- Trang Chủ
- Tản Mạn
- Khí Chất Bao Nhiêu Hạnh Phúc Bấy Nhiêu (Dịch)
- Chương 42: Trên đời này chỉ có một kiểu đàn ông không ngoại tình
Một năm trước, tôi quen một chị gái ở sàn giao dịch bất động sản. Khi đó tôi với chị ấy kết bạn với nhau trên mạng. Ngoài việc chị ấy thường xuyên like các bài viết trên trang cá nhân của tôi thì chúng tôi cũng không có quá nhiều tiếng nói chung.
Một đêm khuya, chị ấy đột nhiên nhắn cho tôi nói tối nay con chị ấy bị sốt nhưng chồng đi chơi bài. Chị ấy gọi điện cho anh ta, anh ta bực bội nói,
“Cô chăm con kiểu gì thế hả? Đến đứa con cũng không nuôi nổi, cô còn được cái tích sự gì nữa?”
Người chồng bảo chị ấy mau đun nước ấm cho con trai uống, nếu không đỡ thì đưa tới bệnh viện.
Chị ấy vội cho con trai uống nước ấm. Nhưng đứa bé không đổ mồ hôi, cũng không hạ sốt, chị ấy đành gọi điện lại cho chồng, bảo anh ta đừng chơi bài nữa mà về nhà để cùng chị ấy đưa con tới bệnh viện.
Người đàn ông kia không những không về mà còn trút cơn giận vì thua tiền,
“Cô có thôi đi không hả? Chơi bài cũng không yên với cô. Cô muốn đối đầu với tôi đúng không? Thảo nào hôm nay tôi đen như vậy. Đi bệnh viện cũng phải huy động cả nhà cùng đi. Vợ nhà người ta một mình chăm hai đứa con cũng chẳng sao, có mỗi cô là bận thôi đấy ạ?”
Sau đó, anh ta ngắt điện thoại cái phụt.
Chị ấy lại gọi điện tới tiếp thì anh ta đã tắt máy. Chị ấy đành tự bế con, khoác thêm áo rồi ra ngoài gọi taxi. Khi tài xế taxi hỏi chị ấy,
“Chị ơi sao chị lại bế con đến bệnh viện một mình thế này? Người nhà chị đâu rồi?”
Chị ấy liền rơi nước mắt rồi đành bảo cha đứa bé đi công tác xa.
Tài xế thở dài nói,
“Vậy một mình chị chăm con thật chẳng dễ dàng.”
Chị ấy ngồi ở ghế sau nước mắt càng rơi như mưa. Đến một tài xế xa lạ cũng biết chị ấy chăm con chẳng dễ dàng gì. Nhưng giờ phút này chồng chị ấy lại đang lăn lê trên bàn chơi bài, cho rằng phụ nữ chăm hai đứa con cũng là chuyện đơn giản.
Buổi tối tới bệnh viện đa phần đều là phải cấp cứu. Vì là bệnh viện nhi nên buổi tối tới khám đều là trẻ con. Nhưng những người khác tới bệnh viện đều là cả nhà cùng đi, hai vợ chồng rồi thì cha mẹ chồng hoặc cha mẹ vợ, chỉ có một mình chị ấy vừa bế con vừa đi đăng ký lấy thuốc.
Một cô vợ khác thấy dáng vẻ luống cuống của chị ấy, không đành lòng liền chủ động bảo,
“Chị bế con ra kia ngồi để em lấy giúp chị “
Chị ấy nói cảm ơn không ngừng, nước mắt lại rưng lên. Đối phương liền đưa cho chị ấy một tờ giấy,
“Đều là phụ nữ em hiểu mà.”
Trong buổi tối đầu đông này, tuy chị ấy gặp được một tài xế và một cô vợ tốt bụng nhưng chị ấy vẫn thấy lạnh lẽo thấu xương. Cảm giác lạnh lẽo này đến từ chính người bên gối lẽ ra phải chăm sóc che chở cho mình. Bởi vậy chị ấy không kìm được lòng mà dốc bầu tâm sự với tôi. Chị ấy nói,
“Ngoài thời gian đang yêu và lúc mới kết hôn, chị gần như không cảm nhận được sự quan tâm của anh ta. Nhiều lúc chị nghĩ tại sao hôn nhân của chị lại thành ra như thế này. Lẽ nào hôn nhân thật sự là nấm mồ của tình yêu.”
Tôi hỏi chị ấy,
“Tình trạng này kéo dài bao lâu rồi?”
Chị ấy đáp, “Ba năm.”
Tôi lại hỏi tiếp,
“Thế chị không muốn nhẫn nhịn nữa, muốn rời khỏi anh ta à?”
Chị ấy do dự rất lâu, “Chị cũng không biết nữa. Thực ra chị đã có ý định rời bỏ anh ta rất nhiều lần rồi. Nhưng chị luôn không thể hạ quyết tâm được. Chị biết anh ta rất nhiều tật xấu: thích chơi bài sau khi tan ca, rất ít khi về nhà, cũng chẳng quan tâm đến chị. Nhưng chị thấy quanh mình hình như cũng chẳng có bao nhiêu cuộc hôn nhân hạnh phúc, cho nên chị rất hoang mang. Tuy anh ta mắc đủ tật xấu nhưng dù sao cũng không ngoại tình. Chị thấy rất nhiều phụ nữ có chồng ngoại tình rồi đều sống không bằng chết. Chị nghĩ thật ra chị cũng chẳng phải người khổ nhất.”
Tôi không khỏi hỏi chị ấy,
“Giữa việc ngoại tình và việc không quan tâm tới vợ trong thời gian dài. Chị cảm thấy việc ngoại tình ghê tởm hơn đúng không?”
Chị ấy trả lời tôi ngay mà không hề do dự, “Đương nhiên rồi. Ngoại tình là hành động gây tổn thương lớn nhất với phụ nữ. Việc không quan tâm tới vợ tuy cũng rất đáng ghét nhưng dù sao đó cũng không phải sai lầm mang tính nguyên tắc.”
Tôi hiểu suy nghĩ của chị ấy.
Trong mắt rất nhiều phụ nữ tôi từng tiếp xúc, họ đều cho rằng chỉ cần chồng ngoại tình thì mọi hành động khác đều có thể tha thứ.
Tôi cũng biết chị gái này chỉ tủi thân, oan ức vì buổi tối phải đưa con đi khám bệnh một mình mà thôi. Tới sáng mai, khi mặt trời lên cao, tất cả đều sẽ tan thành mây khói. Chị ấy sẽ tiếp tục sống trong cuộc hôn nhân không có hơi ấm và chồng chị ấy sẽ tiếp tục đối xử với chị ấy như cũ.
Cuối cùng chị ấy nói với tôi,
“Có lẽ là chị đã yêu cầu quá cao, ngẫm lại bây giờ có biết bao đàn ông ngoại tình. Và biết bao phụ nữ ngày ngày rửa mặt bằng nước mắt. Có lẽ chị nên nghĩ thoáng hơn. Ít nhất thì anh ấy còn không ngoại tình, không phải sao?”
Tôi biết chị ấy cần sự khẳng định của tôi để chị ấy có dũng khí, tiếp tục sống trong cuộc hôn nhân lạnh bạc kia. Nhưng tôi thực sự không thể hùa theo suy nghĩ của chị ấy, cuối cùng tôi vẫn nói.
“Thực ra suy nghĩ của em hoàn toàn trái ngược với chị. Một người đàn ông không tốt với vợ, xác suất anh ta ngoại tình là cực kỳ cao. Bởi vì khi bị cám dỗ, anh ta không bao giờ quan tâm tới cảm nhận của vợ. Còn một người đàn ông yêu thương vợ, xác suất anh ta ngoại tình lại rất thấp, bởi vì anh ta không nỡ làm vợ đau lòng. Cho nên nếu anh ta thực sự lạnh nhạt, thờ ơ với chị, chị cũng nên đề phòng việc anh ta ngoại tình đi thôi.”
Chị ấy mong chóng phủ nhận suy nghĩ của tôi và nói,
“Không đâu. Tuy anh ta không tốt với chị nhưng cũng chỉ là mê chơi bài với bạn thôi. Anh ta sẽ không vướng vào chuyện ngoại tình đâu, điểm này chị rất yên tâm về anh ta.”
Tôi cũng chẳng biết nói gì hơn. Dù sao đó cũng chỉ là quan điểm của tôi, không có bằng chứng gì cả, cũng chẳng có sức thuyết phục.
Sau đêm hôm ấy, chúng tôi gần như không trò chuyện với nhau nữa.Tôi vẫn viết văn của tôi, chị ấy vẫn lẳng lặng đọc các bài viết của tôi, thỉnh thoảng lại “like” cho tôi.
Nhưng tháng trước chị ấy đột nhiên bình luận khá dài dưới bài viết của tôi,
“Thực ra em nói rất đúng. Một người đàn ông không tốt với vợ thì xác suất anh ta ngoại tình là rất cao. Chị thật quá ngu ngốc, không ngờ anh ta đã ngoại tình với người phụ nữ khác gần hai năm rồi, vậy mà chị còn tin chắc là anh ta chỉ không đối tốt với chị một chút thôi.”
Lòng tôi thầm bi thương, cũng thà tin rằng quan điểm của tôi là sai. Chợt nhớ tới có lần, tôi trò chuyện với ông xã, tôi hỏi anh ấy,
“Giờ nhiều đàn ông ngoại tình như thế, liệu sau này anh có ngoại tình không?”
Ông xã tôi không hề khẳng định với tôi là anh ấy sẽ không bao giờ làm chuyện có lỗi với tôi, chỉ yêu tôi suốt đời, suốt kiếp. Mà câu trả lời anh ấy cho tôi chính là,
“Nếu anh không còn yêu em thì có. Nếu anh vẫn còn yêu em thì không. Khi anh không còn yêu em, anh làm bất cứ chuyện gì cũng không bận tâm tới cảm nhận của em nữa. Anh chỉ cần bản thân thấy vui là được. Nhưng nếu anh vẫn yêu em, chắc chắn anh sẽ kiểm soát hành vi của mình. Vì anh không muốn thấy em đau lòng.”
Tôi cảm ơn sự thành thật của anh ấy. Tôi thường nghe thấy vài người đàn ông tỏ ra hối lỗi với vợ sau khi ngoại tình.
“Anh chỉ nhất thời hồ đồ mà thôi. Trong lòng anh vẫn yêu em, vẫn yêu gia đình này.”
Có thật vậy chăng?
Không người đàn ông nào còn yêu vợ con mà vẫn có thể lên giường với một phụ nữ khác. Nếu thực sự yêu một người thì sao có thể khiến cô ấy đau khổ như thế. Thứ gọi là hối lỗi ấy, chẳng qua là kế sách ứng phó tạm thời sau khi cân nhắc được mất mà thôi. Khi anh ta đi quá giới hạn, anh đã không còn yêu vợ nữa. Ít nhất thì cũng không quá yêu vợ, vì không yêu nên mới không kiểm soát hành vi của mình. Cứ thử đặt mình vào hoàn cảnh đó mà xem?
Nếu chúng ta yêu một người đàn ông tha thiết, liệu chúng ta có nhất thời hồ đồ mà ngoại tình hay không?
Tôi cũng thấy rất nhiều người phụ nữ gắng gượng, chịu đựng trong một cuộc hôn nhân lạnh lẽo, chỉ vì tin rằng chồng mình không vượt quá giới hạn kia. Nhưng việc đối tốt với vợ và không ngoại tình thường đi đôi với nhau. Chỉ khi yêu một người sâu sắc thì mới kiểm soát hành vi của mình, mới chống lại được mọi cám dỗ mê hoặc.
Đừng nghĩ chỉ cần đàn ông không ngoại tình thì mọi chuyện khác đều có thể bao dung.
Sự thật thường là, khi anh ta càng ngày càng đối xử tệ với bạn, kỳ thực cái ngày mà anh ta thay lòng không còn xa nữa.
Trên đời này chỉ có một kiểu đàn ông không ngoại tình, đó là đàn ông yêu vợ tha thiết.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận