Ninh Uyển sống cùng Lâm Nguyên Khê một thời gian, có thể nói tình huống dầu sôi lửa bỏng nào cũng trải qua. Giữa ban ngày, lúc hắn đi học, nàng sẽ hóa thành người đứng bên cạnh lẳng lặng hầu hạ. Xưa nay hắn thích đốt trầm hương, mấy lần sơ suất mà bị Ninh Uyển thuận lợi trộm đi mất.
Từ lúc Ninh Uyển ở đây, hắn xem sách đều được cận kề ấm trà nóng, đói bụng liền có một mâm cơm ngon miệng, lửa than phải nói chưa từng tắt. Ngay cả lúc sáng sớm tinh mơ, khi hắn mới thức dậy, đã có chậu nước rửa mặt bên cạnh…
Mỗi khi Lâm Nguyên Khê khẽ ngẩng cao đầu, sẽ thấy cô nương ngày thêm
tuyệt đẹp ngồi phía đối diện.. Da nàng trắng mịn màng, lông mi cong như mi phượng, cái miệng anh đào[1] nhỏ nhắn, mỗi lần nhìn vào đôi mắt kia, hắn tưởng chừng như mình bị hút vào. Hắn nhíu mày mệt mỏi, đầu khẽ điểm từng cơn đau nhức. Chắc là do hình ảnh hai ngọn núi đầy đặn cứ nhấp nhô trước mặt hắn… Hắn nuốt ngụm nước bọt, máu dồn từ tim đến tận tế bào não. Lâm Nguyên Khê cảm thấy việc hô hấp như nghẹn lại, đang chuẩn bị gọi nàng đi ra thì nàng liền xoay người lại. Hắn thu vào tròng mắt trọn cái vẻ đáng yêu của nàng. Lâm Nguyên Khê vờ lật sách bằng tay trái, tay còn lại khẽ lót dưới bàn rồi nằm xuống, tránh cho Ninh Uyển thấy vẻ mặt xấu hổ của hắn.
[1] Cái miệng anh đào nhỏ nhắn: Ý nói cánh môi mỏng như cánh hoa, lại hồng hào như màu sắc của hoa anh đào.
Vẻ mặt Lâm Nguyên khê buồn rầu, đáng lẽ có thể giơ tay lên, chạm phải nó nhưng sao lại luyến tiếc hạ tay xuống? Hắn ngồi dậy, dùng tay phải khẽ lật sách, rất ư là nhẹ nhàng. Nàng vừa ở đây giờ lại biến đâu mất, hắn gọi nhưng chẳng thấy ai đáp. Vén rèm cửa, lọt vào tầm mắt là cảnh một nữ tử đang tắm, thân thể trắng nõn mang một vẻ đẹp vô cùng tự nhiên. Hắn chợt lùi bước, hoảng loạn quay đầu ra ngoài. Đối với những cảnh này, hắn đang giận bản thân, ăn no đọc sách thánh hiền, vậy mà không cách nào kiểm soát chính mình.
- Ninh nhi, ngươi không thể hóa thành hồ ly mà tắm sao?
Về câu hỏi này, Lâm Nguyên Khê thấy rõ sự suồng sã trong cách xưng hô nhưng đại đa số thời gian, Ninh Uyển hóa thân thành hồ ly, không lẽ lại đi kêu một tiếng Trữ cô nương, hắn thấy rất không tự nhiên. Vì vậy liền kêu tiếng “Ninh nhi”, hắn tự phát giác rằng mình ngày càng thân thiết với cô nương này.
- Lâm công tử, nếu hồ ly không mau lau khô lông thì sẽ dễ bị cảm lạnh lắm…
- Ngươi là hồ ly, không lẽ không biết pháp thuật? – Lâm Nguyên Khê dựa vào trực giác cho thấy nàng là đang nói dối.
Ninh Uyển khẽ quay đầu.
- Lâm công tử, tất cả pháp thuật của ta đều dùng để… quen biết công tử rồi.
Mấy từ cuối thốt lên một cách e thẹn, hắn vì lẽ đó là tai cũng đỏ lên. Dù chạy đi đâu đi nữa thì hắn cũng không thể đứng ở đây. Hắn chợt nghĩ đêm nay sẽ không dễ dàng tha cho tiểu hồ ly nhỏ này, ít nhất cũng phải cùng người ta quấn quít trên chiếc giường nhỏ.
Nhưng tới buổi chiều ,hồ ly nhỏ dùng theo ánh mắt ướt át lom khom đi sau lưng hắn, giống như vừa bị ai đó vứt mình không chút thương cảm. Một bên Lâm Nguyên Khê cũng nhẹ dạ, vừa nghĩ đây lần cuối cùng, vừa chẳng thể nào xua đi đi được mớ suy nghĩ bòng bong.
- Ninh nhi, đây là lần cuối cùng.
Ninh Uyển áp mặt vào lồng ngực hắn, lòng chẳng bận để tâm tới lời nói kia.
Qua một thời gian sống chung, nàng phát hiện chàng thư sinh này xuất thân từ một gia đình giàu có, sinh ra đã sống trong vinh hoa phú quý. Hắn tuy ham mê đọc sách nhưng không màng đến công danh vọng trọng. Ngược lại, hắn vô cùng để tâm tới việc rèn luyện thân thể, nhẹ dạ lại ngây thơ.
[Nguyên văn đại khái chỉ thịt và thịt, nên không thiết phải đào sâu về đời sống riêng tư.]
- Những buổi chiều sau này, ngươi không được phép biến thành người nữa.
Lâm Nguyên Khê thổi tắt ngọn đèn dầu, sau đó ôm lấy tiểu hồ ly. Trong vòm ngực to lớn, rắn rỏi của hắn, tiểu hồ ly khẽ khom người. Hắn hình như quên mất rằng tiểu hồ ly với hình hài này thì chẳng thể nói chuyện được.
Nhàn nhạt trong hô hấp, tiểu hồ ly sáng nắng chiều mưa nháy mắt đã ở bên hắn một tháng. Lúc có lúc không lại cùng nàng cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, làm cho Ninh Uyển rất thành công ở nhân vật nam chính đến nỗi lòng còn tồn dư chút cảm xúc khó cưỡng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận