Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Truyện Việt Nam
  3. Yêu Sao Để Không Đau
  4. Chương 13: Ai yêu rồi, cũng chỉ như đứa trẻ

Yêu Sao Để Không Đau

  • 700 lượt xem
  • 1269 chữ
  • 2020-09-05 17:44:54

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tác giả: Hạ Vũ

        Con nít, khi yêu một món đồ chơi, thường nhất định không muốn san sẻ cùng ai, luôn giữ khư khư bên mình. Có khi đi vào giấc ngủ, cũng nhất định phải cầm theo trên tay. Ai lạ mặt mà giành lấy, sẽ liền oà lên nức nở.

        Trẻ con, khi yêu một món đồ là thế. Chỉ muốn giữ cho riêng mình mình mà thôi. Đến cả khi lớn rồi, yêu một người, cũng chẳng đổi thay là bao. Chỉ muốn mình đối với người ta, là duy, là nhất trên đời.

                         ---------------

        Nếu cho rằng nỗi nhớ là biểu hiện rõ rệt nhất của một người khi yêu, thì niềm hờn ghen cũng sẽ rục rịch len lỏi trong lòng, khi ta bắt đầu thương một người. Thậm chí nhiều lần phải xót xa tự bảo, có là gì của người ta đâu mà ghen, ở những ngày đầu mới yêu. Vậy mà mỗi khi thấp thoáng thấy họ đi cùng người khác, chuyện trò cùng người khác, hay quan tâm với người khác, đùa giỡn với người khác, là trong lòng lại bứt rứt không yên như lửa đốt. Đến khi sau này yêu nhau dài lâu rồi, thì câu chuyện ghen này, còn kéo dài xuyên suốt hơn cả. Ngẫm ra, cũng có khá nhiều cái để nói.

Đầu tiên là vì ghen nên mới giữ. Lúc nào cũng dõi theo sát người mình yêu. Đi đâu, làm gì cũng bắt phải trả lời cho mình biết. Nếu được sẽ kè kè đi cùng. Người ta chat với ai, nói chuyện với ai, mình đều phải kiểm soát cả. Như sợ chỉ một chút sơ hở sẽ liền đánh mất người yêu vậy.

Rồi theo đó, cũng lại vì ghen nên mới sinh chuyện. Chỉ cần biết có ai đó đang lân la đến gần người yêu mình, lập tức sẽ liên lạc mà cảnh cáo, thông báo chủ quyền. Bắt gặp tại trận họ đang ở cùng nhau, là thôi, xem như "tiêu đời" cả hai, nộ xung thiên khí, chắc chắn lớn chuyện. Nhớ có mấy lần nghe các vụ đánh ghen ầm ĩ khắp nơi, có tiền hoặc không đủ sức thì thuê người ta đánh, còn không thì tự mình giải quyết, không thua gì giang hồ. Nghĩ mà thấy sợ!

Ai yêu phải kiểu người này, thường rất mệt mỏi. Những ngày đầu yêu, có thể còn chấp nhận được, vì trong mắt ta, người còn là duy nhất. Nhưng về sau, khi tình yêu đã trở thành bình thường quen thuộc, khi ta dành chút thời gian để dành cho thế giới riêng của mình, liền sẽ sinh tâm chán chường, thậm chí là sợ hãi, rồi từ đó dần mất nhau...

Bên cạnh đó, cũng là vì ghen mà giữ, nhưng có số người khác, chỉ dám giữ trong lòng. Lo âu bồn chồn là thế, mà chẳng dám nói ra. Chỉ muốn cho người mình yêu được tự do, được thoải mái, chứ không muốn xâm phạm quyền riêng tư của họ, lúc nào cũng dò xét gay gắt, làm buồn lòng nhau. Họ luôn dành cho người mình yêu một sự tin tưởng tuyệt đối. Dù nghe trăm người nói tình yêu đã đổi thay, hay tận chính mắt thấy người yêu đã đổi lòng, vẫn cứ muốn nghĩ theo chiều hướng tích cực.

Ai yêu phải kiểu người này, thường rất bình yên. Chuyện tình cảm cũng bình lặng, ít sóng gió hơn. Tuy nhiên, nếu tin tưởng quá mức như thế, e cũng không ổn. Vì như đã nói, lòng người, có bao giờ đứng yên. Cứ buông thả người yêu như thế, đến ngày họ không làm chủ được chính mình, ta lại không biết kịp thời, tim người dần trao cho kẻ đến sau, đến lúc mình rõ tường tận, cũng là lúc mất nhau hoàn toàn rồi.

Kể ra mới thấy, chuyện ghen phức tạp là thế. Ghen ít cũng mất, mà ghen nhiều cũng không còn. Thật chẳng biết phải làm sao cho vừa. Thế nên đối với việc ghen trong tình yêu, càng phải linh hoạt, biết tiến biết lùi đúng lúc, thì càng tốt.

Theo tôi, trong tình yêu, tất nhiên sẽ phải có nỗi hờn ghen và có quyền ghen. Nhiều người còn bảo, kêu tôi không ghen nữa, khác gì bảo tôi đừng yêu người ấy nữa. Nhưng, phải ghen làm sao cho người yêu mình nó nể, nó sợ, chứ đừng để nó khinh thường mình, khinh thường luôn cả tình của mình.

Đừng hay lục lọi đời tư cá nhân của người yêu. Đừng xem chi mấy tin nhắn điện thoại, mấy inbox Facebook, theo dõi chi mấy cuộc gặp gỡ ở ngoài của họ. Đừng tự làm mình đau lòng. Trong thời gian đó, ta hãy tự chăm sóc, hoàn thiện mình hơn, luôn vun đắp tình cảm của cả hai hơn, âm thầm mà giữ lấy người. Có khi bản tính người vốn trăng hoa, hay đang có ý định chơi đùa cùng của lạ, nhưng ta lại ngày càng tốt đẹp hơn, sẽ dần dẫn lối đứa người về ở yên bên mình. Đó mới là cách giữ bền chặt nhất. Sau này có ra sao, cũng không phải hối tiếc.

Có câu nói khá hay, bảo, yêu phải người tốt, ta không cần quản, yêu phải người không tốt, không đến lượt ta quản. Bởi người yêu tốt là người sẽ luôn tự giác với sự chung thuỷ của mình. Có người để ý, họ sẽ tự khai đã có người yêu. Có người tiến gần, họ sẽ tự mình giữ khoảng cách. Nếu lỡ có lạc lối sa ngã, cũng sẽ tự tìm cách chấm dứt, hoặc sẽ thú tội ta nghe, chứ không lén lút dối lừa. Còn người không tốt ấy, ta không quản nổi đâu. Nếu lòng họ đã muốn rong chơi, thời gian đâu mà đi theo quản. Rồi một ngày, nỗi đau cũng sẽ ập đến, dù ta có ra sức vì họ mà mệt mỏi giữ gìn hay không.

Thêm nữa, đừng vì nghe phong thanh những tin đồn thất thiệt mà làm khổ người mình yêu. Có chắc người ta thấy chính xác đâu. Còn chưa kể, lỡ lại nghe phải người vốn ganh ghét tình yêu của ta, giờ chỉ với vài lời cũng đủ khiến tình ta tan vỡ. Có đáng tức không? Thế nên, thà đừng yêu, một khi đã yêu, thì phải đặt niềm tin vào nhau. Tình yêu không có niềm tin, sẽ không lớn nổi. Thậm chí dù có bắt tại trận, cũng phải giữ được bình tĩnh mà đối chất. Xem kẻ kia là ai, xem đối phương trả lời thế nào. Xem người còn muốn ở, hay đi. Chứ đừng lồng lộn lên, đánh mất đi sự tốt đẹp của bản thân mình, khiến bọn họ thấy lòng càng tưởng bản thân chúng, có giá lắm.

Mà ngẫm lại, mắng chửi đánh đập làm gì cho mệt hơi. Nếu người muốn ra đi, thì cứ để họ đi. Đơn giản là duyên nợ đã hết. Đơn giản là tìm người đã không còn yêu. Tiếp tục bước đi tìm hạnh phúc mới cho mình. Tình yêu, phải qua đôi ba lần phép thử mới gặp được người bạn suốt đời không rời xa ta. Đừng đau lòng.

Và, hãy nên yêu và ghen như thế. Ví như có một món đồ, đừng cố soi vết bẩn của nó, mà hãy cố luôn lau chùi thật sạch nó. Và khi bản thân nó tự vấy bẩn rồi thì mạnh mẽ vứt nó đi, có thương có tiếc gì cũng cắn răng chịu, chứ đừng để nó tưởng mình còn quý lắm, khiến ta phải giật giành.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top