Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Khoa Huyễn
  3. Thần Cấp Triệu Hoán Sư
  4. Chương 129: Trưởng thành (2)

Thần Cấp Triệu Hoán Sư

  • 499 lượt xem
  • 2729 chữ
  • 2021-09-17 21:11:04

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ván lôi đài thứ hai, Trác Hàng và Lê Tiểu Giang đều rút kinh nghiệm từ ván trước. Lê Tiểu Giang chú ý hướng di chuyển của mình hơn, cố gắng đi sau lưng Trác Hàng, không cho Hắc Ma Pháp Sư đối thủ có cơ hội tìm tới chia rẽ hai người thành một chọi một.

Tuy nhiên, dù gì thì cả hai vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm thi đấu, không thể nào so được với hai tuyển thủ đã có kinh nghiệm hai năm trên đấu trường.

Sau năm phút thi đấu, cục diện cẩn thận hai người cố giữ vững vẫn bị phá vỡ.

Nguyên nhân là góc độ tung chiêu “Bổ núi” của Đấu Sĩ cực kỳ xảo trá. Mặt đất không chỉ bị bổ ra một rãnh sâu thăm thẳm mà còn định thân Lê Tiểu Giang tại chỗ!

Tiết tấu tấn công của Lê Tiểu Giang bị gãy, tạo nên cơ hội cho đối phương.

Đội trưởng đội phó của Diệu Hoa liên thủ với nhau truy giết Trác Hàng. Trác Hàng mở Phi vũ bộ của Tinh Linh nhanh chóng chạy trốn, vừa chạy vừa gài bẫy, thế mà cũng trì hoãn được một thời gian.

Khi kéo được tới lúc hiệu ứng choáng váng của Lê Tiểu Giang kết thúc, Trác Hàng lập tức nói: “Phóng chiêu cuối, giết tên Đấu Sĩ kia!”

Dù Đấu Sĩ  là một nghề da dày thịt béo nhưng Hắc Ma Pháp Sư càng đánh gần thì đòn đánh sẽ càng đau. Hơn nữa vừa rồi vì truy kích Trác Hàng nên anh ta đã trúng mấy đòn cạm bẫy, HP đã không còn nhiều lắm.

Lê Tiểu Giang hiểu ý, lập tức tránh ra phía sau cây bắt đầu vận công chiêu cuối.

Vì thời gian chờ tung chiêu cuối của Hắc Ma Pháp Sư rất dài nên đã được thiết lập là có thể chuyển đổi ống kính và góc độ trong lúc đọc chiêu. Chỉ cần có thể tìm đúng phương hướng ngay nháy mắt tung chiêu ra thì sẽ lập tức có thể đánh trúng đối thủ.

Thế nhưng, đối thủ của cậu đang di động, tìm đúng phương hướng ngay đúng lúc ra tay nào phải chuyện đơn giản gì.

Tuy vậy, Lê Tiểu Giang lại có khả năng quan sát cực mạnh. Cậu cũng vô cùng cẩn thận, nhanh chóng suy đoán được quy luật di chuyển của Đấu Sĩ, đã nhắm được vị trí đối phương sẽ hướng tới từ sớm, rồi từ từ vận công chiêu cuối của Hắc Ma Pháp Sư.

—— Cơn giận bóng đêm!

Đây là chiêu gây sát thương mạnh nhất của Hắc Ma Pháp Sư. Lê Tiểu Giang lại cộng tất cả điểm kỹ năng vào công kích ma pháp. Một chiêu này vừa trúng đích thì lập tức kết liễu được Đấu Sĩ đã thấp máu!

—— [Ốc Sên Bò Chầm Chậm] hạ gục [Bỏ trốn mất dạng]!

Thông báo này lập tức gây chấn động cho Lê Tiểu Giang. Nhưng khi nhìn lại thì cậu mới phát hiện, vì bảo vệ mình, mới rồi Trác Hàng đã tiến quá gần tới Đấu Sĩ, nên cũng bị Hắc Ma Pháp Sư ở ngay sau lưng Đấu Sĩ kết liễu bẳng một loạt chiêu liên hoàn.

—— [Hoa Lấp Lánh] hạ gục [Nhà Hàng Hải Vĩ Đại]!

Chuyện này tương đương với việc trao đổi một mạng người với nhau, từ 2vs2 biến thành 1vs1.

Trái tim Lê Tiểu Giang có một linh cảm xấu. Đối phương còn nhiều máu hơn mình, vận công chiêu cũng nhanh hơn, hi vọng giành chiến thắng gần như không lớn…

Nhưng cậu vẫn cô gắng kiên trì một hồi. Tiếc rằng cuối cùng cậu vẫn không thể nào đánh chết được đối phương.

***

Ván thứ hai kết thúc bằng việc bại trận. Hai cậu nhóc cúi gằm đầu, tỏ vẻ có hơi uể oải.

Song, một hồi sau, Trác Hàng lập tức vực dậy tinh thần, nở nụ cười vỗ vai Tiểu Lê: “Không sao. Chúng ta đã cố gắng hết sức. Vừa mới bắt đầu nên có thể vẫn chưa phối hợp ăn ý được. Sau này sẽ tốt lên.”

Lê Tiểu Giang giật mình. Thật ra lòng cậu cực kỳ khó chịu ngay khoảnh khắc vừa thua trận. Cậu còn tưởng rằng Trác Hàng sẽ mắng mình, nhưng kết quả là cậu ta lại không nói gì, còn hào phóng an ủi mình nữa.

Kể ra thì Trác Hàng cũng có chút không thoải mái. Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng cúi gằm đầu như đưa đám kia của Lê Tiểu Giang, cậu ta bỗng nhiên không nỡ mắng lời nào. Cậu cảm thấy Tiểu Lê đã cố gắng kiên trì solo lâu như vậy cũng không dễ dàng gì. Nếu mình còn mắng cậu ấy, thì chẳng phải sẽ khiến cậu ấy càng đau lòng hơn sao?

Tô Quảng Mạc và Đàm Thời Thiên chưa từng mắng một ai chỉ vì thua trận. Thời điểm bọn họ dạy bảo người khác toàn là những lúc đội viên phạm phải sai lầm cơ bản, như thất thần, chủ quan, hay khinh địch. Chỉ cần cố gắng hết sức trên đấu trường, thua nghĩa là thua, thua do tài nghệ. Họ cũng chẳng thể nào yêu cầu hai tân binh vừa ra mắt đã có thể đánh thắng đội quán quân của giải hạng hai được đúng không?

Trác Hàng nhanh chóng hiểu rõ chuyện này, nên dáng vẻ cũng đã thoải mái hơn.

—— Đúng vậy, là đồng đội thì nên khích lệ lẫn nhau, chứ không phải ghét bỏ nhau!

Chiến thắng thì đương nhiên hai người cùng nhau vui vẻ, nhưng quan trọng nhất là vào thời điểm thua trận, mình nên đứng bên cạnh Lê Tiểu Giang, cùng nhau đối mặt hết thảy, cùng nhau gánh chịu trách nhiệm bại trận.

Bọn họ là một tổ hợp, không phải là cá thể riêng biệt, là tổ hợp thì nên cùng tiến cùng lùi.

Nghĩ vậy, Trác Hàng không khỏi kéo tay Lê Tiểu Giang nói: “Thua thì thua thôi. Cậu cũng đừng quá lo lắng. Chắc chắn Miêu Thần sẽ không mắng chúng ta —— Dù có muốn mắng thì còn có tôi nữa nè. Hai chúng ta cùng bị mắng chung!”

Lê Tiểu Giang: “…”

Lúc bị cậu ta kéo xuống sân khấu, lòng Lê Tiểu Giang đột nhiên có chút ấm áp. Hệt như nhiệt độ nóng rực nơi bàn tay Trác Hàng vừa xuyên qua làn da và mạch máu rồi truyền thẳng tới nơi sâu thẳm trong trái tim mình.

Cái cảm giác này thật sự rất khác với lúc Trác Hàng tức giận rời đi khi thua ở trận đầu tiên.

Lần này bọn họ cũng thua, nhưng tâm trạng Lê Tiểu Giang lại chẳng hề thấy khó chịu uất ức như khi thua ở trận đầu.

Cậu đi về phía các đồng đội cùng với Trác Hàng, chứ không phải tự đi một mình nữa —— Cảm giác này rất ấm áp, giống như dù có xảy ra chuyện gì thì đều sẽ có một người sóng vai bước cùng mình, cùng nhau đối mặt.

Mặc dù trước kia người này rất ngạo mạn, không thèm để ý tới mình, nhưng giờ đây cậu ta đã thay đổi, đã xem mình như cộng sự. Chiến thắng thì cùng hưởng lời khen ngợi, bại trận sẽ cùng bị mắng chung —— Vì bọn họ là một tổ hợp thống nhất.

Dù trong mắt rất nhiều người, “Bộ đôi nhanh chậm” này còn có chút non nớt, nhưng bọn họ là đồng đội đứng cùng nhau, phối hợp với nhau, chậm rãi tìm cách đánh xong trận này. Tương lai bọn họ sẽ cùng nhau tiến bộ, cùng nhau trưởng thành.

Nghĩ tới đây, vẻ mặt Lê Tiểu Giang cũng dần dần trở nên thản nhiên.

Cậu đi cùng Trác Hàng tới trước mặt Lý Thương Vũ. Hai người xếp hàng cúi đầu, chuẩn bị nhận lời phê bình của Miêu Thần.

Kết quả, Lý Thương Vũ lại mỉm cười vươn tay, vừa xoa đầu hai chú mèo con vừa nói: “Đánh khá lắm.”

Trác Hàng và Lê Tiểu Giang liếc nhìn nhau.

Giọng nói của Lý Thương Vũ hình như có hơi khàn khàn, ánh mắt anh cũng rất ôn hòa: “Ít ra các cậu đã đánh ra được trình độ của mình, nguyên nhân thua trận là do chưa đủ ăn ý với nhau. Hai người đội trưởng đội phó của Diệu Hoa là đồng đội đã hợp tác với nhau hai năm. Hai cậu chỉ mới vừa tập phối hợp với nhau đã đánh được thế này. Tới ván thứ hai còn giết được một người, xem như đã rất tốt rồi.”

Lý Thương Vũ dừng một chút, anh ho khan hai tiếng rồi nói tiếp: “Anh không yêu cầu các cậu thắng được bao nhiêu trận, anh chỉ muốn nhìn thấy các cậu tiến bộ. Hôm nay, từ mặt phối hợp tới mặt tâm lý của bản thân, hai cậu đều đã tiến bộ rất lớn so với lần trước. Anh rất hài lòng, không cần phải tự trách.”

Đây là lời nói thật lòng của anh. Nhất là hình ảnh Trác Hàng chủ động dẫn Lê Tiểu Giang rời đi ngay sau khi thua trận kia đã khiến Lý Thương Vũ cảm thấy rất ấm áp.

Đúng như lời Đàm Thời Thiên đã nói. Cậu chàng Trác hàng này chỉ có chút ngạo mạn và cảm giác hơn người do bị cha mẹ nuông chiều từ nhỏ, nhưng cậu ta không hề xấu tính. Sau khi hiểu rõ lý lẽ thì cũng có thể chủ động từ bỏ lòng kiêu ngạo để có thể ở chung với Lê Tiểu Giang. Việc này khiến Lý Thương Vũ vô cùng vui mừng.

Nhìn thấy hai cậu nhóc vẫn còn gục đầu, Lý Thương Vũ không khỏi mỉm cười: “Được rồi, đừng giữ mãi cái dáng vẻ phạm lỗi kia nữa. Mau về chỗ ngồi, quan sát thật kỹ ván đánh đoàn tiếp theo. Tới khi hai cậu luyện đấu đôi vừa đủ, anh sẽ để cả hai lên đánh đoàn.

Hai người lập tức gật khẽ, trở về chỗ, ngồi thật nghiêm chỉnh, động tác y hệt học sinh đang nghe cô giáo giảng bài vậy.

Bạch Hiên quay đầu nhìn thấy cảnh tượng đó, không nhịn được lại gần nói: “Cậu mắng hai đứa à?”

Lý Thương Vũ nhún nhún vai đáp: “Tớ làm gì mà hung dữ vậy, chỉ cổ vũ vài câu mà thôi. Hồn vía hai đứa còn đang trên mây, hình như đang xoắn xuýt tại sao không bị tớ mắng đó.”

Bạch Hiên: “…”

Lý Thương Vũ cười nói: “Được rồi, chuẩn bị đánh đoàn thôi.”

***

Trong tình huống thua hai ván lôi đài liên tiếp, Thương Lan bắt đầu ván đoàn chiến với đội Diệu Hoa ở giai đoạn thứ hai.

Lần này rốt cuộc Thương Lan cũng chịu đổi bản đồ —— Hồ Ánh Trăng.

Bản đồ thủy chiến là loại bản đồ thường xuyên xuất hiện trong các giải đấu. Hiên nhiên là Lý Thương Vũ đang muốn kiểm tra khả năng đánh đoàn dưới nước.

Nhưng khán giả rất bất ngờ khi Miêu Thần lại phạm phải một sai lầm nghiêm trọng ngay trong bản đồ sân nhà của mình —— Lúc tấn công đối thủ dưới nước, pet nhà anh hoàn toàn đánh trượt, bị đối thủ phản kích khống chế lại, tập kích kết liễu anh.

—— [Hoa Lấp Lánh] hạ gục [Lão Miêu]!

Trông thấy hình ảnh Miêu Thần nằm ngửa dưới nước, khán giả nhìn nhau trân trối.

Bình luận viên Vi Vi cũng hoàn toàn không tưởng nổi: “Chuyện này… Lẽ ra Miêu Thần không nên có loại sai lầm này chứ?”

Thiệu Vũ cũng nói: “Tôi có cảm giác hôm nay Miêu Thần đánh đoàn chiến kỳ kỳ sao đó?”

Trong phòng cách âm, đạo diễn lập tức nhắm ống kính ngay Lý Thương Vũ, cho anh một cảnh đặc tả rõ nét. Lúc này các khán giả mới phát hiện sắc mặt Miêu Thần vô cùng nghiêm túc, dường như đang cố nhịn gì đó. Sau khi nhân vật của mình chết đi, anh còn giơ tay khẽ vuốt huyệt thái dương, tựa như đang suy tư gì đó, lại giống như là đau đầu?

Không phải vừa rồi anh vẫn còn rất bình thường khi an ủi hai cậu nhóc ư? Tại sao bây giờ bỗng dưng lại có sai lầm?

Điều khiến các khán giả càng kinh ngạc hơn nữa là, sau khi Lý Thương Vũ bị giết một lần, lần thứ hai anh gặp lại đối thủ thì cũng xuất hiện sai lầm… Lại tặng đầu người!

Cộng đồng mạng bắt đầu spam đầy màn hình:

“Miêu Thần dâng hai mạng người, chuyện quái gì vậy?”

“Chẳng lẽ Miêu Thần bị ngộp nước?”

“Sắc mặt Miêu Thần trông rất đáng sợ, rốt cuộc là sai ở đâu vậy?”

Khán giả không suy đoán được gì nhưng Lăng Tuyết Phong đang xem trực tiếp lại lập tức nghi ngờ. Lông mày hắn không khỏi nhíu chặt.

Ván này đánh kéo tới 30 phút. Vì đầu trận đã xuất hiện sai lầm nhỏ nên kinh tế của Thương Lan vẫn luôn ở trong cục diện yếu thế. Cuối cùng, Lý Thương Vũ dẫn đội phản kích lật ngược tình thế, bao vây đối phương trong hố Rồng rồi tiêu diệt sạch sẽ. Sau đó lập tức phá Thủy Tinh, mạo hiểm lấy được 5 điểm.

Nhưng ở ván thứ hai và thứ ba, Thương Lan mắc càng nhiều sai lầm hơn. Khán giả chẳng hiểu tại sao, cuối cùng cũng chẳng biết tại sao lại thua trận.

Tỷ số cuối cùng của trận này là 5:14, Thương Lan chỉ lấy được điểm ở ván đoàn chiến đầu tiên.

Kết quả này cũng không tính là quá bất ngờ. Dù sao thì đội tuyển Diệu Hoa cũng không phải là một đội yếu. Có điều là Thương Lan lại đánh rất kỳ quái ở ba ván đoàn chiến. Nhất là việc Miêu Thần liên tục phạm sai lầm khiến rất nhiều khán giả cảm thấy khó hiểu.

Trần Vi Vi đành phải nói giúp Miêu Thần vài câu: “Khụ, có thể trạng thái hôm nay của Miêu Thần không được tốt lắm?”

Thiệu Vũ cũng nói: “Đã là con người thì cũng phải có lúc sai lầm. Mọi người không cần quá kinh ngạc. Chúng ta cứ chờ xem phóng viên phỏng vấn Miêu Thần để biết được nguyên nhân cụ thể là gì rồi hẵng nói.”

Lý Thương Vũ vừa bước xuống sân khấu thì Bạch Hiên lập tức đi tới, lo lắng hỏi thăm: “Có phải cảm thấy không thoải mái ở đâu không?”

“…” Lý Thương Vũ ấn mạnh vào huyệt thái dương rồi nói, “đi về trước đã.”

Đúng lúc này, điện thoại anh đội nhiên vang lên. Khi nhìn thấy cái tên Lăng Tuyết Phong trên màn hình, Lý Thương Vũ xoay người tới một nơi không có ai nhận điện, nói một cách mỏi mệt: “Alo, Tuyết Phong, anh tìm tôi?”

Lăng Tuyết Phong hỏi thẳng: “Em bị cảm à?”

Lý Thương Vũ cười khổ: “Hình như vậy.”

Lăng Tuyết Phong cau mày lại: “Hình như vậy là sao hả? Em ngã bệnh mà cũng không biết ư?”

“Tôi cứ tưởng không nghiêm trọng lắm.” Lý Thương Vũ tự hỏi, “chiều qua Quảng Châu có mưa to, có dầm mưa về khách sạn. Sáng nay chỉ cảm thấy hơi đau đầu. Hồi trước tôi cũng từng bị lạnh dẫn tới đau đầu rồi nên cũng không quan tâm nữa. Không ngờ là chiều nay lại cảm thấy rất khó chịu. Khụ… Mới rồi thi đấu, tôi thấy như đang mộng du… Đầu óc ong ong.”

Nghe thấy giọng nói khản đặc của anh, lông mày Lăng Tuyết Phong càng nhíu chặt hơn.

—— Ra là ngã bệnh, hèn gì vừa rồi phạm sai lầm khi thi đấu.

Thế nhưng, nhớ tới dáng vẻ vẫn luôn kiên cường dù có sinh bệnh của chàng trai kia, Lăng Tuyết Phong lại không nhịn được mềm lòng. Hắn hạ giọng nói: “Tranh thủ thời gian về khách sạn nghỉ ngơi đi, đừng có cậy mạnh. Thương Lan cũng không phải là một đội không có em thì không thể thi đấu. Em cứ để Bạch Hiên hỗ trợ dẫn dắt đội ngũ.”

Nghe thấy giọng điệu nghiêm túc ra lệnh của hắn, Lý Thương Vũ đành phải xoa mũi, cười đáp: “Ừm.”

Sau khi cúp máy, Lăng Tuyết Phong lập tức mở điện thoại mua một vé bay tới Quảng Châu.

Lý Thương Vũ đã ngã bệnh, Lăng Tuyết Phong không muốn ở lại Thượng Hải thêm một phút nào nữa, ước gì có thể mọc cánh bay thẳng tới bên cạnh anh —— Cái người chuyên cậy mạnh này chắn chắn sẽ không để đồng đội phải lo lắng cho mình vì chuyện ngã bệnh. Không có ai chăm sóc bên cạnh sao mà được chứ?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top