Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Thiếu Nhi
  3. Vua Nói Khoác
  4. Chương 15: Full

Vua Nói Khoác

  • 1028 lượt xem
  • 1741 chữ
  • 2020-09-21 11:28:47

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đực nhìn trời đang mưa giông vẻ ngại ngần, nhưng lẽ nào thằng Lóc dám đi mà nó lại không. Huống chi, từ lâu, thằng Lóc luôn dành cho nó và đám bạn chăn bò đủ thứ bất ngờ. Đực tò mò muốn biết thằng Lóc định làm gì. Cả hai đứa rón rén chui ra khỏi trại. Nước mưa trút xuống chạm vào tấm cao su choàng trên đầu nghe lộp bộp. Lóc lầm lũi bước đi theo lối mòn ven bờ kênh, Đực bước nhanh theo.

- Đi đâu hả Lóc?

- Tới cái chòm gáo trên thềm địa đầy cứt chim cò hồi sáng tạo với mày đào hang chuột, tao chỉ cho mày thấy đó, nhớ không?

- Mà để làm chi? Ở..bộ máy tính đi bắt chim cò thiệt à? - Cụ Lóc này đâu có nói chơi. Chút mày sẽ thấy tài của cụ đây...

Lọc nói với giọng đầy tự tin để thằng Đực không còn bàn thêm gì nữa và cũng để tự trấn an mình sẽ làm được. Và kia, cái chòm gáo hiện ra rõ ràng trước mặt hai đứa khi ánh chớp loé lên. Lóc bước nhanh hơn, thằng Đực cũng vội vã bước theo. Mưa giông càng dữ tợn hơn, tưởng chừng có thể xô ngã hai đứa nếu như những ngón chân không bấm chặt xuống mặt đất trơn trợt và tay không dang ra cố giữ thăng bằng. Đến bên mất gốc gáo thật to, có tán lá cao và dày nhất, nơi mà lúc trưa Lọc thấy có nhiều cứt chim cò, Lóc nhận ra, ở đây cơn mưa tầm tã bên ngoài đã được tán lá gạo làm dịu đi, tuy còn có nước rơi xuống nhưng ít và không đau rát như roi quất nữa.

Lóc dùng đèn pin chiếu lên và nhận ra ngay những bóng cò đen đen đang cố bám vào cành cây. Lóc rọi kỹ những cành cây khác và nhận ra rất nhiều chim cò tránh mưa giông trong tán gáo này. Và có thể, đây là chỗ trú ngụ an toàn thường ngày của chúng. Đực khều nhẹ Lóc, thì thầm bên tai bạn, giọng run run nhưng đầy thán phục:

- Mày tài thiệt! Đúng là chim có quá nhiều. Nhưng làm sao bắt đây, mày không đem giàn thun để bắn, dễ gì bắt được chúng...

- Yên tâm đi! Mày ở dưới này, nhìn kỹ, khi tao bắt chúng, tréo cánh lại quăng xuống là mày giữ lấy nghe chưa? Tao sẽ leo lên bắt chúng cho mà xem. - Lóc đáp. Đực ra vẻ hiểu biết, nói thêm:

- Đồ ngốc, hồi trưa mày không thấy kiến vàng đầy trên cây sao hả?

- Thấy, nhưng là hồi trưa, trời nắng gắt. Giờ này, chúng rút vô tổ hết, chúng không ngu gì ở ngoài để ướt, để lạnh.

Vừa trả lời Đức. Lóc vừa sửa cái đèn pin nó đang buộc trên đầu bằng cái khăn choàng tắm của ba nó, để nó quay đầu hướng nào ảnh đèn pin cũng chiếu ngay về hướng nó cần nhìn. Lóc leo lên cây gáo. Đoạn dưới gốc và chân Lóc dính bùn đất nên trơn tuột, khiến nó khá khó khăn, nhưng khi đôi tay nó cầm nắm được những nhánh gáo thì nó leo lên thoăn thoát như khỉ.

Mưa vẫn nặng hạt tưởng như túi nước của ông trời bị bể nên trút xuống trần gian và gió vẫn cứ chơi trò đuổi bắt làm những cành nhánh gáo đầy lá xô dạt nhau dữ dội, vặn mình muốn gãy lìa khỏi thân cây và những chú cò chốc chốc lại chới với vỗ phành phạch đôi cánh ướt, nặng nề cố giữ thăng bằng. Lóc rón rén leo đến sát bên nhánh cây có bốn năm con cò đang đứng.

Ánh đèn pin chiếu vào những con cò nhưng chúng cũng không chịu bay mà còn nghiêng đầu, chớp chớp mắt nhìn ánh sáng đèn mê mải, đến mức tay Lóc túm được đôi chân của nó rồi nhấc lên nó mới chới với vỗ cánh, kêu lên làm những con bên cạnh giật mình tung cánh bay lên, nhưng chúng lại bị mưa giông bên ngoài quật mạnh nên vội vã đáp xuống cành, nhánh khác, dường như không biết gì đến nguy hiểm đang đe dọa chúng. Lóc lúng túng không biết làm sao đưa cho thằng Đực giữ con cò mình vừa bắt được.

Leo xuống đưa rồi leo lên khó khăn lắm. Lóc treo đôi cánh cò lại và thả xuống gốc gáo, xém chút trúng vô đầu thằng Đực. Thằng Đức mừng rỡ la lên:

- Mày bắt được hả? Trời ơi? Tài thiệt!

Lóc tiếp tục nhẹ nhàng lần ra nhanh gáo nó vừa bắt được con cò đầu tiên, nhưng có lẽ vừa bị hốt hoảng lúc nãy nên lũ cò đã nhanh nhẹn tung mình vùng vẫy thoát ngay khi tay Lóc vừa chạm vô mình chúng. Lóc tiếc rẻ nhìn năm sáu con cò trên nhánh gáo nó đang ngồi bay lên bám vô một nhánh gào khác.

Lóc cẩn thận chuyển qua nhanh gáo phía bên kia, và lần này nó không làm động đậy quá mạnh để những con cò giật mình. Lóc đã quan sát rõ và điều khiển ánh sáng đèn pin soi vào con cò ở gần nó nhất. Con cò chớp chớp mắt như mê nghễnh nhìn ánh đèn, mặc cho nhảnh gáo quần xuống vì sức nặng của cơ thể Lóc.

Đèn pin gắn chặt trên đầu, tay Lốc lần theo nhánh gáo mò tới bên chân con cò và túm lấy. Giống như con cò lúc nãy, Lóc lại tréo cánh con cò vừa bắt được, quăng xuống cho Đực. Chật vật, chuyển từ nhánh này sang nhánh khác, lúc được, lúc không, nhưng Lóc cũng đã bắt được gần chục con thì mệt lả. Lúc đành phải leo xuống vì lúc này mưa giông cũng đã ngớt, Lóc rất khó tiếp cận được cò vì chúng đậu tuột ngoài ngọn cây.

- Mày cho tao leo lên bắt Với... Không bắt được nữa rồi. Hết mưa giông, động đậy một chút là chúng giật mình bay lên.

Lóc vừa thở vừa run cầm cập trả lời Đực vì cả người nó ướt mèm, lạnh quá. Choàng vội miếng vải cao su Vô người, Lóc giục Đực:

- Về thôi! Tao lạnh quá, phải chạy cho nóng người...

- Mai mày cho tao leo lên bắt với nghe. Mày bảo dạy cho tao bắt mà không cho leo lên thì làm sao học được... Đực hai tay cầm hai chùm cò, cất giọng cằn nhằn. Lóc trả lời:

- Thì tao đã dạy mày rồi đó. Cho mày thấy cách bắt của tao, mai mốt tự mày sẽ làm được thôi. Nhưng không biết ngày mai trời có mưa giông lớn như đêm nay hay không nữa...

- Vậy thì xui cho tao rồi... Biết đâu cả tháng ở đây không có mưa giông lớn như đêm nay thì sao. - Đực lại cằn nhằn, giọng tiếc rẻ.

- Không sao, tao nghĩ ra cách đỡ cực nhọc hơn rồi. Tao sẽ lấy cây trúc làm cây chia có ngạnh ở đầu. Mày có thể len lén đứng dưới gốc đưa mũi chỉa sát ức cò mà đâm, sẽ được thôi, không phải đợi mưa giông...

- Thiệt hông? Cụ Lóc nói là phải giữ lời nghe... - Ờ... ngoan đi "đệ tử"...

Sau chuyện Lóc tay không bắt được cả chục con có trong đêm mưa giông, không chỉ đám con nít trong bọn mà cả người lớn cũng phục tài Lóc. Nên khi Lóc xin cây trúc dài làm cần câu nhắp cá lóc của ông Hai để làm chỉa đâm cò là ông cho ngay.

Đêm sau, trời cũng tối đen nhưng không mưa giông, Lóc cùng Đực đi đâm cò, bốn đứa kia cũng đòi theo. Lóc cho phép với điều kiện, đến nơi không đứa nào được nói to gây ồn ào để lũ cò sợ không đâm được. Thế nhưng, Lóc đâm được một con thì Đực bảo đã học được rồi và giành lấy cây chỉa để tự mình đâm. Do hồi hộp quá, nó run tay đâm trượt ngay con đầu tiên.

Trời không mưa giông, nên khi giật mình bay lên, lũ cò cẩn thận đảo qua, đảo lại tìm cành cao hơn để đậu. Đặc đâm được một con, reo lên khiến cả bọn đi theo cũng mừng rỡ reo lên, lũ cò còn lại hết hoảng tung mình bay lên và khi đáp xuống chúng đậu tuốt trên ngọn cây, khiến cây chỉa đâm không tới. Đặc chưa chịu thua, nó leo lên cây, nhưng chỉ cần cành nhánh động đậy một chút là lũ cò tung mình bay lên khiến Đực đâm trượt hoài, không trúng con nào.

Mà lũ cò càng lúc càng cảnh giác, không sao tiếp cận được. Một số con đã bỏ cây gáo này bay sang cây gáo khác đậu. Đực kiên trì, chưa chịu thôi leo lên để đâm, nhưng lũ kiến vàng trong tổ bị động đã túa ra tấn công Đực khiến nó bị cắn nổi mẩn khắp người. Cả bọn đành kéo về với chiến lợi phẩm chỉ có hai con cò.

Tuy nhiên, ông Hai cũng đã làm thành một nồi cháo hành thật ngon khiến cả bọn no nê Với không khí vui vẻ. Những người lớn ăn xong, hút thuốc uống nước trà và chuẩn bị đi ngủ. Ông Hai quản gia nhìn từng đứa nói vui:

- Nhà nào mà có bầy con như tụi bay chắc ăn nên làm ra, giàu lên mấy hồi.

- Sáu thằng cháu mà là anh em một nhà thì thành giặc mất. Chỉ chuyên cãi lộn nhau thôi cha mẹ nào xử cho xuể. Nhất là thằng Lộc chuyên nói dóc, có lúc nói xác hông, nói trên đầu cho người ta dễ chọc giận nhau.

- Tao, tao thấy thằng Lóc... lóc chóc thiệt. Nhưng bụng nó tốt, tao còn cả một kho chuyện tiếu lâm, chuyện cổ tích, chuyện hoang đường, chuyện ma mà không biết kê cho ai nghe, tụi bay thích đêm đêm rảnh tao kể cho nghe.

- Không được đâu bác Hai ơi... Như vậy thì thằng Lóc thất nghiệp và Lóc không còn được coi là cụ nữa...

- Tui bay nói bậy hoài... Tao nói dóc riết hết sách vở rồi, không biết chuyện gì để nói nữa. Nhưng bây giờ có bác Hai biết chuyện, tạo sẽ thọ giáo, tôn bác Hai làm sư phụ để còn... cho tụi bây bái làm cụ Lóc mãi mãi...

Châu Phú, ngày 05 tháng 08 năm 2002

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top