Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Bậc Thầy Thẻ Sao (Dịch)
  4. Chương 74: Chuyển Nhà

Bậc Thầy Thẻ Sao (Dịch)

  • 1269 lượt xem
  • 2509 chữ
  • 2021-09-17 16:24:00

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sau khi làm xong ba tấm thẻ Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi, Tạ Minh Triết tiện thể viết luôn bách khoa cho các thẻ bài này, giới thiệu sơ lược về Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi, cũng như điển tích kết nghĩa vườn đào. Cuối cùng là giao cho Trì Oánh Oánh chỉnh sửa, trau chuốt lại.

Hoàn tất hết thảy mọi thứ thì đã là mười hai giờ trưa, Trì Thanh gọi mọi người ra ăn cơm.

 

Tạ Minh Triết tháo mũ giáp xuống đứng dậy đi ăn, đúng lúc Trần Tiêu và Trần Thiên Lâm vừa về tới.

Từ khóe mắt tới lông mày Trần Tiêu đều phảng phất ý cười, dĩ nhiên là tâm tình anh hiện giờ rất tốt. Anh kéo chiếc va li lớn vào phòng khách, lớn tiếng giới thiệu: “Đây là anh trai tôi, Trần Thiên Lâm, chắc tiểu Tạ đã báo trước cho mọi người rồi nhỉ? Từ hôm nay anh ấy sẽ về đây ở.”

Cả đám lập tức bước tới: “Chào Lâm thần!”

Đứng bên cạnh Trần Tiêu là một người đàn ông có khí chất rất đặc biệt, dáng người cao hơn một mét tám đủ để so với người mẫu. Đôi mắt y rất nhạt, thanh lãnh hệt như viên đá quý đang tỏa sáng. Màu môi cũng cực nhạt, cộng với làn da trắng thuần, mang cảm giác như trong suốt khi đứng dưới ánh mặt trời.

Y chào lại rất khuôn phép: “Chào mọi người, tôi là Trần Thiên Lâm.”

Trì Oánh Oánh tích cực bắt tay y, cười ngọt ngào: “Lâm thần, em là Trì Oánh Oánh, là fan trung thành của anh đó! Để em giới thiệu mọi người, đây là chị của em, Trì Thanh, hội trưởng công hội Niết Bàn; đây là Bàng Vũ, mọi người ở đây đều gọi cậu ấy là Nhóc Mập, tên đầy đủ của anh Kim là Kim Dược, hai người họ là quản lý nội bộ của công hội. Em thì phụ trách tuyển người và PR cho công hội.”

Trần Thiên Lâm khẽ gật đầu, nhìn Trần Tiêu: “Nhân viên cho công hội rất đầy đủ, cậu đã chuẩn bị từ lâu rồi ư?”

Tai của Trần Tiêu hơi đỏ lên, ho khẽ một tiếng: “Em chuẩn bị ngay từ khi tốt nghiệp đại học, đây đều là những thành viên cố định của phòng cày thuê sau khi em chọn lựa kỹ càng. Còn tiểu Tạ lại là nhân tố bất ngờ, ban đầu chỉ là nhân viên tạm thời.”

Tạ Minh Triết nói hùa theo: “Đúng vậy, em cũng không ngờ tới. Lúc đó chị Oánh Oánh xin phép nghỉ kết hôn, anh Trần mới đăng quảng cáo tuyển nhân viên tạm thời, rồi em nhìn thấy mới xin vào. Nếu không nhờ sự trùng hợp này thì em đã không tiếp xúc game thẻ sao nhanh như vậy được.”

Trần Tiêu trêu cậu: “Mới đầu cứ tưởng tạm thời thêm cậu vào cho đủ số người, ai dè hiện giờ cậu đã trở thành chủ lực của bọn tôi, lại còn là người đang cực hot trong game, Chú Béo.”

Vừa nghe thấy cái ID này thì cả đám liền buồn cười. Tạ Minh Triết cũng mặt dày cười theo, ngẩng đầu nhìn sư phụ: “Sau này sư phụ cũng ở đây thì tiện trò chuyện hơn! Đúng lúc em có vài vấn đề cần hỏi…”

Trì Thanh cướp lời: “Lâm thần, cơm trưa đã chuẩn bị xong, mọi người ăn trước rồi trò chuyện cũng không muộn.”

Trần Tiêu cùng anh trai đi lên lầu cất hành lý trước.

Ban đầu, căn hộ này là của Trần Thiên Lâm, sau khi y rời đi thì Trần Tiêu đã cải tạo phòng khách thành đại sảnh trò chơi, mấy căn phòng giành cho khách thì biến thành phòng ngủ cho đám người cày thuê. Mặc dù đồ đạc trong nhà đã biến đổi nhiều, nhưng trang trí trong phòng lại hoàn toàn không thay đổi, mọi ngóc ngách của căn hộ đều mang theo hơi thở quen thuộc vốn có.

Bước ra ban công, khi nhìn thấy mấy chậu sen đá kia thì Trần Thiên Lâm bỗng ngây cả người.

Y rời khỏi đây đã năm năm, thế mà mấy chậu cây trồng ở đây vẫn chưa chết, ngược lại còn cao lớn sum xuê hơn trước kia. Chậu sen đá ban đầu chỉ có một cây giờ đã phân tách mọc đầy cả chậu hoa, cây trầu bà vàng được treo trên vách tường rũ xuống mặt đất, rồi thuận đường bò lên ban công, xanh um tươi tốt, biến cả ban công thành một vườn hoa mini xanh thẵm.

Trần Thiên Lâm cảm thấy phức tạp, quay đầu nhìn Trần Tiêu: “Cậu chăm sóc chúng rất tốt.”

Hốc mắt Trần Tiêu nóng lên, hít sâu cố nén xúc động muốn khóc, giọng nói có hơi khàn khàn: “Đây đều là những thứ anh thích nhất, em tìm hiểu cách chăm sóc, tưới nước và phơi nắng đúng giờ, hi vọng tới ngày anh quay về, nhìn bọn chúng sẽ cảm thấy thân thiết hơn.”

Trần Thiên Lâm: “…”

Xoay đầu nhìn dáng vẻ như chực khóc của em trai, Trần Thiên Lâm khẽ thở dài, vươn tay lên, nhẹ nhàng xoa đầu Trần Tiêu hệt như thuở còn bé, trong giọng nói chứa tình cảm ôn hòa của người anh lớn: “Cậu đó… vẫn cố chấp như trước kia.”

Trần Tiêu bỗng đơ ra. Anh hai đang xoa đầu mình? Đừng nói là mình lại có ảo giác chứ?

Cho tới khi Trần Thiên Lâm xoay người vào nhà, Trần Tiêu mới hồi thần, một tia vui sướng nhóm lên trong đôi mắt, anh trai xoa đầu mình như thuở bé? Thật sự không phải là ảo giác! Trần Tiêu cười khúc khích gãi đầu, nén lại tâm tình kích động, bước vào phòng ngủ nói: “Anh hai, em chưa hề động tới phòng của anh, mấy hôm trước cũng đã giặt ga trải giường và chăn rồi, tất cả đều rất sạch sẽ!”

Chạm phải ánh mắt vừa lấy lòng vừa muốn tranh công của em trai, Trần Thiên Lâm có hơi mềm lòng, ôn hòa nói: “Biết rồi, anh sẽ về ở đây, sau này trở thành huấn luyện viên của câu lạc bộ Niết Bàn, giúp đỡ cậu và tiểu Tạ tiến bộ hơn.”

Hai mắt Trần Tiêu sáng lên, giọng nói kích động có hơi run rẩy: “Tốt quá rồi!”

***

Dưới lầu, Trì Thanh đã nhanh chóng dọn đồ ăn lên. Cô biết hôm nay Lâm thần sẽ tới nên cố tình đi siêu thị mua nhiều loại đồ ăn, bữa trưa hôm nay phong phú hơn thường ngày rất nhiều.

Trần Tiêu và Trần Thiên Lâm nhanh chóng xuống lầu nhập hội, mọi người vừa ăn vừa trò chuyện.

Bình thường Nhóc Mập nói không ngớt, nhưng hôm nay có đại thần nên cậu không dám lắm miệng, chỉ cắm đầu ăn cơm. Những người khác cũng như thế, chỉ có mỗi Trì Oánh Oánh là không sợ người lạ, lại còn được gặp thần tượng của mình nên vô cùng vui vẻ trò chuyện với Trần Thiên Lâm.

Trì Oánh Oánh hỏi: “Lâm thần định trở về thi đấu sao?”

Trần Thiên Lâm đáp: “Không, tôi sẽ ở phía sau làm tham mưu cho tiểu Tạ và Trần Tiêu, coi như là huấn luyện viên đi.”

Cả đám nhìn nhau, Tạ Minh Triết biết nguyên nhân nên vội lên tiếng: “Thế này cũng tốt! Với địa vị và thực lực của sư phụ thì không cần phải chứng minh bản thân trên đấu trường làm gì, từ lâu sư phụ đã là người sáng lập hệ mộc, làm huấn luyện viên cũng rất thích hợp! Nào, để hoan nghênh sư phụ chuyển về đây, chúng ta cùng kính sư phụ một ly.”

Cậu nhanh chóng tránh chủ đề này, Trì Thanh hiểu ý, chủ động giơ rượu vang lên, những người khác cũng sôi nổi bắt chước, không ai đề cập tới chuyện vừa rồi nữa.

Sau bữa ăn, Trần Tiêu kéo Tạ Minh Triết sang một bên hỏi: “Cậu biết nguyên nhân anh hai không quay về thi đấu sao?”

Tạ Minh Triết gật đầu: “Sư huynh nói với em, nếu về mà phải đối đầu với cả hai đồ đệ, dù thắng hay thua cũng sẽ rất xấu hổ. Vả lại, sư phụ không phải là người cố chấp với giải thưởng, có lẽ anh ấy không muốn lộ diện trước phóng viên.”

Trần Tiêu hít sâu, siết chặt tay mình: “Anh ấy đã đồng ý làm huấn luyện viên, sau này chúng ta đi đánh giải chắc chắn sẽ giúp đỡ —— chúng ta nên tích cực huấn luyện, không còn nhiều thời gian nữa đâu.”

Tạ Minh Triết gật đầu: “Em hiểu rõ!”

***

Trần Tiêu vừa gắn thêm một bộ ghế thông minh và mũ giáp bên cạnh mình, để giành cho Trần Thiên Lâm.

Hai giờ chiều, mọi người đồng thời đội mũ giáp vào game.

Trần Thiên Lâm gửi chat riêng tới Tạ Minh Triết: “Vừa rồi cậu bảo muốn hỏi tôi vài vấn đề à? Có gì cần giải đáp sao?”

Tạ Minh Triết nói: “Sư phụ đợi chút đã, em còn muốn làm thêm vài tấm thẻ, làm xong hết sẽ đưa cho anh xem!”

Trần Thiên Lâm gửi tới một chữ: “Được!”

Nhân lúc nghỉ trưa cho cái đầu được thư thả, Tạ Minh Triết cũng đã biết nên làm tiếp thẻ gì.

Nếu đã làm Quan Vũ và Trương Phi, thì dứt khoát làm luôn ngũ hổ tướng của nước Thục, làm đủ loại công kích đơn cho hệ kim, set thẻ sau này của cậu sẽ không còn thiếu thẻ bài công kích đơn nữa.

Ngũ hổ tướng là năm vị đại tướng nổi danh nhất nước Thục, Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân, Mã Siêu và Hoàng Trung.

Mỗi một vị đều là tướng lĩnh lợi hại có thể lấy một địch trăm, mỗi một người cũng có một đoạn truyền thuyết xưa.

Tạ Minh Triết quyết định sẽ làm lão tướng Hoàng Trung trước, hình tượng nhân vật và kỹ năng đều khá dễ làm.

Hoàng Trung gần sáu mươi tuổi nhưng lại có lá gan không ai địch lại nổi, có tài bắn cung vô cùng ghê gớm. Lúc đó ông và Hàn Huyền đóng quân ở Trường Sa, Hoàng Trung đại chiến với Quan Vũ không phân thắng bại. Nhưng Hoàng Trung đã lớn tuổi, cộng thêm Quan Vũ có dẫn theo binh lính, nên cuối cùng vẫn bại trận. Quan Vũ vô cùng thưởng thức vị lão tướng dũng mãnh này, không nhẫn tâm giết ông, thả ông đi. Hôm sau, Hoàng Trung dùng kế dụ địch, bắt được Quan Vũ, nhưng ông cảm động tấm lòng nhân nghĩa của Quan Vũ, không đành lòng bắn chết, nên chỉ bắn rơi mũ giáp của hắn.

Trên chiến trường, hai người công khai biểu hiện ngươi đã thả ta thì ta cũng buông tha ngươi. Mà Thái thú Trường Sa Hàn Huyền cũng không phải kẻ mù, đương nhiên hoài nghi Hoàng Trung hai lòng, có tâm làm phản. Thế là hắn dùng lý do này buộc tội chém đầu Hoàng Trung. May mà có Ngụy Diên chạy tới cướp pháp trường, giết chết Hàn Huyền. Hoàng Trung cảm thấy Lưu Bị là một chúa công đáng tin cậy nên đã đầu hàng Lưu Bị. Từ đó, ông trở thành một mãnh tướng dưới trướng Lưu Bị, lập nên vô số chiến công.

Hoàng Trung ở cái tuổi sáu mươi mà vẫn có thể đánh hòa với Quan Vũ, có thể thấy rõ thực lực của ông mạnh tới mức nào, người đời sau cũng đem ông ví von thành cụm từ “càng già càng dai”. Ông có hai loại vũ khí, một là đao, hai là cung tên. Nghe nói mũi tên của ông được xưng tụng là “bách phát bách trúng”.

Tạ Minh Triết nghĩ, dù xa tới hơn trăm mét mà lão tướng quân Hoàng Trung vẫn có thể bắn trúng mũ giáp của Quan Vũ, vậy thì cứ lấy cung tên làm vũ khí của ông. Sát thương đơn cực lớn, lượng sát thương sẽ tính toán theo tỉ lệ máu, bắn đám da mỏng không có lời nhưng bắn khiên thịt lại vô cùng sảng khoái!

Kỹ năng còn lại có thể lấy tên là “Càng già càng dai”, dùng để tăng phòng thủ cho Hoàng Trung, đề phòng việc vừa vào sân đã bị giết chết lập tức.

Hình tượng của Hoàng Trung cũng nhanh chóng hình thành trong đầu Tạ Minh Triết. Là một ông lão hơn sáu mươi tuổi, từ tóc, lông mày tới bộ râu đều đã hoa râm, nhưng gương mặt ông lại không mang chút mỏi mệt nào, hai mắt rất có thần, tinh thần đầy phấn chấn!

Toàn thân ông lão mặc một bộ chiến giáp, trên tay cầm cung và tên —— không giống với mũi tên lửa của Tôn Thượng Hương, đầu mũi tên của Hoàng Trung được chế tạo từ kim loại sắc bén, tương đương với tạo ra sát thương đơn hệ kim.

Sau khi suy nghĩ toàn bộ thiết lập, Tạ Minh Triết kết nối tinh thần của mình vào hệ thống chế thẻ, bắt đầu vẽ lá bài Hoàng Trung.

Lá bài Hoàng Trung này khá là đơn giản, chủ yếu là vì cung tên rất dễ vẽ. Trước đó Tạ Minh Triết đã từng vẽ cung tên của Tôn Thượng Hương, vậy nên không cần tách vũ khí ra, chỉ vẽ một lần là xong.

Về thú cưỡi của Hoàng Trung, nghe đồn nó được gọi là “Liệu Nguyên Hỏa”, là một con tuấn mã toàn thân màu đỏ thẫm. Tạ Minh Triết sửa chữa thiết kế của yên ngựa, tránh lặp lại yên ngựa của Lưu, Quan, Trương. Với đội kỵ binh nước Thục, cậu muốn thống nhất là tất cả đều sẽ cưỡi ngựa. Như vậy thì khi cả đám xếp hàng bước vào đấu trường sẽ càng ngầu hơn.

Lần này chỉ mất hai mươi phút, thẻ bài sơ cấp Hoàng Trung đã được Tạ Minh Triết vẽ xong ——

Hoàng Trung (Hệ kim)
Cấp độ: 1
Cấp sao: ★
Số lần sử dụng: 1/1
Thuộc tính cơ bản:
– Máu: 200
– Công: 500
– Tốc: 20
– Tỷ lệ bạo kích: 20%

Kỹ năng: Không lệch một tên (Hoàng Trung bắn tên đến mục tiêu chỉ định trong phạm vi 30 mét, mũi tên bắn trúng đối phương sẽ gây ra sát thương hệ kim bằng 50% máu cơ bản của đối phương; thời gian cooldown: 30 giây)

Kỹ năng: Càng già càng dai (nội tại, mặc dù Hoàng Trung đã hơn 60 tuổi nhưng cơ thể lại vô cùng cường tráng, giảm 50% tất cả tổn thương nhận phải)

Mũi tên bắn tới thẻ tank có HP siêu dày có thể một lần bắn rớt 50% cây máu, bản thân lại có thể tự động giảm 50% tổn thương, không dễ bị giết chết, đảm bảo khi vào sân sẽ có thể thả được kỹ năng.

Để đối phó với các loại thẻ hệ thổ với lượng máu cực cao thì chắc chắn dùng tấm thẻ Hoàng Trung này sẽ rất tốt. Chẳng hạn tấm thẻ Voi Trắng của lão Trịnh, HP tới 200 ngàn, kỹ năng của Hoàng Trung lại khiến đối thủ rớt máu bằng 50% HP cơ bản. Thế là với một mũi tên, Hoàng Trung có thể bắn rớt 100 ngàn máu, vô cùng có lực!

Ngũ hổ tướng còn thiếu Mã Siêu và Triệu Vân!

Tạ Minh Triết hít sâu, tập trung tinh thần bắt đầu suy nghĩ kỹ năng của hai người này.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top