Tác giả: Hạ Vũ
Em này. Ngày trước anh rất giận em. Nghĩ rằng em rất ngu ngốc. Tại sao lại cứ bỏ mặc những người luôn cố gắng mang đến niềm yêu thương và hạnh phúc cho em, là anh đây, rồi cam chịu ôm mãi niềm đau thương, buồn bã một mình, bởi kẻ khác. Thật sự anh rất giận em!
Nhưng cho đến một buổi tối, rất lâu, rất lâu, sau khi ta xa nhau, anh nằm bên một người đặt anh quan trọng hơn chính bản thân họ, thì anh mới biết: Hoá ra khi tim ta không đặt ở một người, thì dù họ có cố gắng, dốc lòng xua tan đi những nỗi cô đơn của ta thế nào, tất cả cũng sẽ đều vô giá trị. Hoàn-toàn-vô-giá-trị.
Dù họ có ôm chặt ta vào lòng, ta vẫn sẽ mãi cảm thấy, ôi, mình chỉ có một mình...
Hoá ra, em không ngu ngốc. Hoặc nếu có, tất cả chúng ta, ai cũng đều đã và đang rất ngu ngốc!
---------------
Trong tình yêu, tất nhiên hạnh phúc sẽ hoàn mỹ nhất là khi ta yêu và được yêu. Nhưng thực tế, chẳng phải ai cũng may mắn được như vậy. Đối với một số người, hai khái niệm đó lại thường không xảy ra trên cùng một người.
Điều này được ví von như một bức ảnh vẽ mà tôi từng thấy trên mạng, mô tả khá là sống động. Đó là hình ảnh một cô gái cầm một chiếc ô, ráo riết chạy theo sau che chắn cơn mưa nặng hạt cho một chàng trai, nhưng bản thân cô cũng không hề bị ướt, vì đã được che mưa bởi một chàng trai khác theo sau mình. Cảnh "theo tình tình chạy, trốn tình tình theo" này, ta sẽ gặp rất nhiều trong cuộc sống.
Và thường chính những khổ chủ đó cũng đã bao lần tự hỏi mình, làm như vậy có đáng không? Có ngốc nghếch quá không? Rồi sau bao phen tự chuốc lấy đau buồn, khổ cực cho mình, họ sẽ cảm thấy bản thân mệt mỏi, thấy mình sao mà quá khờ dại, cứ mải miết chạy theo một kẻ không quan tâm mình, và bỏ mặc một người luôn dõi theo mình. Cuối cùng, họ đưa ra quyết định, thôi, từ nay sẽ chỉ yêu người yêu mình thôi, không yêu người mình yêu nữa. Như vậy có lẽ sẽ tốt hơn...
Nhưng, có thật sẽ tốt không? Chạy theo người mình yêu, hay yêu người yêu mình, cái nào tốt hơn? Tôi thì vẫn nghĩ là chạy theo người mình yêu!
Căn bản, yêu một người hay không không phải do bạn quyết định, mà là do ở con tim cứng đầu của bạn. Và khi con tim bạn trao tình thương yêu một người, thì ngay lúc đó, bạn đã bắt đầu nhận lại được niềm vui và hạnh phúc rồi. Tình yêu chính là như vậy. Nó mang đến cho bạn lẽ sống và động lực tích cực trong đời. Còn bên người bạn không thật sự có tình cảm, những điều đó sẽ không hề có.
Hoạ chăng lắm, khi bên họ, bạn sẽ thấy vơi đi chút nỗi cô đơn thôi. Nhưng rồi xa họ, đâu lại vào đấy. Có khi, đối với những người nhạy cảm, bên một người mà họ không thương, nỗi cô đơn càng tăng lên gấp bội. Thậm chí, chẳng nở nổi một nụ cười.
Đáng sợ hơn, bước vào một mối quan hệ miễn cưỡng, bạn sẽ không có động lực để duy trì và bảo vệ nó. Chỉ cần một khó khăn nhỏ, cũng khiến bạn cảm thấy chán nản và muốn bước ra. Chẳng thể dài lâu. Thế là tan vỡ. Thế là tổn thương nhau. Mất luôn cả một người từng thương mình.
Mà cũng đừng nghĩ, họ yêu ta, ta đồng ý hưởng thụ tình yêu đó, là vì muốn tốt cho họ. Đúng, có thể khi họ yêu ta, bên ta họ sẽ vui vẻ, hạnh phúc. Nhưng nó vẫn không đáng gì so với một người thật sự yêu thương họ mang đến cho họ đâu. Có khi còn vì những phút chênh chao, yếu lòng của mình mà gây ra tổn thương cho họ nữa.
Do đó, nếu thấy đã không thể cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc, thì thà từ chối thẳng thừng, để họ đau một lần, rồi họ sẽ nhận được những điều khác tốt đẹp hơn. Đó là sự tự giải thoát cho họ, và cũng là giải thoát cho chính mình. Bởi, đã muốn yêu, thì phải yêu cho tới, cho đáng. Gặp tình rồi hẵng yêu. Còn không thôi, độc thân cho khoẻ!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận