Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Nhân Duyên Tiền Định (Dịch)
  4. Chương 64: Hứa hôn

Nhân Duyên Tiền Định (Dịch)

  • 397 lượt xem
  • 2306 chữ
  • 2021-09-13 09:21:23

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Từ sau khi Thiên sư bộc lộ tài năng ở ngày vui của Dịch Trạch, Thái tử liền cảm thấy Dịch Trạch là người đứng sau chuyện này, đang vì Tiết tướng mà dốc sức, nhưng khoảng thời gian sau này, Thái tử lại càng ngày càng cảm thấy hoài nghi suy đoán của hắn.

 

Dù sao, lúc này Tiết tướng đã đứng về phái bảo hoàng, Dịch Trạch thân là Tể tướng nội sử, nhưng lại vững như bàn thạch mà đứng về phái trung lập.

 

"Ngươi nói Dịch Thị lang trong chuyện của Thiên sư đến tột cùng là đóng vai nhân vật gì?" Thái tử rõ ràng có chút rối loạn, người bên dưới của hắn đều cảm thấy Dịch Trạch gian ác mê hoặc lòng người, hắn mặc dù cảm thấy không đúng nhưng không có chứng cứ để phản bác. Nhưng gần đây huyên náo càng lúc càng lớn, nói Dịch Trạch thân ở trong nước sôi lửa bỏng cũng không quá đáng, nếu như Dịch Trạch thực sự vô tội.... Vậy bản thân không biết nợ hắn bao nhiêu.

 

Tuy rằng những việc này không phải hắn làm, nhưng những người xúc phạm Dịch Trạch kia phần nhiều là vì bất bình cho hắn.

 

"Dịch Thị lang là người tâm tư kín đáo, nếu như hắn tham gia trận mưu tính này, nhất định sẽ không đem bản thân đẩy lên vị trí nơi đầu sóng ngọn gió này. Vì vậy ta cho rằng, đây có lẽ là do Tiết tướng ngấm ngầm mưu tính. Chĩa mũi nhọn về phía Dịch Thị lang, bản thân lão ta có thể an toàn ở đằng sau xem trò vui rồi."

 

Thái tử nghe xong lời Lục Nhiên, thở dài: "Nhưng nếu không tóm được Tiết tướng, Dịch Thị lang cũng khó có thể rửa sạch. Nhưng mà ta sẽ căn dặn người phía dưới không nên làm khó hắn."

 

Lục Nhiên im lặng trong nháy mắt, bóng tối trong thư phòng ngày càng dày đặc: "Có bao nhiêu người là chân chính vì điện hạ mà ưu phiền, lại có bao nhiêu người là bỏ đá xuống giếng đây?"

 

Trong lòng Thái tử sinh ra chút khổ sở, cũng rất nhanh dứt bỏ nỗi lòng: "Không nghĩ cái này nữa. Nói đến thì sinh thần của người cũng sắp đến rồi nhỉ? Năm nay thật là năm thăng quan của ngươi, cũng không thể làm đơn giản."

 

Lục Nhiên cười cợt: "Thời điểm như bây giờ, đương nhiên là làm đơn giản tốt hơn, nếu không bị người ta nắm được sai lầm, ta lại không có nơi để khóc."

 

Thái tử rót một chén rượu cho Lục Nhiên, bên trong lời nói có chút đáng tiếc: "Ngày quan trọng như vậy, ta lại không thể vì ngươi xướng lễ."

 

Lục Nhiên đưa tay tiếp nhận, uống một hơi cạn sạch.

 

Đêm hôm ấy Văn Chiêu liền đến chỗ cây đại thụ kia, Cơ cô nương trong bóng tối quan sát động tĩnh trong phủ, A Trúc thì cầm một cái xẻng tới.

 

"Bắt đầu đi."

 

Sau khi Văn Chiêu mở miệng, A Trúc lại không lập tức xúc đất, mà cầm cái xẻng gõ trên đất, nhìn thấy động tác hắn như thế, trong mắt Văn Chiêu lộ ra sự tán thưởng.

 

Sau khi A Trúc gõ đến một chỗ đất rõ ràng siết chặt hơn so với những chỗ còn lại mới bắt đầu xúc đất lên. Bùn đất xung quanh đều có khe hở, mà chỗ đất này lại bị người ta lấp đến chặt chẽ, bởi vậy mới có chỗ không giống như vậy.

 

Rất nhanh, A Trúc liền xúc vào một vật cứng, trong lòng vui vẻ, liền móc vật cứng trong đất ra.

 

Là tráp.

 

Văn Chiêu tùy ý phủi bùn đất ra, lại phát hiện trên tráp có khóa. Văn Chiêu lại không vì vậy mà khổ não. Tráp bị khóa lại, như vậy độ khả thi đây là vật chứng càng lớn, đối với nàng mà nói ngược lại là tin tốt.

 

"Lấp đất lại."

 

A Trúc nghe được lệnh, lập tức xúc đất bên cạnh lấp hố lại.

 

Văn Chiêu đem tráp vào trong phòng, nhìn xung quanh, nghĩ xem có nên trực tiếp đập ra.

 

Thôi, thực sự mở không ra thì đập.

 

Lúc này ngoài cửa sổ có bóng đen chợt lóe lên, Văn Chiêu tay mắt lanh lẹ mà nhét tráp vào ngăn kéo.

 

"Đừng giấu, không muốn nói ta giúp nàng xem sao?" Người đến ép tiếng nói chuyện xuống thấp, nghe ra còn có chút ý cười.

 

"Làm ta sợ muốn chết, còn tưởng là ám vệ của Hoàng thượng." Văn Chiêu thở ra một hơi, lúc này mới lấy tráp trong ngăn kéo ra: "Chính là cái này, nhỏ như vậy, còn để khóa, không biết bên trong là cái gì."

 

Lục Nhiên tùy ý ngồi trên ghế, lấy cái tráp ra nhìn, thấy mắt khóa có chút phiền phức, sợ là không mở được: "Ngày mai mang cho A Dần nhìn một chút, hắn am hiểu những thứ này."

 

Văn Chiêu "Ồ" lên: "Ta còn không biết hắn còn biết cái này, Ân nhân sao lại biết nhiều thứ như vậy?"

 

"Quanh năm du hành bên ngoài, người vào nam ra bắc chung quy phải có chút tài lẻ bên người." Lục Nhiên giương mắt nhìn sang, trong mắt lại có chút oan ức: "Chiêu Chiêu chưa từng khen ta."

 

Văn Chiêu bị đôi mắt sóng nước mênh mông này nhìn cho có chút run rẩy: "Được được, chàng lợi hại nhất. Chàng đúng là một đại quyền thần tương lai, đương triều Tể tướng nhi lập chi niên!" (Nhi lập chi niên: chỉ tuổi 30).

 

Lục Nhiên nghe xong lời này lại bị ngưng trọng lại, nhìn tráp chậm rãi nói: "Còn phải nhanh hơn chút nữa mới được."

 

Trong lòng Văn Chiêu có chút lo âu sợ hãi, chỉ lo kiếp này vì nàng sớm cho Lục Nhiên biết mà vận mệnh thay đổi: "Chàng coi như không biết chuyện tương lai đi, nên làm gì thì làm đó, nếu như quá vội vàng..... ta có chút sợ."

 

Lục Nhiên thả tráp trong tay ra, kéo tay Văn Chiêu: "Yên tâm đi, ta có chừng mực." Nói xong còn hạ xuống một nụ hôn vào tay nàng.

 

Xúc cảm mềm mại lạnh lẽo, còn có ánh mắt hắn sáng quắc, đều khiến trong lòng Văn Chiêu hoảng hốt.

 

Chẳng biết vì sao, nàng cảm giác hắn vừa rồi như con sói săn mồi đơn độc, còn chưa đợi nàng nhận biết rõ ràng, đã bị Lục Nhiên ôm lấy đặt trên bàn.

 

"Chàng làm gì vậy?" Văn Chiêu chưa từng ngồi cao như vậy, giãy giụa muốn xuống.

 

Hai tay Lục Nhiên lại chống bên người nàng, cố định nàng trong lòng. Dù cho nàng ngồi trên bàn, vẫn thấp hơn hắn một chút, bị hắn vây lại như vậy liền không thể chạy trốn.

 

Xung quanh tất cả đều là hơi thở của hắn, Văn Chiêu lại có chút thẹn quá thành giận. Đang nói chính sự, người này đột nhiên lại không an phận rồi! Nghĩ như vậy liền giơ chân muốn ngăn hắn lại.

 

Lục Nhiên nhanh chóng bắt được mắt cá chân nàng, nhìn nàng mà nở ra một nụ cười, sinh ra chút phong lưu vô biên: "Như vậy đã muốn đối phó ta? Vốn là định cùng nàng bàn bạc, nếu đã như vậy....." Nói xong liền nhấc chân nàng lên.

 

Văn Chiêu giãy giụa không có kết quả, cuối cùng chân trái lại bị hắn đặt lên vai: "Chàng!" Sắc mặt Văn Chiêu hồng đến lợi hại, cũng không biết là giận hay là thẹn. Kiếp trước nàng sống đến tuổi hoa, lại ở ngự tiền thấy không ít chuyện, đương nhiên không phải tiểu cô nương hồ đồ vô tri, vì vậy cũng rõ ràng tư thế này có bao nhiêu bất nhã.

 

Lục Nhiên vốn là muốn trêu đùa nàng, nhìn sắc mặt nàng như vậy lại phảng phất như hiểu ra gì đó, trên mặt cũng bắt đầu hồng, sau khi buông chân nàng ra còn ho nhẹ một cái.

 

Trong lúc nhất thời hai người đều không nói chuyện.

 

"Tiểu thư?" Gian ngoài đột nhiên có tiếng Phù Diêu hỏi dò. Xem ra động tĩnh của bọn họ đã đánh thức nha hoàn, Văn Chiêu trừng người đối diện, trả lời: "Không có gì, không cần đi vào."

 

Bên ngoài yên lặng trong nháy mắt, lại nghe thấy giọng của Phù Cừ: "Tiểu thư là bị lạnh tỉnh rồi? Có muốn Phù Cừ đổi đệm chăn cho tiểu thư không?"

 

Bây giờ chính là thời điểm thời tiết ấm dần, Phù Cừ lại hỏi như vậy.

 

"Không lạnh, các ngươi ngủ đi."

 

Bên ngoài lúc này mới không còn động tĩnh.

 

Lục Nhiên cười nhìn Văn Chiêu nói: "Nha hoàn kia của nàng đúng là cơ trí." Nếu có kẻ xấu đến, cưỡng bức Văn Chiêu không cho gọi người, vừa rồi có thể dựa vào câu hỏi của Phù Cừ gọi tiếp viện.

 

"Đúng vậy, nàng từ trước đến giờ tâm tư cẩn thận lại có mấy phần nhanh trí, làm nha hoàn đúng là đáng tiếc."

 

Lục Nhiên lắc lắc đầu: "Nàng có nha hoàn như vậy lại khiến ta an tâm chút."

 

Không khí lúng túng trước đó của hai người hoàn toàn tản đi, Văn Chiêu hỏi hắn: "Chàng không phải có chính sự muốn nói sao?"

 

Lục Nhiên không trả lời ngay, nhưng từ trong lồng ngực lấy ra một vật, chính là miếng ngọc bội : "Đây là lần thứ ba đưa cho nàng, nhưng không được trả lại nữa."

 

Hắn nói chuyện này, Văn Chiêu liền nhớ tới hai lần trước trả ngọc bội cho hắn, một lần là khi hắn vô ý làm rơi, một lần khác lại là muốn đoạn tuyệt quan hệ. Vừa nghĩ như vậy, Văn Chiêu cảm thấy có chút xấu hổ, sau khi gật đầu liên tục mới nhận lấy ngọc bội.

 

Lục Nhiên thuận thế nắm lấy tay nàng, giảm thấp giọng nói: "Muốn phá âm mưu của Hoàng thượng, kỳ thực còn có một cách."

 

"Chính là, hứa hôn với ta."

 

Đôi mắt đen như mực không hề chớp mà nhìn nàng chằm chằm, Văn Chiêu lại ngây ngẩn cả người.

 

Hắn nói không sai. Hoàng thượng muốn hãm hại Quốc công phủ trước tiên phải có điều kiện, đó chính là Quốc công phủ có ý định với vị trí Thái tử phi. Khát vọng như vậy từ trước đến giờ cơ mật không thể nói, hiển nhiên là tùy ý Hoàng thượng bẻ cong, gộp đủ nhân chứng vật chứng là có thể định tội Quốc công phủ rồi. Nhưng nếu Quốc công phủ vốn là vô ý với vị trí Thái tử phi mà chiêu cáo thiên hạ, Hoàng thượng dù cho tìm bao nhiêu chứng cứ phạm tội cũng không làm nên chuyện gì.

 

Nhưng Thái tử dù sao cũng là Thái tử, bọn họ nhất định phải đổi một phương thức cho thấy chính mình vô ý với vị trí Thái tử phi, bằng không chính là coi rẻ uy nghiêm hoàng thất rồi. Mà đắc tội với quan viên phe Thái tử đối với bọn họ mà nói cũng không phải chuyện tốt, bọn họ có thể kích động mọi người bức Dịch Trạch thành như vậy, cũng có thể nghĩ biện pháp để Quốc công phủ có tiếng xấu.

 

Như vậy, hứa hôn với Lục Nhiên đúng là kế sách tốt nhất.

 

"Nhưng mà..... Chàng nếu vì vậy mà đắc tội với Hoàng thượng thì sao?" Dù sao kiếp trước không có việc này, cuốn Lục Nhiên vào chuyện này đương nhiên sẽ liên lụy hắn.

 

Lục Nhiên chỉ cười lắc đầu một cái, một tay tùy ý vân vê tóc của nàng.

 

Nếu vẻn vẹn chỉ từ con đường làm quan mà cân nhắc, Lục Nhiên làm như vậy thật có chút giống như tự hủy đi tương lai. Nhưng hắn không chỉ có con đường làm quan, còn có trái tim.

 

Tuy rằng hắn không nói gì, Văn Chiêu lại biết ý của hắn, bắt được bàn tay liên tục làm loạn kia, nói: "Không được, ta không muốn ảnh hưởng đến tiền đồ của chàng. Nếu như chàng ngay lúc quan trọng mà hứa hôn với ta, đắc tội chính là thế lực hai phe." Hoàng thượng sẽ vì hắn gây rối làm ghi hận, Tiết tướng cũng sẽ vì quân cờ trở nên "Không thuận tay" mà không vui.

 

Dù sao quân cờ Tiết tướng thích dùng nhất chính là ít liên quan tới Kinh thành cùng các thế lực khắp nơi, chỉ chuyên tâm vì một mình lão mà làm việc. Bây giờ chính là thời kỳ then chốt trên con đường làm quan của Lục Nhiên, hai bên đều không thể đắc tội.

 

Lục Nhiên nhẹ nhàng ôm nàng, nhìn vào bóng tối: "Ngốc. Ta chẳng qua là đi có chút gian nan, đối với các nàng lại là địa sự liên quan đến tính mạng."

 

Khí tức trong lồng ngực hắn sạch sẽ thuần túy, Văn Chiêu trong lòng an bình hơn.

 

Lồng ngực của hắn nhẹ nhàng rung động, Văn Chiêu nghe thấy trên đỉnh đầu truyền tới: "Huống hồ nếu có thể cưới được nàng, là chuyện may mắn nhất trong kiếp trước kiếp này của ta."

 

Dù sao kiếp trước tuy hắn quyền lớn trong tay, nhưng phủ đệ lại vắng ngắt, người mình muốn cùng trải qua đêm đẹp lại đang giãy giụa trong thâm cung, chỉ ngóng trông có một ngày có thể tự tay giết kẻ thù.

 

Hắn có thể cho nàng áo gấm, có thể kết bạn với nàng trong đêm rét mùa đông, nhưng trong đầu nàng lại chỉ có hai chữ "Báo thù", không nhìn thấy cái khác.

 

Sau khi Văn Chiêu nói với hắn chuyện kiếp trước, hắn liền không nhịn được mà nghĩ đến kiếp trước của bọn họ. Kiếp trước hắn mặc dù đã ngồi trên vị trí cao như vậy, Lục Nhiên lại có chút thương xót cho bản thân mình.

 

Lục Nhiên đang có chút xuất thần, lại cảm nhận được khóe miệng ấm áp.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top