Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Lấy Tình Thâm Mà Đổi Đầu Bạc (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 22: MAY MẮN ĐƯỢC LÀ NGƯỜI MỘT NHÀ

Lấy Tình Thâm Mà Đổi Đầu Bạc (Dịch) (Đã Full)

  • 1789 lượt xem
  • 930 chữ
  • 2020-10-19 22:33:41

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

 Dạo này thời tiết thay đổi, tôi không cẩn thận bị cảm lạnh nên phải đến bệnh viện tiêm mất mấy ngày.

  Bố mẹ gọi điện thấy giọng tôi là lạ, chẳng giấu được các cụ điều gì, vậy là ngày nào bố mẹ cũng gọi vài cuộc điện thoại hỏi thăm, dặn dò tôi phải chú ý sức khỏe, đồng thời nhắc đi nhắc lại A Ngạn cũng phải chăm sóc cho tôi thật tốt.

  Để cho bố mẹ yên tâm, ngay sau khi khỏe lại, tôi đã kéo chồng về nhà ăn cơm.

  Bữa cơm nhà hôm đó thì khỏi phải nói, bố mẹ cứ như đang muốn bù lạu cho tôi tất cả những gì đã hao tốn trong trận ốm vừa rồi vậy.

  Chúng tôi vừa ăn xong,mẹ đã mang một đĩa hoa quả lên, nào nho, nào mận, nào cherry, toàn là loại quả tôi yêu thích.

  "Sáng sớm mẹ đã đi chọn cho con đấy, tươi ngon lắm, ăn nhiều vào nhé." - Bố tôi nói.

  Tôi cũng thật thà quá, chẳng nể nang gì ăn sạch cả đĩa. Thấy vậy mẹ tôi cười rồi bảo: "Ăn được vậy chắc là khỏi ốm rồi."

  Tôi lập tức thể hiện rằng A Ngạn chăm sóc rất chu đáo nên mới khỏi nhanh vậy.

  Ăn cơm xong, A Ngạn ngồi nói chuyện với bố ở ngoài phòng khách còn tôi thì vào bếp làm bộ làm tịch giúp mẹ mấy thứ linh tinh. Thấy vậy mẹ tôi khua tay: "Thôi thôi, đi lên cho tôi nhờ, chị ở đây chỉ tổ vướng chân mẹ."

  Tôi lùi ra phía sau, dựa người vào khung cửa nói chuyện với mẹ, tự nhiên thấy hai túi hoa quả treo ở góc bếp,một túi cam,một túi táo, có vẻ không được tươi lắm. Nhìn qua là biết loại hoa quả giá rẻ ở chợ, chắc không quá 13 nghìn/cân. Không biết héo quắt là do để lâu hay lúc mua đã như vậy rồi mà mẹ vẫn treo ở góc bếp.

  Nghĩ lại đĩa nho,mận, cherry vừa nãy bố mẹ mới đưa cho tôi, thật sự là khác xa. Ít nhất nho cũng phải hơn 100 nghìn/cân, cherry chắc cũng phải đến hơn 300 nghìn/cân,mận thì 130 nghìn.

  Tôi nhớ lại hồi còn nhỏ, tôi đòi học đàn tranh bằng được. Khi đó, mặc dù đã hút thuốc quá nửa đời người nhưng bố vẫn cai thuốc để dành dụm tiền mua cho tôi một cây đàn tranh trên phố. Cứ như thế tôi học đến nay đã mười mấy năm rồi...

  Lúc đi học, mẹ nói con gái thích ăn mặc đẹp, hãy trang điểm giống như một nàng công chúa. Thế là mẹ đã nhờ một người họ hàng ở Thượng Hải mua cho tôi rất nhiều quần áo kiểu Tây, còn bà chỉ mặc mấy bộ đồ mua ở cửa tiệm gần nhà, tôi nhớ là mẹ có rất ít quần áo đắt hơn 160 nghìn.

  Cuối cùng tôi cũng tốt nghiệp, cầm tháng lương đầu tiên trong tay, tôi muốn đưa cho mẹ chút ít, gọi là tiền sinh hoạt. Thấy vậy mẹ tỏ vẻ không vui,nói: "Con chưa lấy chồng chưa được gọi là thành gia, nhà bố mẹ là nhà của con, ở nhà của con ăn cơm mà còn phải đưa tiền sao? Thanh niên nhiều thứ phải tiêu, con cứ cầm lấy đi!"

  Sau khi kết hôn, cuối cùng  cũng có thể báo đáp bố mẹ, mỗi dịp lễ Tết đều cho ông bà tiền mừng tuổi, vậy mà bằng cách này hay cách nọ,bố mẹ đều dùng chỗ tiền đó để tiêu cho tôi...

  Trong ký ức của tôi, bố mẹ đã vì mình mà hi sinh rất nhiều thứ, cứ như vậy âm thầm và lặng lẽ suốt mười mấy năm qua. Thử hỏi thứ tình yêu nào có thể so sánh được với tình cảm mà bố mẹ đã dành cho mình hay không? Liệu còn có sự hi sinh nào cao cả đến nhường này?

  Mẹ thấy tôi cứ nhìn chằm chằm vào hai túi quả, ngượng ngùng nói: "Mẹ mua mấy ngày rồi, nghĩ có khách đem ra ăn, mà mấy nay cũng không ai đến, mẹ mới treo ở đó."

  Tôi biết bà đang nói dối để tôi yên lòng.

  Tôi sụt sịt nói: "Mẹ, bố mẹ phải đối tốt với bản thân chút, bình thường bố mẹ cho con ăn gì thì bố mẹ cũng phải ăn thứ đó. Con kiếm được đủ tiền rồi, bố mẹ không cần để dành tiền cho con nữa đâu."

  Mẹ tôi vừa cười vừa nói: "Làm gì có cái phúc đấy con, ăn nhiều thì huyết áp tăng, tuổi già lại ghê lạnh, đến cả hoa quả cũng chẳng buồn ăn nữa."

  Tim tôi phút chốc cảm thấy chua xót. Trên đường về, tôi đã kể chuyện này cho A Ngạn nghe.

  Tôi khẽ thở dài: "Ai cũng bảo bố mẹ là những người vĩ đại nhất, lúc nào cũng chỉ có con cái chứ chẳng bao giờ để tâm đến mình. Họ sẵn sàng làm bất cứ việc gì vì con, nhưng lại tiếc lòng không chịu đối tốt với chính mình. Phải lấy gì báo đáp bố mẹ cho được đây?"

  A Ngạn nắm tay tôi: "Bố mẹ làm tất cả cũng chỉ hi vọng những điều tốt nhất cho con cái, em sống cho hạnh phúc chính là sự báo đáp xứng đáng nhất đối với cha mẹ."

Một câu nói của anh dường như khiến tôi nhận ra nhiều điều,tôi cười: "Chồng em giỏi thật đó."

  Bố mẹ ngốc nghếch của con à, con mong rằng bố mẹ sẽ chăm sóc mình tốt một chút, vì bố mẹ cũng chính là một phần hạnh phúc của con

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top