- Trang Chủ
- Tản Mạn
- Khí Chất Bao Nhiêu Hạnh Phúc Bấy Nhiêu (Dịch)
- Chương 11: Vấn đề lớn nhất của bạn: Khi cho đi ko hề nghĩ tới rủi ro
Dạo trước, khi cô bạn A trò chuyện với tôi, A có vô tình nhắc tới chuyện bạn cô ấy muốn vay cô ấy ba trăm ngàn tệ(~1tỷ). Đó là toàn bộ tiền tiết kiệm mà A có. Tôi hỏi A có làm giấy vay nợ không? Cô ấy đáp không. Tôi nói, cậu nên làm giấy vay nợ thì hơn! A không muốn. Cô ấy bảo, mình với người bạn đó đã quen nhau rất nhiều năm, quan hệ rất thân thiết, chắc chắn anh ta sẽ trả lại cho cô ấy, bạn bè với nhau mà phải làm giấy vay nợ thì vô tình quá. Tôi hỏi, vậy làm thế nào để bảo đảm được lợi ích của cậu? A nghe thế thì không mấy vui vẻ, cho rằng tôi hoài nghi nhân phẩm bạn cô ấy, kiên quyết nói đối phương chắc chắn sẽ trả lại thôi. Khuyên đến thế này rồi mà cô ấy còn bảo vậy, tôi cũng chẳng buồn nói nữa, không lại giống như mình muốn chia rẽ, ly gián bạn bè người ta.
Nhưng hôm qua, A phát điên tới tìm tôi, nói rằng số tiền kia mất trắng rồi, đối phương nói mình chưa bao giờ vay cô ấy. Cô ấy không ngừng nói đi nói lại: Tớ hối hận vì đã không nghe lời cậu,tớ thực sự rất hối hận vì đã không nghe lời cậu. Cô ấy hỏi tôi liệu còn cách nào để lấy được tiền về hay không.
Chuyện này thì tôi chỉ biết chút ít. A chuyển khoản qua ngân hàng, nhưng không có giấy vay nợ, đối phương có vô số lý do để phủ nhận số tiền này được vay từ A. Thấy A như vậy, tôi rất thương cảm, nhưng chẳng làm được gì hết.
Nói ra chuyện này không phải để chứng minh tôi nhìn xa trông rộng thế nào, chỉ là tôi nghĩ mọi người đều quá tin tưởng vào phán đoán của bản thân. Bản thân chúng ta cũng luôn phán đoán theo chiều hướng tốt và kết quả hoàn mỹ, nhưng sự thật thường là ngược lại.
Có lẽ nhân tính đều chỉ muốn chấp nhận kết cục tốt đẹp, và bài xích những kết quả không tốt đẹp theo bản năng!
Nhưng trong thực tế cuộc sống, không có chuyện vì bạn bài xích mà kết quả tồi tệ không bao giờ xuất hiện. Hơn nữa, hầu hết mọi người đều quên mất một đều rằng: Người thực sự muốn tốt cho bạn sẽ chủ động đảm bảo quyền lợi của bạn.
Nếu một ngày nào đó, tôi quay vòng vốn gặp vấn đề, bạn bè chấp nhận giúp đỡ tôi vô điều kiện, họ có thể không cần tôi đưa ra bất cứ thứ gì để đảm bảo, nhưng chắc chắn tôi sẽ chủ động làm giấy vay nợ cho họ. Những kẻ ngầm thừa nhận sự hy sinh của bạn, trở thành bên hoàn toàn có lợi, rất có thể sẽ khiến bạn phải hối hận cũng không kịp.
Tôi từng nhận được lời cầu cứu từ hai cô gái.
Cô gái tên A sau khi ra trường thì cùng thì cùng khởi nghiệp với bạn trai. Hai người mượn tiền từ gia đình để làm vốn, năng lực của cả A và bạn trai đều rất khá. Sau khi thành lập, công ty mau chóng ăn nên làm ra. Sau 5 năm, công ty phát triển lên tới một quy mô nhất định, nhưng hai người thường xuyên bất đồng ý kiến trong vấn đề kinh doanh công ty. Mâu thuẫn ngày càng lớn hơn, cố gắng chịu đựng được đến năm thứ 6, cuối cùng tình cảm cũng đi đến hồi kết. Nếu hai người đều không còn yêu nữa thì chia tay thôi.
Lúc mới thành lập công ty, số vốn hai người bỏ ra gần như bằng nhau, giờ chia tay, vậy cứ chia theo tỷ lệ 4:6 đi. A đề xuất bản thân chỉ cần lấy 40% là được. Cô ấy nghĩ mình chủ động chịu thiệt thì bạn trai sẽ vui vẻ chấp nhận. Ngờ đâu đối phương không những không chấp nhận, mà còn đưa ra một yêu cầu vô liêm sỉ:Trả lại cho A mười lăm vạn tệ(~520triệu) mà cô ấy góp vốn vào công ty, nhưng công ty không còn liên quan gì tới A nữa. Đương nhiên A không chấp nhận. Song lúc thành lập công ty, người đại diện pháp luật không phải cô ấy, cũng không có bằng chứng gì hữu hiệu để chứng minh cô ấy là đồng sỡ hữu công ty.
Cho nên bạn trai cô ấy chẳng sợ gì hết, cuối cùng cho cô ấy 20vạn tệ(~700 triệu), xem như trả cô ấy cả gốc lẫn lãi.
Đương nhiên A không thể chấp nhận kết quả này. Khi A kể với tôi, tôi hỏi cô ấy tại sao ngày trước không viết rõ ràng tỷ lệ vốn? A bèn đáp, lúc đó đâu có nghĩ anh ta lại là người như vậy! Vả lại lúc đó đang yêu cuồng nhiệt, nào nỡ so đo tính toán, ngộ nhỡ ảnh hưởng tới tình cảm thì mất nhiều hơn được, không phải ư?
Câu chuyện về cô gái tên B cũng tương tự. Ban đầu, cô ấy đi làm ở một công ty đang phát triển khá tốt, lương thưởng cũng cao. Sau đó, B kết hôn, vì sinh con nên nghỉ làm ở nhà. Nhưng bấy giờ, người chồng lại chê bai B tách biệt với xã hội, không muốn tiếp tục chung sống với cô ấy nữa. B như bị sét đánh. Sau khi kết hôn, cô nghỉ việc là vì anh ta. Để ủng hộ sự nghiệp của anh ta, ngày ngày B lo liệu hết mọi chuyện trong nhà, không khiến anh ta phải bận tâm bất cứ chuyện gì, cuối cùng anh ta lại đối xử với B như vậy.
Cô ấy nói, nếu không có con thì chắc chắn cô ấy sẽ sống mái với anh ta, nhưng bây giờ dù không sống mái với anh ta thì cô ấy cũng sẽ không cho anh ta sống yên ổn.
Thấy gương mặt méo mó vì phẫn nộ của cô ấy, tôi chợt thấy bi ai. Tôi hiểu sự phẫn nộ và không cam tâm của cô ấy, cũng thông cảm cho nội tâm bất an và sợ hãi của cô ấy. Suốt bao năm, gia đình và người đàn ông đó là cả thế giới của B. Cô ấy hy sinh hết thảy vì nó. Đánh mất hôn nhân chẳng khác gì mất đi cả thế giới, cho nên cô ấy phẫn nộ, cô ấy sợ hãi.
Vì trước khi cho đi, B chưa từng suy nghĩ về các nguy cơ. Cô ấy cho rằng hai người sẽ yêu nhau mãi mãi, không bao giờ chia tay, không bao giờ ly hôn. Tôi nghĩ, rất nhiều cô gái khi bắt đầu một cuộc tình cũng chưa bao giờ nghĩ tới những vấn đề này.
Họ giữ một trái tim mơ mộng và chờ đợi một cuộc tình không bao giờ chia ly, cho nên lúc cho đi, lúc hy sinh, họ không hề cảm thấy nguy hiểm, mà yêu bằng tất cả những gì họ có, thậm chí cho đi những thứ vượt xa khả năng của mình. Họ tin rằng mọi sự cho đi đều là đáng giá, không nên so đo tính toán.
Bởi vì họ chưa từng nghĩ cuộc tình ấy sẽ chấm dứt với kết cục người đi đôi ngả, mọi sự hy sinh đều một đi không trở lại; cho nên khi xảy ra kết quả này thì họ không thể chấp nhận được, cho là đối phương phản bội mình, cho là mình bị lừa gạt. Lúc này, những thứ không đáng nói đều thành đáng nói, những thứ không quan trọng đều thành nguyên nhân dẫn đến tranh chấp.
Có điều, nếu cuộc tình nào cũng vĩnh hằng thì nhiều đôi năm nữ chia tay như vậy, tỷ lệ ly hôn cao như thế ở đâu ra? Cho nên, biết cân nhắc từ kết quả tồi tệ nhất chính là biểu hiện của sự nhìn xa trông rộng.
Có lẽ vì văn hóa Á Đông là văn hóa trọng lễ nghi, cũng trong ân tình, việc lập di chúc sớm bị cho là không may mắn, nên ai cũng hào phóng mà cho rằng: Những chuyện này đều không đáng kể, ký hợp đồng xác lập tài sản thì quá vô tình, nhắc đến tiền là mất tình cảm!
Hợp tác làm ăn nhưng ai cũng ngại đề xuất ký hợp đồng, cho rằng bạn bè với nhau mà so đo mấy chuyện này thì quá tầm thường. Song kết quả thường là mất hết mặt mũi, gây xôn xao dư luận, thậm chí là kiện nhau ra tòa.
Cách đây rất lâu, tôi đề xuất với chồng về hợp đồng xác lập tài sản. Bạn tôi biết bèn mắng tôi điên, đang yên đang lành ký thứ đó làm gì? Cái lý của bạn tôi là: Chỉ những cặp đôi có vấn đề về tình cảm mới phải ký thứ đó, hai người có ly hôn đâu, ký hợp đồng này vừa dư thừa vừa ảnh hưởng đến tình cảm.
Bạn tôi hỏi tôi, có phải tôi không có lòng tin vào đàn ông hay không? Nhưng tôi cho là, đây không phải vấn đề lòng tin với đàn ông, mà là lòng tin với bản thân. Có cuộc hôn nhân nào người ta dám chắc trăm phần trăm là vợ chồng sẽ bên nhau trọn đời hay không? Anh ấy không yêu tôi nữa, cho rằng sống cùng tôi quá đau khổ, hoàn toàn có thể đề xuất ly hôn. Việc này không tính là phản bội tôi, cũng không tính là có lỗi với tôi, vì tôi cũng có quyền đề xuất ly hôn tương tự mà. Anh ấy có quyền lợi đó, tôi cũng có, rất công bằng! Hiện giờ không phải thời cổ đại mà chỉ chồng có thể bỏ vợ, vợ không được bỏ chồng.
Có lẽ sẽ có người khinh bỉ nói: Đó là vì cô chưa gặp chuyện đó thôi, tới lúc cô gặp rồi thì xem cô còn nói được như vậy hay không. Điều này khiến tôi nghĩ tới chuyện vợ chồng Mark Zuckerberg quyên góp 45 tỷ đô la Mỹ. Có vô số người không thể hiểu nổi, cho rằng họ đang làm màu nên mới quyên góp 99% tài sản của mình như vậy. Nhưng họ lại thực sự làm như thế rồi. Bạn không thể hiểu nổi, bởi vì trong tư tưởng của bạn thì bạn sẽ không làm như thế, nên bạn mới cho rằng người khác cũng không thể làm như thế.
Đương nhiên, chúng ta không thể ký hợp đồng tình cảm, dù kết hôn rồi vẫn có thể ly hôn. Cho nên khi bạn bắt đầu cho đi, hãy tự hỏi: Nếu kết quả là chia tay thì liệu mình có chịu được thiệt thòi hay không?
Rất nhiều người không ý thức được điều này. Thực ra việc có chuẩn bị tư tưởng ấy mới là trạng thái tốt nhất trong tình cảm. Nếu bạn có thể chịu được thiệt thòi thì bạn cứ cho đi, không cần bận tâm việc mình cho đi bao nhiêu, đối phương nhất định phải đáp lại bấy nhiêu; bạn sẽ không tự vẽ ra một cái máy tính trong đầu mình rồi tự động tính xem ai nợ ai, khi kết quả không như ý, bạn sẽ không giống một con bạc thua tiền trợn trắng mắt như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.
Đầu tư có thể thua lỗ, yêu đương có thể chia tay. Hiểu rõ điều này, bạn mới điều chỉnh được cuộc của mình cho tốt, mới không làm ra những chuyện vượt ngoài khả năng của bản thân, mới không ký gửi cuộc đời của mình vào tay người khác. Như vậy đôi bên đều thoải mái hơn nhiều. Trong tình huống này, mọi chuyện mới phát triển theo hướng tốt nhất. Bởi vì bạn là người đã lường trước được mọi kết quả rồi.
Trong tình cảm, ai cũng nên tự hỏi bản thân: Mình có chịu được thiệt thòi hay không?
Nếu rời khỏi người đàn ông này, chất lượng cuộc sống của bạn không hề giảm sút, thế giới tinh thần của bạn vẫn rất phong phú, chỉ khi như vậy thì bạn mới có một cuộc tình tươi đẹp vô biên, bởi vì bạn sẽ không để bản thân phải chịu thiệt thòi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận