biết những lời đồn năm đó, nếu một cô gái coi trọng Giang Thừa Châu, vậy thì chính là ánh mắt có vấn đề, nhưng nếu thích Tần Sâm Châu, vậy thì khác, dường như biến thành có đẳng cấp.

Giang Thừa Châu vẫy tay, bảo bồi bàn bưng rượu tới.

Tần Sâm Châu thấy thế thì lắc đầu, “Chẳng lẽ gọi anh ra đây là để uống rượu?”

“Không được?”

Tần Sâm Châu cười, “Đương nhiên không phải. Anh cũng đang muốn tìm một cơ hội để gặp cậu.”

“Hử?” Giang Thừa Châu bưng ly rượu lên, nhướng nhướng mày với Tần Sâm Châu.

“Cô nhờ anh khuyên cậu.” Tần Sâm Châu không định giấu giếm gì trước mặt Giang Thừa Châu, “Ý của cô rất đơn giản, bảo cậu nếu đã quyết định ở bên Uông Tử Hàm rồi, vậy thì phải có trách nhiệm với người ta, nhân tiện bảo anh nói với cậu, chuyện cũ đã qua thì cho qua, không có gì đáng để so đo nữa.”

Giang Thừa Châu cong cong môi, “Mẹ em bảo anh nói vậy với em?”

“Nếu anh có thể khuyên được cậu, vậy cậu không phải Giang Thừa Châu rồi.”

Tần Sâm Châu mỉm cười, tính cách Giang Thừa Châu, Tần Sâm Châu tự nhận mình vẫn hiểu một chút. Giang Thừa Châu là người làm việc dựa theo suy nghĩ trong lòng, đây cũng là lí do vì sao năm đó ban đầu cậu ta cư xử tồi tệ với Mộc Tuyên Dư như vậy, trong mắt cậu ta, Mộc Tuyên Dư chính là người giống như các cô gái khác, yêu thích cậu ta là do diện mạo và cái gọi là tiền tài, nếu yêu là thứ tầm thường trần trụi như thế, Giang Thừa Châu đương nhiên có thể đối xử tùy tâm tùy tính, sau đó trong quá trình tiếp xúc, Giang Thừa Châu lại phát hiện Mộc Tuyên Dư không giống những cô gái nông cạn đó, vì thế thái độ với Mộc Tuyên Dư bắt đầu thay đổi, hoàn toàn xem Mộc Tuyên Dư là bạn gái mà đối đãi, dành cho Mộc Tuyên Dư đối xử trọng hậu nhất và sự cưng chiều lớn nhất, cậu ta chính là một người như vậy.

Giang Thừa Châu chỉ tin tưởng cảm giác của mình, lời khuyên của người khác đối với cậu ta mà nói, tuyệt đối thuộc về kiểu nước chảy qua không lưu dấu vết.

Giang Thừa Châu liếc mắt nhìn Tần Sâm Châu một cái, ông anh họ này hiểu mình thật.

Anh cười, trong nụ cười không có thâm ý và hàm nghĩa gì khác.

Sau khi Tần Sâm Châu và anh cạn ly, anh ta để ly rượu xuống, có ý dò xét, “Cậu thật sự cùng Mộc Tuyên Dư…”

Ánh mắt có thâm ý đó, biểu đạt ý của câu chưa hỏi ở phía sau rất tốt.

Giang Thừa Châu gật đầu, không phải là muốn hỏi anh bây giờ có phải có liên lạc với Mộc Tuyên Dư, hay là có qua lại với cô hay sao.

Tần Sâm Châu bĩu môi, “Dối trá.”

Đây là đánh giá của Tần Sâm Châu đối với biểu hiện lúc trước của Giang Thừa Châu, khi Giang Thừa Châu ở nước ngoài làm bác sĩ không biên giới, Tần Sâm Châu nhiều lần cố ý hoặc vô tình cung cấp tin tức về Mộc Tuyên Dư cho Giang Thừa Châu, lần nào biểu hiện của Giang Thừa Châu cũng là không kiên nhẫn, hơn nữa còn ghét nghe thấy ba chữ Mộc Tuyên Dư, nhưng hiện tại thì sao! Haizz…

Giang Thừa Châu không để ý tới vẻ trêu tức trong mắt Tần Sâm Châu, mà nheo nheo mắt, “Anh nói xem, nếu em định tiếp tục duyên trước với người ta, liệu có kết quả tốt không?”

Tuy Tần Sâm Châu đoán được rằng cậu em họ này đối xử rất đặc biệt với Mộc Tuyên Dư, chắc chắn có ý tình cũ khó quên, nhưng năm đó Mộc Tuyên Dư làm thế với cậu ta, Giang Thừa Châu cũng không thể thật sự có gì đó với Mộc Tuyên Dư, nhiều nhất chỉ là canh cánh trong lòng mà thôi.

“Cậu nghiêm túc?”

“Em giống đang đùa à?” Giang Thừa Châu mỉm cười, “Nếu đã không buông được, vậy đương nhiên là đi theo lòng mình rồi.”

Tần Sâm Châu tán thưởng nhất chính là điểm này của Giang Thừa Châu, làm gì cũng đều theo suy nghĩ trong lòng, sẽ không bận tâm quá nhiều.

Tần Sâm Châu lắc đầu, “Cậu bây giờ như thế này thì e là không ổn, trước đừng nói nhà họ Uông bên kia, chính là bố mẹ cậu bên này, đều sẽ không chịu để yên đâu, cô và chú đều rất thích Uông Tử Hàm, cũng hy vọng hai người bọn cậu có thể đi đến cuối cùng.”

“Mấy chuyện đó đều không phải vấn đề.”

“Hử?” Tần Sâm Châu thấy hơi kì lạ.

“Những chuyện đó đều là vấn đề bên ngoài, đối với em mà nói, vấn đề lớn nhất là bản thân Mộc Tuyên Dư, dường như cô ấy không tin tình cảm hiện tại của em với cô ấy…” Giang Thừa Châu cúi đầu, như cười cười, “Bất luận em làm thế nào, cô ấy đều cảm thấy, em đang tiến hành trả thù vì những chuyện cô ấy làm trước đây, chứ không phải là em vẫn có tình cảm với cô ấy như cũ, em dùng thời gian bảy năm nhận rõ cảm nhận thật sự sâu trong lòng mình, nhưng cô ấy lại không tin em.”

Hiếm khi Tần Sâm Châu được thấy cậu em họ này có vẻ mặt như thế, nhất thời cảm thấy khó tin, một lúc sau lại cảm thấy có thể hiểu được, Mộc Tuyên Dư nghĩ như thế, cũng có thể hiểu được. Về phần Giang Thừa Châu, đúng thật là người không bận tâm đến ý kiến của bố mẹ, không bận tâm suy nghĩ của người khác.

“Cậu… Thật sự buông được chuyện bảy năm trước?”

Giang Thừa Châu khẽ thở dài, “Em chỉ biết, em đã lãng phí thời gian bảy năm, em không muốn lãng phí thêm thời gian nữa.”

Tần Sâm Châu gật gật đầu, không nói thêm gì nữa.

******************************

Mộc Tuyên Dư về nhà lần nữa, là muốn cùng Mộc Tuyên Nghị tham dự một bữa tiệc, hiện giờ Thịnh Đạt đã cơ bản khôi phục chuyện kinh doanh, Hoa Hưng mà Mộc Tuyên Nghị một tay sáng lập cũng giữ được, nhà họ Mộc bây giờ đã không còn mang thân phận xấu hổ giống khoảng thời gian trước nữa, Mộc Tuyên Nghị cũng có thể tận dụng cơ hội này liên lạc lại với mấy người trước đây, trên thương trường không có bạn bè thật sự, đương nhiên cũng không có kẻ thù thật sự, bởi vậy sự bàng quan của người khác khoảng thời gian trước đương nhiên không cần để ở trong lòng.

Mộc Tuyên Nghị cùng Mộc Tuyên Dư đi chọn trang phục, làm tóc, Mộc Tuyên Dư được trang điểm xinh đẹp khí chất cao quý, cô lại nhìn về phía anh trai mình, tự dưng lại cảm thấy một nỗi u sầu.

Ra khỏi cửa hàng Mộc Tuyên Dư cũng mang theo vẻ u sầu này lên xe, làm Mộc Tuyên Nghị có chút khó hiểu, vừa rồi còn rất tốt, sao lúc này em gái lại biến thành như vậy.

“Nói đi, có phải xảy ra chuyện gì rồi không?” Lời của Mộc Tuyên Nghị có mấy phần than thở, giống như cô em này lại tạo ra cục diện gì cần anh xử lý vậy.

Mộc Tuyên Dư lắc đầu, ngay sau đó là thật sự thở dài, “Vừa rồi em chỉ nghĩ đến chuyện khiến em rất khó chịu thôi.”

“Ồ? Nói thử xem.”

“Sau này, có thể anh sẽ không có thời gian cùng em đi chọn quần áo rồi đi làm tóc nữa rồi.”

“Sao lại không thể?”

“Bởi vì anh sẽ đi cùng chị Trình đó.”

Mộc Tuyên Nghị sửng sốt, ngay sau đó nở nụ cười.

Mộc Tuyên Dư tỏ vẻ vô cùng bất mãn, “Anh còn cười hả.”

“Chỉ là nghĩ tới một biện pháp có thể giải quyết vấn đề này thôi.”

“Thật á?”

Mộc Tuyên Nghị cười gật đầu, “Em đi tìm một người đàn ông tốt đi cùng em, không phải là không cần phiền muộn hay sao?”

Mộc Tuyên Dư hừ hừ mấy tiếng, không nói thêm gì. Cô biết, hôm nay anh trai không để chị Trình cùng anh tham dự tiệc rượu, một mặt là không muốn phô bày quan hệ của nhà họ Trình và nhà họ Mộc ra lúc này, mặt khác là suy xét, đưa cô ra ngài làm quen với mấy người, tốt nhất là có thể phát triển thêm một bước.

Mộc Tuyên Dư vừa nghĩ đến suy nghĩ thật sự của bố mẹ và anh trai, liền nhịn không được muốn lắc đầu.

Mộc Tuyên Dư đi bên cạnh Mộc Tuyên Nghị, được Mộc Tuyên Nghị giới thiệu cho rất nhiều người, thái độ Mộc Tuyên Dư cư xử với người khác không nóng không lạnh, trái lại có mấy người có hứng thú với Mộc Tuyên Dư, chỉ là có lẽ họ đều đã nghe đến quan hệ giữa Mộc Tuyên Dư và Chu Chấn Hưng, vì thế nghĩ rằng tiến thêm một bước tìm hiểu rồi hãy hành động bước tiếp theo.

Cô thấy chán, bèn bảo Mộc Tuyên Nghị đừng để ý tới mình, cô muốn đi loanh quanh một mình.

Chỉ là khi cô vừa mới cùng Mộc Tuyên Nghị tách ra, đã có người khẽ vỗ lên vai cô.

Cô xoay người, nhìn thấy chính là Tần Sâm Châu với khuôn mặt tươi cười. Cô nhớ rõ, sau khi cô tỏ tình với Giang Thừa Châu, cô đã chịu sự xa lánh khi ngầm khi tỏ của hai bạn nữ cùng phòng, nguyên nhân là hai bạn nữ đó đều thuộc phe lật đổ Giang ủng hộ Tần, nghĩa như tên, chính hội con gái ghét Giang Thừa Châu thích Tần Sâm Châu, thích Giang Thừa Châu thì lấy làm hổ thẹn, thích Tần Sâm Châu thì lấy làm vinh quang.

Mộc Tuyên Dư khi đó, cảm giác với Tần Sâm Châu cũng không tệ lắm, nguyên nhân rất đơn giản, ánh mắt của Tần Sâm Châu khiến cô thấy rất thoải mái, không có ý giễu cợt hay thâm ý nào khác, ánh mắt rất bình thản, cư xử với cô giống như với một người bạn quan hệ không đậm không nhạt, khi đó sự tự nhiên và bình thường ấy rất khó có được.

Cô cười với Tần Sâm Châu, “Khéo thật, có thể gặp nhau ở đây.”

“Không khéo, tôi cố ý xuất hiện trước mặt cô đấy.”

Vẻ mặt Mộc Tuyên Dư hơi cứng đờ, nhưng cũng mau chóng khôi phục như bình thường.

Nét mặt Tần Sâm Châu thản nhiên, trong ánh mắt thấp thoáng ý cười, “Chỉ là thấy cô, cho nên liền nghĩ tới một vài chuyện, muốn nói một chút với cô. Đương nhiên, tôi sẽ tôn trọng cô, muốn nghe hay không đều tùy cô.”

Mộc Tuyên Dư nhìn người đàn ông nhìn qua vô cùng phong độ trước mắt này, không biết nên nói gì mới tốt.

Tần Sâm Châu lại như không hiểu tâm lý giờ phút này của cô, “Cô Mộc, là chuyện về em họ tôi, cô có muốn nghe không?”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top