“ Ừ, thời này cái gì chẳng thế.” Hàn Đồng Cảng nói xong lại tự lắc đầu phủ nhận:” Mà cũng không hoàn toàn, Nhật báo Trung Châu đăng tin Tẩu Mã Cương xuất hiện cả đàn dơi lớn tụ tập, chuyên gia chỉ ra, đó là vì thời tiết khô hạn, hoàn cảnh sinh thái xung quanh bị việc mở rộng sân bay phá hoại môi trường sinh thái gây ra.”
“Có điều theo dân gian đồn thổi, là do ông chủ Hoa mời một cao thủ tới thôi phúc gì đó, khiến giá bình quân mộ ở nghĩa trang Danh Lưu lên hơn 200 vạn, tiếng chửi bới khắp nơi.”
“ Lời của chuyên gia thì tin thế quái nào được chữ, họ nói nguyên nhân nào thì cái đó được bài trừ.” Điền Viên xen miệng vào:
“ Chẳng có nguyên nhân gì cả đâu.” Soái Lãng cười, chuyện này vẫn trong dự liệu của y:
“ Úi úi úi, nhớ ra rồi.” Điền Viên nhảy cẫng lên kéo tay Soái Lãng:
- Nhị ca, tối hôm đó ánh nói, anh nói chuyện này, anh biết tiên tri à?
Bình Quả cũng nhớ ra:” Đúng rồi, hôm kia, à không hôm kìa, nhị ca vừa mới về đã nói gọi dơi đến làm lẩu.”
“ À, anh cũng chỉ nghe người ta đồn đại trên mạng vậy thôi, giờ báo chí cũng vớ vẩn quá rồi, mấy chuyện như thế mà cũng đưa lên.” Soái Lãng đáp qua loa hỏi Hàn lão đại:” Thế cái nghĩa trang đó bán được bao nhiêu rồi?”
“ Bán được một cái là ghê gớm rồi, cậu còn muốn bán ba nhiêu?” Hàn Đồng Cảng trợn mắt:
“ Cái gì? “ Soái Lãng không tin, làm gì có chuyện không tranh thủ lúc này bán sạch chứ:
“ Có muốn mua cũng phải qua thời gian ầm ĩ này chứ, giờ ai dám bỏ tiền ra khoe khoang là ăn chửi ngay.” Hàn Đồng Cảng làm trong tòa báo, có cái nhìn tỉnh táo hơn người trong cuộc như Soái Lãng, miệng chửi:” Chính vì cái chuyện này xôn xao khiến giá mộ tăng lên không ít, hơn nữa mấy ngày qua có tin đồn gì mà tháng nhuận hợp nhập mộ, thêm vào chuyện dị tượng ở Tẩu Mã cương. Tôi nghe nói chuyện đặt mộ sống đã thành phong trào, lan từ ngoại ô về thành phố, ông chủ tòa báo tôi đã vội đặt mộ trên Thanh Long Sơn cho hai vợ chồng, bây giờ phải xếp hàng nữa.”
“ Lão đại, mộ sống là cái gì?” Bình Quả ngốc nghếch hỏi:
Điền Viên chớp ngay thời cơ tát một phát, lên tiếng giáo dục:” Ngu, là một cho người sống, cứ đặt trước, đợi khi nào đứt hơi một cái là nhảy vào nằm luôn.”
“ Có bệnh à, giờ con người ta làm sao thế?” Bình Quả chửi ngay:
“ Người chán sống nhiều lắm, mày không biết à?”
Hai thằng đấu nước bọt với nhau quên cả luôn ăn cơm, Hàn Đồng Cảng thấy Soái Lãng sắc mặt không tốt, quan tâm hỏi:” Lão nhị, vẫn không khỏe à, hay truyền dịch vài ngày nữa, cậu ít khi bị bệnh, bệnh một phát là không đùa được đâu đấy. Hay tới bệnh viện khám tổng thể xem thế nào.”
“ À, không không, không sao, xem xem còn tin gì nữa.” Soái Lãng trong lòng chấn kinh gấp bội phần khi xem tin về tang lễ siêu quy mô kia, mơ hồ như nắm bắt được cái gì đó vừa xẹt qua trong đầu, mình quá tự tin rồi, chắc chắn còn mánh lới chưa được phát hiện:
“ À, cái chủ đề này không tệ ... Rất có tính đại biểu ... Hiện giờ ở Trung Châu toàn là tin về âm trạch, điên hết cả rồi hay sao ấy.”
Hàn Đồng Cảng sợ Soái Lãng còn chưa khỏe hẳn, nhường ghế cho y:
Soái Lãng ngồi xuống, mắt nhìn chằm chằm màn hình, tay gõ từ khóa tìm kiếm liên hồi, có ảnh tang lễ, có ảnh dơi bay đầy trời, rồi không biết mấy thuyết ma quỷ ở đâu ra, biến chuyện dơi xuất hiện thành câu đố lớn nhất ở Trung Châu, nhiều người suy đoán, cơ bản đều quy về sức mạnh thần bí nào đó gây ra.
Vì thế cái thuyết "tháng nhuận hợp an táng" nổi lên, như qua thời gian này là hết, mau mau đào mộ lên mà chôn lại. Còn có người khách quan hơn liệt kê ra, số lượng nghĩa trang hiện nay của Trung Châu căn bản không đủ đáp ứng nhu cầu tương lai của 7 triệu người Trung Châu, hơn nữa mấy năm qua cơ cấu dân chính đã không thẩm phê xây thêm nghĩa trang, chết chỉ có thể hỏa thiêu ...
Cái luận điệu này Soái Lãng nhớ tới lời lão già nói hôm đó, đúng vậy, chính là luận điệu có ý đồ rõ ràng.
“ Xem cái này này, có vẻ có trình độ.”
“ Cái này nói gì thế, Hoa lâu vương là ai?”
“ Là Hoa Thần Dật ông chủ của Hoa Thái chứ ai, chậm chút, đừng cướp chuột.”
Thế là bốn anh em xúm mặt lại bị chủ đề kia thu hút.
Lầu 3: Kinh vãi kinh vãi, Tẩu Ma Cương, Lão Phúc Sơn, liên tục mấy ngày liền dơi trú thân, đây là chuyện mấy trăm năm khó gặp, Khang Bách Vạn năm xưa bỏ ra một xe bạc mới xin được mảnh đất phúc nhân phúc địa ... Nghe đồn một ông chủ xe hơi mời đại sư phong thủy bỏ 100 vạn, tìm ra âm trạch lâu vương tốt nhất Trung Châu.
Lầu 5: Thật hay giả thế, không phải là lừa đảo chứ?
Lầu 6: (trả lời lầu 5): Có cả hình ảnh, mày mù à, không biết tự mà xem.
Lầu 10: Thật đấy, chủ âm trạch lâu vương họ Hoa, cái khác không giải thích, bỏ ra 268 vạn, nghe nói tang lễ còn tốn 1000 vạn.
Lầu 12: Vãi thế, 1000 vạn mua được bao nhiêu gái, thế mà đi chôn người chết, ông chủ này sao não tàn hơn thế hệ 9x.
Lầu 15 (Trích dẫn lầu 3): Chứng tỏ quê của batman là Trung Quốc, các anh em Trung Châu, có thấy tự hào vê lờ không?
Lầu 16: Đi chết đi.
Lầu 19: Khủng hoảng nghiêm trọng, tranh nhau điên hết rồi, mọi người như đổ ra nghĩa trang hết vậy, hôm nay tôi ra nghĩa trang xem, Thủy Tổ hết rồi, Thanh Long Sơn đã đặt sạch, quốc mộ thì đừng mơ. Dù cả mấy cái nghĩa trang mới ở ngoại ô, giá đắt chết mẹ, vốn giá tám nghìn tám tăng lên một vạn rồi. ĐM, đúng là không để người ta sống, cũng không cho người ta chết.
Lầu 20: Chúng ta chẳng phải luôn dở sống dở chết à?
Lầu 21: Thằng lầu trên não tàn, giám định bệnh óc chó chưa mày?
... Chửi nhau tưng bừng ....
Lầu 29: Tin tực hot, theo như tiết lộ của người trong nghề, chuyện này có người cố ý đẩy giá, ba nghĩa trang ở phía bắc và phía tây đều thuộc chính phủ trấn, cục dân chính và ông chủ tư nhân liên hợp đầu tư khai thác. Chính phủ địa phương khoanh tay ngồi nhìn gian thương dùng mê tín đẩy gia, thúc đẩy tiêu thụ nghĩa trang. Gần đây có bài viết về số lượng nghĩa trang không đủ dùng là do ...
... Chưa được 10 phút đã bị quản lý xóa luôn rồi ...
Lầu 30 tới lầu 33 liên tục chửi quản lý.
Lầu 33: Các đồng chí, tin tức mới nhất đây, thành phố chúng ta dựa theo kích thước tiêu chuẩn của cục dân chính xây dựng nhà kinh tế, cao 1.5 mét, rộng 0.9 mét, dài 1.2 mét. Hoàn nghênh anh em tới mua, đường dây nóng, 250250, bấm số 2.
Lầu 34: Tí chị mày.
Lầu 35: Con bà mày.
Lầu 36: Tí chị mày + Con bà mày.
Lầu 37: Oa, thằng lầu trên khẩu vị nặng vãi, có điều anh thích, nói kỹ chút, có loli trói cùng luôn không?
Lầu 38: Thích cái b ..., mau đi tìm mộ chôn mọe nó bản thân luôn đi, mai lại tăng giá đấy.
Lầu 40: .....
Lầu 47: Đã bị xóa.
Lầu 160: Up up up!
Lầu 240: Lên rồi, lên rồi, vừa nhận được điện thoại, giá lên một vạn tám rồi. Mẹ nó, sớm biết thế mua cổ phiếu làm chó gì, mua cái mộ, vài ngày giá đã gấp đôi.
Lầu 241: Tiền người chết mà mày cũng dám kiếm, không sợ bị ma bóp cổ sao?
Lầu 242: Đéo có nhà, đéo có xe, đéo có vợ, bóp chết cũng là quỷ nghèo.
Lầu N: Người xưa thì sống có gì vui, chết có gì sợ, đó mới là tiêu sái. Chúng ta, sống chẳng nơi an thân, chết không đất chôn thây, đó là bi ai.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận