Dịch: Hoangforever
Từ thời cổ đại, Hoa Hạ đã có Thập đại cấm địa sinh tử, Cửu đại thượng cổ tiên địa.
Bên trong Cấm địa sinh tử không có một tia sinh cơ nào. Người bình thường nếu như bước vào đó chắc chắn sẽ chết, không thể nghi ngờ. Có vô số yêu ma quỷ quái bị phong ấn ở trong đó, nào là Xi Vưu, Hỗn Độn, Hạt Bạt...
Mặt khác, Thượng cổ Tiên địa lại là vùng đất có chứa đầy tiên khí, tách biệt với thế giới bên ngoài. Đây là nơi tu luyện rất tốt cho những ai tu tiên. Theo truyền thuyết, Hoàng Đế, Viêm Đế, cho tới Khương Tử Nha, Na Tra, Dương Tiễn đều tới từ đó.
Theo thời gian trôi qua, hiện tại người biết tới Thập đại cấm địa sinh tử, cũng như Cửu đại thượng cổ Tiên địa đã không còn ai biết tới nữa!
Vào lúc này, trong một thế giới tu tiên ở Tiên địa, tập trung lại không ít người.
Nơi này có thiên địa linh khí nồng nặc. Non xanh nước biếc, chim bay bướm lượn, hoa thơm cỏ lạ, chính là một cái thế ngoại đào nguyên. Lúc này, tại quảng trường Linh đài khổng lồ, một vị lão giả mở miệng nói:
“Khảo nghiệm hằng năm, dựa theo thứ tự rút thăm, tiến hành khảo nghiệm”
Nhìn tộc trưởng Phong Gia - Phong Nhàn đứng trên linh đài, mọi người to nhỏ thì thầm:
“Khảo nghiệm lần này thực lực mạnh nhất có lẽ là người kia. Nghe nói hắn muốn trải nghiệm nhập thế.”
“Nhập thế? Không thể nào, Phong Linh Huyền chúng ta hình như vài trăm năm rồi chưa có ai nhập thế.”
“Thật ra ở thời đại nào cũng vậy, Phong gia chúng ta đều có người nhập thế. Từ xa xưa, Phong gia đã có nhiệm vụ thủ hộ vùng đất Hoa Hạ. Hình như bắt đầu từ thời thượng cổ, lúc Thần Ma đại chiến, Phong Gia chúng ta đã có tổ tiên nhập thế bình định tứ phương. Từ thời Tây Chu, Tần Hoàng nhất thống, Sở Hán tranh hùng, cuộc chiến tam quốc, triều Tống, triều Minh, thậm chí tới việc tiểu quấy phá đảo quốc vài thập niên trước đều có thân ảnh của Phong Gia chúng ta. Chỉ là tổ tiên có qui định, nhập thế thì phải điệu thấp một chút mà nhập. Vì vậy, mặc dù Phong Gia chúng ta làm ra rất nhiều chuyện, thế nhưng cuối cùng không có được sử sách ghi chép lại.”
“Ta còn từ trong sách cổ của Phong Gia có thấy nói rằng, những người như Thương Ưởng, Gia Cát Lượng, Bao Chửng...thật ra đều là do các tiền bối Phong Gia chúng ta chỉ dạy cho bọn họ tài nghệ, mới có thể khiến cho bọn họ ở bên ngoài dương danh, làm ra không ít thành tích phi thường.”
“Lần này chúng ta lại có người muốn nhập thế, chẳng lẽ nói..”
“Hình như tộc trưởng và trưởng lão nhìn trộm Thiên Cơ, thấy được bên ngoài không có được yên bình, cấm địa bên kia thì bắt đầu rối loạn, nên mới muốn chúng ta nhập thế. Cái gọi là ra ngoài rèn luyện, thật ra thì cũng không có đơn giản như vậy.”
“Nếu như nhập thế được đó là chuyện tốt. Nghe nói trưởng lão và tộc trưởng từng giúp Hoa Hạ đuổi đám tiểu quỷ kia ra khỏi đảo quốc. Còn có hôn ước với rất nhiều gia tộc trên Hoa Hạ nữa. Chúng ta nếu như là nhập thế...hắc hắc hắc.... đây chẳng phải là có rất nhiều lão bà sao??”
“Vãi, thật không vậy?”
Nhất thời, nhiều người xôn xao bàn tán.
“Không được ồn ào!”
Trên quảng trường linh đài, Phong Nhàn nhàn nhạt nói.
Ngay lập tức nơi này liền yên tĩnh trở lại.
Sau đó, ở dưới quảng trường linh đài, những người trẻ tuổi của Phong gia bắt đầu tiến hành khảo nghiệm thực lực.
Cái gọi là khảo nghiệm thực lực, chính là đi bộ lên trung tâm quảng trường Linh đài, sau đó đặt lòng bàn tay lên viên đá linh thạch ở đó. Mếu thực lực cường đại, viên đá sẽ phát ra ánh sáng.
Một tia sáng thì có nghĩa là thực lực kém cỏi, hai tia thì hơi yếu, ba tia là trung bình.
Nếu như đạt tới năm tia sáng thì đó là có thực lực rất mạnh. Sáu tia thì là vô cùng mạnh.
Tộc trưởng của Phong Gia, năm đó khi còn trẻ, thời điểm khảo nghiệm thế nhưng mà lại có thể đạt tới 7 tia sáng (đỏ thẫm-da cam- vàng- xanh lá - xanh đậm - xanh da trời - tím) nở rộ ra, chói mắt vô cùng và hắn được xưng là thiên tài độc nhất vô nhị.
“Cuối cùng, ta cũng có thể ra ngoài!”
Lúc này, một thanh niên 20 tuổi nắm chặt tay nói.
“Phong Thanh, người vừa nói cái gì? Rốt cuộc có thể ra ngoài?”
Bên cạnh Phong Thanh, đột nhiên có người cười lớn hỏi. Ngay sau đó hàng loạt tiếng cười nối tiếp nhau.
“Ngươi đây là đang nói đùa đúng không? Chỉ có người có thực lực mạnh nhất mới có thể ra ngoài, cũng không phải là người yếu nhất mới có thể ra ngoài.”
Không ít người lại một lần nữa cười phá lên.
Chuyện này khiến cho không ít người ở Phong Gia chú ý tới bọn họ, họ nhìn Phong Thanh một cái, sau đó lắc đầu.
Ở Phong Gia, từ 6 tuổi đã bắt đầu khảo nghiệm thực lực. Kết quả là 13 năm qua, mỗi một lần khảo nghiệm, thực lực của Phong Thanh ngay cả một tia sáng cũng không có sáng lên. Điều này nói lên điều gì? Đại biểu cho việc, thực lực của Phong Thanh quá kém, chẳng khác nào đồ bỏ đi.
Có thể nói, từ xưa tới nay, Phong Thanh chính là người phế vật nhất.
Xem như là trưởng lão, tộc trưởng khi nhìn thấy Phong Thanh thì cũng phải đau đầu.
Đối mặt với ánh mắt như vậy của mọi người, Phong Thanh cũng không có mở miệng, chỉ là thần sắc ngưng tụ.
Đinh-------
Trong đầu hắn chợt vang lên một âm thanh.
“Hệ thống đang khởi động....”
“Hệ thống khởi động!”
Hệ thống vô địch trang bức!
Giới thiệu hệ thống: đây là một hệ thống bất khả chiến bai. Khi hệ thống được kích hoạt, ký chủ sẽ trở nên bất khả chiến bại trên cái thế giới này, không ai được phép trang bức trước mặt bạn.
Xi Vưu, vị thần chiến tranh thời thượng cổ có sức mạnh vô tận? Xin lỗi, một quyền của ta liền đánh cho hắn khóc oa oa!
Hạng Vũ có thể nhấc lên đỉnh ??? Xin lỗi, ta có thể nhấc cả núi!
Gia Cát Lượng tinh thông thuật thần toán?? Xin lỗi, ta có thể thôi diễn trên dưới năm ngàn năm!
Hoa Đà được xưng là thần y?? Xin lỗi, ta có thể từ người thực vật, còn mỗi xương trắng, khởi tử hồi sinh!
---------
Trong nháy mắt diệt cấm địa, múa kiếm đoạn thương khung.
Ai dám ở trước mặt ngươi trang bức?
Cuối cùng có một ngày, ngươi sẽ minh bạch, vô địch là cô đơn lạnh lẽo như thế nào.
------
Nhìn hệ thống giới thiệu như vậy, Phong Thanh không khỏi cảm thấy giật mình một cái.
Thì ra thế giới ban đầu của hắn tương tự như cái thế giới này, tạm xem như là một cái thế giới song song đi. Mà hắn tại cái thế giới cũ đột nhiên sau khi tử vong xong liền đi tới cái thế giới này, sau đó cứ như vậy có hệ thống.
Người ta xuyên không qua thường là xuyên tới trên người một vị thiếu niên hoặc là một vị nhi đồng, còn hắn thì trực tiếp xuyên thành trẻ sơ sinh.
Và hệ thống của hắn thì cưỡng ép, áp chế thực lực của hắn gần 20 năm qua trời. Chỉ là lúc này, cái hệ thống này rốt cuộc cũng khởi động.
“Ký chủ: Phong Thanh
Tuổi: 20
Cao: 180cm
----
Điểm vô địch trang bức hiện tại: 0 【 có điểm vô địch liền có thể mua thương phẩm ở bên trong Thương thành của hệ thống, cũng có thể tiến hành rút thưởng】
Khi hệ thống giới thiệu xong thông tin của chính nó xong, đột nhiên một tiếng “Đing” khác vang lên.
“Nhiệm vụ hệ thống: Ký chủ, người bị áp chế 20 năm, lần này, hoàn toàn bộc phát ra đi. Vô địch trong tiên cảnh, sau đó đi tới thành phố lớn trang bức!”
Chi tiết nhiệm vụ: Ở trên linh thạch thể hiện ra thực lực vô địch của mình.
【 ghi chú: nếu như có ai không phục, cứ việc đánh hắn ! 】
Phần thưởng nhiệm vụ: 100 điểm vô địch trang bức.
Hình phạt nhiệm vụ: Nếu ký chủ không hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống lại một lần nữa áp chế ký chủ 20 năm thực lực nữa!”
Nhìn cái hệ thống, Phong Thanh khẽ mỉm cười, “Đệt má mày”, 20 năm a, rốt cuộc lúc này mới giải phong.
Và--- rồi, cuối cùng hắn cũng có thể rời khỏi chỗ này.
Đối với nhiệm vụ của hệ thống , đi thành phố lớn trang bức, Phong Thanh rất là mong chờ.
“Hừ!”
Thấy Phong Thanh không để ý tới bọn họ, vào lúc này, không ít người trẻ tuổi trong Phong Gia “hừ” lạnh một tiếng,
“Đợi tí nữa bị bêu xấu, một tia sáng cũng không có, xem coi người còn khinh thường nữa không! Đúng là phế vật!”
Ông----
Thế nhưng trong lúc mọi người đang còn nói chuyện, đột nhiên 6 tia sáng từ trong linh thạch xông ra, dựng thẳng lên trời.
“Không tệ, lại là 6 tia sáng, đúng là thiên tài!”
Phong Nhàn ở trong đám người gật gù nói.
Sau đó những người khác lần lượt đi tới linh thạch bắt đầu khảo nghiệm.
Chỉ ít phút sau, rốt cuộc, tất cả mọi người cũng đã kiểm tra xong. Giờ phút này, chỉ còn lại mỗi mình Phong Thanh.
“Ha ha ha ...”
“Tới lượt Phong Thanh rồi!”
“Nếu ta là hắn, ta sẽ không ở đây để rồi mất mặt đâu!”
“Ai....”
Nhìn Phong Thanh, Phong Nhàn khẽ thở dài một hơi. Rồi sau đó nhìn về phía những vị trưởng lão khác của Phong Gia, nói:
“Khảo nghiệm kết thúc, thực lực mạnh nhất chính là Phong Nguy!”
Ý tứ này rất là rõ ràng, Phong Thanh không cần phải khảo nghiệm nữa.
Đối với lời này, thật ra khiến cho nhiều người ở đây cảm thấy rất là thất vọng. Dù sao hằng năm tiến hành khảo nghiệm thực lực, thấy Phong Thanh bị bêu xấu, đã trở thành thói quen và niềm vui lạc thú của bọn họ rồi.
Tiếp đó, Phong Nguy cười ngạo nghễ nói:
“Đa tạ tộc trưởng, trưởng lão. Lần này nhập thế, ta tuyệt đối sẽ không làm cho Phong Gia mất mặt giống như ai kia đâu.”
Nói xong, Phong Nguy cười lạnh nhìn Phong Thanh một cái.
Tiếp đó, đông đảo người hưởng ứng cười lớn lên.
Thế nhưng ngay tại thời điểm này, tất cả mọi người phát hiện ra, Phong Thanh còn đang không để ý tới mọi người kia liền trực tiếp đặt tay lên phía trên linh thạch.
“Ai....cần gì chứ.....”
Thấy Phong Thanh như vậy, Phong Nhàn và các trưởng lão của Phong Gia khẽ thở dài một tiếng.
Còn những người còn lại thì lộ ra vẻ trào phúng.
Thế nhưng ngay vào khắc này, 9 tia sáng đột nhiên phóng lên cao, soi sáng cả Phong Linh Huyền. Ở bên trong tia sáng, lại còn phát ra một tiếng rồng ngâm, vang vọng khắp mảnh tiên địa này.
-----
chú thích:
(1) Xi Vưu: Xi Vưu (chữ Hán: 蚩尤), cũng đọc là Xuy Vưu hay Si Vưu, là một anh hùng cổ xưa của người Miêu ở Trung Quốc. Xi Vưu, cùng với Hoàng Đế và Viêm Đế, được coi là một trong ba quốc phụ vĩ đại của Trung Quốc. Là thủ lĩnh bộ lạc Cửu Lê (九黎) và được biết đến nhiều do đã chiến đấu với Hoàng Đế trong trận Trác Lộc trong truyền thuyết Trung Quốc.Trong những truyền thuyết liên quan, Xi Vưu đã thể hiện được uy lực trong chiến tranh, từ đó tên gọi Xi Vưu cũng trở thành đồng nghĩa với từ "chiến tranh" trong tiếng Hán, những người tôn trọng thì xem ông như là chiến thần, còn những người bài xích thì xem ông như là một người gây họa..
(2) Hỗn độn: Hay còn được gọi là Bàn Cổ, được coi là vị thần khai thiên lập địa, sáng tạo ra vũ trụ trong thần thoại Trung Quốc. Là vị vua đầu tiên của cõi thế gian nên gọi Ngài là thần Hỗn Độn.
(3) Hạt Bạt: hay còn gọi là Nữ Bạt. Là Nữ Thần Hạn Hán trong Thần Thoại Trung Hoa, cũng là một trong Thập Đại Ma Thần tàn ác thời thượng cổ, ban đầu nàng là một Thiên Nữ sáng láng nhưng sau đó bị đọa ma trở thành một nữ chúa quỷ đáng sợ có sức mạnh gây hạn hán, nữ nhân duy nhất trong Tứ Đại Cương Thi Thuỷ Tổ, tổ mẫu của Hạn Bạt - loài quỷ gây ra hạn hán. Hạn Bạt ban đầu là con gái của Hoàng Đế, tên Nữ Bạt. Nàng có nhan sắc xinh đẹp, tính tình lương thiện, nhưng lại mắc một căn bệnh nặng không thể chữa được. Một ngày nọ, phần hồn của Hống do Nữ Oa và Phục Hy phong ấn trốn thoát ra ngoài đã lẻn đến phòng Nữ Bạt rồi nhập vào xác nàng. Sau khi bị Hống nhập, Nữ Bạt trở nên nhăn nhúm, cơ thể khô héo, cả người bốc nhiệt nóng bừng, còn tóc tai chuyển sang màu trắng rồi rụng hẳn. Nữ Bạt đi đến đâu thì hạn hán đến đấy nên bị Hoàng Đế xua đuổi về phương Bắc. Tuy hồn phách đã hòa vào với Hống, nhưng Nữ Bạt vẫn còn nhớ đến cha nên dốc sức trợ chiến khi Hoàng Đế giao đấu với Xi Vưu. Dù có công lớn giúp Hoàng Đế thắng Xi Vưu, nhưng vì đi đến đâu lại gây hạn hán, khiến dân chúng lầm than đến đó lên cuối cùng Hoàng Đế đành ra lệnh cho Ứng Long đi tìm diệt Hạn Bạt.
(4) Tây Chu (西周) ( 1027-771 BC) là tên một nước chư hầu nhỏ vào thời Chiến Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Năm 440 TCN, Chu Khảo Vương Cơ Nguy sau khi lên ngôi đã phân phong cho em trai là Cơ Yết ở đất Vương Thành, giữ chức Chu công để phụ giúp triều đình. Cơ Yết có hiệu là Tây Chu Hoàn công hoặc Tây Chu quân, sau khi Cơ Yết mất, con là Cơ Táo nối ngôi, tức Tây Chu Uy công. Năm Chu Hiển Vương thứ hai (367 TCN), Tây Chu Uy công mất, hai con là công tử Căn và công tử Triêu tranh đoạt ngôi vị với nhau. Hai nước chư hầu là Hàn và Triệu lập công tử Căn ở đất Củng, tức là Đông Chu Huệ công hoặc Đông Chu quân, Chu Hiển Vương không biết cư xử thế nào cũng không có thực lực để chống lại nên đành chấp nhận thực tế. Đó là nguồn gốc dẫn đến sự phân chia thành 2 nước Tây Chu và Đông Chu, sự chia rẽ này làm cho nhà Chu càng ngày càng thêm suy nhược. Thiên tử nhà Chu ở nhờ Tây Chu quân. Hai nửa Tây Chu và Đông Chu cũng không hòa thuận, vài lần xảy ra xung đột. Năm 256 TCN, Tây Chu công có ý định hợp tung với các nước chư hầu tấn công nước Tần nhưng bị Tần đánh bại phải đầu hàng và dâng cho Tần 36 ấp với 3 vạn dân khiến nước Tây Chu bị diệt vong, đày Tây Chu Văn công ra đất Đãn Hồ. Nước Đông Chu tồn tại thêm 7 năm nữa đến năm 249 TCN thì bị Tần diệt nốt.
(5) Tần Hoàng: Tần Thủy Hoàng.
(6) Thương Ưởng (khoảng 390 TCN-338 TCN), Ông vốn gốc mang họ Cơ (姬姓) là con cháu công thất Chu Văn vương trú tại đất Vệ (衛氏) nên còn gọi là Vệ Ưởng (衛鞅) hoặc Công Tôn Ưởng (公孫鞅), là nhà chính trị gia, pháp gia nổi tiếng, thừa tướng nước Tần của thời Chiến Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Với những đóng góp của bản thân với nước Tần, Vệ Ưởng được phong tước Thương quân (商君), đất phong ở ấp Thương.
(7) Trang bức: Làm màu, sống ảo, làm ra vẻ. Thu mình, giữ kẽ, kín kẽ. Hành động che giấu khả năng, thực lực chân thực để lừa gạt đối phương hoặc biểu hiện khiêm tốn.
Trang bức tức là có tiền, có quyền có thực lực nhưng giả nghèo giả khổ, giả ngu dại yếu ớt đến 1 lúc nào đó mới thể hiện ra để áp bức người khác.
Trang bức mà không có thực lực thì gọi là Ngốc Bức.
Đụt nhưng có sức mạnh cơ bắp thì là Ngưu Bức.
(8) Thương khung: trời cao.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận