Không ngờ bị ăn hết
Dịch: Hoangforever
Lão xoay người lại, nghiêm túc phân phó hai đồ đệ:
“Hai người các ngươi trông coi ngọn lửa tốt cho ta. Nếu như có sai sót gì xảy ra, cẩn thận ta lột da các ngươi đó.”
Nói xong, lão lườm mắt nhìn hai người.
“Nhớ lấy, luyện đan lần này tuyệt đối không có được để xảy ra sai lầm.”
“Đệ tử nhớ rồi.”
Hai đệ tử liếc mắt nhìn nhau, trong lòng thầm suy tính. Sau đó tỉnh táo lại tinh thần, chăm chú nhìn vào lô đỉnh.
Tình hình của Lạc Thiên Âm lúc này không dễ chịu tí nào.
Bên trong lô đỉnh, lửa cháy rừng rực. Ngay khi nàng bị đẩy vào, ngọn lửa màu xanh thẳm này liền lao về phía cô.
“Ngao ngao....”
Lạc Thiên Âm hiểm hiểm tránh được, né tránh có chút chật vật. Bộ lông xinh đẹp của nàng đã bị đốt cháy hơn phân nửa. Giờ phút này, Lạc Thiên Âm cảm thấy nàng khá là may mắn khi bị biến thành hồ ly. Hai móng vuốt xù xì của nàng bám chặt vào thành lô đỉnh, không có bị rơi xuống.
Nhưng có nên cao hứng vì loại may mắn này không? Có nên không? Có nên không?
Bị biến thành người đầy lông lá như thế này, khiến cho nàng cảm thấy đau trứng.
Nếu như không bị biến thành con tiểu hồ ly đáng chết này thì nàng cũng không có bị lão Luyện Yêu Sư kia bắt được! Nàng đường đường là một Luyện Yêu Sư vĩ đại, nếu như không có bị biến thành tiểu hồ ly như thế này, nàng thề nàng nhất định đánh cho cái lão kia răng rơi đầy đất.
Không, nàng ngay cả răng cũng không để lại cho hắn. Nếu không , nàng không tiêu được mối hận này.
Nhưng hiện tại, có lẽ nên tỉnh lại đi....
Mặc dù trong thời gian ngắn Lạc Thiên Âm an toàn, thế nhưng kế sách này cũng không phải là kế sách dài lâu.
Theo thời gian, nhiệt độ trong lô đỉnh càng lúc càng cao. Nếu như là người bình thường thì giờ có lẽ chỉ còn lại vũng máu. Hiện tại, mặc dù Lạc Thiên Âm có thân thể linh hồ, thế nhưng cũng phải vất vả lắm mới chống chọi được sức nóng như thiêu như đốt này.
Cực Dương Chi Hỏa là loại linh hỏa chuyên môn dùng để luyện đan, nó sẽ mài mòn dần linh lực những con vật được thả vào trong cái lô đỉnh này. Hiện tại, Lạc Thiên Âm mơ hồ cảm nhận được sự hỗn loạn của nội đan trong cơ thể mình.
Nhất thời trong lòng cảm thấy lo lắng, nếu như thật sự không nghĩ ra được biện pháp, vậy chắc chắn bị luyện thành đan rồi.
Nàng hiện tại thực sự chỉ muốn khóc rống lên??
........Sư phụ, sư huynh.... nhanh tới cứu mạng a!
........Ta không muốn bị ta chảy.... oa oa ......
Đột nhiên, lô đỉnh xảy ra biến hóa. Mấy chữ ký hiệu được khắc phía trên lô đỉnh chuyển động, cả lô đỉnh xoay tròn.
Cái hành động này chỉ làm khổ Lạc Thiên Âm thêm. Hai móng vuốt sắc bén của nàng lúc này không thể bám chắc vào thành lô đỉnh được nữa. Nàng ở giữa không trung va đập lung tung vào lô đỉnh. Đáng tiếc chỉ đập ra được một đoàn không khí, sắp rơi vào biển lửa tới nơi rồi.
“Ô ô... Không nên a.....”
Lạc Thiên Âm rơi xuống, tốc độ rơi xuống không hề thuyên giảm một chút nào. Thời điểm va chạm vào ngọn lửa, tiếng “xèo xèo” giòn dã liền vang lên. Lông tơ toàn thân bị ngọn lửa thiêu đốt dựng ngược hết cả lên.
Cái đuôi xinh đẹp ở phía sau hất tung lên giữa không trung, theo bản năng đem thân thể nho nhỏ của nàng cuộn tròn lại, chỉ để lộ ra hai con mắt sáng ngời.
Vào thời khắc quan trọng này, khi sự sống của mình bị đe dọa, linh cơ chợt lóe lên trong đầu Lạc Thiên Âm. Nàng chợt nhớ tới lời thầy dạy hóa học ở kiếp trước. Đó là “nhiệt độ lớp ngoài cùng của ngọn lửa là cao nhất, nhiệt độ ở lớp trong cùng là thấp nhất.”
Nghĩ tới đây, hai con mắt xinh đẹp liền lóe ra một tia sáng.
Ngay lập tức không có chần chừ, đẩy mạnh chân về phía trước, sau đó lao về phía trung tâm, nơi có ngọn lửa sáng nhất kia.
Vừa bước vào trung tâm, cảm giác bỏng rát không thở nổi ngay lập tức biến mất.
Khi áp lực được giảm đi đáng kể, Lạc Thiên Âm liền thở phào nhẹ nhõm.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận