- Trang Chủ
- Hiện Đại
- Không Tự Khinh Bỉ, Không Tự Phí Hoài (Dịch)
- Chương 5: PHỤ NỮ THÔNG MINH sẽ không níu giữ hôn nhân
A Mi là một người bạn tôi quen trên mạng. Chúng tôi quen biết nhau từ thời tôi còn học đại học. Lúc ấy,A Mi còn chưa tới ba mươi. Tôi và A Mi chơi game chúng rất vui vẻ, chị vốn tốt tính,lại rất hào phóng, vì nhiều tuổi hơn tôi nên luôn quan tâm chăm sóc tôi. Tôi rất thích chị ấy.
Lúc đó, hôn nhân của chị rất hạnh phúc, điều kiện trong nhà khấm khá, hai vợ chồng chưa có con, chị lại làm việc cho một cơ quan chính phủ nên thời gian rảnh rỗi tương đối nhiều. Chúng tôi có một hội chơi game, mối quan hệ giữa mọi người đều rất tốt đẹp.
Sau khoảng hai năm quen nhau, một tối nọ, chị tìm tôi cùng chơi game. Sau khi chơi được một lát, chị nơi với tôi hôm nay tâm tình chị không vui, muốn giết thời gian nhưng phát hiện ra chơi game lại càng chán, thế nên chị muốn tán chuyện với tôi.
Đêm hôm đó, A Mi nói cho tôi biết: "Tình Tình, trước đây chị luôn có điều giấu em."
Tôi ngơ ngác, nghĩ thầm tôi với chị thường nói chuyện qua mạng với nhau, cũng thường xuyên gọi video, chị có thể giấu tôi điều gì chứ? Hơn nữa, tôi chỉ là một đứa sinh viên nghèo, cũng chẳng có chỗ nào đáng để chị giấu cả!
Ngày hôm ấy, A Mi kể chuyện của chị cho tôi nghe.
Vừa tốt nghiệp xong, A Mi lấy người chồng bây giờ của mình. Trước đây, chị nói điều kiện nhà chồng khá - thực ra cũng là nói bớt,thực tế là nhà chồng chị không chỉ là khấm khá mà còn giàu nhất vùng. Sau khi lấy nhau, vì sợ chưa có con sẽ buông chán nên bố chồng A Mi lo lót cho chị một chỗ làm mát mày mát mạt nhờ quan hệ, không quan trọng tiền lương nhiều hay ít, công việc cũng rất nhẹ nhàng. Người khác cũng biết cơ cấu gia đình chị, về cơ bản không ai gây trở ngại gì nên A Mi rất tự do về mặt giờ giấc.
Trong mắt nhiều người, A Mi rất may mắn: Vừa mới tốt nghiệp đã lấy chồng giàu, ngày ngày có giúp việc hầu hạ, không có chút áp lực cuộc sống nào.
Ban đầu, chị cũng nghĩ vậy, chồng chị cũng đối xử tốt với chị, tháng nào cũng cho chị rất nhiều tiền tiêu vặt, chị gần như tiêu không hết. Thế nhưng việc này chỉ duy trì được ba năm. Ba năm sau, chồng chị đã yêu người khác, không còn đối đãi với chị như trước nữa. Khi đó còn trẻ, chị đề cập thẳng đến việc ly hôn, song bố chồng không đồng ý. Nhà chồng thuộc dạng có tiếng tăm trong vùng, ly hôn cũng chẳng phải việc gì vẻ vang nên bố chồng cấm con trai làm càn ở ngoài, đồng thời cũng bảo chị mau chóng có em bé.
Lúc ấy, người duy nhất chồng chị e dè chính là bố chồng. Bố anh ta đã lên tiếng, anh ta cũng không dám không vâng lời, anh ta liền giải thích với chị, ngỏ ý sau này sẽ hết lòng với chị.
Cũng vì thế, A Mi từ bỏ ý định ly hôn. Tuy bố mẹ chồng có quyền thế nhưng bình thường cũng không bạc đãi chị,thực sự coi chị là con dâu, nhất là cách đối xử của bố chồng với chị thật sự không có gì để chê, ông thường xuyên dạy dỗ con trai vì con dâu.
A Mi nghe lời bố chồng, năm sau chị sinh một cậu con trai. Sau khi có con, chồng chị quả thực kiềm chế tính lăng nhăng hơn nhiều, cũng giảm bớt số lần về muộn, vô cùng yêu thương con trai. Bố mẹ chồng còn tốt với A Mi và cháu trai hơn cả trước kia.
A Mi nghĩ thầm, kiến thức xã hội của bố mẹ chồng nhiều hơn chị, họ lại thật lòng với chị như thế, có lẽ nghe lời bố mẹ là đúng rồi.
Sau khi có cháu trai, bố chồng thường xuyên tận tâm chỉ bảo con trai phải coi gia đình là quan trọng nhất. A Mi cảm thấy như được quay về ngày xưa, con trai đã có vú nuôi và giúp việc chăm sóc, A Mi chỉ cần chơi đùa với con thôi, cuộc sống của chị trôi qua rất êm đềm.
Còn tôi cũng đã tốt nghiệp đại học, chúng tôi rất ít chơi game, chuyển sang nói chuyện là chính.
Sau này, bố mẹ chồng chị lần lượt qua đời, con trai cũng lớn dần, tôi cũng trưởng thành hơn. Nhờ có mạng, chị lại có thể dốc hết tâm sụ với một đứa ở bên kia màn hình là tôi. A Mi tâm sự rất nhiều điều không thể nói với những người thực ngoài đời.
Đến lúc A Mi gần bốn mươi tuổi, chồng chị lại có quan hệ ngoài luồng. Lần này, chồng chị đã biết đến thế nào là tình cảm chân thành, nên muốn lý hôn với chị vì người phụ nữ kia.
Khác hẳn với lần đầu tiên, lần này A Mi không hề muốn ly hôn chút nào.
Một là chị đã gần bốn mươi, hai là con đã lớn khôn, ba là chị không thể dâng hết mọi thứ của mình lên cho người đàn bà khác,nên chị nói anh ta có ngoại tình,chị cũng sẽ không ly hôn. Cũng may chồng chị còn bận tâm đến thân phận, thể diện và con cái, thấy chị không chịu ly hôn cũng không ép buộc, chỉ có điều số lần về nhà từ từ giảm bớt đi.
Tuy tạm thời bảo vệ được hôn nhân nhưng A Mi không hạnh phúc. Tôi hỏi,chị định sống nửa đời còn lại như thế này à? Chị thở dài bảo: "Không biết nữa,có lẽ anh ấy ở bên ngoài mệt rồi lại trở về nhà!"
Tôi không biết làm vậy rốt cục có đúng không, nhưng ai cũng có sự kiên trì và nỗi khổ tâm của họ, người khác khó mà nói được gì. Nếu như sau cùng, mọi chuyện có thể như chị mong muốn thì có lẽ với chị mà nói, đó cũng là an ủi.
Nhưng trước đó không lâu, một người bạn thân từng kể tôi nghe một câu chuyện làm tôi nhớ đến A Mi, tôi lại bắt đầu lo lắng về đoạn kết của chị.
Bạn thân kể, cô ấy có người bạn thường xuyên lâm vào cảnh hôn nhân ngoại tình. Người bạn đó cố gắng giữ một mái nhà trên danh nghĩa, còn người chồng thì ngoại trừ về nhà ăn Tết, các ngày thường đã ở chung với bồ nhí từ lâu. Nhưng người bạn kia không chịu ly hôn, nói chỉ cần một ngày mình không ly hôn, người thứ ba vĩnh viễn là người thứ ba. Chị ấy phải làm cho ả bị người ta khinh bỉ, làm cho con ả trở thành đứa con hoang, mãi mãi không được nhìn thấy ánh sáng.
Giờ chị ấy đã giữ mái nhà này suốt mười hai năm, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, có lẽ chị sẽ như thế cả đời. Mười hai năm qua, người chồng nhắc nhở tới việc ly hôn nhưng vẫn không thành do chị không đồng ý. Chị vẫn cho rằng, chỉ cần mình không nhả ra, cuộc hôn nhân này sẽ luôn được duy trì tiếp, đối phương chỉ có thể làm người thứ ba suốt đời.
Nhưng lúc chị gần năm mươi tuổi lại xảy ra một điều ngoài ý muốn. Bồ nhí của chồng mang thai, lại còn sinh được một đứa bé trai. Chồng chị hơi trọng nam khinh nữ, mà con của chị lại là con gái. Để con trai được danh chính ngôn thuận, người chồng lại đưa ra đề nghị ly hôn một lần nữa, đương nhiên chị không đồng ý. Hai vợ chồng nhiều lần trao đổi mà không có tác dụng gì, người chồng nóng lòng muốn cho con trai mình một thân phận quang minh chính đại liền đệ đơn ra tòa xin ly hôn.
Lần đầu tiên, vì chị ấy cực lực phản đối nên tòa không tuyên bố ly hôn. Sáu tháng sau, người chồng lại đệ đơn, lần này bất kể chị nói gì, tòa án vẫn phán xử bọn họ ly hôn.
Ngày nhận phán quyết, chị không tài nào tin nổi sự thật, kết quả này là cú sốc rất lớn với chị. Phải biết rằng từng ấy năm, niềm tin không ly hôn đã chèo chống cho chị, chị luôn cho rằng chỉ cần mình không chịu ly hôn thì cuộc hôn nhân này sẽ không thể nào chấm dứt, nhưng bây giờ vẫn phải ly hôn rồi.
Bạn thân nói: "Thật ra tớ không hiểu được những người phụ nữ cứ giữ rịt lấy hôn nhân của họ, giữ như vậy có nghĩa lý gì không? Làm vậy chỉ phí hoài quãng thời gian tươi đẹp của mình mà thôi. Hơn nữa, kết hôn phải hai bên đồng ý mới được, ly hôn cũng không phải chỉ một người không muốn là có thể bên nhau. Chỉ cần người kia thật sự muốn ly hôn, mình có muốn giữ cũng không giữ được."
Có người bảo rằng, trên Baidu có một box tên là "Níu giữ hôn nhân", trong đó bao gồm một số các chị em phụ nữ có đời sống vợ chồng không hạnh phúc. Các cô lập thành một nhóm, an ủi, khích lệ lẫn nhau, thề phải bảo vệ hôn nhân của mình. Có không ít những người đã giữ 8-10 năm, có người chờ chồng chơi không nổi bên ngoài nữa sẽ quay về, và có rất nhiều người không muốn để bồ nhí được sống yên thân.
Nhưng bạn yêu quý ơi, người sống không yên thân nhất chính là bạn! Những chuỗi ngày níu giữ hôn nhân đó còn khổ hơn ở góa. Ở góa, ít nhất cũng không có ai đâm một con dao vào tim bạn mỗi ngày, không có ai liên tục tổn thương bạn, khiến bạn tuyệt vọng.
Phụ nữ thông minh sẽ không níu giữ hôn nhân. Một là họ biết rằng một khi đàn ông đã thay lòng, chỉ còn cái xác rỗng thì hôn nhân chẳng có ý nghĩa gì. Hai là họ hiểu rằng điều quan trọng nhất trong hôn nhân chính là đôi bên tình nguyện, dù bạn muốn níu giữ hôn nhân thì đối phương cũng phải phối hợp với bạn, nếu đối phương đứt gánh nửa đường thì bạn có muốn giữ cũng không giữ được. Vậy thì bạn cần gì phải tiêu tốn thời gian quý giá và tôn nghiêm của mình chứ?
Mà dù có giữ được thì sao? Bạn thật sự cần một người đàn ông tuổi cao sức yếu, bệnh tật đầy mình, cả đời làm bạn tổn thương đến thế ư?
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận