Có một cô gái tâm sự với tôi trên zalo, căm phẫn bày tỏ sự bất mãn với những gì cô ấy gặp phải trong tháng đầu kết hôn, khi tuần trăng mật còn chưa kết thúc. Cô ấy vẫn nhớ khi ấy là sáng ngày thứ 28. Người chồng đề nghị hai vợ chồng cùng gánh vác chi tiêu trong gia đình, muốn cô ấy bỏ ra 1/3 tiền lương hàng tháng để chi tiêu. Lúc đó cô ấy sững sờ đến khi hoàn hồn thì nổi trận lôi đình, cãi nhau một trận với chồng, chỉ trích đối phương keo kiệt không hề yêu cô ấy.
Cô ấy hỏi tôi, “chị đã thấy người đàn ông nào keo kiệt như thế chưa? Đòi em gánh vác chi tiêu trong gia đình nữa chứ? Nuôi gia đình là trách nhiệm của đàn ông, phụ nữ chỉ cần lo được cho bản thân là được rồi. Quanh em toàn là chồng gánh vác chi tiêu, chưa từng thấy phụ nữ cũng phải chia sẻ việc này. Sao em lại xui xẻo lấy phải một người đàn ông như thế cơ chứ?”
Sau đó, cô ấy kể lại những sự tích keo kiệt của chồng. Ví dụ như mua nhà thì không chịu bỏ ra thêm 2 vạn tệ mà muốn 2 gia đình cùng góp số tiền bằng nhau.
Lúc trang hoàng nhà cũng chi li keo kiệt. Khi đó cô ấy cứ nghĩ lấy rồi thành người một nhà sẽ khá hơn, ngờ đâu lại càng kinh khủng. Giờ còn đáng sợ tới mức yêu cầu cô ấy cùng gánh vác chi tiêu trong gia đình.
Trong mắt cô ấy bỏ tiền mua đồ đạc trong nhà còn cố mà chấp nhận được, chứ cùng gánh vác chi tiêu là chuyện mà cô ấy không thể chịu đựng nổi.
Tôi hiểu cảm nhận của cô ấy nhưng bình tĩnh ngẫm lại tôi không thấy yêu cầu của chồng cô ấy có gì là quá đáng. Trong xã hội hiện giờ, phụ nữ có quá nhiều áp lực, đàn ông cũng nhiều áp lực không kém. Rất nhiều gia đình không thể duy trì bằng sức lực của một người đàn ông. Cho nên việc người vợ cùng gánh vác chi tiêu trong gia đình cũng không phải hiếm gặp. Đây là chuyện rất bình thường.
Khi tôi khéo léo biểu đạt quan điểm của mình, cô ấy càng kích động hơn, gay gắt phản bác, “Thế em muốn hỏi là, nhà chị có cần bỏ tiền riêng ra để chi tiêu cho gia đình không? Chồng chị có chi li tính toán từng chuyện nhỏ nhặt không? Em mong chị nói thật với em.”
Tôi thẳng thắn đáp, “A Ngạn không yêu cầu tôi phải bỏ ra một đồng cho việc chi tiêu trong nhà. Tiền anh ấy kiếm được, ngoài dùng để chi tiêu cá nhân thì tất cả đều được tiết kiệm dưới danh nghĩa của tôi. Của cải trong nhà, ngoài xe ô tô là đứng tên anh ấy thì tất cả những thứ còn lại đều thuộc danh nghĩa của tôi. Chỉ có một căn hộ dưới sự kiên quyết của tôi là có thêm tên của anh ấy.”
Nghe tôi nói thế cô gái kia càng kích động, “Thế mà chị còn cho rằng chồng em không quá đáng. Nếu chồng chị cũng yêu cầu chị làm vậy, em nghĩ chị đã ly hôn với anh ấy từ lâu rồi.”
Tôi bảo cô ấy bình tĩnh một chút nghe tôi nói hết đã. Khi tôi định mua nhà để kết hôn , A Ngạn nói với tôi, “mua nhà là chuyện của đàn ông, tôi chỉ cần chọn địa điểm là được.”
Nhưng khi tìm được một căn hộ hợp ý tôi đưa cho anh ấy một tấm thẻ và nói, “Tuy anh không yêu cầu em bỏ tiền ra, cũng chẳng thiếu chút tiền này em nhưng nhà là của hai chúng ta. Em cũng muốn góp một phần công sức.”
Lúc đó toàn bộ tiền tiết kiệm của tôi cũng chỉ có từng đó.
Sau khi kết hôn, bắt đầu phải lo nghĩ đến tài chính gia đình. Anh ấy là người rất chú trọng đến chất lượng cuộc sống, chi tiêu trong nhà. Lúc đó thu nhập của tôi không cao, dù làm một nửa của một nửa chi tiêu tôi cũng không kham nổi.
Nhưng tôi chủ động đề nghị chia sẻ 1/10 chi tiêu gia đình. Tuy không nhiều nhưng gia đình là của chung. Tôi muốn cùng anh ấy xây dựng tổ ấm.
Khi anh ấy đã giao hết lương thưởng cho tôi, việc tôi có chia sẻ chi tiêu hay không chỉ là vấn đề hình thức mà thôi. Nhưng điều này cho thấy thái độ của tôi “em không cảm thấy việc anh hi sinh là lẽ đương nhiên. Em sẵn sàng cố hết sức để cùng anh xây dựng tổ ấm của hai chúng ta.”
Sau đó khi đi làm sổ đỏ, anh ấy đề nghị chỉ cần đứng tên tôi là đủ. Nhưng tôi khăng khăng muốn thêm vào tên của anh ấy.
Lúc người nhà tôi biết chuyện này, họ bực lắm, nhất là cô tôi. Chỉ muốn xách tai tôi lên mà chửi, “Sao nhà này lại có loại ngu ngốc như cháu cơ chứ? Người ta phải tìm trăm phương ngàn kế để chiếm đoạt. Đây nó chủ động nhường cho cháu, cháu còn đẩy ra ngoài. Cháu bị ấm đầu đấy à? Ngộ nhỡ có ngày nó thay lòng đổi dạ, cháu có hối hận cũng không kịp đâu.”
Về chuyện này tôi chỉ làm theo suy nghĩ của bản thân. Tiền bạc quả thực rất quan trọng nhưng sống thì nên đặt mình vào hoàn cảnh của người khác. Ban đầu hi sinh một chút cũng không sao. Nếu phát hiện đối phương được đằng chân lên đằng đầu lập tức điều chỉnh đối sách cũng chưa muộn.
Có rất nhiều bạn bè và độc giả hỏi tôi, “Làm thế nào để chồng sẵn sàng giao cho mình toàn bộ tài sản của anh ấy?”
Thậm chí còn có người tỏ ra khâm phục tôi “Cậu thông minh thật đấy. Lùi một bước để tiến hai bước. Thả con săn sắt, bắt con cá rô. Hoàn toàn chinh phục được đối phương rồi thì cả tiền cả người của anh ta đều thuộc về cậu.”
Tôi thầm nghĩ người có tư tưởng này chắc xem nhiều phim cung đấu quá rồi. Giữa vợ chồng với nhau nào có phức tạp như thế, lại còn phải bày mưu lập kế đến mức đó.
Thực ra đáp án rất đơn giản. Tôi chưa từng yêu cầu người khác phải nuôi tôi. Dù anh ấy hoàn toàn cam tâm tình nguyện, tôi vẫn vui vẻ nuôi sống bản thân mình.
Tôi từng thấy một nhóm người trò chuyện rất hăng say. Chủ đề là “chia sẻ cách để đàn ông chịu chi tiền vì mình”.
Mọi người đều đưa ra kinh nghiệm của bản thân.
Người đã kết hôn nói, “Cần phải dịu dàng săn sóc anh ta. Khi cảm động rồi thì anh ta sẽ tự giao tiền cho mình quản lý.”
Người chưa kết hôn nói, “Ban đầu phải tỏ ra thanh cao để đối phương nghĩ mình không mê tiền. Vậy thì đối phương sẽ chủ động dâng tiền cho mình.”
Lại có người nói “Phải biết thả con săn sắt, bắt con cá rô”
Lúc đọc được những kinh nghiệm này, tôi phát hoảng thầm nghĩ, “May mà mình không phải đàn ông nên cũng không sợ bị người khác lợi dụng như thế.”
Mỗi khi nghe thấy người khác bàn chuyện, “làm thế nào để đàn ông chịu chi tiền vì mình”. Tôi liền nghĩ “Chúng ta chẳng thiếu đầu óc, cũng chẳng thiếu chân tay, sao phải tìm mọi cách để moi tiền của đàn ông như vậy? Thay vì nghĩ trăm phương ngàn kế để moi tiền của đàn ông, chi bằng cứ dồn hết sức lực để gây dựng sự nghiệp của mình, kiểu gì cũng có thành tựu.”
Cũng có cô gái nói, “Không phải em tham tiền của anh ấy nhưng em biết tiền của đàn ông không để mình dùng thì cũng cho người khác dùng. Em sợ anh ấy chơi bời ở bên ngoài”
Nhưng cô bé ơi, có lẽ em không hiểu được điều này. Giữa hai con người, một người độc lập tự tin, có năng lực, có lý tưởng và một người luôn tìm mọi cách để moi tiền của anh ấy. Em nghĩ con người nào sẽ thu hút của anh ấy hơn?
Nếu con người trước con chưa thu hút được anh ấy thì con người sau cũng đừng có mơ.
Nếu đi sâu vào góc độ tâm lý học, thực ra cũng không khó để lý giải. Phụ nữ hay đòi hỏi thường chẳng đạt được nhiều thứ hơn phụ nữ tự thân nỗ lực. Vì không ai thích bị lợi dụng cả. Chúng ta chỉ sẵn lòng hi sinh cho những người không ôm mục đích lợi dụng chúng ta.
Diệp Thư từng nói một câu rất nổi tiếng, “Chúng ta chỉ thích những người hi sinh cho chúng ta. Còn những người muốn chúng ta hi sinh cho họ, chúng ta căm ghét họ.”
Thực ra đàn ông hay phụ nữ đều thế cả thôi. Ai sống trên đời cũng phải đối mặt với 2 vấn đề: Mình muốn lấy người thế nào và mình có thể lấy được người thế nào?
Muốn lấy là một chuyện, có thể lấy được hay không lại là chuyện khác. Mục tiêu cuối cùng của tất cả phụ nữ đều là lấy được một người đàn ông vừa giàu có, phóng khoáng, vừa yêu thương mình hết lòng.
Nhưng bạn thân mến, chúng ta phải cho họ lý do để họ yêu chúng ta chứ?
Mấy tình tiết như một cô gái có IQ siêu thấp, AQ cực kém, tính cách nhạt nhẽo mà vẫn được nam chính đẹp trai ngạt thở, giàu nứt đố đổ vách yêu tới chết đi sống lại chỉ có trong tiểu thuyết ngôn tình mà thôi.
Thực tế thì chờ đợi 100 năm cũng chẳng xuất hiện được một người như vậy. Thay vì mơ mộng không thực tế như thế chi bằng hãy nghĩ cách tự lập, tự cường. Khi bạn vừa độc lập, vừa ưu tú đương nhiên sẽ có đàn ông vác cả đống tiền tới lấy lòng bạn.
Vẫn là câu nói kia thôi, chúng ta vừa có tay chân, vừa có đầu óc cớ sao phải tìm mọi cách để moi tiền của đàn ông. Thậm chí chúng ta phải cho đàn ông hiểu rằng tôi có đủ năng lực để nuôi sống chính mình.
Tôi chấp nhận tiêu tiền của anh, đó là vì tôi yêu anh. Bởi lẽ không phải ai cũng có cơ hội được tiêu tiền vì tôi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận