Quảng trường Tinh Lợi, không phải là quảng trường, mà là trung tâm thương mại dưới lòng đất.
Tổng cộng có bốn tầng siêu thị siêu lớn, mua sắm, nghỉ ngơi, giải trí, ăn uống rát đầy đủ, từng được khen ngợi là thiên đường mua sắm của giới trẻ, là một thành phố danh thiếp của thời trang Tân Thành......
“Trong quảng trường bốn phương tám hướng, hơn 50 cửa ra, muốn phong tỏa toàn diện, quá không thực tế.”
Đứng ở cổng vào của quảng trường Tinh Lợi, làm một người Tân Thành chính gốc, Tiêu Ngự quá quen thuộc với chỗ này, giải thích kết cấu trong trung tâm thương mại dưới lòng đất cho Vương Đông.
Muốn ở chỗ này bắt người, như mò kim dưới biển.
Ẩn mình trong góc, cậu tìm cả một ngày đều chưa chắc tìm được.
Nhưng lúc ở bệnh viện, Tiêu Ngự mở ra “Vương Điệp Chi Tị” (Mũi của bướm chúa)
Chỉ cần người tình nghi ở trong tòa thương mại này, đừng nghĩ đến việc chạy trốn trước mặt Tiêu Ngự.
“Không cần gấp.”
Vương Đông khinh thường, “Hệ thống nhân viên cảnh cát Tân Thành đang chạy đến, cảnh sát vũ trang ra tay, mắt camera giám sát tất cả cửa ra vào, hăn chạy làm sao được?”
Anh không sợ quá khoác lác à, đến lúc không bắt được, sẽ xấu hổ với thân phận an ninh quốc gia của anh, sẽ rất nhục nhã đi....... Tiêu Ngự nhếch mép một cái.
Lúc trước tôi cũng cho rằng như vậy, cho rằng bản thân rất kiêu ngạo.
Từ lúc tôi có hệ thống rồi, cũng sẽ không dám khoác lác nữa.
Bởi vì anh vĩnh viễn không biết, thế giới này có rất nhiều đáng sợ!
Nhưng mà, Tiêu Ngự may mắn, an ninh quốc gia cũng may mắn.
Sau khi nhóm cảnh sát và cảnh sát vũ trang đến, mắt camera của hơn 50 cửa ra vào ở quảng trường Tinh Lợi, đều không khóa chặt 220 người tình nghi.
Theo sát phía sau, lượng lớn cảnh sát vũ trang coi giữ từng của ra vào, tiến hành điều tra.
Tiêu Ngự chuẩn bị tiến vào quảng trường dưới đất thì dừng bước
Ngẩng đầu mạnh mẽ, nhìn hướng lên trời.
Không nhìn kỹ, trên trời cái gì cũng không có.
Tầm nhìn của Tiêu Ngự thay đổi, thế giới thay đổi không giống.
Trên trời có một con chim, Đại Sơn Tước!
Trong góc nhìn của ‘Đôi mắt chim ưng’, nhìn rõ ràng trên cái cổ của con Đại Sơn Tước, treo một cái camera mini.
Thông qua hướng bay của Đại Sơn Tước, tư thế bổ nhào, góc nhìn của camera, dường như đang hướng về bọn họ.
Ngươi đang xem nhất cử nhất động của chúng tôi?
Sắc mặt của Tiêu Ngự lạnh xuống.
Thao tác có chút không ổn định, nhưng rất quá đáng!
“Nhìn cái gì?” Vương Đông cau mày.
“Trên trời có một con chim.” Tiêu Ngự cười lạnh.
Vương Đông:.........
Mặc dù chỉ số thông minh của anh ấy không như Tiêu Ngự, nhưng cũng không phải là miễn phí.
“Có chút giảo hoạt.” Vương Đông trầm mặt.
“Có làm được gì?”
Tiêu Ngự xoay người, đi về hướng quảng trường dưới đất, “Trái lại càng chứng minh hắn ở bên dưới!”
Vương Đông kinh ngạc, tiểu lão đệ tức giận?
Đúng rồi.
Dùng con chim giám sát chúng tôi, là đang sỉ nhục chúng tôi sao?
Ni mã, coi thường ai đấy......... Vương Đông cũng có chút tức giận.
Nụ cười trên mặt dần dần biến mất, dần dần dữ tợn, bước theo Tiêu Ngự, đi xuống dưới đất.
Thằng nhãi, ngươi chết chắc rồi!
.........
Dưới đất, tầng nào đó.
Một người thanh niên đội mũ bóng chày đặt điện thoại xuống, vẻ mặt âm trầm bất định, có chút kinh dị.
Người đó là cảnh sát sao?
Anh ta vừa nhìn hướng lên trời, là phát hiện Sơn Tước rồi?
Không, tuyệt đối không có khả năng.
Lực chú ý không tập trung, tầm mắt của con người căn bản không có khả năng nhìn thấy, nhất định là trùng hợp!
Nhưng mặc kệ có phải trùng hợp hay không, người thanh niên biết bản thân đều bắt buộc phải nhanh chóng chạy thoát.
Nụ cười lạnh lẽo, người thanh niên đi vào một gian...... cửa hàng quần áo phụ nữ!
Ba mươi phút sau, một hot girl nổi tiếng trên mạng đi ra ngoài.
Kỳ lạ là.
Lúc đi vào, chiều cao của anh ta là một mét tám.
Lúc đi ra, chiều cao của cô ấy là một mét bảy.
Vừa đúng ít hơn mười phân.
Từ nam đến nữ, từ cao đến thấp, như một ma thuật.
Cô ta cười tự tin, khóe miệng nhếch lên sự châm biếm.
Cảnh sát?
A!
Nụ cười vừa xuất hiện, cô ấy nhìn thấy một người thanh niên tuấn mỹ, từ xa từ từ đi đến.
Mí mắt cô gái nhảy một cái, đồng tử không ngừng biến hóa, nhưng biểu cảm lại rất bình tĩnh.
Đó là cảnh sát?
Điềm nhiên như không, cô gái đi về hướng người thanh niên tuấn mỹ.
Trào phóng tốt nhất, lẽ nào không phải là tôi đi qua mặt cậu sao, đến cậu cũng không biết tôi là ai?
Hà hà!
Một nam một nữ, dần dần đến gần.
Mắt sắp thấy lướt qua, cô gái nhếch mép.
Đột nhiên.
Thanh niên tuấn mỹ đang nhìn thẳng, chuyển động ánh mắt, (acfc) quay đầu, nhìn cô gái bên cạnh, nhếch môi cười, “Xin chào mỹ nữ, cô từ nhà vệ sinh đi ra sao?
Bước chân cô gái dừng lại, cơ thể run rẩy, mặt lộ ra kinh ngạc, chiếc cổ cứng đờ từ từ quay lại, nhìn về phía người thanh niên tuấn mỹ.
Mặt của Tiêu Ngự như đang cười, càng trào phúng.
Trong mắt hiện ra ngạc nhiên nghi ngờ không chắc chắn.
‘Đôi mắt chim ưng” xảy ra vấn đề rồi?
Chiều cao, dáng người, hoàn toàn không tương xứng.
Nam cải trang nữ không thực tế.
Vấn đề xảy ra ở đâu?
“Anh đang nói với tôi à?”
Mặt cô gái lạnh lùng, “Hình như tôi không quen anh mà?”
Biểu cảm của Tiêu Ngự thay đổi.
Phụ nữ?
m sắc, giọng điệu, ngữ khí, không thể làm giả được!
Mùi trên cơ thể của cô ta, càng không có cách nào làm giả được?
Năng lực hệ thống sẽ sai sao?
“Để tôi nghĩ một chút, đây rốt cuộc là chuyện gì.”
Tư duy nhanh chóng chuyển động, Tiêu Ngự bình tĩnh nhìn cô gái, trước tiên là ước lượng chiều cao, “Chiều cao mặc dù không đúng, nhưng có thể thay đổi..... là giày cao gót sao? Một mét tám biến thành một mét bảy, mất đi mười phân chiều cao, thì ra chiều cao của cô là một mét bảy?”
Biểu cảm của cô gái không có thay đổi, giả vờ nghi ngờ, trong mắt lại xuất hiện một tia hoảng loạn.
“Lại nói đến dáng người.”
Tiêu Ngự nhếch mép, “Đây lạ càng dễ lí giải rồi, đổi bộ quần áo khác là được. Quần áo của con trai căn bản là rộng hơn so với con gái, rất ít khi mặc quần áo ôm cơ thể. Cho nên, đột nhiên đổi bộ khác sẽ hiện ra khác biệt rất lớn, đúng không?”
“Anh có phải là bị bệnh rồi không, bệnh thần kinh?”
Mặt cô gái lạnh xuống, xoay người rời đi.
“Còn có một điểm.”
Tiêu Ngự nhìn hình bóng của cô gái, cười lạnh, “Cô có thể lợi dụng trang điểm, đem cả người trên dưới đều dấu dưới mũ, mắt, khẩu trang. Nhưng cô lại quên mất, tai là lộ ra bên ngoài. Biết chụp ảnh chứng minh nhân dân, tại sao lại cần lộ tai ra ngoài không? Bởi vì mặc kệ mặt thay đổi như nào, người bình thường sẽ không thay đổi tai!”
Bước chân cô gái dừng lại.
Không phải là cô ta muốn dừng, mà là phía trước không chỉ xuất hiện cảnh sát, còn có nhân viên an ninh quốc gia.
Biểu cảm Vương Đông kinh ngạc, gương mặt khó tin, quan sát trên dưới cô gái vài lần không thể xác định nhìn về phía Tiêu Ngự.
“Một điểm quan trọng nhất.”
Tiêu Ngự lại lạnh lùng nhìn cô gái, “Lúc giả nam, ngực của cô rất phẳng, chứng minh ngực của cô khẳng định không lớn. Cho dù cô đổi thành con gái, cũng không có khả năng biến thành hoàn toàn. Chỉ có thể nói rằng, bên trong nhét đồ vật? Sẽ là cái gì? Tôi đoán, sẽ không phải là mấy con chim?
Sắc mặt cô gái thay đổi, trắng bệch không máu.
“Nếu không phải nhìn cô ngây người, tôi thật sự cho rằng cô không xấu hổ, không thẹn với lương tâm.”
Tiêu Ngự cười lạnh, “Đúng rồi, nghĩ xem chết như nào mới tốt sao?”
Cô gái run rẩy, cơ thể lắc lư sắp ngã.
Hoảng sợ, khiến cho cô ta mất đi năng lực quản lý biểu cảm..........
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận