Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Nhân Duyên Tiền Định (Dịch)
  4. Chương 23: Quan lễ

Nhân Duyên Tiền Định (Dịch)

  • 342 lượt xem
  • 2798 chữ
  • 2021-09-13 09:01:45

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Vào ngày quan lễ, Trang Thái phó vì Trang Khởi mà mời khách, Khương Văn Dập cũng ở bên phụ giúp khách khứa.

 

Trang Thái phó lại vì Trang Khởi mà đội mũ quan, chúc rằng: "Linh nguyệt cát nhật, thí gia nguyên phục, khí nhĩ ấu chí, thuận nhĩ thành đức, kính nhĩ uy nghi, thục thận nhĩ đức, mi thọ vạn niên, vĩnh thụ hồ phúc. Dĩ tuế chi chánh, dĩ nguyệt chi linh, hàm gia nhĩ phục. Hoàng củ vô cương, thụ thiên chi khánh."

 

(Ngày lành tháng tốt, trước thêm phục trang mới, bỏ đi ý chí non trẻ, trở thành người đức độ, có được sự uy nghi, hiền lành cẩn trọng, lưu danh ngàn đời, phúc khí dài lâu. Lấy tuổi làm trọng, lấy tháng làm lệnh, làm tất cả nể phục. Sống lâu trăm tuổi, thuận mệnh với trời.)

 

Sau đó giống như kiếp trước, lấy tên tự "Vân Lâm" cho Trang Khởi, có ý nghĩa "Giống như đám mây, lên như diều gặp gió".

 

Đỉnh đầu Trang Khởi có thêm một chiếc bạch ngọc quan, dáng người như tùng, như hạc đứng ở đó, ánh mắt không tự giác mà nhìn về nơi nào đó.

 

Người đó vẫn như lần đầu nhìn thấy, ở giữa đám người như trung tâm, đẹp đến phát sáng, nàng cùng mọi người nhìn về phía hắn, ánh mắt có loại phức tạp không dễ nhận biết.

 

Ở yến tiệc Văn Chiêu nhìn thấy Trang Vân, tính ra đã có một khoảng thời gian không nhìn thấy nàng.

 

Trang Vân năm trước đã cùng Môn hạ Thị lang họ Dịch định hôn sự, hiện tại nàng là thiếu nữ chờ gả, các loại hoạt động xã giao đều ít tham gia. Hôm nay Trang Vân mặc y phục ánh quang mỹ lệ, trên mặt có tia cụt hứng không dễ phát hiện được.

 

Văn Chiêu tìm cơ hội lén lút kéo nàng sáng một bên, hỏi nàng sao lại tiều tụy đi.

 

Trang Vân nhìn Văn Chiêu không nói lời nào, viền mắt dần dần đỏ, Văn Chiêu ôm nàng, hỏi: "Việc hôn sự không hài lòng sao?"

 

Dịch Thị lang này chức vị cao, là phụ thần của Tiết tướng, tính tình cũng trầm ổn nội liễm, ngoại trừ tướng mạo bình thường chút, cũng không có khuyết điểm gì. Kiếp trước hắn mất để Trang Vân sớm ở góa, vì vậy kiếp này Văn Chiêu không muốn để Trang Vân gả cho hắn, thế nhưng cữu cữu nghĩ thế nào nàng không thể chi phối được.

 

Dịch Thị lang đích thực là có khả năng lót đường cho Trang Khởi. Nàng lại không thể tùy tiện nói ra chuyện vị này đoản mệnh, nhưng mà ở những phương diện khác hắn thật sự là một lựa chọn không tồi, việc hôn sự của hắn và Trang Vân lại một lần nữa được định ra.

 

Trang Vân đỏ mắt nhìn về phía nàng, có chút thất thần, như là thông qua Văn Chiêu mà nhìn thấy một người khác.

 

Văn Chiêu nhìn bộ dạng đáng thương này, lôi kéo tay nàng an ủi: "Ta thấy Dịch Thị lang này rất tốt, phụ thân cũng nói hắn làm việc thận trọng, nếu không thì sao tuổi trẻ vậy đã làm đến vị trí Môn hạ Thị lang? Tỷ mà rộng lượng, hắn sẽ không bạc đãi tỷ..."

 

Trong lòng nàng hạ quyết tâm nghĩ ra cách tìm được nguyên nhân kiếp trước Dịch Thị lang chết bất đắc kỳ tử, nếu có thể tránh khỏi, Trang Vân cũng không cần phải thủ tiết rồi.

 

Sau khi yến tiệc kết thúc, thân thích với Khương gia đều ở lại một chút, Khương Nhị gia đang nói chuyện cùng Trang Thái phó, tuy rằng gương mặt Trang Thái phó cứng nhắc, dù sao cũng có hỏi có đáp.

 

Văn Chiêu vẫn cùng Trang Vân tâm sự, tâm tình Trang Vân tốt lên một chút, cùng nàng vừa cười vừa nói.

 

Cũng phải, đã định hôn sự mấy tháng, cũng gần như nghĩ thông suốt, nhưng chính là thấy Văn Chiêu khơi gợi lên cũng có chút không cam lòng.

 

Lúc đang nói, Trang Khởi từ trước vừa đi đến, cùng hai người chào hỏi, đối với Văn Chiêu cười nói: "Bức tranh của Thôi đại sư biểu muội tặng ta rất yêu thích, biểu muội dụng tâm rồi."

 

Nói như thế, đã sớm mở xem lễ vật, Trang Khởi như vậy là muốn biểu đạt hắn rất coi trong ý nghĩa lễ vật của nàng?

 

Làm sao có khả năng này, kiếp trước hắn cũng chưa từng thích nàng, câu nói này đại khái có thể dịch nghĩa thành xem trọng Khương gia đi.

 

Văn Chiêu mỉm cười gật đầu: "Biểu ca yêu thích là tốt rồi."

 

Lại như vậy rụt rè mà lãnh đạm mỉm cười, Trang Khởi không dưới ba lần nhìn thấy loại vẻ mặt này ở Văn Chiêu, vốn là không có gì, có thể thấy được qua mắt cười của nàng sóng nước mênh mông dập dờn, đã nghe qua tiếng nàng mềm mại khóc cười, nụ cười như vậy rõ ràng là lạnh lùng xa cách ngàn dặm.

 

Trang Khởi khó khăn để nhận ra liền nhíu mày, mấy ngày qua hắn hồi tưởng quá mức quan hệ với biểu muội, là ở chỗ nào có hiềm khích!

 

Chẳng lẽ bởi vì chuyện hôn sự của muội muội mà oán giận hắn? Có thể trong danh sách chọn lựa kia, phụ thân đã chọn họ Dịch kia là muội phu đáng tin cậy nhất rồi.

 

Còn như Khương Tam, hắn vốn là cũng đã cân nhắc qua, nhưng có vẻ như Khương gia không có ý nguyện kia. Bây giờ hắn cũng vui mừng vì Trang gia cùng Khương gia không thể thân càng thêm thân, nếu không việc hôn sự của hắn liền...

 

Từ lúc nào, hắn mà lại muốn kết hôn cùng biểu muội sao?

 

Trang Khởi cũng bất ngờ với ý nghĩ của chính mình nhưng đồng thời cũng không thể ngăn cản điều đã xảy ra, nhưng nếu lấy biểu muội mặc kệ là phương diện nào đều là lợi nhiều hơn hại, nghĩ thông suốt, Trang Khởi trong lòng cũng thoải mái chút ít.

 

"A Vân, tổ phụ vài ngày trước không phải đưa tới cho muội một con mèo trắng sao? Cho biểu muội nhìn một chút đi."

 

Trang Vân vừa nghe, tinh thần đột nhiên tốt hơn một chút, cùng Văn Chiêu nói: "Chiêu biểu muội, ta nói muội nghe, con mèo kia rất dễ nhìn, ta gọi nó là Màn Thầu. Mắt nó màu xanh lam, giống như tướng mạo của người Tây Vực vậy, ta dẫn muội đi xem nó!".

 

Màn Thầu...Vốn dĩ Trang Vân gọi như thế cũng vô dụng.

 

Văn Chiêu nhìn con mèo trắng nằm úp sấp nghỉ ngơi trên giường nhỏ trong phòng Trang Vân, cảm thán trình độ của Trang Vân. "Màn Thầu" này cùng với bánh bao cũng chỉ có màu sắc giống nhau.

 

Lông của Màn Thầu rất dài, Văn Chiêu lần đầu tiên nhìn thấy con mèo lông dài như vậy. Con mèo kia tựa hồ bị đánh thức, lập tức mở mắt ra, đôi mắt màu xanh thẳm như dải ngân hà như muốn đem Văn Chiêu hút vào. Văn Chiêu ngạc nhiên, hóa ra đôi mắt màu xanh lam lại đẹp như vậy, như ngọc thạch óng ánh trong suốt.

 

Trên sách viết vùng biển phía nam là một mảng xanh lam mênh mông, cũng không biết là có phải màu sắc như vậy hay không....

 

Trang Vân cười nói, không khỏi đắc ý: "Chắc là rất đẹp, ca ca gọi đây là tát...."

 

Trang Khởi thấy Trang Vân dừng lại, giúp nàng nói tiếp: "Tát san."

 

"Đúng đúng đúng, là tát san ở bên bờ."

 

Trang Khởi nhìn Văn Chiêu cười đến nhu hòa: "Nơi đó của gia đệ có một con đực, sau khi có mèo con của Màn Thầu, biểu muội có thể mang đi rồi."

 

Nếu là trước đây Văn Chiêu nhất định vui vẻ ra mặt, nhưng hôm nay nhìn người trước mặt này, cũng không biết có nên nhận nhân tình này không.

 

Trang Vân vuốt đầu Màn Thầu, cười nói: "Màn thầu sinh con, nhất định sẽ cho Chiêu biểu muội một con. Màn Thầu, gọi lão nương!"

 

Văn Chiêu bị nàng trêu cười, chế nhạo nói: "Vậy tỷ chính là mẹ ruột nó hả? Còn nhỏ tuổi mà không biết xấu hổ."

 

Trang Vân một bên đùa với Màn Thầu, cười nói: "Chiêu biểu muội thế nhưng lại so ta với hài tử hơn ba tuổi sao, lại lão luyện như vậy, ta cảm thấy ta mới là biểu muội."

 

Sau khi Văn Chiêu trở về, Trang Vân ý vị thâm trường nhìn Trang Khởi nói: "Ca ca đối với biểu muội hình như có chút không bình thường?"

 

Trang Khởi cũng không nhiều lời, đi mất, để lại Trang Vân phía sau suy nghĩ nếu biểu muội thật sự thành tẩu tẩu thì nên làm như thế nào.

 

Hình như..... cũng không tệ?

 

Nàng cùng Khương Tam không thể thành, ca ca nàng nếu có thể cùng biểu muội thành thì cũng tốt.

 

Ngày hôm đó, Khương gia mời Lão phu nhân Chấn Bắc hầu phủ đến Tô Thái sư phủ làm mai, Tô phủ bên kia thái độ ám muội, chỉ nói một chút suy nghĩ, việc hôn sự của Tô Mục Uyển không vội vã vân vân,....

 

Kỳ thực, Tô gia định là cho cô nương này nát tâm, Tô Mục Uyển năm nay đã mười chín, nếu còn giữ thì sẽ thành gái lỡ thì. Người ngoài thậm chí còn suy đoán Tô cô nương chậm chạp không xuất giá có ẩn tình gì, có thể vì là con gái Tô Thái sư, chỉ có thể cười nói Tô phủ xót nữ nhi, phải giữ Tô Mục Uyển thêm mấy năm.

 

Lúc làm mai nhà gái thường sẽ rụt rè, trả lời như vậy căn bản là thành.

 

Khương Nhị công cử tâm hỉ, mấy ngày nữa sẽ tới nhà cầu hôn.

 

Trong thời gian này biểu muội Dung gia Dung Thù từng đến Khương gia lôi kéo Văn Ngọc, la hét kêu hắn không được cưới cô nương Tô gia, Nhị ca tâm tình tốt, cũng không cãi nhau với nàng, vẫn là Dung Hứa đặc biệt xấu hổ mà cưỡng chế xách Dung Thù hồi phủ.

 

Hôn sự này cuối cùng coi như đã định, Tô Mục Uyển cũng đã thành Nhị tẩu tẩu của Văn Chiêu. Có tầng quan hệ này, Văn Chiêu phải siêng năng đi Tô phủ một chút.

 

Tô Mục Uyển trước mắt Văn Chiêu, đuôi mày khóe mắt đều là ý cười, cũng không phải nàng không hiểu rụt rè, chỉ sợ không thể giấu nổi vui mừng. Tô Mục Uyển nói nàng đến mười tám còn chưa gả, chính là đang đợi Nhị ca thích nàng.

 

Nếu như nàng phải gả cho người không phải Nhị ca, vậy người kia là ai cũng như nhau, không bằng không gả.

 

Văn Chiêu kinh ngạc hỏi nàng: "Còn có thể không xuất giá sao?"

 

Tô Mục Uyển lộ ra nụ cười hoài niệm, nói: "Vì sao nữ tử nhất định phải xuất giá? Nếu không có người vừa ý, tự mình nuôi mình, hà tất cùng một người mình không yêu miễn cưỡng vui cười?"

 

Văn Chiêu cảm khái một nữ tử khuê các như Tô Mục Uyển có thể nói ra quan điểm độc lập như vậy, lời tuy lớn mật nhưng lại có đạo lý.

 

Văn Chiêu hỏi nàng tại sao nhất định phải là Nhị ca, nàng nói: "Vốn cảm thấy Nhị ca ngươi phóng khoáng bất kham, không giống những nam tử khác, sau lần hắn cứu ta từ trên xe ngựa, quả thật là nam thần được không!"

 

Nam thần?

 

Văn Chiêu cảm thấy lời nói của cô nương này có chút kỳ quái, có điều nàng cơ bản cũng có thể lý giải, đại khái là ý tứ thần tiên hạ phàm đi. Cũng không biết địa vị của Nhị ca trong lòng Tô Mục Uyển lại cao như vậy.

 

Mà cô nương này cảm thấy sau khi hôn sự kết thúc cũng không cần rụt rè, không còn nhã nhặn lịch sự như trước, trước mặt Văn Chiêu líu ra líu ríu nói Nhị ca "Nam thần" thế nào thế nào.

 

Văn Chiêu nghe đầy tai lời ca ngợi Nhị ca, lúc trở về đầu vẫn còn choáng.

 

Về đến phủ Văn Chiêu lại bị Nhị ca bắt được, hỏi nàng cùng Tô Mục Uyển đã nói gì, chờ Văn Chiêu nói xong, Nhị ca cười ha ha, nói: "Điểm trực tiếp này của cô nương thật là tốt."

 

Văn Chiêu cuối cùng cũng hiểu rõ hai người này vì sao có thể đến với nhau rồi.

 

Khí tức đáng ghen tị trên người hai người này tạm thời không cần đề cập tới. Ngày hôm đó Gia Bình Trưởng công chúa gửi thiệp mời cho mấy công tử cô nương "đến tuổi cập kê", đến phủ Công chúa tham gia Xuân yến.

 

Gia Bình Trưởng công chúa này chính là thân muội của Hoàng thượng, Hoàng thượng đối xử với nàng ta rất tốt, có lời đồn rằng Hoàng thượng muốn thưởng trai lơ cho Trưởng công chúa, bị Trưởng công chúa cự tuyệt mới coi như không. Cũng phải, Gia Bình Trưởng công chúa đã có một tử một nữ, cùng Phò mã gia trải qua vui vẻ, hà tất phải thu trai lơ để toàn gia ngột ngạt.

 

Nhưng Trưởng công chúa này có một tật xấu, chính là thích làm bà mối, mấy năm qua bên cạnh Hoàng thượng chỉ điểm mấy đôi uyên ương rồi. Gặp nàng ở Xuân yến, có người vui, có người sợ.

 

Nếu ở Xuân yến đại náo phong đầu lấy được sự thưởng thức của Công chúa, đối với sĩ tử mà nói chính là quan đồ rộng mở, cô nương gia cũng sẽ gả được vào nơi tốt, dù sao một câu tán thưởng của Trưởng Công chúa cũng có thể nâng giá trị của bản thân lên. Nhưng nếu bị Trưởng Công chúa làm mai loạn lên, vậy thì cực khổ rồi.

 

Bên trong Quốc công phủ, Thính Lan, Văn Chiêu, Văn Dập, Văn Ngọc đều có mặt. Nhị ca nhận được thiếp mời đơn thuần cho rằng lần Xuân yến này sẽ có một cái màn che, nếu không Xuân yến này trở thành kết thân yến rồi.

 

Có điều Nhị ca cũng vui mừng, bởi vì cô nương Tô gia cũng được mời. Sau khi hai người định hôn sự ít gặp mặt hơn, bởi vậy cơ hội này thật khó có được.

 

Văn Chiêu nghĩ lần xuân yến này không thể đi, nhưng mẫu thân nghĩ đến hôn sự của nàng nên muốn nàng ra ngoài giao tiếp, Văn Chiêu không thể từ chối, lại không có cách giả bệnh, không thể làm gì khác hơn là đến lúc đó tận lực tránh né.

 

Nếu không mình biểu hiện kém cỏi chút?

 

Xuân yến ngày ấy, Văn Chiêu sáng sớm bị Tần thị kéo dậy, mơ mơ màng màng mà nhìn bà, Tần thị nói: "Tiểu ngủ gật, hôm nay dậy sớm trang điểm dự yến!"

 

Văn Chiêu chớp chớp đôi mắt mờ mịt nước, nói: "Y phục tùy tiện là được, con ngủ tiếp một chút."

 

Âm thanh mềm mại hơn ngày thường. Tần thị nghe được trong lòng mềm đến rối tinh rối mù, nhưng việc này thật sự không thể nhượng bộ, Xuân yến của Trưởng Công chúa sao có thể mặc y phục tùy ý? Sợ là người khác sẽ chụp lên tội danh bất kính với Công chúa.

 

Tần thị cương quyết kéo Văn Chiêu, nói: "Chuyện khác đều được, việc này không thể thương lượng."

 

Văn Chiêu đương nhiên không phải không rõ, lúc này buồn ngủ cũng được, nhưng nàng vẫn nghĩ y phục không quá thất lễ là tốt rồi, dù sao nàng trọng sinh trở về là vì thay đổi vận mệnh Quốc công phủ, chuyện nhi nữ tình trường nàng đều không nghĩ tới, chỉ cần không dính dáng tới Trang Khởi là được rồi.

 

Nếu ở Xuân yến của Trưởng Công chúa bị làm mối, nàng muốn khóc cũng không khóc được.

 

Tần thị như hiểu rõ sự lo lắng của nàng, nói: "Chiêu Chiêu yên tâm, lấy thế lực Quốc công phủ có thể giúp con từ chối người không vừa ý. Nhưng nếu con có được sự tán thưởng của Trưởng Công chúa, đối với hôn sự sau này cũng có lợi."

 

"Chiêu Chiêu đã mười ba, những việc này đều nên suy tính. Chiêu Chiêu của chúng ta cái gì cũng tốt, thế nhưng lại không thích xã giao, bên ngoài cũng ít người biết. Vậy thì thời cơ như vậy cũng bỏ lỡ mất rồi."

 

Văn Chiêu biết mẫu thân đang vì nàng mà suy nghĩ, chẳng qua là Quốc công phủ có thể từ chối Trưởng công chúa, nhưng phải đánh đổi khá nhiều, nếu Trưởng công chúa không cao hứng bên tai Hoàng thượng chỉ trích Quốc công phủ vài câu, Quốc công phủ sẽ bị ảnh hưởng, mà hậu quả thế nào đều sẽ đi ngược lại ước nguyện ban đầu của nàng.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top