Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Khoa Huyễn
  3. Thần Cấp Triệu Hoán Sư
  4. Chương 133: Chỉ huy phó của đội tuyển Thương Lan

Thần Cấp Triệu Hoán Sư

  • 564 lượt xem
  • 3518 chữ
  • 2021-09-17 21:13:25

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đại thắng ở ván đoàn chiến đầu tiên cũng không khiến Chương Quyết Minh kiêu ngạo. Vì ván thứ hai là sân nhà của đối thủ. Không có lợi thế bản đồ về đêm, Tiêu Hàn và Lê Tiểu Giang chưa chắc có thể phát huy tốt như ván này.

Quả nhiên, ở ván thứ hai, đối phương lại chọn bản đồ Thần Điện Băng Giá.

Đây là bản đồ thuộc Thần Tộc. Cả bản đồ đều mang sắc trắng, những công trình trắng toát cao vút lên tận mây xanh. Toàn bộ Thần Điện Băng Giá tựa như được xây dựng từ băng tuyết.

Không có khả năng Lê Tiểu Giang có thể giảm bớt cảm giác tồn tại của bản thân trong tấm bản đồ này. Toàn thân trang bị đen tuyền của cậu đứng giữa bản đồ Thần Điện Băng đơn giản tựa như một cái bia sống.

Vì ưu thế của Tiểu Lê và Tiêu Hàn không còn tồn tại trên bản đồ, ván thứ hai rõ ràng gian nan hơn ván đầu tiên rất nhiều.

Trình độ của đối thủ hôm nay không tính là mạnh trong giải hạng hai. Nhưng tấm bản đồ mang tính nhắm vào cực mạnh này lại đem tới không ít phiền toái cho đội tuyển Thương Lan. Họ luôn bị nhìn chòng chọc vào. Bản đồ Thần Điện Băng giá không có nhiều cây cối để tránh né, tầm mắt khá là khoáng đạt, Lê Tiểu Giang không có chỗ để trốn, A Thụ đã phải tiêu hao không ít công sức để bảo vệ cậu.

Chương Quyết Minh nhìn thoáng qua tình hình khu dưới góc phải rồi lên tiếng: “A Thụ, cậu tấn công chính đi, không cần phải lo cho Tiểu Lê. Tiểu Lê lập tức rút lui, kéo đối thủ tới.”

—— Đây chính là chiến thuật thay đổi chủ công.

Ở ván trước, Tạ Thụ Vinh vẫn luôn hỗ trợ Tiểu Lê. Ván này không thể đánh như thế, chi bằng để A Thụ xông tới bằng thực lực cá nhân, từ bỏ ý nghĩ hỗ trợ Lê Tiểu Giang.

Tạ Thụ Vinh đã muốn làm vậy từ nãy giờ, vừa nghe thấy lời chỉ huy thì lập tức vung kiếm trong tay lên xông về phía trước. Một loạt chiêu liên hoàn đánh cho đối thủ da giòn trước mặt phải rơi nước mắt, nhanh chóng lấy điểm hạ gục —— Kiếm Khách Nhân Tộc vừa buông tay đúng thật là có năng lực bùng nổ siêu mạnh!

Lê Tiểu Giang tự giác hỗ trợ A Thụ, có thể vận công thả chiêu thì làm, không được lại chạy lung tung khắp nơi. Không giết được ai, nhưng chí ít cậu cũng không thể tặng điểm hạ gục cho đối thương.

Giai đoạn đầu, dù bộ đôi Thụ Lê bị đối phương ép khiến kinh tế vẫn rơi vào thế yếu, nhưng sau khi A Thụ phản kích đánh chết một người thì đã nhanh chóng kéo chênh lệch kinh tế lên lại, đồng thời cũng vượt qua đối phương.

***

Rừng trên góc trái, sự phối hợp của Tiêu Hàn và Chương Quyết Minh không mang tới hiệu quả nhanh chóng như ở ván trước.

Dù Tiêu Hàn có phản ứng rất nhanh nhưng bây giờ lại bị hai đối thủ tay dài liên thủ khống chế, gây hạn chế rất nhiều cho sự phát huy của hắn. Thậm chí còn có một lần hắn bị đánh tàn phế, thiếu chút nữa đã mất mạng.

May mà cậu nhóc này cũng rất lanh trí, ngay tại thời điểm mình sắp ngỏm thì lập tức mở Ẩn thân, nhanh chóng bỏ chạy —— Cậu thiếu niên con lai này giết người rất lạnh lùng quyết đoán, tốc độ chạy trốn lại nhanh tới mức khiến người ta phải trợn mắt líu lưỡi!

Khán giả nhìn thấy cảnh hắn nhanh chóng chuồn êm thì chỉ biết gõ một đống dấu chấm lên bình luận bày tỏ sự cạn lời.

“Nhóc con lai này chuồn còn nhanh hơn thỏ!”

“Thông minh ghê đó!”

“Nghe đồn con lai thông minh hơn người bình thường, mị cũng thấy Tiểu Hàn rất thông minh!”

Dù Tiêu Hàn đã chạy trốn thành công nhưng rõ ràng kinh tế đang ở thế yếu.

May mà sau khi A Thụ kết liễu được một người thì ưu thế cũng đã tăng. Kinh tế cân bằng như vậy cũng có thể ổn định cục diện ở giai đoạn đầu.

Cho tới khoảnh khắc Rồng Băng xuất hiện.

Rồng Băng là một điểm rất mấu chốt trong trận chiến. Đội đang ở thế yếu trước đó có thể dựa vào việc ăn Rồng Băng để lật kèo, đang ở thế mạnh cũng có thể sẽ bị lật thế cờ do sơ sẩy khi đánh rồng. Còn trong cục diện hòa nhau thì càng phải tranh đoạt con rồng này để kiếm tiền.

Chương Quyết Minh ngẫm nghĩ, rồi nhanh chóng nghĩ ra một đối sách ——

Ngay tại khoảnh khắc hai đội mở giao tranh, hắn cho Lê Tiểu Giang và Tiêu Hàn lần lượt chạy qua hai bên trái phải để làm mồi nhử, nhằm phân tán hỏa lực của đối thủ. Cố Tư Minh tặng chiêu cuối cho Tạ Thụ Vinh. Vốn đang có lợi thế trang bị và buff tăng sát thương, A Thụ phát huy ưu thế linh hoạt và tấn công siêu nhanh của Kiếm Khách, xông vào chiến cuộc hỗn loạn, đoạt được đầu người!

Thật ra chiến thuật này không hề hiếm thấy trong đoàn chiến. Hi sinh đồng đội làm nền, đánh tàn phế toàn bộ người của đối thủ, cuối cùng nhờ vào một đồng đội có trạng thái tốt nhất để thu hoạch điểm hạ gục —— Tất nhiên là người cuối cùng này phải có năng lực cá nhân cực mạnh mới có thể tìm được thời điểm có lợi nhất để xông vào cuộc chiến hỗn loạn kia, đồng thời còn phải cam đoan là giết được người nhưng bản thân thì không chết!

Chương Quyết Minh rất tin tưởng vào trình độ của A Thụ. A Thụ từng thi đấu ở nước ngoài ba năm, nên hắn mới không hề do dự giao nhiệm vụ quan trọng này cho A Thụ!

Quả nhiên Tạ Thụ Vinh cũng không làm các đồng đội mình phải thất vọng.

Khán giả theo dõi một màn này mà rung động lòng người. Đội Thương Lan trong đợt giao tranh này, Lê Tiểu Giang da giòn là người đầu tiên ngỏm, Tiêu Hàn là người thứ hai, Chương Quyết Minh là kẻ thứ ba…

Rõ ràng Thương Lan đã chết trước ba người, nhưng vào lúc này, A Thụ full máu full mana tìm đúng thời cơ, đột ngột xông vào cuộc chiến hỗn loạn, nhanh như chớp thu hoạch các đội viên tàn phế của đối thủ, trong một đợt đã quét sạch đối phương!

Khán giả vẫn còn trố mắt ngoác mồm tại chỗ thì màn hình lại hiện lên một thông báo chấn động lòng người —— [A Thụ] đã siêu thần!

Chương Quyết Minh vỗ đùi: “Tốt lắm! Nhanh chóng về thành chờ hồi sinh, chúng ta lập tức phá Thạch Anh!”

Bạch Hiên có hơi đau lòng nhìn lướt qua bắp đùi hắn —— Phong cách chỉ huy của Lão Chương thật quá hào phóng, mà cũng đáng thương cho cái đùi kia, không biết có bị vỗ cho sưng không nữa…

Ba người chết xong lại hồi sinh, cùng nhau chạy đường gần nhất hướng thẳng về Thạch Anh ở trung tâm.

Bọn họ không tham lam đi cướp Rồng Lửa. Vì Rồng Lửa có công kích rất mạnh, đánh Rồng Lửa phải trả cái giá rất đắt. Lỡ như không đánh được thì sẽ tự hố chính mình. Nếu thấy ổn thì nhanh chóng phá hủy Thạch Anh là tốt nhất.

Khi đối thủ chạy tới thì Thạch Anh đã bị đánh mất nửa máu.

A Thụ Siêu Thần lập tức mở chiêu cuối “Quang ảnh hồi chuyển” của Kiếm Khách, ngăn cản bọn họ tới gần. Còn Tiêu Hàn, Cố Tư Minh và Lê Tiểu Giang thì yên tâm công kích Thạch Anh dưới sự hỗ trợ của Lão Chương.

Cuối cùng, cây máu của Thạch Anh ở trung tâm bị ba cậu nhóc đánh rớt về số không, ầm ầm vỡ vụn. Những mảnh vỡ chói mắt bay trên không trung, màn hình hiện lên hai chữ vàng lớn —— Chiến Thắng!

Chương Quyết Minh kích động đứng lên, lại vỗ đùi một cái: “Chúng ta thắng!”

Bạch Hiên: “…”

Anh thật sự muốn hỏi: Lão Chương, chân anh có đau không?

Bốn cậu nhóc lập tức vây quanh, sung sướng ôm chầm lấy nhau: “Thắng thắng! Chúng ta thắng!”

A Thụ cũng mỉm cười đứng lên: “Lão Chương chỉ huy hay lắm!”

Chương Quyết Minh cười ha ha: “Đâu có đâu có, do mọi người đã phối hợp rất tốt!”

Lời này của hắn cũng không phải khiêm tốn gì. Chiến thuật hắn dùng hôm nay đều khá thường gặp, nếu không phải do mọi người phối hợp tốt thì chưa chắc có thể thắng liền hai ván.

Nhất là Tạ Thụ Vinh, hôm nay hắn là người có công lớn nhất trong trận đoàn chiến này. Bảo hắn hỗ trợ Lê Tiểu Giang, hắn có thể nuôi Lê Tiểu Giang thành một Hắc Ma Pháp Sư có công kích khủng bố. Bảo hắn tự do phát triển thì tự hắn cũng có thể siêu thần —— A Thụ quả thật là viên gạch vạn năng của đội Thương Lan, chỗ nào cần thì có thể lắp vào chỗ đó.

Dưới tình huống Miêu Thần vắng mặt, Tạ Thụ Vinh là một người rất đáng tin cậy. Hắn có thể phối hợp ổn định với chiến thuật của Chương Quyết Minh, dẫn theo các cậu nhóc hướng thẳng tới chiến thắng —— Quả không hổ là tuyển thủ hàng đầu!

Đội tuyển Thương Lan chiến thắng hai ván liên tiếp nên không cần thiết phải đánh tiếp ván thứ ba. Điểm số hôm nay cũng đã được xác định trên màn hình.

14:2

Cầm sạch 10 điểm đoàn chiến, lôi đài lấy được 4 điểm. Đây là một thành tích rất khá!

Không có đội trưởng, đội phó Bạch Hiên ký tên lên biên bản xác nhận mà trọng tài đưa tới. Mọi người lịch sự đi qua bắt tay với đối thủ rồi mới quay về hậu trường.

Chương Quyết Minh lập tức lấy di động ra gọi cho Lý Thương Vũ: “Miêu Thần, cậu khỏe hơn chút nào chưa?”

“Tốt hơn nhiều rồi.” Giọng nói của Lý Thương Vũ vẫn còn chút khàn, nhưng hiện tại đã rất tỉnh táo. Anh khẽ cười, “bớt sốt rồi, tôi có xem trực tiếp thi đấu, mọi người đánh rất hay.”

Chương Quyết Minh gãi gãi đầu, sảng khoái cười lên: “Ha ha ha, không làm Miêu Thần thất vọng là được!”

Bạch Hiên nhận điện thoại từ tay hắn: “Lão Miêu, cậu đỡ hơn chưa? Lát về có cần tớ mua thuốc cảm cho cậu không?”

“Không cần mua thuốc đâu.” Lý Thương Vũ lắc đầu, “cha mẹ lẫn chị tớ đều là bác sĩ, xưa giờ họ cảm mạo cũng chẳng cần uống thuốc. Cảm mạo tự nhiên thường kéo dài một tuần, có thể không uống thuốc thì không cần phải uống. Cơ thể tớ rất khỏe mạnh, cảm vặt sẽ nhanh chóng qua thôi. Mọi người đừng lo lắng.”

Dù năm đó Lý Thương Vũ không thi vào trường y như mong muốn của cha nhưng trong nhà có mấy vị bác sĩ, dưới sự ảnh hưởng của bọn họ, anh vẫn có kiến thức y học cơ bản.

Bệnh cảm thường gặp thật ra được y học gọi là “Nhiễm trùng đường hô hấp trên”, gây ra triệu chứng đau họng, ho khan, nhức đầu. “Hệ thống miễn dịch” do cơ thể chúng ta tự tạo ra để chống lại các vi khuẩn bên ngoài có thể tự động loại bỏ những vi khuẩn gây bệnh thường gặp. Bệnh cảm tự nhiên thường chỉ kéo dài một tuần. Nói cách khác, trong vòng một tuần, dù không uống thuốc, hệ thống miễn dịch cũng có thể tiêu diệt hết các vi khuẩn gây bệnh, khiến bệnh cảm khỏi hẳn một cách tự nhiên.

Thật ra việc uống thuốc cũng không tốt cho sức khỏe con người. Uống thuốc quá nhiều có khi sẽ khiến cơ thể nảy sinh cơ chế kháng thuốc. Tại Mỹ, đi khám bệnh cần phải hẹn trước. Có rất nhiều người bị cảm sẽ uống nước, chườm lạnh hạ sốt tự vượt qua. Thật ra tự mình vượt qua sẽ có lợi cho việc tăng sức đề kháng của cơ thể. Tùy tiện uống thuốc do bị bệnh lại dễ làm giảm chức năng miễn dịch của cơ thể.

Lý Thương Vũ biết những kiến thức y học cơ bản này. Đêm qua đoán mình chỉ bị cảm vặt, chưa tới mức bị viêm phổi nên cũng không đi khám uống thuốc, định tự dựa vào sức đề kháng tự nhiên của cơ thể để vượt qua bệnh cảm nhẹ này.

Trong nhà Bạch Hiên không có bác sĩ, cũng không biết những kiến thức cơ bản này, nhớ tới việc cha của Lý Thương Vũ là bác sĩ thì không đôi co với anh nữa, cười bảo: “Được rồi, vậy tớ không mua thuốc cho cậu nữa. Cậu có muốn tớ mua cơm tối về không?”

“Không cần đâu, tớ ra ngoài ăn.”

“À đúng rồi, Lăng Tuyết Phong tới tìm cậu à? “ Bạch Hiên đột nhiên nhớ tới chuyện này, nên hỏi thăm.

“Ừ, anh ta đang ở cạnh tớ này. Tớ đang định ra ngoài ăn cơm tối với anh ta.”

“Được. Vậy tớ không mua cơm về cho cậu, tối gặp!” Bạch Hiên cúp điện thoại, nói với mọi người tin tức bệnh tình của Miêu Thần đã tốt hơn. Lúc này cả đám mới yên lòng, đi theo đội phó tới quán cơm gần đó dùng bữa.

***

Trong khách sạn, Lăng Tuyết Phong nghe anh nói chuyện điện thoại xong, không nhịn được hỏi nghiêm túc: “Bị cảm không cần phải uống thuốc à? Sáng nay tôi lại cho em uống mấy viên thuốc cảm.”

Lý Thương Vũ cười bảo: “Tôi nói như vậy cũng chỉ muốn Tiểu Bạch đừng mua thuốc về thôi, không có ý trách anh! Anh đừng nghĩ nhiều. Anh cho tôi uống thuốc là vì tốt cho tôi, tôi thật sự rất vui.”

Lăng Tuyết Phong chau mày: “Thật ư?”

Câu nói “bị cảm không cần uống thuốc” anh mới nói với Bạch Hiên quả thật đã khiến Lăng Tuyết Phong chủ động cho anh uống thuốc mất vui. Nhận ra được điểm này, Lý Thương Vũ vội vàng bước tới, khẽ hôn Lăng Tuyết Phong: “Được rồi, tôi thật tình không có ý khác mà, anh đừng có tức giận. Anh xem đi, tôi hết sốt nhanh như vậy không phải đều do công của anh à?”

Nhìn anh đi tới vừa hôn vừa an ủi mình, Lăng Tuyết Phong vốn cũng không tức giận gì lại cảm thấy tâm trạng sung sướng lên, không khỏi mỉm cười. Hắn thuận tay ôm eo Lý Thương Vũ: “Đi ăn chưa?”

“Ừm, đợi tôi thay đồ đã.”

Lý Thương Vũ nhanh chóng thay đồ, rồi rời khỏi khách sạn cùng Lăng Tuyết Phong.

Hai người cùng tới một nhà hàng gần đó, chọn vài món thanh đạm, vừa ăn vừa trò chuyện.

Lý Thương Vũ ngẩng đầu hỏi: “Anh thấy trận chỉ huy hôm nay của Lão Chương thế nào?”

Lăng Tuyết Phong: “Chỉ huy rất tốt, nên bỏ thì bỏ, nên lấy thì lấy, rất quyết đoán.”

“Đúng thế, hai lần bỏ rồng rất lý trí.” Lý Thương Vũ gật đầu tán đồng, “bình thường Lão Chương có tính cách hào sảng, tùy tiện, không ngờ là lúc an bài chiến thuật thì lại rất cẩn thận. Quả thật tôi đã không nhìn lầm anh ta.”

Lăng Tuyết Phong hỏi: “Năm nay anh ta 26 nhỉ?”

“Đúng vậy, sinh nhật của anh ta khoảng tháng sáu, tới giải hạng nhất thì đã 27 rồi.” Lý Thương Vũ không khỏi cảm thán, “anh ta giống như chúng ta, cũng ra mắt vào mùa đầu tiên, nhưng lại lớn hơn chúng ta vài tuổi, bằng với Từ Lạc và Tống Dương. Cả Từ đội và Tống đội đều đã giải nghệ, ắt hẳn trong Liên minh Thần Tích hiện tại, anh ta là tuyển thủ lớn tuổi nhất.”

Nghe lời này của Lý Thương Vũ, Lăng Tuyết Phong cũng có hơi xúc động.

Trong “Ngũ Thần” của mùa giải đầu tiên, Kiếm Khách Tống Dương, Bạch Ma Pháp Sư Từ Lạc và Thích Khách Huyết Tộc Mạc Quyền đều đã giải nghệ. Ba người họ đã trở thành truyền thuyết từ lâu, chỉ còn lại hai người nhỏ hơn họ hai ba tuổi là Lăng Tuyết Phong và Lý Thương Vũ. Trong Liên minh hiện tại, hai người họ cũng đã xem như là tuyển thủ cấp bậc lão làng rồi, nhưng số tuổi của Chương Quyết Minh lại lớn hơn cả họ. Bây giờ trở về thi đấu cũng thật sự không dễ dàng gì.

Ấn tượng của Lăng Tuyết Phong đối với Chương Quyết Minh chỉ dừng lại ở vị đội trưởng đội tuyển Trăng Non có lối nói chuyện rất hào sảng của mùa giải đầu tiên. So với đấu pháp Bạch Ma Pháp Sư công kích thì quả thật Bạch Ma Pháp Sư chơi hỗ trợ rất ảm đạm, không thể hiện được bao nhiêu xuất sắc trên đấu trường. Về sau, đội tuyển Trăng Non lại giải tán trong âm thầm, Chương Quyết Minh hoàn toàn trở thành một kẻ vô danh trong lịch sử Liên minh Thần Tích.

Thật ra trong Liên minh có rất nhiều người như vậy. Có không ít người không kiên trì nổi, rời khỏi Thần Tích mai danh ẩn tích. Việc Chương Quyết Minh có thể trở về không chỉ là vì hắn may mắn gặp được Miêu Thần mà còn vì điều quan trọng hơn là chính hắn vẫn luôn không cam lòng, vẫn không muốn bỏ cuộc.

Quả thật phải có một sự can đảm rất lớn mới có thể đứng trên đấu trường eSports ở độ tuổi 26. Hắn thật sự làm cho người ta phải nảy sinh lòng kính nể.

Lý Thương Vũ dừng một chút, lại nói tiếp: “Lần này cho Lão Chương thử làm chỉ huy, tôi cũng có hơi bất ngờ khi anh ta có thể chỉ huy tốt đến vậy. Xem ra năm đó anh ta tiếc nuối rời khỏi Liên minh cũng là vì đồng đội không đủ mạnh. Có rất nhiều chiến thuật của anh ta hoàn toàn không tạo ra được hiệu quả nên có.”

Lăng Tuyết Phong: “Không phải em cũng vậy sao?”

Lý Thương Vũ cười đáp: “Đúng vậy. Đúng là có đồng đội tốt rất quan trọng. Tôi rất tin tưởng ở lần xây dựng đội tuyển Thương Lan này. Dù trong tình huống tôi ngã bệnh không thể lên đấu trường, bọn họ cũng đánh rất tốt. Điều này cho thấy thực lực tổng hợp của cả đội Thương Lan đã dần dần vững vàng theo thời gian, không chỉ vì thiếu đi một người mà bị đè bẹp hoàn toàn. Đây mới là việc tôi vui mừng nhất.”

Sở dĩ Thương Lan ngày trước thường xuyên thua như vậy cũng là vì vai trò của Lý Thương Vũ quá quan trọng với cả đội tuyển. Anh vừa ngã xuống, Thương Lan sẽ hoàn toàn bị đè bẹp —— Vì trong đội không có người thứ hai có thể đứng vững trước thế công mạnh mẽ của đối thủ.

Nhưng Thương Lan bây giờ đã khác. Ngoại trừ tuyển thủ hạt nhân là anh, thì Thương Lan còn có Lão Chương có thể chỉ huy lâm thời, có Bạch Hiên trị liệu ổn thỏa, có một A Thụ cực kỳ đáng tin cậy, có thể ổn định cục diện tại thời khắc mấu chốt, và bốn cậu nhóc dù vẫn còn non nớt nhưng lại vô cùng ngoan ngoãn và chịu khó.

Lý Thương Vũ đột nhiên cảm thấy gánh nặng trên vai mình đã nhẹ đi không ít —— Vì còn có rất nhiều người đứng bên cạnh anh, cùng nhau chia sẻ áp lực với anh.

Lăng Tuyết Phong cũng mừng thay Lý Thương Vũ. Có thể gặp được Miêu Thần chắc chắn là một may mắn rất lớn của A Thụ, Lão Chương và bốn cậu thiếu niên. Thế nhưng, có thể xây dựng đội Thương Lan, tìm được những đồng đội mạnh mẽ này thật ra cũng là may mắn của Lý Thương Vũ.

Nghĩ vậy, Lăng Tuyết Phong không khỏi hỏi: “Hôm nay Lão Chương chỉ huy rất tốt. Có phải em muốn cho anh ta nhiều cơ hội chỉ huy, để anh ta làm chỉ huy phó không?”

Người này quả thật là người đàn ông hiểu mình nhất, nhanh thế mà đã đoán được suy nghĩ của mình.

Lý Thương Vũ mỉm cười, trả lời một cách sảng khoái: “Không sai. Hiện tại tôi không còn nhiều sức lực như năm xưa, có thêm Lão Chương hỗ trợ chia sẻ cũng rất tốt. Tôi định sẽ cho anh ta chỉ huy thêm nhiều trận vòng bảng, tôi cũng có thể nghĩ ra được nhiều chiến thuật hơn từ anh ta. Sau này tới Giải hạng nhất sẽ dễ đánh hơn nhiều.”

Nhìn gương mặt vui mừng của Lý Thương Vũ, Lăng Tuyết Phong không khỏi vươn tay nắm lấy tay anh: “Tôi tin lần này em sẽ thực hiện được ước mơ.”

Lý Thương Vũ tự tin đáp lời: “Tất nhiên, làm lụng nhiều năm như vậy, cũng nên tới thời điểm thu hoạch chứ.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top