Sau lần đầu tiên chiến thắng lôi đài, có không ít khán giả trên mạng đã công nhận thực lực của bộ đôi Trác Hàng Lê Tiểu Giang. Nhưng họ lại rất bất ngờ khi —— Lý Thương Vũ không ra trận ở ván đoàn chiến.
Từ khi đội tuyển Thương Lan xuất hiện ở Giải hạng hai, vì đã có biểu hiện đặc sắc, nhất là cục diện đè bẹp liên tục nghiêng về một phía ở hai trận đoàn chiến đầu tiên, Lý Thương Vũ cũng đã thu hút được không ít fan mới. Với chuyện “không nhìn thấy Miêu Thần trong trận đoàn chiến” này, có không ít fan cảm thấy rất lo lắng. Có người còn tới Weibo của anh hỏi thăm, cũng có người spam thẳng lên bình luận của nền tảng trực tiếp.
Trong lúc nhất thời, khắp nơi trên mạng đều là những bình luận:
“Miêu Thần đâu rồi?”
“Sao Miêu Thần không có ở đây?”
“Hôm nay Miêu Thần không tới à?”
Lăng Tuyết Phong theo dõi tới đây thì không khỏi quay đầu nói: “Em cũng rất nổi tiếng.”
Lý Thương Vũ tỏ vẻ bình tĩnh: “Nổi tiếng cũng không hẳn là chuyện tốt. Một khi thua trận thì sẽ bị mắng cho rất thảm.”
Lăng Tuyết Phong cũng thấu hiểu chuyện này rất rõ. Hiện tại môi trường mạng đang cực kỳ phát triển. Có không ít người giải tỏa cảm xúc tiêu cực trên mạng. Chỉ không hài lòng một chút thì đã mắng người không hề suy nghĩ. Có rất nhiều người hễ mở miệng là chỉ biết nói lời tục tĩu. Nếu thật sự muốn đấu với họ thì cũng chẳng cần phải đi thi đấu làm gì nữa.
Với những bình luận tiêu cực này, Lý Thương Vũ đều chọn cách không thèm nhìn.
Về nguyên nhân thua trận trước, anh không giải thích kỹ càng với các phóng viên. Nếu nói vì mình “bị bệnh”, có lẽ người thật sự quan tâm anh sẽ thông cảm cho anh, nhưng chắc chắn sẽ có rất nhiều người cảm thấy anh đang kiếm cớ lấp liếm sai lầm.
Nói càng nhiều càng sai, thà rằng không nói gì.
Anh thích dùng hành động thực tế của mình để chứng minh chứ không chỉ dựa vào cái miệng.
***
Trên màn hình trực tiếp, sáu người của đội tuyển Thương Lan đã ngồi xuống ghế tuyển thủ. Lý Thương Vũ đã trao toàn quyền chỉ huy ván này cho Chương Quyết Minh. Lão Chương chọn sử dụng bản đồ “Rừng Đỏ” —— Màu sắc dùng trong bản đồ này mờ ảo hơn Rừng Rậm Ma Quái. Bầu trời được nhuộm một màu đỏ sậm, xem như là loại bản đồ về đêm điển hình.
Lợi thế chủ yếu của bản đồ đêm đối với đội tuyển Thương Lan biểu hiện trên người tuyển thủ Tiêu Hàn và Lê Tiểu Giang. Tiêu Hàn là Thích Khách Huyết Tộc, sở trường ám sát giết người trong bóng đêm. Còn Lê Tiểu Giang, toàn thân Hắc Ma Pháp Sư của cậu đều là trang bị màu đen, rất dễ hòa mình vào cảnh vật xung quanh trong bản đồ, khiến đối thủ khó đoán được vị trí chính xác của cậu.
Tất nhiên Chương Quyết Minh đã nghiên cứu cẩn thận mới lựa chọn tấm bản đồ này.
Trong phòng bình luận, hai vị cộng sự phát hiện hôm nay đội tuyển Thương Lan thiếu đi một nhân vật quan trọng. Trần Vi Vi không nhịn được nói: “Hôm nay không biết tại sao Miêu Thần lại không tới đấu trường. Theo như tình hình chọn bản đồ vừa rồi, ắt hẳn chỉ huy ván đấu này của Thương Lan là lão tướng Chương Quyết Minh —— Bạch Ma Pháp Sư với ID Quyết Minh Tử.”
Thiệu Vũ: “Tôi không có ấn tượng mấy với vị tuyển thủ Chương Quyết Minh này. Chỉ mới nghe nói qua ở mùa giải đầu tiên từng có một vị Bạch Ma Pháp Sư chơi hỗ trợ. Sau khi đội tuyển Trăng Non giải tán, anh ta cũng đã biến mất không biết tăm hơi. Hôm nay tôi lại rất chờ mong được nhìn thấy anh ta chỉ huy đoàn chiến. Phong cách của người này cũng khá là hiếm gặp.”
Trần Vi Vi gật đầu tán đồng: “Quả thật rất hiếm gặp Bạch Ma Pháp Sư chơi đấu pháp hỗ trợ trong Liên minh Thần Tích. Năm đó, đội trưởng cũ Từ Lạc của Thời Quang đã sáng tạo nên đấu pháp công kích bạo lực kiêm khống chế siêu mạnh. Sau đó Trình Duy do anh ta đào tạo cũng tiếp tục sử dụng đấu pháp này. Hiện tại, trong tất cả tuyển thủ chơi Bạch Ma Pháp Sư của Liên minh Thần Tích, tất cả đều chỉ chơi tấn công, không một ai chơi hỗ trợ cả.”
Thiệu Vũ mỉm cười: “Tôi bỗng dưng phát hiện đội tuyển Thương Lan có rất nhiều tuyển thủ chạy theo đấu pháp khác người. Chẳng hạn như Lê Tiểu Giang lần đầu tiên lên trận đoàn chiến này, cậu ta cũng đã chơi Hắc Ma Pháp Sư theo một phong cách chậm rãi từ tốn. Đúng là không giống với những tuyển thủ bình thường khác.”
“Đúng thế, phối hợp hắc bạch ma pháp thường là tổ hợp công kích ma pháp rất bạo lực. Nhưng khi nhìn tới Thương Lan, Bạch Ma Pháp Sư chơi hỗ trợ, Hắc Ma Pháp Sư lại biến thành ốc sên. Ắt hẳn hai người họ khó mà phối hợp kín kẽ được.”
Trong lúc hai người trò chuyện, ván đấu đã chính thức bắt đầu. Tuyển thủ hai đội đồng thời xuất hiện ở hai góc bản đồ đối diện nhau.
Điểm xuất hiện của sáu người Thương Lan là khu phía Tây Nam. Sáu người đi lên trước vài bước, chia ba đường với tổ hợp 2, 2, 2 theo như Chương Quyết Minh đã bố trí, lần lượt tiến vào ba khu vực rừng dưới trái, trên trái và dưới phải.
Bạch Hiên và Cố Tư Minh ở lại mảnh rừng trái dưới hướng Tây Nam gần khu hồi sinh nhất. Đây là bộ đôi tank buff nên hiển nhiên là muốn phòng thủ, chống chịu. Chương Quyết Minh cho họ một nhiệm vụ là có thể không giao tranh thì phải cố gắng không giao tranh, chủ yếu là ổn định giết quái.
Tạ Thụ Vinh và Lê Tiểu Giang cùng tới rừng góc phải bên dưới hướng Đông Nam. Sắp xếp như vậy cũng nhằm cho Lê Tiểu Giang có khả năng phát huy thực lực. Dù sao thì khi trước cậu cũng từng phối hợp với Tạ Thụ Vinh ở ván lôi đài. A Thụ có kinh nghiệm phong phú, có thể dẫn dắt Tiểu Lê đánh đoàn chiến.
Còn Chương Quyết Minh thì đi tới rừng Tây Bắc góc trên bên trái với Tiêu Hàn. Tiêu Hàn có thể phát huy kỹ thuật ám sát của mình rất tốt trong loại bản đồ này. Chương Quyết Minh muốn đích thân hỗ trợ hắn, giúp hắn chiếm được chút lợi thế ở giai đoạn đầu.
Cách chia đường này đúng là bố trí tốt nhất hiện nay. Dù cho Lý Thương Vũ tới chỉ huy thì anh cũng sẽ lựa chọn như vậy.
***
Thời kỳ đầu, đôi bên đều đang chầm chậm farm quái để kiếm tiền. Nhưng rừng Tây Bắc bên trên cũng nhanh chóng xuất hiện màn giao tranh kịch liệt —— Khả năng nắm bắt cơ hội của Tiêu Hàn rất mạnh. Hồi còn chơi trò ẩn thân đánh lén trong game, hắn thích nhất loại bản đồ đêm tối mờ ảo này. Thấy Cung Tiễn Thủ đối phương đang đối chọi với quái nhỏ, bị quái đánh rớt gần 10% máu, kỹ năng thì đang bị đóng băng, Tiêu Hàn lập tức bắt lấy cơ hội, ẩn thân bọc hậu, lén lút tặng cho người nọ một chiêu “Dấu hiệu tử vong”.
Đối thủ không thể nào cảm giác được kỹ năng “Dấu hiệu tử vong” của Thích Khách. Hệt như người bị sát thủ âm thầm theo dõi thì khó mà nhận ra mình đang bị chú ý được.
Chiêu “Dấu hiệu tử vong” này sẽ làm tăng sát thương gây ra cho mục tiêu mà Thích Khách đánh dấu trong vòng 30 giây liên tục. Đây cũng được xem là tín hiệu “Tôi muốn giết người này” dành cho đồng đội của mình.
Chương Quyết Minh thấy Tiêu Hàn dùng “Dấu hiệu tử vong” lên người Cung Tiễn Thủ da giòn thì lập tức thả ngay hai kỹ năng hỗ trợ, tăng lực tấn công của Tiêu Hàn cũng như giảm phòng ngự của đối thủ. Tiêu Hàn ra tay vô cùng quyết đoán, không khách khí chút nào tung loạt chiêu “Đâm lưng” và “Mũi đâm ánh sáng”, ép cho Cung Tiễn Thủ chỉ còn 50% máu.
Đối phương kịp phản ứng, lập tức quay đầu đánh trả. Nhưng Tiêu Hàn lại có khả năng ứng biến rất nhanh, mở Ẩn thân rồi biến mất giữa màn đêm.
Khi hắn xuất hiện thêm lần nữa thì đã đổi hướng tấn công. Chủy thủ trong tay mang theo ánh sáng sắc bén, bổ một đao vào ngay lưng đối thủ. Đây là chiêu liên hoàn có công kích mạnh nhất của Thích Khách Huyết Tộc —— Nhát chém lốc xoáy! Tuyệt sát!
Chủy thủ trong tay hắn như một lưỡi dao xoay tròn, không hề nể nang chém thẳng vào cơ thể đối phương, ép cho cây máu đối phương chỉ còn dưới 20%, rồi lại dùng chiêu “Tuyệt sát” kết liễu!
—— [Sương Hàng] hạ gục [Chân Trời Vô Biên], thủ sát!
Thông báo này như làm rúng động tinh thần của toàn thể đội viên Thương Lan. Ngay lúc đó, rừng Đông Nam dưới góc phải cũng truyền tới một tin tức tốt.
—— [Ốc Sên Bò Chầm Chậm] hạ gục [Sắc Trăng Tây Giang]!
Hai điểm hạ gục liên tục, mà người ra tay đều là tuyển thủ thiếu niên của đội tuyển Thương Lan. Việc này đã khiến không ít khán giả cảm thấy khó mà tưởng nổi.
Trong phòng bình luận, Thiệu Vũ vội nói: “Bên phía Lê Tiểu Giang cũng đã lấy được điểm hạ gục, chúng ta hãy cùng xem cảnh chiếu lại ở rừng Đông Nam!”
Đạo diễn lập tức đổi ống kính để chiếu lại tình hình vừa nãy ở khu dưới. Tất cả mọi người nhanh chóng nhận ra, ngay khoảnh khắc đôi bên chạm trán nhau bên dưới góc phải, Đấu Sĩ Sắc Trăng Tây Giang đã lập tức đuổi đánh Lê Tiểu Giang. Nhưng kết quả là lại bị bộ chiêu liên hoàn của A Thụ đánh cho thấp máu. Ngay lúc hắn ta chỉ còn một chấm máu, A Thụ đột nhiên dừng tay, để Lê Tiểu Giang lấy điểm hạ gục này.
Trần Vi Vi không nhịn được nói: “A Thụ đang cố tình tặng điểm hạ gục à?”
Thiệu Vũ gật đầu: “Hiển nhiên là anh ta cố tình để điểm hạ gục này lại, không thì chỉ cần một đòn tùy tiện thôi, anh ta cũng đã kết liễu được đối thủ.”
Trần Vi Vi: “Anh ta làm thế ắt hẳn là vì muốn cổ vũ cho nhóc ốc sên chậm chạp lần đầu tiên đánh đoàn chiến này.”
Trần Vi Vi cũng rất thích Lê Tiểu Giang chậm chạp từ tốn, trong lúc vô tình đã tặng cho cậu cái biệt danh “Nhóc Ốc Sên”.
Thiệu Vũ không nhịn được cảm thán: “Dù hôm nay Miêu Thần không tới, nhưng thật sự rất đáng mừng khi đội tuyển Thương Lan không bị càn quét trong ván đoàn chiến. Ba vị tuyển thủ lão làng đều dẫn theo một người mới, rất săn sóc cho ba người, phối hợp cũng rất tốt. Tôi nhận ra nội bộ đội tuyển bọn họ cực kỳ đoàn kết.”
Trần Vi Vi gật đầu đồng ý: “Điều này thật khó mà có được. Dù gì thì Miêu Thần đã không tới. Nếu là một đội tuyển khác, trong tình huống đội trưởng không có mặt, rất có thể sẽ dẫn tới lòng người trong đội bất ổn. Nhưng hôm nay, biểu hiện của Thương Lan ở ván đoàn chiến này đã khiến người ta phải lau mắt mà nhìn. Dường như họ đang nói với tất cả mọi người —— Dù không có Miêu Thần, họ cũng sẽ không để người khác bắt nạt mình!”
***
Trước tình huống hai người Tiêu Lê lấy được điểm hạ gục, đội tuyển Thương Lan bắt đầu chiếm được ưu thế rất lớn. Chỉ mỗi số tiền của hai người Tiêu, Lê thôi thì đã cách xa đối thủ một khoảng lớn. Huống hồ ở ngay rừng giữa, Bạch Hiên và Cố Tư Minh đang giết quái rất ổn thỏa. Số tiền hai người kiếm được cũng không thấp. Tới khi cả đám về lại thành, Tiêu Hàn và Lê Tiểu Giang lập tức sắm dây chuyền công kích!
Trong tay có điểm hạ gục, Tiêu Hàn và Lê Tiểu Giang đều có buff tăng 5% công kích, cộng thêm buff tăng công kích của dây chuyền, quả nhiên hai cậu nhóc đã phát huy được tác dụng quan trọng khi Rồng Băng xuất hiện.
Nhất là Lê Tiểu Giang, cậu được mọi người bảo vệ, chỉ đứng đánh ở xa xa. Dưới tình huống công kích được tăng thêm, chiêu cuối diện rộng của Hắc Ma Pháp Sư được vận công từ tốn vừa thả xuống… Toàn thể đối thủ bị đánh mất nửa cây máu!
Lực sát thương siêu mạnh này thật sự làm người ta phải kinh hoảng run rẩy!
Thiệu Vũ không nhịn được nói: “Đúng là lối chơi của Lê Tiểu Giang rất mới mẻ. Dù cậu ấy đánh cực chậm, nhưng chỉ cần đánh ra được một chiêu, thì chiêu đó sẽ khiến người ta phải đau nhức cả người! Bỏ qua tốc độ, tập trung vào công kích. Nếu như đồng đội phối hợp tốt thì chắc chắn sẽ rất đáng sợ!”
Trần Vi Vi: “Đúng vậy, bây giờ toàn thể đối thủ đang thấp máu, phía Thương Lan đã có thể thu hoạch!”
Cô vừa dứt lời, A Thụ đã nhanh chóng xông thẳng vào hàng trước của đối phương, đánh cho ba người đối phương ở hàng trước chỉ còn chấm máu, sau đó để Tiêu Hàn và Lê Tiểu Giang lần lượt thu hoạch đầu người đã tàn phế. Đội hình đối diện hoàn toàn bị quét sạch, đội tuyển Thương Lan thành công trong việc tiêu diệt con rồng thứ nhất, làm tăng kinh tế cho cả đội!
Cứ từ từ tích lũy ưu thế như vậy, cục diện cuộc chiến rốt cuộc cũng tới thời điểm quan trọng.
Vì đề phòng đối phương có thể nổi dậy lật ngược thế cờ, Chương Quyết Minh đã đưa ra một quyết định sáng suốt khi con rồng thứ hai xuất hiện —— Từ bỏ.
Bây giờ, lực công kích của sáu người Thương Lan đã đủ để phá Thạch Anh, không cần phải tham lam đi giết rồng cầm chút buff trạng thái kia. Lỡ như không giết nổi, bị đối phương ngồi canh tiêu diệt thì xem như ưu thế ở giai đoạn trước sẽ biến mất không còn gì nữa.
Thương Lan thả con rồng này, lập tức xông lên phá trụ, tiến thẳng tới trước mặt Thạch Anh rồi nhanh chóng phá hủy Thạch Anh ngay giữa bản đồ!
—— Chiến thắng!
Lúc màn hình xuất hiện hai chữ vàng này, Chương Quyết Minh lại cảm thấy hốc mắt mình như nóng lên.
Hắn cũng không nói với các đồng đội, đây là chiến thắng đoàn chiến đầu tiên trong sự nghiệp của hắn —— Là lần đầu tiên hắn chỉ huy đoàn chiến giành được thắng lợi trong suốt toàn bộ sáu năm trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp!
Ngay lúc này, hắn thật sự rất cảm ơn Miêu Thần đã tín nhiệm mình, đã cho hắn cơ hội được chỉ huy đoàn chiến.
Hắn cũng rất cảm ơn các đồng đội đã phối hợp mình.
Chương Quyết Minh hắn đây không phải là đội trưởng của đội tuyển Thương Lan, cũng không phải là đội phó gì cả. Hắn chỉ là tuyển thủ già nhất đội Thương Lan, là một tuyển thủ chơi hỗ trợ vô danh ít người biết đến, là “Chú Chương” trong miệng của các cậu nhóc trong đội.
Thế nhưng, bốn cậu nhóc lại nghe theo lời chỉ huy của hắn. Bạch Hiên và Tạ Thụ Vinh cũng nghĩ mọi cách để phối hợp với hắn. Ngay tại thời khắc quan trọng khi Miêu Thần ngã bệnh, dưới sự chỉ huy của Chương Quyết Minh, bọn họ đã đồng tâm hiệp lực chiến thắng trận đấu!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận