Không biết trải qua bao lâu, trong cơn chập chờn vừa mê vừa tỉnh, Tiểu Linh loáng thoáng nghe thấy 2 người, 1 nam 1 nữ đang cùng nói chuyện.
- Thực sự là một tiểu mĩ nhân.
- Đại nương, ta không lừa người chứ, có được cô nương này, chẳng phải bắt được mỏ vàng sao.
- Cũng khá khen cho con mắt nhà ngươi. Nhưng không sợ người quen của nó tìm đến làm loạn chứ?
- Đại nương yên tâm, nhìn trang phục này chắc là một a hoàn, mà có ai hơi đâu đi khắp nơi tìm kiếm 1 a hoàn thất lạc chứ?
- Vậy được. Đánh thêm cho nó liều nữa, phòng khi lát nó tỉnh dậy làm loạn.
- Tuân lệnh!
Giọng nói nam kia có chụt quen quen, hình như nàng đã bắt gặp ở đâu rồi. Chỉ kịp nghĩ đến đây thì một mảnh vải ướt ập lên mũi và mồm, nàng chưa kịp nhận ra điều gì thì lại tiếp tục chìm vào mê man.
Lần thứ 2 tỉnh lại, không biết đã trải qua bao lâu. Nàng cảm nhận một mùi hương nồng nàn có phần hơi xộc thẳng vào mũi mình, không biết A Hành hôm nay sử dụng tinh dầu gì mà lại thơm nồng như vậy. Nàng lười biếng muốn ngủ thêm 1 lát, nhưng có một bàn tay chạm vào người, hình như muốn cởi y phục. Nàng uể oải quay người vào phía trong, ngái ngủ nói:
- A Hành, để cho ta ngủ đi, không cần thay y phục.
Im lặng…
Nàng chợt nghĩ ra điều gì đó, bật dậy, nhưng cơ thể không có sức, chỉ có thể gượng dậy được 1 chút rồi lại ngã lăn quay xuống giường. Trước mắt nàng là một gã đàn ông to béo, mặt phục phịch, mắt híp tịt, râu ria xoăn tít, đặc biệt trên người mặc độc 1 chiếc quần đùi, khiến cho bao nhiêu ngấn mỡ núc lúc lắc xô ra khi hắn cử động, tên béo này đang ngồi một nửa trên giường, cách nàng chưa đên 1 gang tay!
BẤT NGỜ, HOẢNG LOẠN
Tiểu Linh cố gắng sắp xếp mọi việc cho trật tự trong đầu nhưng không thể.
- Đừng chạm vào ta!
- Tiểu mỹ nhân, nàng tỉnh rồi?
- Ngươi là ai?
- Mỹ nhân, ta là người quân trọng nhất ở cả cái thành này, ngoan, hôm nay nàng chiều ta 1 chút, ta nhất định sẽ cho nàng nhiều ngân lượng!
- Ngươi cút đi!
- Tiểu Mỹ nhân, đừng kháng cự! như vậy sẽ làm cho ta càng kích thích hơn haha
Tên béo vừa nói vừa bật cười ha hả, cùng với đó là tiến bộ mặt gớm guốc của hắn xuống gần nàng.
Tiểu Linh hốt hoảng, lấy hết sức bình sinh táng cho hắn một phát trúng tai, tên béo như một bị thịt đổ ập xuống giường choáng váng. Nhân cơ hội này nàng gắng hết sức đây thân thể ục ịch của hắn sang 1 bên, lao người xuống giường. Chắc hẳn thuốc mê còn chưa hết tác dụng, vừa đặt chân xuống đất nàng thấy mọi thứ chung chiêng, mặt đất như không còn vững chắc. Ô kia, rõ ràng lúc nãy mới chỉ có 1 tên béo mà bây giờ có đến 2 tên béo đang đứng dậy từ chiếc giường.
Khốn kiếp!
Khốn kiếp!
Tại sao lại không tỉnh táo đúng lúc này! Nãng gõ mạnh vào đầu 2 cái nhưng vô tác dụng, tên béo vẫn chậm rãi, ôm cái thân thể núng nính tiến lại gần.
- Mỹ nhân, ngoan ngoãn nghe lời ta, nếu nàng thực sự còn nguyên vẹn như lời đại nương kia nói, ta sẽ không để nàng phải thiệt thòi. Nhà ta dù đã có 7 bà thiếp, nhưng rước thêm nàng về cũng không sao. Mỹ nhân! Nghe lời ta!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận