Tuổi trẻ nào thì cũng chỉ một thời, thả trôi trái tim theo | những ngày yêu rộn ràng nhưng cũng đầy vết xước lặng thầm, theo những mùa thương ngọt ngào nhưng cũng lắm nỗi chát đắng. Nhưng, đâu hề chi lăng lo, toan tính, bởi con tim luôn có những lý lẽ riêng để biện dẫn cho những lần rong ruổi với yêu thương.
Tuổi trẻ nào thì cũng chỉ một thời, một thời rồi qua đi, chẳng thể nào trở lại. Vậy nên trọn vẹn với lòng mình, yêu và được yêu, đau hay chăng bị đau, cũng chỉ là cơn gió nhẹ, thoảng qua, thổi mát quãng đời thanh xuân căng tràn nhựa sống. Sống như loài cỏ nát vấn vươn cao sinh sôi sau bao bận giông bão nắng nôi.
Và, tuổi trẻ nào thì cũng chỉ một thời, về với đêm đơn côi, xòe bàn tay năm ngón, tự mình ủ ấm tay mình, tự vỗ về rằng
mình vẫn còn cả chặng đường dài với nhiều khoảng đời sẽ đi qua, nhiều ngã rẽ sẽ bước tới. Tin chắc rằng, cuối một đoạn đường nào đó, hay một ngã rẽ lạ xa, sẽ có một ai đó biết đợi mình, như mình đang trông ngóng người ta.
Gửi lời từ trái tim vẫn đang còn yêu thương. Gửi đến ai đó đã từng nhuộm hồng thanh xuân tươi trong của ai đó.
Bình yên nha, người ta...
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận