Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Hán Hương (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 94: Lần đầu tiên từ chối.

Hán Hương (Dịch) (Đã Full)

  • 518 lượt xem
  • 1467 chữ
  • 2023-01-05 09:01:34

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 Đọc sách là cách duy nhất tiêu khiển thời gian ở nơi này rồi, nếu còn thứ nào nữa chỉ có ăn thôi.

Còn về tiền tài, Vân Lang chẳng quá coi trọng, nếu như không phải vì mua đất và tiền chuộc tội cho tương lai, thì tiền tài ở thế giới này chẳng mấy tác dụng.

Vì sao lại tiền chuộc tội?

Cái này rất quan trọng, Thái sử công Tư Mã Thiên bởi vì không trả được 60 vạn tiền chuộc tội nên trở thành nam không ra nam, nữ không ra nữ, khuất nhục cả đời.

Nếu như không phải còn lưu luyến cuốn (Sử Ký), ông ta sớm tự tận rồi.

Vân Lang thấy ở thời đại quái quỷ này, khả năng tương lai mình phạm tội sẽ rất lớn, nếu mỗi lần phạm tội chịu nhục hình một lần, chắc chắn mình sống không quá hai mươi tuổi, phàm trên người có thứ gì nhô ra là bị người ta cắt mất ...

Tả Khâu Minh bị người ta moi mắt, không còn cách nào khác mới mò mẫm khắc (Tả truyện), cũng không biết là có phải như thế không, tóm lại là Hoắc Khứ Bệnh cứ dọa y như thế.

Đặt (Tả truyện) xuống, Vân Lang trấn an Lương Ông đứng ngồi không yên: “ Đừng lo, dù chúng có ngốc tới mấy, lương thực ở trong tay thì chúng ta đứng ở thế bất bại rồi.”

Lương Ông vẫn chẳng yên tâm: “ Nữ tử lớn rồi, tâm tư lạ lắm, chẳng biết thế nào.”

Vân Lang không có con, làm sao hiểu được lo lắng của phụ thân với nữ nhi, chỉ nghe vậy thôi, trước khi chim sẻ chưa chui hết xuống rổ, y không ngăn cản hai nha đầu ngốc trộm lương thực.

Chưa bắt được chim sẻ thì diều hâu đã tới nhà rồi, đám người Vũ Lâm quân rất giống người máy, nhất là khi toàn thân giáp trụ ngồi trên ngựa thì cực giống, có điều, người này hình như hơi ngốc, đã tới đại môn rồi mà không biết xuống ngựa, ngồi thẳng đơ trên lưng ngựa, cứ thế chặn đại môn.

Vân Lang mở đại môn ra liền thấy cái mặt xấu xí của Công Tôn Ngao, nói xấu xí là khen ông ta rồi, người mà bị chém một đao ngang mặt thì đẹp như Phan An Tống Ngọc cũng thành ma quỷ.

“ Lấy ra.” Giọng Công Tôn Ngao khàn khàn như hai món đồ sắt rỉ sét cọ vào nhau, cực kỳ chướng tai:

“ Tướng quân, mời vào nhà nói chuyện.” Vân Lang mỉm cười thi lễ:

Sự trấn định của Vân Lang nằm ngoài dự liệu của Công Tôn Ngao, ông ta là người thuộc phái hành động, xoay người xuống ngựa, hơi lảo đảo. Từ quân tốt xung quanh tới Vân Lang đều không để lộ ra vẻ mặt gì khác lạ, Hoắc Khứ Bệnh đã kể, Công Tôn Ngao từ Long Thành trở về thành người què.

Chân bị thương không quỳ được, Công Tôn Ngao vẫn quỳ trên chiếu cói Vân gia, chẳng có gì không thích ứng, sát khí đằng đằng như muốn giết người.

“ Trong thư ngươi nói đang nghiên cứu làm sao khi chiến mã bôn ba có thể tiết kiệm sức lực, giảm tổn thương, đã có kết quả chưa?”

Danh tiếng ở thời này là thứ vô cùng trọng yếu, kể từ khi chuyện Vân Lang hiến bảo bối lên hoàng đế được ban thưởng đất đai lan đi, lời của y liền trở nên rất có sức nặng.

Vân Lang rót trà cho Công Tôn Ngạo, kệ ông ta chẳng có ý uống trà:” Đã thành rồi.”

“ Hữu dụng không?”

“ Rất hữu dụng, chỉ là tướng quân tới không đúng lúc.”

“ Xem đồ còn phải chọn ngày à?” Công Tôn Ngao giọng bình thường, khóe mắt lại giần giật: “Cẩn thận, chớ đem mạng sống ra đùa.”

“ Vân mỗ không hề trêu đùa tướng quân, có điều đầy là quốc quân đại sự, sai lệch một chút gây họa, coi trọng thế nào không quá. Nếu ngài cho rằng Vân mỗ lợi dụng Trường Bình công chúa để áp chế ngài, thu được chút tiện lợi thì ngài quá coi thường Vân mỗ rồi.” Vân Lang thong thả nói:

“ Kẻ lấy quân vụ ra đùa sớm bị bệ hạ giết hết rồi.” Công Tôn Ngao không tin Vân Lang dám đùa cợt ở chuyện này, nói gọn:” Vậy thì nói ra.”

Vân Lang lắc đầu:” Thứ Vân mỗ vô lễ, tướng quân còn chưa có tư cách.”

Với câu này Công Tôn Ngao lại chẳng giận, ba lộ quân viễn chinh Long Thành, tổn thất lớn nhất không phải là người, mà là chiến mã, cùng súc sinh vận chuyển vật tư, vẻn vẹn một trận chiến khiến nước Hán tổn thất một thành súc sinh rồi.

Nếu Vân Lang thực sự giải quyết được vấn đề này, ông ta không có tư cách xem trước, vì thể im lặng đợi Vân Lang nói hết.

“ Vân mỗ là người Vũ Lâm quân, tất nhiên phải làm việc có lợi cho Vũ Lâm quân, chuyện này một khi bàn giao rõ ràng với triều đình, hưởng lợi đầu tiên là Vũ Lâm quân chúng ta.”

Công Tôn Ngao hài lòng với câu trả lời này:” Một khi việc thành, lập tức về doanh.”

Vân Lang sai Lương Ông đi lấy thư bổ nhiệm của mình, đặt trước mặt Công Tôn Ngao, nói:” Tướng quân, một Vân Lang còn sống, có ích gấp trăm lần Vân Lang chết.”

Công Tôn Ngao nheo mắt lại, nhanh chóng hiểu ra hàm ý của y:” Nếu ngươi được việc, với tài của ngươi đưa lên chiến trận đúng là đáng tiếc, nếu không được việc, ngươi cũng không cần lên chiến trận nữa, bản tướng giết ngươi.”

Vân Lang thích sự thắng thắn này, sự việc vài ba câu là giải quyết được, không cần quanh co đoán ý đồ của nhau như bọn ngốc:” Tướng quân coi trọng như thế là may mắn của Vân mỗ, chỉ là chuyện này đã báo lên triều, mà không có ai tới, không biết ý triều đình ra sao? Vì thế mà Vân mỗ không dám tùy tiện nói ra.”

“ Chưa có ai tới sao?” Công Tôn Ngao ngạc nhiên:

Vân Lang thở dài:” Hẳn là thứ miễn phí chắc không ai để ý rồi, nếu như tướng quân gặp bệ hạ, xin nói, sau khi nghiên cứu ra biện pháp, Vân mỗ muốn hạt giống Trương hầu đem từ Tây Vực về, mỗi loại chỉ cần một phần, sẽ trồng ở trong trang viên ở Thượng Lâm Uyển.”

“ Mỗ tin ngươi thực sự có cách, đợi đó, mỗ sẽ tới Trường An ngay.” Công Tôn Ngao là người nói là làm, khen nước canh Vân gia ngon, sau đó lên chiến mã, phóng thẳng về phía Trường An:

Vân Lang muốn từng bước cải biến sinh hoạt của mình ở thời này, trước tiên là ăn no ăn ngon đã, y muốn ăn củ cải, muốn bắp cải, muốn dừa, muốn rau chân vịt, muốn các loại dưa, còn muốn nho, dưa Cáp Mật, muốn củ cải đường để nấu đường.

Nếu như có người từ Châu Mỹ xa xôi mang thêm ớt, cà chua, khoai tây về thì Vân Lang thấy cuộc đời viên mãn rồi.

Còn móng sắt của ngựa là cái gì, có ăn được không? Vân Lang không ngờ rằng đến thứ này cũng chưa có, với y thì dễ dàng rồi, chỉ cần nói ra, một thiết tượng bình thường cũng làm được.

Nhưng chính vì đơn giản như vậy, làm việc không cẩn thận chẳng may để lộ Hung Nô biết, bọn họ càng giỏi kỵ thuật hơn, dũng mãnh hơn, nhiều ngựa hơn, khi đó chẳng cần đợi kỵ binh Hung Nô tới nơi thì y đã bị hoàng đế chém bay đầu rồi.

Người ở mảnh đất này kiếm sống bằng đồng ruộng, làm sao đánh nổi người Hung Nô thiện chiến, sinh ra đã đấu tranh với thiên nhiên khắc nghiệt, với dã thú.

Bọn họ sinh ra đã là chiến sĩ rồi, chỉ cần bình an sống tới lúc trưởng thành, nhảy lên mình ngựa, không ai địch nổi.

Còn chiến sĩ của người Hán thì phải qua rèn luyện mới thành chiến sĩ hợp cách.

Người Hán chỉ hơn được ở chỗ đông nên mới miễn cưỡng có cơ sở chiến đấu với Hung Nô, nếu là quốc gia nhỏ hơn một chút thì sớm thành mục trường của người ta rồi.

Vân Lang không có thiện cảm với ngụy đế Lưu Triệt, nhưng y đầy hảo cảm với bách tính sống trên mảnh đất này, không muốn hành động vô tình gieo họa cho họ.

Bất kể là cày lưỡi cong, hay thủy xa, thủy ma, cùng với móng sắt sắp giao ra, mục đích y nói chỉ là rất nhỏ, là kèm theo thôi, làm cho những người sống trên mảnh đất này có cuộc sống tốt hơn, trở thành quần thể mạnh mẽ hơn mới là mục đích của y.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top