Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Truyện Việt Nam
  3. Mắt Lệnh U Đỏ (Hoa Đỏ)
  4. Chương 7: Đoạn 3: ĐÊM TRUNG THU (3)

Mắt Lệnh U Đỏ (Hoa Đỏ)

  • 216 lượt xem
  • 2478 chữ
  • 2023-06-26 09:30:30

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 


Vừa nói xong, Phát Lém bỗng vỗ đầu mình một cái bốp, nó đã hiểu Mai Nhè muốn gì rồi khi bảo nó tìm cho được 100 đồng. Nó năn nỉ :


- Ba cho con 100 đồng nghe ba. Bữa nọ, ba còn cho tụi con 200 đồng mà !


Lúc đó ông Tư vừa chuyển sang thế tấn công ông Thân dữ dội sau khi ông cho ngựa chiếu tướng đồng thời lợi dụng thế đó ông xuống xe biến thành thế xe đầu. Ông Thân bối rối rõ rệt, mồ hôi chảy lấm tấm trên trán. Lần đầu tiên đàn áp được và thắng một tay nổi tiếng cao cờ nhất tỉnh, ông Tư sung sướng tột độ, ông móc ngay bóp lấy một trăm đưa cho Phát Lém :


- Nè 100 đồng nè ! Con muốn làm gì thì làm !


Chả chờ đợi gì hơn, Phát Lém cầm tờ giấy một trăm chạy nhanh ra ngoài. Không thấy các bạn, nó bèn chạy vào quán rượu :


- Bán cho tôi một lít rượu đế.


Người chủ quán ngó Phát Lém với vẻ nghi ngờ. Luật lệ ở tỉnh này cấm bán rượu lẫn thuốc lá cho con nít trừ khi chúng có lý do chánh đáng mua dùm cho một người lớn nào đó. Người chủ quán hỏi :


- Mày mua rượu đế cho ai vậy ?


Biết không thể nào nói dối mua rượu cho ai được, Phát Lém bèn nói thực :


- Tôi mua rượu dùm cho lão Lãm sửa giầy.


Ngó tờ giấy 100 đồng trên tay Phát Lém, người chủ quán suy nghĩ :


- Quái ! Lúc nãy lão Lãm không còn một xu, mình đã phải tống cổ lão ra ngoài, sao bây giờ lão lại có ? Lạ thật !


Người chủ quán ngó kỹ Phát Lém. Bỗng ông ta "à" lên một tiếng, ông ta nhận ra Phát Lém là con ông Tư, là một trong những đứa trẻ có tiếng phá phách nhất tỉnh. Ông ta nói :


- Chính là mày, mày là Phát Lém phải không ? Bộ mày tưởng tao không biết mày lấy cắp của cha mày 100 đồng lén mua rượu cho lão Lãm sao ? Ai ở đây mà không biết tiếng phá của bọn năm đứa chúng mày ? Ăn cắp xấu lắm mày ơi ! Mày không biết hổ thẹn sao ?


Phát Lém tức giận ngó người chủ quán. Dù nó hay phá phách nhưng nó chưa bao giờ có hành động xấu xa ăn cắp tiền của ba nó, nhất là bây giờ nó còn là người của U Đỏ. U Đỏ đâu có bao giờ chịu chấp nhận một người xấu xa như vậy ! Nó muốn cho người chủ quán rõ nhưng không dám. Nó đứng lặng người chưa biết xử trí ra sao. Nhỡ chủ quán này đến mét ba nó thì thôi rồi, âm mưu giải thoát đàn chim bồ câu trắng sẽ tan ra mây khói, như thế thì làm sao ăn nói với U Đỏ bây giờ?


Nhưng thình lình, người chủ quán ngó nó mỉm cười và nói hết sức dịu dàng :


- Mày chờ tao một chút nhé !


Ông ta vào trong nhà, một lát sau ông ta ra, tay xách một cái chai đựng đầy nước đưa cho Phát Lém.


- Đây này ! Thứ rượu đế thượng hảo hạng tao mua tận Hốc-Môn Gia-Định, mày đem về cho lão Lãm uống và bảo lão sáng mai đem trả chai cho tao. Mày cất 100 đồng đi, nói với lão tao biếu không lão đó.


Chờ Phát Lém xách chai vừa đi ra khỏi cửa, người chủ quán xoa tay : Đáng kiếp nghe nhãi con ! Mày sẽ thấy lão Lãm sửa giầy nổi giận như thế nào !


Phát Lém chạy vội về nhà lão Lãm. Vừa thấy Mai Nhè, nó hổn hển nói :


- Mai Nhè ! Đã tìm được 100 đồng rồi nhưng đồng thời tao lại được người ta biếu không chai rượu đế này chả tốn một đồng xu nào hết. Còn y nguyên một trăm. Hay không ?


Mai Nhè cười dòn để lộ hàm răng trắng ngần. Nó nói với Phát Lém :


- Anh giỏi lắm ! Anh đã biết đúng ý tôi.


Phát Lém nói cho tất cả các bạn tình hình hiện tại. Nói xong nó kết luận :


- Nhất định mình sẽ thành công. Tụi bây coi chừng hễ tao la lên tụi bây chạy ra ngay. Tốt hơn là tụi bây theo tao vào nhà lão và núp ở sau xem tao hành động và phụ giúp tao nếu cần.


Thế là cả bọn tiến vào sân nhà lão Lãm. Phát Lém can đảm gõ cửa thiệt mạnh, nhưng không chờ đợi trả lời nó tự mở cửa đi vào.


- Cháu nè, bác Lãm !


Nhưng dường như lão Lãm không nghe tiếng. Lão có vẻ say dữ dội. Đàn chim bồ câu kêu ríu rít hết sức thê thảm. Cho lão uống thêm một chai rượu đế trong khi lão đang say túy lúy không biết có tội hay không ? Nhưng Phát Lém không thể nào lùi bước được nữa. Trong tình thế hiện tại, đã nói thì phải làm. Thình lình, lão Lãm có vẻ hồi tỉnh đứng dậy tựa vào một cái tủ. Thấy Phát Lém lão nói ấp úng :


- Lại mày nữa ! Đến nhà tao làm gì ? Đi ra ngay ! Đi ra ngay !


- Thưa bác ! Ba cháu cần gấp giầy đi làm sáng mai. Bác làm ơn sửa giúp, cháu ở đây chừng nào xong cũng được. Vì sợ làm phiền bác, ba cháu có gởi biếu bác một chai rượu đế thượng hảo hạng cất tại Hốc Môn Gia Định.


Phát Lém không ngờ nó đã nói được hết sức lưu loát với một lão già say rượu như thế. Thấy chai rượu, lão Lãm cười và lắp bắp nói :


- Được ! Mày để nó lên bàn, tao tính đi ngủ rồi nhưng cố sửa giúp ba mày đôi giầy.


Nghe lão nói, Phát Lém tự hỏi không biết với tình trạng đó lão làm thế nào sửa được giầy cho ba nó. Liếc về phía cửa sổ, Phát Lém thoáng thấy Mai Nhè và Hương Tẹt đang đu dòm vào. Nó ra hiệu cho các bạn nó đề phòng. Lão Lãm tính ngồi xuống một ghế đẩu nhưng vì say quá lão té phịch xuống giữa một đống giầy cũ và các dụng cụ sửa giầy. Lão quơ đại một chiếc giầy đàn bà, ngắm nghía rồi nói :


- Không có hư nhiều ! Sửa mau lắm.


Phát Lém cãi :


- Đâu phải giầy của ba cháu, bác ? Giầy của ba cháu kia kìa !


Lão Lãm quắc mắt nhìn Phát Lém.


- Làm sao mày biết được không phải giầy của ba mày ? Đưa chai rượu cho tao để tao uống lấy lại sức.


Phát Lém chịu thua, lấy chai rượu đưa cho lão. Nó liếc thấy Mai Nhè cười ở cửa sổ. Lão Lãm nắm lấy chai rượu, mở nút, để vào miệng uống ừng ực. Nhưng, lão ta bỗng đùng đùng nổi giận, bỏ mạnh chai rượu xuống, nắm lấy một chiếc giầy liệng mạnh vào Phát Lém. Lanh mắt, Phát Lém né kịp. Chiếc giầy mất mục tiêu nện vào cửa một cái rầm. Thấy vậy Phát Lém đã hiểu tại sao người chủ quán không lấy tiền rượu bởi vì ông ấy đã đổ nước lã vào. Thế là thất bại rồi !


- Phải trốn nhanh ! Phát Lém nghĩ.


Một chiếc giầy thứ hai lại bay về phía Phát Lém như vũ bão. Nó biết nếu lúc này nó mà rơi vào tay lão Lãm là hết đời ! Phát Lém chạy nhanh ra cửa. Nhưng, nó đã sợ hão. Lão Lãm chỉ rượt theo nó được vài bước rồi ngã phịch xuống đất như một bao gạo. Vài giây sau, lão ta ngáy lên như sấm. Phát Lém hỏi to :


- Bác ngủ rồi hả bác Lãm ?


Lão Lãm chỉ đáp lại bằng những tiếng ngáy ồ ồ.


- Bác Lãm ! Bác Lãm !


Lão Lãm chả nghe gì hết. Phát Lém kéo một chân lão, lúc đầu kéo nhẹ sau càng lúc càng mạnh, cuối cùng nó lấy một cây kim chích nhẹ vào cánh tay lão nhưng lão vẫn ngủ li bì. Để chắc chắn, nó bấm đèn rọi vào mắt lão Lãm. Lão vẫn không động đậy. Phát Lém đứng dậy ra cửa gọi các bạn nó :


- Lão ta đã ngủ say như chết. Tụi mình mau vào giải thoát đàn chim kẻo mất cơ hội tốt. À khoan ! Mình cho các chim ăn đã, chúng nó chắc đói lắm.


Cả năm đứa chạy lục khắp nhà tìm chỗ để đồ ăn của chim. Chúng hoàn toàn im lặng, nếu cần nói với nhau điều gì chúng chỉ trao nhau bằng những lời nói thì thầm hết sức nhỏ. Khi tìm được đồ ăn, chúng vừa để vào chuồng thì đàn chim đang đói đã nhảy tới ăn ngay, chỉ chớp mắt là sạch sành sanh.


Một đứa nói :


- Các chim ăn no rồi ! Mình để chuồng xuống đất đi.


Phát Lém và Tuấn Khờ không để chuồng chim xuống đất ngay, chúng khiêng ra sân, mở cửa chuồng, lấy tay lùa chim ra từng con một. Những con chim bồ câu trắng được tự do vỗ cánh bay tung không gian.


- Chim bồ câu trắng đã được tự do. Chắc chúng nó mừng lắm vì được thoát khỏi bàn tay sát nhân của lão Lãm.


Minh Lùn vừa nói xong, Mai Nhè tiếp theo.


- Vòm trời tỉnh mình sẽ được xinh đẹp hơn nhờ những con chim hòa bình dễ thương bay tung tăng tự do ngàn đời.


- Ối chà chà ! Mai Nhè làm thi sĩ !


Cả bọn con trai vỗ tay ca ngợi Mai Nhè, nhưng chúng dừng lại ngay vì chúng biết còn ở trong nhà lão Lãm, lỡ lão thức dậy lúc này thì nguy lắm.


Cả năm đứa, Tuấn Khờ, Hương Tẹt, Phát Lém, Minh Lùn, Mai Nhè đều đứng thẳng người nhìn những con chim bồ câu trắng đang lượn qua lượn lại trong tầm mắt chúng. Chờ con chim cuối cùng mất hút, Hương Tẹt nói nho nhỏ :


- Thế là xong ! Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ của U Đỏ giao phó. Tụi bây có nhớ lời thầy mình nói không : Chim bồ câu trắng vừa được tự do, nhất là được giải thoát khỏi lão Lãm thì nhất định Hòa Bình sẽ tới, mà Hoà Bình tới thì nhất định dân tộc Việt Nam sẽ ngửng đầu dậy xây dựng đất nước ! Thật đáng khâm phục U Đỏ đã giao chúng ta một công tác hết sức có ý nghĩa. Thôi chúng ta đem chuồng trả về chỗ cũ rồi về chứ !


Phát Lém nói nhỏ :


- Khoan ! Tao đề nghị bọn mình phải làm thêm một cái gì đặc biệt nữa để xứng đáng là người của U Đỏ, tụi bây chịu không ?


Minh Lùn, Phát Lém, Hương Tẹt, Mai Nhè ngó nhau ngơ ngác không hiểu Phát Lém muốn đề nghị điều gì, không khí trong nhà lão Lãm rất khó thở, chúng chỉ muốn thoát ra khỏi đây sớm phút nào hay phút nấy. Mai Nhè run hỏi :


- Anh muốn làm điều gì nữa ? Tôi muốn ra khỏi đây ngay. Sợ lắm !


Phát Lém cười :


- Có gì mà sợ ! Lão Lãm chưa thức dậy nổi đâu. Chắc tụi bây biết thành tích lão Lãm chớ gì ! Lão chính là một tên cựu Việt gian bám gót thực dân, nay lão về đây sống giữa tình thương và sự khoan dung của đồng bào, thế mà lão không biết, lão lại còn rượu chè be bét và nhốt chim bồ câu trắng đói khát trong cái chuồng bẩn thỉu này ! Tao đề nghị tụi mình nhét lão vào cái chuồng này rồi để lên xe hai bánh kia kéo ra trước quán rượu triển lãm cho mọi người xem chơi. Tao đề nghị như thế là muốn để cho lão thấm thía niềm tủi nhục của sự mất tự do, của gông cùm nô lệ. Tụi bây chịu không ?


Tất cả đều sửng sốt khi nghe đề nghị của Phát Lém. Nhưng chỉ trong chốc lát cái chuồng được đem vào trong nhà. Bốn đứa con trai hè nhau khiêng lão Lãm nhét vào chuồng, trong khi đó Mai Nhè mở rộng cửa chánh đề phòng lỡ lão Lãm tỉnh dậy bất ngờ thì cả bọn có thể trốn thoát nhanh. Nhưng lão vẫn không tỉnh dậy. Lão nằm gọn lỏn trong chuồng. Phát Lém đóng chặt cửa lại. Cả bọn ỳ à ỳ ạch khiêng chuồng ra sân đặt lên xe hai bánh. Tuấn Khờ vuốt những giọt mồ hôi đang rơi lấm tấm trên mặt. Nó nói :


- Mỗi ngày mà tao phải làm đều như thế này thì tao chết mất.


Nhưng Phát Lém cãi lại :


- Nhưng có thế thì tụi bây mới thấy xương tao cứng như thế nào ?


- Đúng ! Anh Phát nói đúng ! Nhờ khó khăn như vậy mới thấy rõ tài ba của anh.


Lời khen của Mai Nhè xuyên vào tận tim của Phát Lém. Phát Lém sung sướng cười thỏa mãn.


Cả bọn đẩy xe ra đường. Nhưng trước khi ra tới đường, Mai Nhè bảo Hương Tẹt tìm một tấm màn cũ để che cái chuồng. Như thế mọi người không biết trong chuồng có gì và lại thoát khỏi các cặp mắt dò xét của Cảnh sát. Hương Tẹt chạy trở lại nhà lão Lãm. Chỉ chốc lát, nó chạy ra ngay, tay cầm một tấm màn cũ nhưng mặt mày nó lại xanh lè xanh lét. Nó nói lắp bắp :


- Tụi bây ơi ! Tao thấy một gương mặt ở cửa sổ tụi mình đứng lúc nãy.


Vừa nghe Hương Tẹt nói, cả bọn hết sức sợ. Tuấn Khờ giơ chân chực chạy trốn. Minh Lùn thì thầm :


- Tao cũng vậy ! Tao thấy bóng một người lúc tụi mình ở trong đó : đúng là U Đỏ rồi.


- Tụi mình vào xem đi. Mai Nhè đề nghị.


Nhưng không ai nghe đề nghị của Mai Nhè cả. Chả ai bảo ai, cả bọn đẩy chiếc xe nhanh, nhanh như đang bị ma rượt.


Lúc này, đường phố đã hoàn toàn vắng người. Cho xe dừng trước quán rượu, Phát Lém chạy vào.


- Lão Lãm bảo tôi trả ông cái chai.


Vừa nói với người chủ quán xong, nó chạy ngay ra ngoài. Nó kéo tấm màn che cái chuồng xuống và phóng nhanh về góc đường. Cả bọn đang chờ nó ở đó. Vừa thấy nó, Mai Nhè nói :


- Thế là công tác đã hoàn thành. Bây giờ anh Phát đem giầy của bác đến nhà bác Trâm sửa ngay đi.


- Mai Nhè ! Mày thật khéo và đảm đang.


Nghe Phát Lém khen, Mai Nhè sung sướng ra mặt.


Khi cả bọn trở lại quán rượu thì thấy một đám đông đang cười, la hét chung quanh cái chuồng nhốt lão Lãm.


Ba Phát Lém trở về nhà lúc quá nửa đêm. Sáng hôm sau, ông thuật cho cả nhà nghe tối hôm qua người ta thấy lão Lãm bị nhốt trong chuồng chim của lão để trước quán rượu. Khi nói, ông liếc Phát Lém nhưng Phát Lém tỉnh bơ, đưa miếng bánh mì dòn vào miệng nhai rổn rảng đồng thời nó nâng ly sữa lên uống ừng ực.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top