Thân phận bây giờ của Thạch Phong đã khác xưa.
Mặc dù không phát ra khí thế gì, nhưng từ góc độ của Lương Tĩnh, loại im lặng không nói lời nào mà chỉ lẳng lặng nhìn cô thế này, áp lực lớn lắm đó.
Trước đó cô từng coi khinh Thạch Phong, mặc dù không có biểu hiện trực tiếp ra ngoài qua ngôn ngữ, nhưng trên tâm tính thì cô không thể tiếp nhận được việc Tiêu Ngọc bảo cô đến đón đưa một chàng trai tuổi còn trẻ đến sân, cho nên thái độ có hơi ngạo mạn.
Đến lúc này, Lương Tĩnh hối hận rồi.
Lúc ấy không nên coi khinh Thạch Phong mà, dù sao cũng là người mà chủ tịch Tiêu Ngọc coi trọng, tự nhiên không phải là người bình thường, dù người nọ chỉ trạc tuổi hai mươi, là thanh nhiên chưa vào xã hội đi chăng nữa.
“Chẳng lẽ anh ta đang muốn đổi mình đi à.” Lương Tĩnh lo âu nghĩ.
Việc trở thành trợ lý của Thạch Phong, không biết bao nhiêu người muốn chen làm, trong phòng VIP ngày hôm ấy, không thiếu ông lớn của thành phố Kim Hải đều muốn phái trợ lý cho Thạch Phong, nhờ thế mà kéo gần quan hệ với Thạch Phong hơn, mà cô là trợ lý đắc lực nhất của Tiêu Ngọc, chỉ là gần quan được ban lộc, khó khăn lắm mới được sắp xếp qua làm, nếu bị Thạch Phong đuổi, thì đúng là bi kịch…
Cô từng thấy nhiều thiếu gia nhà giàu có thân phận và địa vị cực cao đều kiêu ngạo không gì sánh được, hễ đụng phải chuyện gì không như ý, đều sẽ hành động trả đũa về ngay, thanh niên trẻ như Thạch Phong, lại có thân phận và địa vị vượt xa Tiêu Ngọc, có khả năng cao cũng giống thế lắm.
Nhìn ánh mắt chăm chú của Thạch Phong, nhịp tim kinh hoàng của Lương Tĩnh không ngừng gia tốc.
“Lẽ nào mình xong đời rồi hả?” Lương Tĩnh thầm cảm thấy có chút tuyệt vọng.
Bấy giờ Thạch Phong bỗng mở miệng nói: “Cô Lương Tĩnh, phiền cô chuẩn bị, lát nữa tôi sẽ đến xem sân huấn luyện do cô sắp xếp.”
Xem Thạch Phong nhìn chăm chú người ta vậy thôi, nhưng thật ra Thạch Phong đang bận suy nghĩ xem, làm sao có thể đào Lương Tĩnh về công ty của mình, giải phóng hai người Thủy Sắc Tường Vi và Ưu Úc Vi Tiếu, hiển nhiên không nhìn kỹ bản thân Lương Tĩnh, mà suy nghĩ hồi lâu không ngẫm ra cách hay nào, cho nên đành gác lại một bên.
Dù sao Lương Tĩnh chính là người do Tiêu Ngọc phái đến.
Làm quản lý của Linh Dực và cửa hàng Chúc Hỏa, sẽ nắm nhiều bí mật quan trọng trong tay, phải cẩn thận chọn người.
Tuy năng lực quản lý của Lương Tĩnh rất xuất chúng, nhưng làm quen tính cách và cách làm người của Lương Tĩnh trước, sau đó nghĩ cách đào người cũng không chậm.
“Dạ?” Lương Tĩnh kinh ngạc vô cùng, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, không ngờ Thạch Phong không có nói đổi người, cô vội nói ngay, “Bậc thầy Thạch Phong, tôi sẽ gọi xe qua đón ngài liền.”
Mà ở trung tâm thể hình Bắc Đẩu, đã có biến hóa rất lớn.
Toàn bộ nhân viên đều có tâm trạng phơi phới, không chỉ là nhân viên, mà ngay cả các khách hàng thường xuyên đến trung tâm thể hình Bắc Đẩu cũng hăng hái cực kỳ.
Tình hình làm ăn khôi phục sự thịnh vượng như trước, bỏ xa tất cả cách thức tuyên truyền khác từng áp dụng.
Bởi vì bọn họ đều nghe ngóng được tin tức.
Trung tâm thể hình Bắc Đẩu cuối cùng cũng có một bậc thầy võ thuật đứng đầu thường xuyên chỉ dạy.
Ở thời kỳ toàn dân rèn luyện này, ai ai cũng rất coi trọng cơ thể bản thân, bởi vì chỉ có rèn luyện thể chất, cộng thêm thuốc dinh dưỡng bổ trợ, thì có thể nâng cao tuổi thọ của loài người.
Quá khứ rất rất ít người sống đến trăm tuổi, nhưng ở xã hội ngày nay, trăm tuổi đã là thấp, nhiều người dễ dàng có thể sống đến 120 tuổi, ngoài ra còn có thể giữ được vẻ ngoài trẻ đẹp khá lâu, hồi xưa chỉ cần bước qua ngưỡng tuổi 50 thì sẽ trở nên già cả, nhưng bây giờ dù đã qua tuổi 70, có một số người vẫn duy trì sức sống tươi trẻ với bề ngoài nhìn như chỉ hơn 40 tuổi, chỉ có điều bọn họ đều là bậc thầy võ thuật, người thường còn chưa đạt đến trình độ này.
Tông sư Thái Cực – Trương Tam Phong có tuổi thọ hơn 150 tuổi, ở trong hoàn cảnh cổ đại kia, chính là kỳ tích.
Mà người hiện đại thời nay có khoa học kỹ thuật trợ giúp, muốn sống đến 150 tuổi cũng không phải là không thể nào.
Cho nên mới dẫn đến nhiều người muốn rèn luyện thân thể như vậy.
“Bậc thầy Thạch Phong, nơi đây chính là sân huấn luyện do công ty sắp xếp cho ngài, ngài thấy sao?” Lương Tĩnh chỉ vào một biệt thự lớn ba tầng có ngoại thất theo phong cách Bắc Âu.
Chỗ này vốn chuẩn bị để cho các hội viên Hoàng Kim nghỉ ngơi, nhưng Thạch Phong muốn một sân huấn luyện không có ai tới quấy rầy, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có nơi đây thích hợp nhất. Hết thảy trang thiết bị huấn luyện trong biệt thự đều là mới nhất và đầy đủ các loại, vả lại sở hữu hoàn cảnh tốt nhất trong cả trung tâm Bắc Đẩu, thậm chí trong biệt thự còn có phòng huấn luyện trọng lực, có thể đáp ứng cho mấy trăm người huấn luyện và nghỉ ngơi.
Khi Lương Tĩnh thấy công ty phân địa chỉ này cho Thạch Phong quản lý, liền giật nảy mình.
Biệt thự Lục Thủy chính là địa điểm tốt nhất trong Bắc Đẩu, nhưng giờ lại cho Thạch Phong toàn quyền quản lý.
Từ đó Lương Tĩnh mới biết được công ty coi trọng Thạch Phong cỡ nào.
“Không sai, quả thật là địa phương tốt.” Thạch Phong hài lòng gật đầu, kỳ thực hắn đã từng đến biệt thự Lục Thủy, cũng từng ở đây kiếp trước, biết rõ điểm tốt của nó.
Thậm chí Thạch Phong đã có suy nghĩ, bảo các thành viên trung tâm trong công hội đến đây ở hết, nhất là nhóm quản lý studio, tuy studio đã mua không tệ, nhưng thua xa nơi này mà.
“Cô Lương Tĩnh, làm phiền cô nói cho chủ tịch Tiêu, hãy vận chuyển toàn bộ mười khoang thực tế ảo trong lời hứa tới nơi này luôn.” Thạch Phong ngẫm nghĩ một lúc, rồi mới mở miệng nói.
Huấn luyện bồi dưỡng cao thủ sao dễ thành được, thiết bị huấn luyện và hồi phục đương nhiên càng tiên tiến càng tốt, nhất là phòng huấn luyện trọng lực trợ giúp rất lớn cho người chơi, nên Thạch Phong chuẩn bị gọi một nhóm người qua đây ở trước, mà bản thân hắn cũng chuẩn bị dọn đến.
Một là có thể chỉ dạy bất cứ lúc nào.
Hai là có thể khai quật nhân tài trong trung tâm Bắc Đẩu.
Thần Vực khác với các trò chơi trước đó, coi trọng thực chiến, càng về sau càng chân thật, chiến đấu càng khó hơn, tự nhiên chọn cách bồi dưỡng một vài người chơi có thân thủ tốt sẵn để sớm thành cao thủ hơn.
“Bậc thầy Thạch Phong cứ yên tâm, ngày hôm nay sẽ cài đặt hoàn tất mười khoang thực tế ảo ở biệt thự Lục Thủy, ngoài ra thuốc dinh dưỡng cấp S cũng sẽ được vận chuyển đến.” Lương Tĩnh chậm rãi nói.
Đợt này Bắc Đẩu đã bỏ ra rất nhiều vốn liếng, khoang thực tế ảo hay kể cả thuốc dinh dưỡng cấp S, đều là thứ cực kỳ khó mua được, nhưng bởi vì cam đoan Thạch Phong ở lại, nên không nói hai lời liền dốc túi.
Sau đó Thạch Phong báo cho đám thành viên trung tâm và quản lý như Hắc Tử đến biệt thự Lục Thủy ở trung tâm Bắc Đẩu.
“Anh Phong, tôi không nằm mơ đấy chứ, chúng ta về sau có thể ở đây hả?” Hắc Tử đến trước biệt thự Lục Thủy, không thể tin hỏi.
Người thường muốn đến trung tâm thể hình Bắc Đẩu còn không đến được, chỉ có hội viên mới có thể vào, còn biệt thự thế này, e rằng hội viên bình thường cũng không có tư cách đặt chân vào tham quan, thế mà giờ lại có thể để cho đám bọn họ vào ở.
Bọn họ chẳng qua chỉ là game thủ chuyên nghiệp mà thôi, vẫn luôn phải ngẩng đầu nhìn lên với trung tâm thể hình Bắc Đẩu.
Ngay cả đám Hỏa Vũ, Tử Yên Lưu Vân, Ngũ Ma Tướng đứng bên cạnh cũng khiếp sợ không nói thành lời, họ trong hiện thực chỉ là người thường, không dám nghĩ đến loại địa phương cao cấp thế này, ngay cả studio Linh Dực do Thạch Phong xây dựng đã làm họ giật mình khi mới biết rồi, không ngờ tới một game studio lại có thể xa hoa đến vậy, nay lại càng khiến người ta giật nảy mình hơn, thế mà mình có thể vào trong biệt thự cao cấp này.
Mọi người cũng không biết chuyện Thạch Phong là bậc thầy võ thuật, càng không biết vụ Thạch Phong nổi tiếng sau một trận đấu.
“Anh Thạch Phong ơi, em nghe bảo một ngày ở chỗ này rất đắt đó.” Tử Yên Lưu Vân có chút lo lắng nói.
“Đúng vậy, nếu ở lại đây thì một người phải trả mấy ngàn điểm tín dụng một ngày, nhưng từ hôm nay trở đi, nơi này chính là trụ sở huấn luyện của Linh Dực!” Thạch Phong gật đầu, “Muốn xông pha ở Thần Vực, không dễ dàng như các cậu tưởng, cho nên bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ thường xuyên chỉ dạy các cậu, nhưng tôi chỉ dạy kỹ xảo chiến đấu trong Thần Vực cho các cậu thôi, còn chỉ đạo huấn luyện trong thực tế, tôi sẽ giao cho người còn lại.”
“Người còn lại?” Mọi người kinh ngạc khó hiểu.
“Ừ, đây chính là người mới gia nhập vào Linh Dực chúng ta – bậc thầy Lôi Báo, từ giờ về sau, huấn luyện thường ngày của các cậu đều do bậc thầy Lôi Báo chỉ đạo hết, cơ hội này rất nhiều người muốn mà cũng không có được nha, các cậu phải biết quý trọng.” Thạch Phong lập tức giới thiệu.
Mặc dù hắn chiến đấu trong Thần Vực lợi hại thật, nhưng hắn không biết huấn luyện người ta ngoài đời, hắn cũng chưa từng huấn luyện người khác trong hiện thực, mà Lôi Báo lại là bậc thầy đứng đầu thứ thiệt, cách trình độ tông sư chỉ thiếu một bước, nói đến huấn luyện người ở ngoài đời, Lôi Báo giỏi hơn hắn nhiều.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận