Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Truyện Việt Nam
  3. Mắt Lệnh U Đỏ (Hoa Đỏ)
  4. Chương 12: Đoạn 5: U ĐỎ NỔI ĐIÊN (3)

Mắt Lệnh U Đỏ (Hoa Đỏ)

  • 218 lượt xem
  • 1635 chữ
  • 2023-06-26 09:34:36

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.


Chú Ba Ho bèn lấy đàn ghi-ta ra đàn, chú đàn càng lúc càng mạnh, càng lúc càng nhanh, nghe thật hùng hồn. Rồi bỗng chú lại đàn chậm lại, rất chậm, chú đàn một bản nhạc buồn... Hương Tẹt rất mê âm nhạc. Nó rất khoái nghe chú Ba Ho đàn mặc dù chú đàn không hay gì cho lắm.


Thình lình, chú Ba Ho ngừng đàn.


- Chú đã nghĩ rồi... Các cháu hãy theo dõi kỹ lưỡng báo Trăng Vàng kể từ số tới, đừng bỏ sót số nào và nhớ giữ bí mật, nếu không sẽ hỏng.


Hương Tẹt vui mừng :


- Dạ ! Cám ơn chú.


Hương Tẹt bèn chào chú Ba Ho và chạy như bay ra đường.


Trong những ngày sau, bọn Tuấn Khờ vì ham chơi đã quên bẵng U Đỏ lẫn lời hứa của chú Ba Ho. Lúc này, nhà trường lại hay tổ chức đi du ngoạn nên bọn Tuấn Khờ lại càng dễ quên mọi chuyện nữa.


Nhưng, thình lình một bữa nọ, Hương Tẹt đã đem đến cho cả bọn một quả bom nổ. Nó cầm tờ Trăng Vàng đọc cho Tuấn Khờ, Mai Nhè, Phát Lém và Minh Lùn nghe một tin sốt dẻo : ngày 2 tháng 2 là ngày nghỉ học.


Chỉ không đầy một phút sau, có hai ba chục học trò vừa trai vừa gái bu quanh bọn Tuấn Khờ.

 

Hương Tẹt long trọng đọc :


- Tụi bây nghe đây. Báo viết như thế này : "Ngày 2-2-69 là ngày kỷ niệm 50 năm thành lập ngôi trường của chúng ta". Ở phía cuối bài này viết như thế này: "Chúng tôi tha thiết yêu cầu các vị có thẩm quyền hãy cử hành lễ kỷ niệm ngày ngôi trường của chúng ta được 50 tuổi và để thêm phần long trọng, xin các vị hãy cho toàn thể học sinh nghỉ học vào ngày này".


Vừa nghe đọc xong, toàn thể bọn học trò bu quanh Hương Tẹt la lên mừng rỡ và chạy tung tăng đi nơi khác, chỉ còn Tuấn Khờ, Mai Nhè, Phát Lém, Minh Lùn đứng cạnh Hương Tẹt.


Mai Nhè nói :


- Chú Ba Ho hay quá !


Hương Tẹt cười :


- Nhưng ngày nghỉ đó chưa được công nhận chánh thức, tuy vậy chú Ba Ho đã giữ đúng lời hứa và chú đã hết sức khéo léo.


Năm mái đầu xanh bu vào tờ báo Trăng Vàng, chúng đọc kỹ từng hàng một bài báo của chú Ba Ho. Bài báo đó kể lại những kỷ niệm, những nhân vật có tiếng đã từng học trường này. Và chú Ba Ho đã đưa ra những lý luận chắc nịch để bắt buộc các người có thẩm quyền phải cử hành lễ kỷ niệm ngày ngôi trường được 50 tuổi và cho học trò nghỉ vào ngày đó. Đọc xong, Mai Nhè lên tiếng :


- Chú Ba Ho viết hay quá ! Nhưng tôi muốn biết ngày kỷ niệm đó đúng hay không?


Hương Tẹt mỉm cười :


- Đúng hay không đúng không thành vấn đề, miễn mọi người tin là được. Nhưng ai mà có thể nghi ngờ được khi sự kiện đã ghi rõ ràng trên giấy trắng mực đen.


Mai Nhè tung tăng đi tới, dáng nhún nhẩy như con chim đang lượn trên các cành cây. Đám con trai đi hùng hục sau lưng Mai Nhè.


Buổi chiều hôm đó, Hương Tẹt đến thăm chú Ba Ho. Nó thấy chú Ba Ho đang đánh máy chữ. Nó hỏi :


- Chú làm gì đó chú ? Có phải chú đang viết một bài mới về ngày lễ kỷ niệm của trường ?


Chú Ba Ho ngừng tay ngó Hương Tẹt. Cặp kính gọng vàng trên mắt chú lóng lánh trong ánh sáng dìu dịu của buổi chiều. Chú cười :


- Hay không cháu ? Đúng là một chuyện khôi hài phải không cháu ?


- Nhưng thưa chú ngày lễ kỷ niệm đó đúng không chú ?


- Làm sao mà đúng được ? Ngày đó là do chú Ba Ho phát minh, chú Ba Ho phát minh, cháu nghe rõ chưa hả cháu ?


Cả hai chú cháu bỗng nhìn nhau cười ha hả.


- Còn những chuyện chú kể về ngôi trường có đúng hết không hả chú ?


- Cháu vẫn chưa hiểu hết cháu ơi mặc dù điều đó đã hết sức rõ ràng. Nó giống như một hũ dưa củ kiệu vậy, nếu tất cả các củ kiệu đều ngon có xen vào vài củ kiệu dở, mọi người chả để ý gì hết và ăn hết tất cả.


Sau câu nói ví von đó, chú Ba Ho cười muốn bể cả gian nhà. Cười xong, chú Ba Ho nói :


- Ba cháu có ý nói gì không ?


- Thưa chú không !


- Chắc ba cháu thấy không cần nói cháu nghe đó, khi báo vừa phát hành, mọi người đổ xô gọi điện thoại đến tòa báo hỏi làm sao chú biết được đích xác ngày kỷ niệm đó vậy. Tuy nhiên, mọi người đều không nghi ngờ chú gì hết.


Hương Tẹt lo âu hỏi :


- Ba cháu có nghi ngờ gì không hả chú ?


- Không ! Ba cháu tin cũng như các bé tin Bà Tiên Phúc Hậu sắp đến thăm tỉnh mình vậy. Cháu phải tuyệt đối giữ kín bí mật đó nghe, nếu không thì nguy đó.


Khi Hương Tẹt bước ra khỏi nhà chú Ba Ho, nó cảm thấy có cái gì nao nao nổi dậy trong lòng. Đúng rồi, nó cảm thấy hối hận vì đã lừa dối ba nó, vì đã lôi cuốn chú Ba Ho theo nó. Nhưng Hương Tẹt quên ngay khi nó thấy cả trường đang rộn rịp làm lễ kỷ niệm 50 năm. Nó để ý thấy trong các giờ sử, các thầy thường dành thì giờ nhắc lại lịch sử ngôi trường, nhất là nhắc lại những học trò cũ đã thành danh để khuyến khích học trò. Ngoài giờ học, toàn thể học trò cùng nhau tô điểm lại ngôi trường. Chúng quét lớp, sơn cửa, quét vôi... Tất cả mọi nỗ lực đều hướng về ngày kỷ niệm 50 năm thành lập ngôi trường.


Trong thời gian này, bọn Tuấn Khờ chả nhận được tin gì của U Đỏ cả và chúng cũng chẳng cầu mong nhận được tin gì mới thêm. Cả bọn đều tự hỏi tại sao chúng lại được nghỉ vào ngày này một cách khác thường như thế ? Và phải chăng U Đỏ có ý gì đặc biệt khi ra lệnh như vậy ?

 

Cả năm đứa hễ gặp nhau là bàn mãi nhưng chả có ai giải thích được thỏa đáng cả. Một ngày chủ nhựt, ông Lành mời chú Ba Ho đến nhà ăn cơm. Thấy chú Ba Ho đến nhà, Hương Tẹt không đi chơi nữa vì nó muốn dò phản ứng của ba nó và chú Ba Ho. Hơn nữa, chú Ba Ho vui tính lắm, chú sẽ kể nhiều chuyện vui cho nó nghe. Sau khi ăn cơm xong, ba nó và chú Ba Ho đến ghế sa lông ngồi uống trà nói chuyện. Nó đến góc nhà gần cửa sổ ngồi đọc sách. Tuy vậy nó vẫn cố gắng lắng tai nghe ba nó và chú Ba Ho nói chuyện.


Thình lình, chuông điện thoại reo. Ông Lành đứng dậy đến bàn có điện thoại đặt ống nghe vào tai. Chả biết điện thoại "nói gì" mà ông Lành bỗng nhiên nhăn mặt có vẻ khó chịu. Vài phút sau, ông đặt ống nghe xuống, tiến về phía chú Ba Ho. Ông nói.


- Chà ! Chú kỳ này ác quá ! Chú thật khéo bịa ngày lễ kỷ niệm...


Vừa nghe ông Lành nói xong, Hương Tẹt run toàn thân. Chắc ba nó đã biết tất cả rồi… Đúng rồi... Đúng là U Đỏ vừa điện thoại cho ba nó rồi.


Chú Ba Ho ngó ông Lành qua cặp mắt kính gọng vàng :


- Thưa anh ! Cái gì ạ ?


Ông Lành có vẻ giận :


- Cái gì ? Ông hiệu trưởng vừa gọi tôi...


Chú Ba Ho nói chậm rãi :


- Ông hiệu trưởng nói gì vậy, thưa anh ?


- Ông hiệu trưởng vừa cho hay vị giáo sư già thâm niên nhất của nhà trường vừa cho biết...


- Ông ấy cho biết gì ?


- Chú làm bộ giỏi lắm ! Ông ấy cho biết ngày kỷ niệm năm mươi năm thành lập nhà trường không phải là ngày 2 tháng 2 mà là ngày 3 tháng 2 và ngôi trường chỉ mới được 30 tuổi chớ không phải 50.


Chú Ba Ho điềm tĩnh :


- Đó chỉ là một lỗi lầm vô tình, vì lầm lộn tài liệu, đâu có ai nỡ trách mình...


Nói tới đây, chú Ba Ho khẽ gục gặc đầu :


- Thật là ngộ ! Thật ngộ !


Ông Lành hỏi :


- Cái gì ngộ hả chú ?


Chú Ba Ho làm sao dám nói cho ông Lành nghe điều ngộ chú thấy được. Chỉ có chú biết mà thôi. Chính chú cũng chả biết chắc chắn đích xác ngày lễ kỷ niệm.


Không thấy chú Ba Ho trả lời, ông Lành nói :


- Nhưng cũng may, ông hiệu trưởng cho hay là đã lỡ như thế thì ông cũng cho làm lễ kỷ niệm vào ngày đó luôn.


Hương Tẹt mừng rỡ... Phút lo âu đã qua...


Chú Ba Ho cười :


- Thế là rốt cuộc họ cũng nghe lời mình...


Ông Lành nói... Hương Tẹt tìm cách đến gần nghe cho rõ...


- Chú có biết ông hiệu trưởng cho biết tại sao ông ấy chấp thuận ngày đó không ?


- Thưa anh ! Tại sao vậy ?


Hương Tẹt cố vểnh lỗ tai... vì bỗng nhiên ông Lành lại nói hơi nhỏ.


- Vì ngày 2 tháng 2 chính là ngày chủ nhật mà ngày lễ chính thức 3 tháng 2 chỉ cách có một ngày. Làm lễ trước một ngày cũng được, vì như thế được lợi là học trò không mất một ngày học.


Nếu ai để ý sẽ thấy Hương Tẹt cụt hứng ngồi phịch xuống ghế, cái mặt của nó lúc này trông thật tức cười, ngơ ngác như con nai vàng đạp lá vàng khô.


Và ông Lành không hiểu tại sao chú Ba Ho bỗng nhiên cười ngả cười nghiêng vang dội cả nhà...

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top