Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đồng nhân
  3. Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia (Dịch)
  4. Chương 2: Nhà người ta có lão gia gia

Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia (Dịch)

  • 466 lượt xem
  • 2293 chữ
  • 2021-10-24 13:08:23

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Sau khi hạ quyết tâm, Lâm Phong nhìn lão trưởng thôn bên cạnh, sau đó lại một lần nữa thể hiện ra phong thái cao nhân không chê vào đâu được.

Lâm Phong lạnh nhạt nói:

“Ngày hôm qua, bổn tọa đột nhiên có linh cảm, cảm thấy có một người trong núi này có duyên với ta, cho nên ta tới đây kiểm tra xem có phải không, lại không ngờ rằng, lại ở trong thôn nhỏ này.”

Nói xong, hai mắt Lâm phong chuyển hướng sang nhìn về phía đứa nhỏ ở trước cổng thôn đang còn kéo kéo cái đuôi con chó vàng to lớn, thầm than trong lòng:

“Nhân vật chính như người ta không cần hỏi cũng có lão gia gia (1) theo bên cạnh, còn mình thì muốn có lão gia gia theo bên cạnh cũng không được.”

(1) lão gia gia: ông cố

Thế nhưng, nghĩ tới chuyện một đám nhân vật chính nghịch thiên làm đồ đệ của mình, sau này tùy tiện sai ra ngoài đại sát tứ phương, tâm tình Lâm Phong liền tốt hẳn lên.

“Đứa nhóc trước mắt này chính là đứa đầu tiên.”

Lão trưởng thôn nghe thấy vậy sửng sốt một chút, sau đó nhìn về đứa nhỏ:

“Ý Đạo trưởng nói, có phải là .... nó?”

Lâm Phong hờ hững gật đầu:

“Bổn tọa lúc đầu còn hoài nghi, nghĩ rằng kỳ quái người hữu duyên ở đâu ra, thế nhưng khi thấy được nó liền hiểu ra vấn đề.”

Hắn xúc động thở dài, đem câu chuyện xưa đã được chuẩn bị từ trước bắt đầu kể lại.

Câu chuyện này như sau, Lâm phong từng có một tên đệ tử đắc ý, thế nhưng do không nhìn ra được tâm ma , thế là lúc Độ Kiếp đồ đệ của hắn thất bại và đã chuyển kiếp đầu thai.

Lâm phong vẫn luôn tìm kiếm chuyển kiếp của vị đồ đệ. Hắn hi vọng có thể lại một lần nữa nên duyên thầy trò. Kết quả là chờ đợi dài dằng dặc mấy trăm năm, rốt cuộc hôm nay cũng tìm được.

Lão trưởng thôn nghe thấy vậy lại sửng sốt tiếp, khó thể tin được nhìn thằng nhỏ:

“Nhóc con này, chính là đệ tử chuyển thế của ngài?”

Lâm Phong khẽ gật đầu. Sau đó nhìn về phía thằng nhỏ, trong ánh mắt toát ra sự thèm thuồng, yêu thích không dễ nhận ra được.

Đóng kịch cả buổi, hắn đã cố gắng hết sức rồi. Thế nhưng vẫn luôn cảm thấy kết quả không được khả quan cho lắm.

Lý do là vì hắn nhìn thấy trên vẻ mặt sững sờ của lão trưởng thôn này có ẩn tàng một tia cảnh giác sâu sắc.

Lão ta thậm chí con đưa một tay ra sau lưng, khẽ ngoắc ngoắc thằng nhỏ lại.

Lâm Phong âm thầm nhíu mày. Hắn ở trên người lão nhân này cảm giác được một cỗ hơi thở ba động quen thuộc.

Ba động pháp lực của Tu chân giả.

Lão nhân của cái thôn nhỏ này thế mà lại là một vị Tu chân giả. Mặc dù chỉ là Luyện Khí tầng 3, thế nhưng lại là Tu chân giả hàng thật giá thật.

Tu chân giả khác với Võ giả. Muốn trở thành Tu chân giả, ngoài việc phải dẫn dắt thiên địa linh khí nhập thể biến thành pháp lực ra, còn phải tu luyện đạo pháp nữa.

Sói Phong của thôn Sói, mặc dù cũng là một người có thiên phú đấy, thế nhưng hắn chẳng qua cũng chỉ là Võ giả, cũng không có được xem là Tu chân giả.

Lúc trước, lão trưởng thôn cố tình ẩn dấu hơi thở của lão, Lâm Phong còn không có phát hiện ra được. Thế nhưng hiện tại do lão nổi lên ý đề phòng với Lâm Phong, đương nhiên trong cơ thể nổi lên ba động pháp lực, thế là ngay lập tức liền bị Lâm Phong phát hiện ra.

Lâm Phong thầm than một tiếng.

Mặc dù lão nhân này chưa chắc đã là đối thủ của hắn, thế nhưng muốn cho thằng nhóc kia bái hắn làm sư phụ, làm lão gia gia trong truyền thuyết chứ không phải là bọn buôn người lừa gạt trẻ con đi bán, mạnh mẽ cướp người kia. Hiển nhiên chuyện này có lẽ khó thành rồi.

Lâm Phong nhìn thằng nhỏ, thờ ơ hỏi:

“Thanh Phong, ngươi hiện tại có nguyện trở về làm sơn môn làm môn hạ của vi sư không?”

Vẻ mặt lão trưởng thôn không đổi, hai tay nắm lại sau lưng gần như muốn gãy.

Thằng nhóc nghe thấy vậy ngạc nhiên gãi gãi đầu, nhìn Lâm Phong một cái, sau đó lại quay sang nhìn lão trưởng thôn, có chút bẽn lẽn nói:

“Ê...a...ta...ta không phải là Thanh Phong, ta cũng không muốn rời khỏi thôn.”

Lâm Phong im lặng không nói gì, nhất thời không khí có chút ngưng đọng lại. Lão trưởng thôn khẩn trương nhìn chăm chằm hắn. Dao động pháp lực càng ngày càng rõ ràng, tùy thời có thể ra tay.

“Vậy thôi. Hiện tại trí não của con còn chưa có được mở ra, không nhớ rõ được chuyện kiếp trước là điều bình thường. Vi sư cũng không cưỡng cầu con.”

Ngay vào lúc lão trưởng thôn sắp hỏng tới nơi rồi, Lâm Phong than nhẹ một tiếng, cuối cùng nói:

“Thế nhưng vi sư thấy duyên phận giữa ta và con còn chưa có tận. Hôm nay tạm biệt tại đây, ngày sau có ngày gặp lại.”

Lâm Phong từ trong ngực lấy ra một tấm bùa hộ mệnh màu tím đưa cho thằng nhóc:

“Đây là bùa hộ mệnh, vi sư để lại cho con làm bùa phòng thân. Nếu như gặp phải nguy hiểm, con đem lá bùa này ném về phía đối phương. Nó sẽ bảo vệ an toàn cho con. Thôi, Tạm biệt.”

Nói xong, hắn cũng không có chậm trễ mà xoay người rời đi. Khi đi ngang qua lão trưởng thôn,  Lâm Phong hời hợt nhìn lão một cái, khóe miệng nở ra một nụ cười, cũng không có nói chuyện, trực tiếp rời đi.

Lão trưởng thôn bị Lâm Phong hù dọa cho sợ toát đẫm cả mồ hôi. Hắn biết Lâm Phong đã nhìn thấu lai lịch của hắn, thế nhưng hắn lại không nhìn ra được tu vi Lâm Phong sâu cạn như thế nào. Điều này làm cho hắn vô cùng sợ hãi. Trực giác mách bảo rằng tu vi của Lâm Phong cao hơn hắn rất nhiều, e rằng Lâm Phong có tu vi Trúc Cơ Kỳ,thậm chí hoặc là đại tu sĩ Kim Đan kỳ??

Lúc bình thường Tu Chân giả có thể đem hơi thở của mình ẩn giấu. Thế nhưng chỉ cần hơi ba động một chút liền sẽ bị Tu Chân giả có cùng cấp bậc hoặc cao hơn một chút phát giác ra, thế nhưng Lâm Phong thì ngoại lệ.

Đây có lẽ là phúc lợi “đặc tính ẩn giấu” hạng nhất của Hệ thống. Theo như lời Hệ thống miêu tả, chỉ cần Lâm Phong không tự mình ra tay, trong mắt người khác, hắn không khác người thường là bao, thậm chí Tu chân giả có tu vi cao hơn hắn cũng không thể nào nhìn thấu được hắn.

Điều này rất có lợi cho Lâm Phong giả bộ, khoe mẽ, chém gió.

Sau khi rời khỏi tầm mắt của thằng nhóc và lão trưởng thôn , Lâm Phong ngay lập tức sử dụng “tiềm hành thuật” lén lút lẻn vào thôn Đá.

Một phép thuật nho nhỏ trong Hệ Thống Đổi Thưởng của Hệ thống  bèo nhất cũng là 100 điểm thưởng. Lâm Phong sau khi cẩn thận suy xét xong, hắn cũng không có lựa chọn phép thuật tấn công hay là phòng ngự mà đổi lấy “tiềm hành thuật”.

Phép thuật này có thể ẩn giấu thân thể của hắn, chỉ cần không làm ra sự việc nào đó thì hắn sẽ không có hiện hình. Theo quan điểm của Lâm Phong, phép thuật này nếu như biết cách sử dụng ... kỳ thực tính thực dụng của nó rất cao.

Phản ứng của lão trưởng thôn có chút kỳ quái, khiến cho Lâm Phong nổi lên lòng nghi ngờ.

Lâm Phong yên lặng không một tiếng động lẻn vào thôn Đá, cảnh vật nơi đây không khác thôn Sói là bao, chỉ là sự ảm đạm của nó so với thôn Sói thì nhiều hơn rất là nhiều.

Mảnh đất trống ở giữa thôn tràn ngập thi thể của nhiều loại thú khác nhau. Thôn dân từ người già tới trẻ con, trên vẻ mặt ai cũng hiện ra nụ cười.

Lâm Phong cuối cùng cũng tìm ra được nhà của lão trưởng thôn. Mới vừa vào tới sân, hắn đã nhìn thấy thằng nhỏ. Hiện tại thằng nhỏ đang cầm một cái bát sứ nhỏ, dùng thìa gỗ nhỏ múc sữa uống.

Trước cổng sân, một đứa nhỏ hét to lên:

“Oa a....nhóc, ngươi lại bú sữa mẹ nữa à? Hiện tại ngươi đã 3 tuổi rưỡi rồi đấy?”

“Ê.... a!”

Thằng nhóc quýnh lên, ôm lấy bát nhỏ, dùng bàn tay trắng nõn nhỏ bé của mình che lại, không để cho mấy thằng bé lớn kia nhìn thấy. Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, lông mi thật dài khẽ rung rinh, lo lắng giải thích:

“Các ngươi nhìn lầm rồi... ta... thật ra... thật ra....đang uống nước...”

“Ha ha....”

Đám nhóc kia cười to.

Lâm Phong cũng bị đứa nhỏ đáng yêu này chọc cho khẽ cười. Sau đó mặc kệ đám nhỏ kia cười sặc sụa, hắn đi thẳng vào trong sân tới căn nhà đá,  lỗ tai giật giật mấy cái liền nghe thấy tiếng lão trưởng thôn trong căn nhà đá:

“Đảo mắt thế mà đã 3 năm trôi qua rồi, “nhóc con” cũng đã được 3 tuổi rưỡi rồi.”

Giọng nói của một bà lão vang lên trong phòng. Có lẽ là vợ của lão trưởng thôn:

“Ngươi để cho nhóc con cự tuyệt vị đạo trưởng kia, như vậy có phiền toái không? Ngươi nói xem nhóc con có thật sự là đệ tử chuyển thế theo như lời vị đạo trưởng kia nói không?”

Lão trưởng thôn trầm ngâm nói:

“Ta vốn nghĩ rằng vị đạo nhân kia là người nhà của Thạch gia, tới đây để giúp đỡ Thạch Thiên Nghị, hoặc là ông ngoại của Thạch Thiên Nghị, tới tìm nhóc con để nhổ cỏ tận gốc, nhưng hiện tại xem ra cũng không phải như vậy. Về phần đệ tử chuyển thế mà nói...”

Lão trưởng thôn do dự một chút:

“Ngươi cũng biết, nhóc con sinh ra vốn đã bất phàm. Đây chính là trời sinh Trúc Cơ Kỳ! Hơn nữa còn là đạo cơ chí tôn vang dội cổ kim trong truyền thuyết nữa, bảo là đại tu sĩ chuyển thế, cũng có phần đúng.”

Vợ trưởng thôn thở dài nói:

“Đáng tiếc đạo cơ chí tôn của hắn lại bị Thạch Thiên Nghị cướp mất, đây chính là huynh đệ đồng tông a, tại sao lại nhẫn tâm tới như vậy? Nhóc con lúc đó còn chưa tới nửa tuổi, thật đúng là đứa nhỏ có số khổ mà!”

Lão trưởng thôn nghiêm túc nói:

“Tóm lại, ta đã đáp ứng cha hắn, cho nên ta sẽ chăm sóc cho nó thật tốt. Đạo nhân kia cuối cùng vẫn là lai lịch không rõ, tốt nhất cẩn thận vẫn hơn. Thân thế của nhóc con chỉ có ta và ngươi biết, tuyệt không được để lộ ra ngoài, bằng không nhóc con sẽ gặp phải nguy hiểm.”

Lâm Phong ở bên ngoài nghe thấy vậy hưng phấn vô cùng , “nhóc con”, 90 % là nhân vật có cấp bậc Chân Mệnh Thiên Tử.

Về phần cái tên Thạch Thiên Nghị đã cướp đi đạo cơ của hắn kia, có lẽ hắn là lớp nhân vật thuộc phái phản diện rồi.

Chẳng trách căn cốt của tiểu tử này lại có thể đạt tới giá trị max là 10. Trời sinh Trúc Cơ Kỳ, hơn nữa lại còn là đạo cơ Chí tôn cấp Cao nhất, thiên phú như vậy không max trị số thì còn ai vào đây max trị số nữa??

Thế nhưng đạo cơ của hắn đã bị người ta cướp đi, căn cốt hạng nhất tại sao vẫn là 10 vậy?

Chẳng lẽ, đạo cơ của hắn còn có thể sống lại? Hoặc là sau khi hắn tu luyện đạo pháp tấn chức Trúc Cơ Kỳ xong, đạo cơ chí tôn vẫn có thể đúc lại được nữa?

Lâm Phong vừa nghĩ vừa lặng lẽ rời khỏi Thôn Đá. Hắn đi tới con đường lên núi, cách lối vào thôn không xa.

Từ trong túi, Lâm Phong lấy ra chín miếng tinh thạch bằng ngọc có màu tím. Sau đó bố trí có trật tự dọc theo đường lên núi. Làm xong, Lâm Phong thở dài, làm ông nội cũng không có tốt như thế này.

Tân thủ lễ bao mở ra cho hắn 300 điểm thưởng. Lâm Phong dùng 50 điểm thưởng đổi lấy một bộ trang phục.100 điểm đổi “tiềm hành thuật”, còn dư lại 150 điểm, toàn bộ  hắn đều đầu tư hết vào đám tinh thạch màu tím này.

Sau khi làm xong xuôi đâu vào đó, ánh mắt hắn lại nhìn về phía Thôn Sói, Lâm Phong sờ sờ mũi nói:

“Nếu thôn Sói muốn tấn công thôn Đá, nhất định phải đi qua con đường này.”

Sau đó Lâm Phong lại suy nghĩ tiếp hành động kế tiếp nên làm như thế nào. Trong lúc đang còn suy nghĩ, đột nhiên có tiếng nổ lớn trừ chỗ sâu trong núi vang lên, giống như tiếng sét nổ vang vọng trời đất vậy.

Một tia sáng màu tím từ sâu trong rừng núi bay thẳng lên trời, thoạt nhìn có lẽ là bảo vật phi thường. Lại nghĩ tới Sơn Bảo xuất thế theo như lời thôn Sói nói, Lâm Phong trợ mắt há hốc mồm lên nói:

“Đây là đồ chuẩn bị cho thằng nhóc kia sao? 8 điểm phúc duyên, mặc dù trị số không phải là max, thế nhưng cũng không thể xem thường a.”

Con ngươi Lâm Phong đảo một vòng, sau đó trên khuôn mặt hắn nở ra một nụ cười rạng rỡ, nhanh chóng chạy về phía Sơn Bảo xuất thế.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top