Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Hào Môn Quý Nữ (Dịch)
  4. Chương 45: Có nghiêm trọng như thế sao?

Hào Môn Quý Nữ (Dịch)

  • 392 lượt xem
  • 7329 chữ
  • 2022-04-26 21:08:30

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Giống như thường ngày, thời điểm tiếng chuông thứ nhất vang lên, cũng là lúc kết thúc chương trình học hôm nay, buổi chiều, ở đây không chỉ có một mình cô, thỉnh thoảng có vài người, nếu là cuối tuần , lại thêm nhiều người nữa.

“Được rồi, hôm nay chương trình học chỉ có bấy nhiêu, mọi người trở về nhà nghỉ ngơi đi.” Thanh âm ôn nhu của Khổng Nhu vang lên, tuyên bố tan học.

An Nhiên sắp xếp tốt mọi thứ, chuẩn bị rời đi, cô thật sự phải đi, bởi vì cứ sau mỗi buổi học, cô giáo Khổng luôn lôi kéo cô nói này hỏi cái kia, quá nhiệt tình, nhiệt tình đến mức cô không biết nên trả lời như thế nào.

“Ai, An Nhiên….” Khổng Nhu vừa thấy ái đồ (học trò yêu quý) của chính mình phải đi, lập tức mở miệng giữ lại, nói giỡn, thời gian một ngày tuy rằng đều gặp mặt, nhưng thời gian để nói chuyện phiếm tâm sự thật sự là ít đến đáng thương.

Vào lúc học bà sẽ không nói chuyện phiếm, điểm ấy chức nghiệp đạo đức bà vẫn phải có, mặc dù có thời điểm bà rất muốn buông tha cho cái đạo đức nghề nghiệp đó.

“Cô giáo Khổng, vừa rồi em có mấy chỗ nghe không rõ ràng lắm, ngài có thể giúp em giảng lại một chút được chứ?” Một tiểu thư nhà giàu tuổi hơi nhỏ đột nhiên hỏi.

Cũng ngay lúc đó, An Nhiên bước nhanh ra cửa, Khổng Nhu biết cũng không thể gọi lại được, lập tức toàn bộ sự chú ý đặt lên vấn đề mà cô bé kia muốn hỏi, buông tha cho An Nhiên.

Trong nháy mắt đi ra khỏi câu lạc bộ, cô bỗng nhiên có cảm giác sống sót sau tai nạn, cô giáo Khổng cũng không phải là yêu quái ăn thịt người, cô sợ cái gì chứ, An Nhiên đột nhiên cảm thấy cô rất buồn cười, cô chẳng phải rất thích cô giáo Khổng sao? Vì sao lại muốn trốn tránh bà ấy.

An Nhiên ngẩng đầu nhìn bầu trời, tịch dương như hỏa (ánh chiều tà đỏ rực), thiêu tất cả những thứ chung quanh nó, cô thích bà ấy đại khái là vì rất ấm áp đi…..

“Tiểu thư.” Tôn bá đúng giờ đi vào hội sở đón người nào đó trở về.

Nghe được thanh âm của Tôn bá, An Nhiên thu hồi suy nghĩ của mình, đang chuẩn bị lên xe về nhà, chợt nghe đến cách đó không xa có một thanh âm vội vàng kêu tên của cô.

“An Nhiên… đợi chút…” Một bóng người càng ngày càng gần, liều mạng vẫy tay, sợ người khác nhìn không thấy hắn mà đi rồi.

Đến khi bóng người kia càng ngày càng đến gần, Tôn bá đầu tiên là nhíu mày, làm sao có thể là hắn? Lập tức nhìn thoáng qua An Nhiên đang tự nhiên đứng bên cạnh, không có bao nhiêu biến đổi, cho dù là như thế này, Tôn bá đối với người tới ấn tượng thập phần không tốt, một người dùng tình cảm làm tiền đặt cược, nhất định sẽ làm cho người ta không có hảo cảm.

“An Nhiên.” Bóng người đã muốn gần ngay trước mắt, thở hồng hộc, có thể thấy được người này đã đuổi theo bao lâu.

“Cậu tìm tôi có việc gì sao? Dư Lãng.” An Nhiên nhìn người đang đứng trước mặt mình, không có tò mò hoặc là kinh ngạc, mấy ngày hôm trước mới tới cửa tìm An Cẩn, bọn họ nói chuyện cũng không có ý tránh cô, cho nên những điều nên nghe và không nên nghe, cô đều đã nghe được.

Bộ dáng của cô vẫn thản nhiên như vậy, chẳng qua trên mặt đã không còn nụ cười, là vì hắn sao? (ẹc…hão!)

“An Nhiên, tớ muốn nói chuyện cùng cậu, có thể chứ?”

Dư Lãng yêu cầu làm cho An Nhiên hơi hơi nhíu mi, cô không nghĩ rằng bọn họ còn có chuyện gì để nói.

“Thực xin lỗi, tiểu thư nhà tôi phải đi về.” Không đợi An Nhiên mở miệng, Tôn bá đã cự tuyệt.

An Nhiên một bộ biểu tình đúng là như vậy, xem ra ngay cả An Nhiên đều không thích người trước mắt này, aii, bị An gia mọi người đều chán ghét, không thể không nói, Dư Lãng làm người thực sự thành công.

“Chỉ một lát thôi, thật sự, chỉ một lát, tớ cam đoan, An Nhiên, cậu hãy nghe tớ nói một chút.” Dư Lãng vội vàng khẩn cầu, hắn hiện tại tìm đến An Nhiên đã không còn cách nào khác nữa rồi.

An Nhiên biểu tình thản nhiên, không động đậy, Tôn bá cũng không chút biểu tình, không muốn để ý tới.

“An Nhiên, xin cậu đó, chỉ cần một lúc thôi, tớ thật sự có chuyện trọng yếu muốn nói với cậu.” Dư Lãng chỉ còn kém nữa là khóc thôi, chuyện tình ngày đó hắn vẫn đặt ở trong lòng, cuộc sống trước đây vẫn luôn luôn thuận lợi, nhưng khúc chiết (khó khăn) lần này tựa như có thể giết chết hắn.

Không biết là vì Dư Lãng hiện tại có vẻ đáng thương, hay là vì cô chán ghét bị làm phiền, An Nhiên thế nhưng đồng ý nói chuyện với hắn một lúc “Hiện tại nói đi.”

Dư Lãng nghe cô nói như thế, mới thoáng nhẹ nhàng thở ra, dấy lên một chút hi vọng, “Tớ muốn gặp An Cẩn.”

Cứ như vậy? An Nhiên không có đáp ứng, cũng không có cự tuyệt, chính là thản nhiên nhìn người đối diện.

“Tớ mấy ngày nay đi trường học tìm cô ấy, nhưng cô ấy không muốn gặp tớ, đến nhà cậu, bọn họ cũng không cho tớ đi vào, mong cậu cho tớ gặp cô ấy, tớ có việc muốn nói cùng cô ấy.” Dư Lãng vừa nói đến những ngày này hắn đi tìm An Cẩn, liền cảm thấy nản lòng thoái chí, hắn biết An Cẩn trốn tránh hắn, không muốn thấy hắn, nếu là trước đây, hắn tuyệt đối sẽ không lại đi tìm cô, nhưng hiện tại lại là thời điểm đặc biệt, hắn không thể không như vậy, hiện tại chỉ có An Cẩn mới có thể giúp hắn .

An Cẩn gặp hắn mới là lạ đó, hiện tại người hận không thể giết hắn chính là An Cẩn.

“Tôn bá, bây giờ ba mẹ có ở nhà không?” An Nhiên hỏi Tôn bá đang đứng ở một bên.

“Không có ở nhà, lão gia phu nhân đêm nay có một buổi tiệc tối.” Tôn bá nghe cô hỏi như thế, chỉ biết tiểu thư đồng ý , để cho này Dư Lãng đến nhà gặp mặt nhị tiểu thư.

Ba mẹ không ở nhà, mang theo Dư Lãng trở về cũng không phải là không thể được, An Nhiên khó xử gật gật đầu, “Được rồi, cậu theo tôi cùng nhau trở về đi.”

Dư Lãng giờ phút này trên mặt khó nén được mỉm cười. Lúc trước nếu hắn lại kiên trì một chút có lẽ sẽ ôm được người trước mắt vào lòng.”Cám ơn cậu An Nhiên.”

Đối với thanh âm đa tạ kia, An Nhiên không cho là đúng. Sau khi lên xe. An Nhiên trực tiếp ngồi ở vị rí phó lái bên cạnh Tôn bá. Cô cũng không muốn cùng Dư Lãng ngồi chung một chỗ.

Lên xe nhìn thấy cảnh tượng này Dư Lãng cảm thấy vô cùng quen thuộc. Trước kia. An Nhiên ngồi ở phó lái không muốn cùng hắn ngồi cùng một chỗ, hiện tại cũng như thế này.

Cứ như vậy, trên xe hơn một người, tuy rằng không có nói chuyện, hai người ngồi trước đều hiểu, người ở phía sau cứ nhìn chằm chằm vào An Nhiên , Tôn bá nhịn không được nhấn ga, hy vọng chạy nhanh trở về, đem cái người này đá cho nhị tiểu thư.

Tôn bá tăng tốc quả nhiên rất nhanh trở về nhà.

“An Cẩn đã về rồi sao?”An Nhiên hỏi nữ giúp việc, thời gian học của cô và An Cẩn không khác nhau lắm. Bất quá đại bộ phận thời gian đều là An Cẩn về nhà trước.

” Đại tiểu thư, nhị tiểu thư còn chưa có trở về.” Nữ giúp việc chi tiết trả lời, ánh mắt thỉnh thoảng hướng đến người về cùng với đại tiểu thư, người này dường như cả hạ nhân trong nhà đều biết.

Luôn tìm nhị tiểu thư, nhị tiểu thư không muốn thấy hắn, mỗi lần đều nói không có ở nhà, như thế nào lại tìm được đại tiểu thư mà đưa đến đây.

“Đợi An Cẩn trở về nói tôi có việc tìm, những chuyện khác không được nói gì thêm.” An Nhiên phân phó, nếu nói Dư Lãng ở nhà, chỉ sợ thời gian An Cẩn về nhà cùng ba mẹ cơ bản là giống nhau.

“Vâng, tiểu thư.” Nữ giúp việc biết câu nói kia có ý tứ gì, nếu nói có người này ở nhà, nhị tiểu thư nhất định sẽ không muốn gặp.

“Cậu muốn uống gì?” An Nhiên nói xong, quay đầu hướng tới người vẫn trầm mặc đứng một bên hỏi.

“Tùy tiện đi.”Dư Lãng không nghĩ tới An Nhiên sẽ giúp hắn như vậy, hắn cầu em họ của mình. Như thế nào nó cũng không chịu, sau lại cố ý không gặp hắn.

“Mang hai ly nước lại đây đi.” An Nhiên hiểu rõ, hiện tại đối với Dư Lãng mà nói, uống cái gì cũng như nước lọc cả thôi, chỉ bằng cứ uống nước lọc.

Nữ giúp đáp dạ, sau đó tránh ra .

” Ngồi đi.” An Nhiên chỉ chỉ sô pha.

Dư Lãng gật gật đầu ngồi xuống, hôm nay hắn hối hả cả một ngày hiện tại khó khăn lắm mới nghỉ ngơi được một lát

“Thật sự thực cám ơn cậu, An Nhiên.”

An Nhiên chỉ cười, không nói gì nữa.

Dư Lãng còn muốn nói cái gì, nhưng nữ giúp việc đem cốc nước lên, những lời muốn nói đều dừng bên miệng, hiện tại đã thành như vậy, có nói hay không cũng không quan trọng, hắn bỗng cảm thấy, người mình nên xin lỗi chính là An Nhiên, bởi vì mình mang theo ý đồ không tốt tiếp cận cậu ấy, những lời khác đều trở thành vô nghĩa.

Không ai mở miệng nói chuyện, An Nhiên cảm thấy không có cái gì cần thiết để nói với Dư Lãng, đối với những người đã làm tổn thương mình, cô không hào phóng đến mức mà tha thứ cho hắn.

“Ngươi tìm ta có chuyện gì?”

Người còn chưa tới, thanh âm đã truyền đến.

Dư Lãng nghe thấy là thanh âm của An Cẩn, lập tức đứng lên, chờ bóng dáng quen thuộc kia xuất hiện.

An Nhiên ngồi bất động, dù sao cũng không phải là cô thật sự muốn tìm An Cẩn.

An Cẩn trong lòng nghĩ An Nhiên tìm mình có chuyện gì, mới vừa bước vào phòng liền thấy một người mà mình không muốn gặp nhất, Dư Lãng, hắn làm sao lại ở đây, không phải đã dặn dò trong nhà không cho hắn tiến vào rồi sao, An Nhiên nói có việc muốn tìm cô, chẳng lẽ là Dư Lãng?

“Tốt rồi, An Cẩn đã đến, tôi trở về phòng trước, có chuyện gì, các ngươi tự mình nói đi.” An Nhiên thấy An Cẩn cũng đã nhìn thấy Dư Lãng, vẫy vẫy tay, chuẩn bị chạy lấy người, bọn họ trong lúc nói chuyện, cũng liền đại khái như vậy.

“Đứng lại!” An Cẩn cũng không cố kỵ trong phòng khách có người, gọi người kia lại, đáng giận, cô ta cũng dám tùy tiện cho người này vào.

An Nhiên coi như không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước.

Đứng một bên Dư Lãng kinh ngạc nhìn một màn trước mắt, An Cẩn tức giận hắn chưa từng xem qua, An Nhiên lãnh đạm hắn đã kiến thức.

An Cẩn chắn ở trước mặt An Nhiên, lớn tiếng chất vấn, “An Nhiên, ngươi là có ý gì,  ngươi cố ý dẫn hắn tới đúng không, ngươi rõ ràng là biết ta không muốn nhìn thấy hắn!”

Nhìn An Cẩn thở hổn hển, An Nhiên thật muốn cười, rõ ràng là hận người muốn chết mà còn làm ra bộ dáng vì người mà suy nghĩ, làm sao còn không tiếp tục giả trang nữa đi? Là vì đã xác định cha mẹ chắc chắn sẽ chèn ép Dư gia, đã biết Dư gia rốt cuộc chống không nổi, mới có thể giả trang cũng không thèm đi.

“Buông tay.” An Nhiên lạnh lùng nhìn người đang kéo tay mình nói, người so với trong tưởng tượng của cô còn đáng sợ hơn.

“Không! Người là do ngươi mang về, phải do chính ngươi đuổi hắn đi, ba mẹ về, ngươi tự biết hậu quả, cũng là ngươi thích hắn, luyến tiếc sao?” An Cẩn trào phúng nhìn người đối diện, cô cũng không quên lời đồn đãi  còn có An Nhiên nữa!

An Nhiên cười nhạo, đối với người đang lặng một bên kia, liếc mắt một cái cô cũng lười, ” An Cẩn, ngươi đã quên, ở trước mặt người khác, ngươi là một người thiện lương nhu nhược am hiểu ý người khác, chanh chua như bây giờ là sao, đừng náo loạn a!”

“Ngươi!” Đối với An Nhiên ‘hảo tâm’ nhắc nhở, An Cẩn chỉ muốn bóp chết An Nhiên.

Dư Lãng chưa bao giờ biết, hai chị em cô ở chung lại là tình cảnh như vậy, chị em như kẻ địch, trào phúng nhau,  “Đừng ầm ĩ nữa, hai cậu là chị em, phải hòa thuận với nhau mới đúng.”

“Câm miệng!’ An Cẩn một chút mặt mũi cũng không cho, trực tiếp rống lên, hắn là cái thá gì, mà dám xen vào.

Người bị mắng trực diện, trên mặt có chút nhịn không được, từ trước tới nay An Cẩn đều ôn nhu, bây giờ là cái dạng gì? Dư Lãng đen mặt, lại không dám phản bác, hắn không quên hắn đang ở An gia là vì cái gì, hắn đắc tội không nổi một người trong An gia.

An Nhiên giễu cợt nhìn người đang nín lặng kia, xem ra hắn còn có chút lý trí, không có quay đầu bước đi hay là bỏ về, hất cái tay đang kéo tay mình ra, cô tuyệt không để cho mình dính vào chuyện hai người họ.

An Cẩn vừa muốn chặn một lần nữa, lại có người chặn trước mặt mình, người này không phải ai khác chính là người vừa xen mồm vào – Dư Lãng.

“An Cẩn, tớ có việc tìm cậu.” Dư Lãng ngăn đường phía trước, hắn không có quên chuyện An Nhiên đã nhắc nhở, chuyện phải xong trước khi hai vợ chồng An gia trở về, tuy không biết là vì cái gì, nhưng nghe lời An Nhiên vẫn là tốt hơn.

Nhìn thấy Dư Lãng ở trước mặt, An Cẩn liền phiền chán, ngữ khí không kiên nhẫn,  “Chuyện gì, nói mau đi!”

Chưa từng gặp qua An Cẩn lãnh đạm như thế, thái độ không tốt, cũng với An Cẩn trong nhận thức của hắn khác biệt hoàn toàn, “Lần trước tớ có nói qua với cậu, công ty nhà tớ vẫn đề, mong chú An có thể giúp đỡ.”

Nhắc lại chuyện xưa, cô cũng không quên thái độ của ba mẹ, cô có điên mới đem chuyện này nói lại trước mặt ba mẹ, nhất định lúc đó cha mẹ sẽ hoài nghi cô cũng Dư Lãng có gì, cô cũng không muốn có liên lụy gì đâu, “Ta đã nói qua với cha mẹ, đó là quyết sách (quyết định sách lược) của công ty, không phải là một người ba ta nói là được, ta không giúp gì được.”

Xí Nghiệp có quyết sách hay không có quyết sách, có làm cho người khác chết hay không, không phải chỉ là một câu chuyện, Dư Lãng chỉ là một đứa trẻ mười mấy tuổi, chuyện thương lượng gì đó, hắn không hề biết, hắn chỉ biết trong nhà bị An thị hung hăng chèn ép, hiện tại phá sản cũng chỉ với một câu nói.

“An Cẩn, cậu có thể nó lại với chú An một lần nữa được không? Nhà tớ sắp duy trì không nổi nữa rồi, bằng không tớ cũng không có đi tìm cậu hoài như vậy.” Dư Lãng gục đầu xuống, thật sự hắn không còn biện pháp nào cả, trong nhà đã chuẩn bị phải phá sản, hắn bảo cha mẹ chờ một chút, hiện tại toàn bộ hy vọng của nhà hắn đều đặt ở An gia.

An Cẩn nhìn lên lầu, vẻ mặt không kiên nhẫn đổi thành hòa hoãn, “Không phải ta không muốn giúp ngươi, mà hiện tại ngươi thấy đấy cái chuyện kia đã truyền đi trong trường thành cái dạng gì rồi, ba mẹ chính là tức giận, liền ngay cả An Nhiên cũng bị liên lụy, trường học cũng không đi, muốn ba giúp ngươi, chi bằng ngươi nói với An Nhiên, có khi ba sẽ đáp ứng đó.

Nếu mày đem Dư Lãng ở đây khiến tao ngột ngạt, thì mày cũng đừng mong sống khá giả!!

Tìm An Nhiên? Dư Lãng hướng mắt nhìn An Nhiên đã đi xa, thật sự có thể tìm An Nhiên sao? An Nhiên sẽ giúp hắn sao? Vốn có thẹn với cô, tìm cô sẽ rất khó khăn.

“Tiểu Cẩn, Tiểu Cẩn, chuẩn bị một chút, đêm nay có bữa tiệc.” Lúc này, Từ Tuệ Linh đã đến trước cửa, hiển nhiên cũng nhìn thấy người trong phòng khách, mày gắt gao nhăn lại.

An Cẩn kêu to không tốt, ở phòng khách chỉ còn dư lại hai người Dư Lãng và cô, hơn nữa lúc trước cô còn có nói Dư Lãng tìm cô xin giúp đỡ, hiện tại tình huống như thế này, không biết mẹ có thể nghĩ nhiều hay không.

“Đi mau, lần sau trực tiếp đến tìm An Nhiên đi.” An Cẩn nhẹ giọng nói, tóm tại trước hết đem cái ôn thần này đi ra rồi nói,đến lúc đó để cho An Nhiên phiền đi.

Dư Lãng vốn cũng muốn chào một chút, cùng mẹ An Cẩn nói tình huống nhà hắn, nhưng mà trên mặt bà viết rõ không chào đón hắn, “Dì, mọi người có việc, con đi trước.”

Từ Tuệ Linh cười lạnh một tiếng, không thèm để ý, bà còn chưa tới mức tức giận với người trẻ, nói ra không phải bà lấy lớn khi dễ sao.

Đồng dạng cùng tới An gia, thế nhưng đãi ngộ một lần so với một lần còn kém hơn, Dư Lãng thật sự không muốn bước đến nơi này nữa, chỉ là trong nhà còn cha mẹ già, cho dù không nguyện, hắn cũng phải làm.

An Cẩn hơi cắn môi, hoài nghi có phải An Nhiên cố ý hay không, muốn cho cha mẹ hiểu lầm cô, đáng chết!

“Tiểu Cẩn, con có thể giải thích vì sao Dư Lãng lại ở trong nhà không?” Từ Tuệ Linh hỏi người còn lại trong phòng khách.

“Không phải là con, là An Nhiên dẫn hắn tới.” An Cẩn vội vàng thanh minh, mẹ nghĩ mình cùng Dư Lãng có liên quan, đây là chuyện không thể nghi ngờ.

Từ Tuệ Linh sắc mặt vẫn không tốt như trước, tựa hồ đối với câu trả lời của An Cẩn không quá tin tưởng.

An Cẩn biết chuyện lần trước, lòng tin của mẹ với mình đã có vết rách, nếu nói đúng chính là An Nhiên có ảnh hưởng một trăm, thì cô là năm mươi, thật không có lời.

“Là thật, mẹ, không tin người có thể đi hỏi, bọn họ đều thấy là An Nhiên đưa Dư Lãng đến, con vừa mới tan học về nhà mới biết được.” An Cẩn lại giải thích, hoàn hảo chuyện này còn có người thấy, bằng không cô thật sự là không thể biện minh.

“Hắn tìm con có chuyện gì?” Từ Tuệ Linh xem như đã tiếp nhận lời này là thật, bà nghĩ An Cẩn cũng không dám lừa bà, chẳng qua chuyện tình vừa qua khỏi, cùng Dư Lãng tiếp xúc sẽ không tốt.

“Vẫn là chuyện lần trước, hắn muốn ba giúp đỡ nhà họ, con nói không giúp được gì.” Biết mẹ còn tin tưởng mình, An Cẩn liền thở ra một ngụm khí, rõ ràng thời gian ngắn tiếp theo cô không thể cùng An Nhiên xung đột, bằng không không có chuyện tốt chính là cô.

“Về sau đừng cho hắn vào, mẹ không muốn gặp lại hắn, mẹ sẽ nói với Tôn bá một tiếng, con bây giờ đi thay quần áo đi, buổi tối có bữa tiệc phải tham gia.” Từ Tuệ Linh vứt cái đề tài Dư Lãng qua một bên, thời gian rất gấp, cũng không cho bà nhiều lời được, bất quá An Cẩn thông minh như vậy, nhất định sẽ biết phải làm gì.

An Cẩn vâng một tiếng, rồi đi đến phòng mình, sau này dù có thế nào cũng không thể cho Dư Lãng đến đây.

Từ Tuệ Linh vừa về đến nhà, lại vội vàng mang An Cẩn rời đi, trong nhà chỉ còn lại có một người An Nhiên, dù sao trong nhà có hay không có ai cũng giống nhau, cô vẫn ở phòng của mình. (Lucifer: Sao An Nhiên giống con ghẻ quá, bà mẹ đem theo đứa con yêu quý đi dự tiệc, bỏ lại đứa con ghẻ ở nhà một mình tự sinh tự diệt. Thật đồng tình với An Nhiên (đồng tình chứ không phải thương hại))

“Tiểu thư.” Tôn bá gõ cửa, gọi người trong phòng còn sáng đèn.

An Nhiên buông cái gì đó trong tay đi mở cửa, không phải là cô phòng bị cái gì, mà những thứ này bị người khác nhìn thấy cũng không tốt, cho dù phòng của cô cũng không có ai muốn tiến vào.

“Tôn bá, có chuyện gì không?” An Nhiên nhìn người đứng ngoài cửa hỏi, nếu không phải có việc, Tôn bá cũng sẽ không đến tìm cô.

“Tống tiên sinh liên hệ với chúng ta, hắn đã nghĩ tốt lắm rồi, có thể ký hợp đồng, bất quá có một số điều kiện cần chỉnh sửa.” Tôn bá vừa nhận được điện thoại liền đem tin tức đến nói cho tiểu thư, nhiều ngày như vậy, Tống tiên sinh mới liên hệ với bọn họ, hắn thật đúng là có thể nhẫn nại, bất quá tiểu thư càng có thể chờ, cũng đã nhiều ngày như vậy, tiểu thư một câu cũng chưa hỏi, nếu không phải mỗi ngày tiểu thư đều nhìn tư liệu, hắn đã nghĩ rằng tiểu thư không thèm để ý tới, vậy chuyện lần trước, có phải tiểu thư cũng để trong lòng, chờ hắn mở miệng hay không?

“Tốt, ngày mai mời luật sự, bên cô giáo Khổng thì xin nghỉ một ngày đi.” An Nhiên khuôn mặt ý cười, đợi nhiều ngày như vậy, cuối cùng cũng có tin tức, bất quá còn có điều kiện gì phải sửa sao? Cô cho điều kiện đối với Tống Tiên Doanh mà nói thật rất có lợi.

Tôn bá nhìn người trước mặt nở nụ cười, cũng vui vẻ theo, hắn hiểu niềm vui như vậy đại biểu bước đầu tiên đã thành công, “Tiểu thư, tôi có thể nói chuyện với người không?”

Hả? An Nhiên có chút ngây ngốc, đây là lần đầu tiên Tôn bá nói như vậy với cô, “Được, Tôn bá nói đi.”

Tôn bá gật gật đầu, không có cự tuyệt, lần đầu tiên đi vào phòng An Nhiên, trong phòng, sạch sẽ chỉnh tề (ngăn nắp), cũng không có quá nhiều đồ trang trí, trên bàn học, chỉ lẻ loi một ít tập tài liệu, hắn đại khái cũng có thể đoán được đó là tài liệu gì, tất cả đều là tài liệu chính cho việc buôn bán.

“Tôn bá muốn nói chuyện gì?” An Nhiên cười hỏi, nếu câu trả lời của cô có thể làm cho Tôn bá vừa lòng, về sau có thể hay không lựa chọn giúp cô.

‘Tiểu thư làm sao có thể biết Tống Tiên Doanh còn có một phần bản kế hoạch khác?” Tôn bá đem vấn đề mình vẫn rối rắm bao lâu ra hỏi, hai phần kế hoạch hắn đều nhìn, bản thứ hai, rất khúc chiết rõ ràng.

“Bởi vì bản kế hoạch đầu có rất nhiều lỗ hổng, có một số chỗ lại mâu thuẫn, điều này rất dễ nhận ra, chính là người nhìn kỹ liền biết lỗ hổng này muốn vận dụng linh hoạt, chỉ cần sửa một chỗ, là sẽ thông ngay, hơn nữa, kế hoạch là liên quan đến vận tác sau này của xí nghiệp, như vậy nếu quy mô lớn phát triển, để người có lòng xấu lợi dụng, sẽ thành hại mình sao, cho nên ta mới lớn mật đoán, bản kế hoạch này còn có cái chi tiết hơn.” An Nhiên đã từng so sánh hai bản kế hoạch, nôi dung đại khái giống nhau, chỉ là cái kia sơ sài hơn, cô liền dám khẳng định Tống Tiên Doanh còn có một con bài chưa lật.

Một người cẩn thận đến nước này, trách không được sẽ phát hiện ra cái khác của người ta, hắn tuy cũng đã xem qua nhưng cũng không xem sâu vào làm gì.

“Vậy vì sao phải nhất định tìm tới hắn hợp tác? Mà không phải là người khác?” Hiện tại các xí nghiệp nhỏ có tiềm lực buôn bán còn rất nhiều, đầu tư hiệu quả cũng rất tốt, cố tình vì cái gì muốn chọn một người không có cái gì trong tay.

“Bởi vì hắn hiện tại cái gì cũng không có, cho nên hắn sẽ toàn tâm toàn lực mà đi kinh doanh, để tận dụng đến cái cơ hội vất vả mới có được này, hơn nữa bản kế hoạch của hắn rất mới mẻ độc đáo, thị trường tiêu thụ cũng lớn.” Chủ yếu chính là, vài năm sau, ba chữ Tống Tiên Doanh, ở giới buôn bán, không ai là không biết, cho nên cơ hồ mới nhìn thấy tên hắn liền quyết định, bản kế hoạch kia có hay không đều giống nhau, bất quá, cái nguyên nhân này cô sẽ không nói với Tôn bá, cô cũng không muốn bị người khác nghĩ mình là thần kinh.

Phân tích đúng chỗ, ánh mắt nhìn xa, làm một vị cường giả, cần những năng lực như vậy, bất quá Tống Tiên Doanh thật sự có thể chứ?

“Đầu tư mở công ty cho hắn, đầu tiên phải cần mấy vạn tiền đăng ký, tiểu thư bây giờ còn là học sinh, lấy cái gì để đầu tư?” Vấn đề này mới là chủ yếu, không thể không lo lắng, không có tiền tất cả đều uổng phí.

An Nhiên cười, “Vậy thì phải cần Tôn bá hỗ trợ rồi.”

Hắn? Giúp đỡ có rất nhiều loại, không biết tiểu thư cần hắn giúp đỡ loại nào.

“Ta nhớ rõ, hàng năm sẽ có một số tiền cố định chuyển đến tài khoản ngân hàng của ta, hơn nữa ở An gia mặc kệ là nam hay nữ đúng mười tuổi sẽ được nhận một phần cổ phiếu của An thị, tuy không quá lớn, nhưng xí nghiệp An thị lớn như vậy, bốn năm lợi nhuận phân ra cho ta, cũng đến mấy ngàn vạn đi.” Xí nghiệp An thị, một năm lợi nhuận cũng đã thật khả quan rồi, huống chi là bốn năm.

Tiểu thư đối với tài nguyên trong tay mình thật ra rất rõ, chỉ là dùng tiền mặt này đó, nếu bị người phát hiện cũng không phải chuyện nhỏ, những nhà giàu như An gia mà nói, tiền không là vấn đề gì, nhưng mặt mũi mới là vẫn đề lớn.

“Cho nên, ta cần Tôn bá ở giữa động tay động chân một chút, gia tộc cho quyền cổ phiếu mấy năm tận lực không bất động, vài năm sau lợi nhuận toàn bộ ta đều phải đổi bằng tiền mặt.” Đối với điểm ấy cô đã sớm lo lắng qua, chuyện này chỉ có giao cho Tôn bá làm, mới có thể vạn vô nhất thất *, bước này cũng rất là nguy hiểm, nếu Tôn bá không đáp ứng, chuyện tiếp theo cô cũng chỉ có thể nói suông.

 *vạn vô nhất thất: tuyệt đối không có sai lầm

Tôn bá đương nhiên cũng biết, làm việc luôn luôn mạo hiểm, chính là mạo hiểm lớn nhất nằm ngay ở hắn, “Nếu tôi không giúp tiểu thư thì sao?”

“Vậy cũng không miễn cưỡng, chẳng qua đường đi về sau sẽ rất khó đi.” An Nhiên cũng không phải không nghĩ đến chuyện bị cự tuyệt, An gia gì đó giao cho người ngoài làm, thủy chung đều lo lắng, một cái sai cũng có thể gây ra phiền toái thật lớn.

Tôn bá hỏi chính mình có nên hay không, trong lòng cũng có đáp án, liền chuẩn bị ly khai, cho dù là ở An gia, quản gia ở trong lòng tiểu thư, vẫn còn chưa được tốt.

“Tôi đi rồi, tiểu thư sớm nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai còn phải mời luật sư đến ký hợp đồng.” Tôn bá cung kính gật gật đầu, sau đó đi ra ngoài.

An Nhiên nghe được một câu cuối cùng, nở nụ cười, cô đã không cược sai, cho dù hiện tại Tôn bá không giúp cô, nhưng vẫn có thể làm đến bước này, cô cũng thật cảm kích.

Nhìn thấy tài liệu trên bàn, ngày mai là lúc, nội dung bản kế hoạch này bắt đầu được thực thi, lòng của cô cũng đang cuồng nhiệt nhảy lên, tương lai, hẳn sẽ là một tồn tại thật thú vị đi.

Sáng sớm, An Nhiên đã dậy, cô không có biện pháp ngừng kích động, dù sao cũng là sự nghiệp thứ nhất của mình, vô luận là kiếp trước hay trọng sinh này, lần này không đợi Tôn bá đến tìm đến, cô đã chuẩn bị tốt hết cả, ngồi đợi Tôn bá .

Chờ đến khi Tôn bá gõ cửa gọi người, liền thấy một người đang ngồi ở trước cánh cửa, ánh mắt tinh lượng, cũng khó trách, thời điểm chính mình đảm nhiệm quản gia cũng là như vậy, “Tiểu thư đi thôi.”

“Ừ.” An Nhiên gật gật đầu, hướng về ngoài cửa đi đến.

Đi vào phòng luật sư, chỉ thấy Tống Tiên Doanh đã chờ ở đó, trong tay còn cầm đồ vật gì đó, hẳn là điều kiện hắn muốn sửa đi.

“Chú Tống, ngại quá, chú chờ đã lâu rồi sao?” An Nhiên nhìn thấy người đang khẩn trương kia, cô vô cùng hiểu cái loại cảm giác này, lo sợ bất an, lại có chút kích động, tuy rất rắc rối, nhưng cũng thật tốt.

“Ha hả, An Nhiên, chú chỉ là dậy sớm, nên đến sớm thôi.” Tống Tiên Doanh cũng không dám nói cả đêm hắn cũng không ngủ được, sáng sớm đã ra khỏi cửa, lúc ấy văn phòng luật sư còn chưa có mở cửa.

An Nhiên cũng không vạch trần, chờ Tôn bá đến đây, cũng vào trong phòng luật sư, luật sư này là Tôn bá giới thiệu, cô cũng tin tưởng vào ánh mắt của Tôn bá.

“Xin chào, xin hỏi ngài có hẹn trước không?” Lễ tân lễ phép hỏi.

“Chúng ta đã hẹn trước với luật sư, họ An.” Tôn bá tiến lên đáp lời.

“Các vị mời đi theo tôi.” Lật xem danh sách trước bản, quả thật có khách họ An hẹn trước, lập tức mang theo ba người đi đến phòng khách.

“Lý luật sư lập tức sẽ đến, ba vị chờ một chút.” Lễ tân nói xong liền rời đi.

An Nhiên nhìn xung quanh phòng khách, yên tĩnh, cách âm hiệu quả rất tốt, bên trong có thể nhìn bên ngoài, nhưng bên ngoài lại không thể nhìn thấy bên trong, làm một cái văn phòng luật sư mà nói, quả thật rất chuyên nghiệp.

“Luật sư này chuyên môn phụ trách chuyện pháp luật kinh tế, cũng là luật sư giỏi nhất.” Tôn bá giới thiệu qua một chút về Lý luật sư.

An Nhiên tỏ vẻ đã biết gật gật đầu, mấy ngày nay cô có xem qua năng lực của Tôn bá, nếu mà làm quản gia cả đời, thật sự là đáng tiếc .

“Tống thúc, chú nói hợp đồng cần có chỗ sửa, không biết là chỗ nào.” Hiện tại đã tới phòng sư lâu rồi, tin rằng muốn biết vấn đề sửa hợp đồng cũng không phải là chuyện lớn.

Tống Tiên Doanh đem hợp đồng ra, lật sang nơi hắn chỉnh sửa, “Chú cho rằng việc phân chia cổ phần chưa hợp lý, cần sửa.”

Phân chia không hợp lý? Sáu bốn còn ngại ít sao? An Nhiên hơi hơi nhíu mi, cô cho rằng cũng đã nhân nhượng rất nhiều, tuy là cô bỏ vốn, nhưng hoạt động về sau của công ty, cô không nhúng tay nhiều, đại bộ phận đều do Tống Tiên Doanh quản lý, cho nên cũng không có keo kiệt với hắn, trực tiếp phân 40%, lúc ấy Tôn bá còn nói nhiều.

Trên việc chia cổ phần công ty, theo lý mà nói, bảy ba là tốt rồi, Tống Tiên Doanh là thương nhân, tự nhiên cũng biết lợi nhuận lớn nhất, chỉ là hắn cũng là một người biết tri ân, ở thời điểm hắn khó khăn, người giúp đỡ hắn không thể vì như vậy mà thua thiệt cái gì, cho nên hắn lo lắng mãi, thành ra vẫn là lựa chọn đem cổ phần của mình đổi thành 30%.

“Tống thúc đây là?” An Nhiên có chút kinh ngạc, có ai lại đem quyền lợi của chính mình ra tặng cho người khác chứ, Tống Tiên Doanh thật sự là người đầu tiên.

Tôn bá cũng thấy hợp đồng nên sửa lại chỗ này, không khỏi liếc mắt nhìn Tống Tiên Doanh một cái, tiểu thư tuyển người này cũng thật chính xác, làm người làm việc không thể quá mức.

“An Nhiên, chú biết cháu không muốn làm chú chịu thiệt, nhưng là, chú trả giá nhiều hay ít chú tự mình biết, cháu đầu tư tài chính đối với công ty là chủ yếu, còn bản kế hoạch chú đưa vào, chú chỉ nhận 30% là đủ rồi.” Tống Tiên Doanh không chút e dè nói, đối tượng hợp tác rất trọng yếu, nếu đổi lại là người khác, hay là thời cơ khác, đừng nói là 40%, 50% hắn cũng có thể đòi.

Nghe xong lời Tống Tiên Doanh nói, An Nhiên cũng im lặng tự hỏi, nếu đây là vì lo lắng cho kết quả vài ngày sau, như vậy phải nên biến cũng không phải là một hai chuyện, theo lý thuyết kết quả này đối với cô mà nói tuyệt đối là chuyện tốt, chính là người hợp tác mà chiếm nhiều lợi nhuận quá thủy chung đều không tốt, đặc biệt là chuyện phát triển trong tương lai.

Lúc này, Lý luật sư cũng đi vào, Lý luật sư đeo một cặp kính, trong tay cầm một cái bút máy, một bộ dáng nghiêm cẩn, tây trang cũng là một màu trầm ổn.

“Ba vị chào, tôi gọi là Lý Quang, phụ trách hỗ trợ về mặt pháp luật của công ty các vị.” Lý Quang tự giới thiệu nói, sau đó cũng ngồi xuống, đối với người trong phòng vẫn còn chưa trưởng thành, trừ bỏ kinh ngạc một chút, cũng không có biểu tình gì quá lớn, pháp luật không có quy định chưa đầy 18 tuổi không được đầu tư, chẳng qua là không thể trở thành công nhân cho công ty thôi.

An Nhiên thập phần thưởng thức cách làm việc đã được toi luyện của Lý luật sư, không hỏi tuổi của cô, cũng không hỏi vì sao cô lại ở đây, “Lý luật sư, xin chào, tôi là An Nhiên, là người đầu tư tư nhân, vị này là người phụ trách công ty tôi đầu tư, Tống Tiên Doanh, Tống tiên sinh.”

“An tiểu thư, Tống tiên sinh, hợp đồng lần trước tôi đã soạn ra một bản cho các vị, nếu không có nơi nào cần chỉnh sửa nữa, thì hãy ký vào, tôi chính là người chứng kiến hợp đồng này.” Lý luật sư rất nhanh đã đi vào công việc, loại chuyện này, một ngày hắn đã trải qua đến mấy lần.

An Nhiên cầm lấy bản hợp đồng đã được chỉnh sửa đưa cho Lý luật sư, “Phần hợp đồng này chúng tôi cần chỉnh sửa một chút, bên trong đều có phân chia cổ phần rõ ràng, trong đó trích ra 10% cổ phần của mỗi người, 10% của Tống thúc đưa cho bất động sản công ty, 10% theo danh nghĩa của tôi 5% đưa cho bất động sản công ty, 5% còn lại là của Tôn bá.” (Lucifer: Cái này thật ăn mòn chất xám của ta!)

Quyết đoán như vậy, cũng làm cho người khác kinh ngạc, ngạc nhiên nhất có lẽ cũng là Tôn bá, hắn thật không ngờ tiểu thư sẽ đưa 5% cổ phần cho hắn, hắn cũng không góp tiền, càng không xuất lực, lại được 5%, có phải là ra tay quá lớn rồi hay không .

Lý luật sư mới mặc kệ người khác chia như thế nào, dù sao cũng không có chia cho chính mình, “Tốt, công ty cổ phần từ An tiểu thư 60%, Tống tiên sinh 40%, đổi thành An tiểu thư 50%, Tống tiên sinh 30%, Tôn tiên sinh 5%, còn lại làm bất động sản công ty, là vậy đúng không?”

“Đúng.” An Nhiên gật đầu đồng ý, chia như vậy cũng không kém gì.

“Tiểu thư. . . . . .” Tôn bá muốn nói cái gì, lại bị người ta chuyển sang cái đề tài khác.

“Tống thúc, chỉnh sửa như vậy, chú không ngại chứ.” An Nhiên hỏi người ngồi bên cạnh, dù sao cũng là người hợp tác với cô, vẫn nên hỏi một câu.

Tống Tiên Doanh lắc lắc đầu, cũng không chênh lệch nhiều lắm so với tưởng tượng của hắn, thật không ngờ hắn lấy ra 10%, cô cũng lấy ra 10%, là không muốn chiếm tiện nghi sao? Đứa nhỏ này quá mềm lòng rất dễ dàng chịu thiệt.

“Các vị chờ một chút, tôi đi chỉnh sửa hợp đồng, một lúc sau, hai vị có thể ký.” Lý luật sư cầm lấy bản sao rồi đi ra ngoài.

Phòng khách chỉ còn lại ba người, “Tiểu thư, 5% cổ phần công ty kia. . . . . .”

Tôn bá mới vừa nói ra miệng, lại bị người cắt đứt .

“Được rồi, Tôn bá, tôi là tiểu thư, tôi nói cái gì chính là cái đó, hay là Tôn bá cảm thấy không đủ?” An Nhiên hỏi lại, 5% này là Tôn bá có tư cách nhận được, nếu không có Tôn bá, cô làm sao có thể có tiền đầu tư công ty, mà chính mình lui 10% chính là vì tương lai mà nghĩ, lúc công ty lớn mạnh hơn, trên lợi ích cô cùng Tống Tiên Doanh sẽ có xung đột, nói vậy mất nhiều còn hơn được.

“Không phải, không phải, tôi không phải có ý này.” Tôn bá nhanh chóng lắc đầu phủ định, 5% đã muốn nóng phỏng tay rồi, còn bảo là không đủ sao.

“Vậy là tốt rồi, cứ quyết định như vậy đi, chờ Lý luật sư đến đây chúng ta sẽ ký hợp đồng.” An Nhiên cảm thấy mĩ mãn nở nụ cười, kỳ thật cũng là kéo Tôn bá xuống nước, cứ như vậy, công ty cũng là của Tôn bá, đến lúc đó hắn như thế nào cũng phải giúp một phen.

Tôn bá có chút dở khóc dở cười, tiểu thư là áp dụng thủ đoạn với hắn, xem ra ngày sau hắn không muốn giúp cũng phải giúp, ai kêu hắn cũng bị nhập chung vào chi, bất quá hắn bị tính kế cũng rất thoải mái.

Đối với 5% này An Nhiên cho ai hắn cũng không có quyền hỏi đến, bởi vì đó là của người ta, người ta đương nhiên có quyền quyết định, bất quá phần trăm còn lại không để làm cổ phaand công ty thì làm cái gì?

“An Nhiên, chú hỏi một chút phần trăm còn lại cháu tính như thế nào?” Hắn không thể không hỏi, chuyện công ty, hắn có quyền được rõ ràng, bằng không tương lai lợi nhuận sẽ khó mà phân chia.

“Phần trăm kia, cháu nghĩ vào tương lai khi công ty phát triển, muốn mượn sức các công ty khác, có thể sử dụng, hoặc là dùng để thưởng cho người có cống hiến nhiều cho công ty cũng được.” 15% này là vì chuẩn bị trước 10% cho Tống Tiên Doanh sau này, về phần 5% còn lại có thể dùng làm vốn cho cô cũng được.

Tống Tiên Doanh hiểu rõ gật đầu, trong lòng không khỏi càng tò mò với An Nhiên, mấy vạn cô lấy đâu ra chứ, hắn còn một phần bản kế hoạch cô cũng biết, hiện tại lại có năng lực suy nghĩ cho tương lai lau dài như vậy, đến tột cùng là gia đình như thế nào có thể dạy ra đứa nhỏ như vậy, An Nhiên, An gia! Chẳng lẽ là An thị!

“Làm sao vậy? Tống thúc.” An Nhiên xem người bên cạnh bộ dáng cứ như là thấy quỷ, nghi hoặc hỏi.

“An Nhiên, cháu cùng An thị. . . . . .” Tống Tiên Doanh không xác định là đứa con nào của An thị, nhưng là hắn cảm thấy hình như đã gặp qua cô ở đâu rồi.

Nha, hóa ra là cái này, An Nhiên không thèm để ý cười cười, “An thị An Tuấn Bình là cha cháu.”

An Tuấn Bình, đây chính là người có khả năng cạnh tranh trở thành chủ tịch kế tiếp của An thị nhất, ai ai cũng đều biết An thị là gia tộc xí nghiệp lớn, nắm giữ tuyệt đại bộ phận kinh tế, nguyên lai là người An thị, trách không được lại khôn khéo như vậy, hắn giống như đã từng đi tìm An Tuấn Bình, một lần đó hắn còn bị đuổi ra.

“Cháu là cô bé giải vây cho chú hồi đó.” Hình ảnh chật vật ngày đó lại hiện lên trước mắt, nếu không có An Nhiên, hắn nhất định đã bị đánh rồi, nếu thật sự là tiểu thư An thị, hướng đi trong tương lai, không cần suy nghĩ nhiều cũng thật khả quan, chỉ cần có An thị giúp đỡ, có thể giảm bớt được 10 năm phấn đấu.

Không biết có phải là nhìn thấu suy nghĩ trong đầu Tống Tiên Doanh hay không, An Nhiên đả kích nói, “Tống tiên sinh, cháu nghĩ chú không nên cao hứng quá sớm, hôm nay là một mình cháu ngồi bên cạnh chú, đã nói rõ lần này ký hợp đồng, là chuyện một mình cháu, không quan hệ đến An thị, không có khả năng được An thị giúp đỡ cùng dàn xếp.”

Có một số việc vẫn nên nói trước thật là tốt, chuyện cô đầu tư không thể công khai, một khi bị người ta biết, công ty này đừng nói là phát triển lớn mạnh, chết trên nôi cũng có thể xảy ra. (L: ý nói là chết khi mới chào đời, khi mới đưa vào hoạt động).

“Được, chú đã biết.” Tống Tiên Doanh bị đâm vào trúng những mơ tưởng đang suy nghĩ trong đầu, xấu hổ cúi thấp đầu, che dấu ngượng ngùng trên mặt, hắn Tống Tiên Doanh đang suy nghĩ gì chứ, lại muốn dựa vào người khác mà một bước lên trời, thật sỉ nhục a.

Chính là có thể nhanh chóng tiến tới mục đích của mình, ai lại không muốn.

Tôn bá đương nhiên biết ngầm phát triển thế lực của mình sẽ là hậu quả như thế nào, An thị là gia tộc lớn như vậy, làm sao có thể tha thứ cho người ta tự ý lập môn hộ, rõ ràng ra khỏi An gia coi như xong, kinh tế bị buộc đến tự sát cũng có khả năng.

“Tiểu thư, tôi nghĩ hợp đồng lần này có nên viết điều lệ không công khai hay không?” Lấy thực lực hiện tại của tiểu thư cùng An gia trở mặt tuyệt không có kết quả tốt, mà ở An gia dù có lập nên thành quả gì cũng không có hiệu quả tốt lắm, bởi vì cái nơi đã cắm rễ chi chít này, thật sự nhiêu đấy không thể thấm vào đâu.

An Nhiên nhíu mày suy tư, ở An gia đích thực chỉ biết đến thự lực, quả thật phải cẩn thận suy tính, “Được rồi, Tôn bá đi nói với Lý luật sư một chút, thuận tiện cũng dặn dò Lý luật sư.”

Có nghiêm trọng như thế sao, còn phải viết hợp đồng, Tống Tiên Doanh nháy mắt bắt đầu nhớ lại xem mình đã có từng nhắc tên đối tác này ra hay không, hồi tưởng lại hình như không có, hắn mấy ngày nay cũng chỉ nhìn hợp đồng, cũng chỉ có nói qua một lần với con, mà con của hắn cũng sẽ không chủ động đi nói với người khác, hỏi nhiều nhất cũng trả lời một câu, hẳn sẽ không có chuyện gì đi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top